Chồng yếu sinh lý nhưng vẫn đi “vung vãi” bên ngoài
Chuyện tưởng như ngược đời này lại có thật và xảy ra trong mái ấm của gia đình chị L.
“Trên đời này tôi nghe nhiều chuyện như chồng yếu sinh lý vợ đi ngoại tình hay chồng đi tìm của lạ khi vợ bầu bí không đáp ứng được nhu cầu…chứ chẳng có nhà nào như nhà tôi chồng đã “yếu” lại còn đi “ăn vụng”", chị L. mở đầu câu chuyện của mình.
Chị lấy chồng đã hơn 2 năm mà vẫn chưa có tin vui. Do tính chất công việc chồng chị vẫn đi làm trên Hà Nội còn chị công tác ở dưới quê (Hải Dương) và ở với bố mẹ chồng. Cuối tuần chồng chị đi xe máy về quê hoặc hôm nào anh mệt chị lại bắt xe khách lên thăm chồng.
Nhiều lần chị bàn anh chuyển về quê làm vừa gần bố mẹ, gần vợ lại tiện đường sinh con cái nhưng năm lần bảy lượt anh đều từ chối. Anh lấy cớ ở quê khó xin việc “ngon”, công việc trên Hà Nội đang tốt đẹp, có nhiều cơ hội thăng tiến nên không muốn nghỉ.
“Cuộc sống của vợ chồng mình tưởng như tốt đẹp khi mọi người khen mình lấy được chồng cao to, đẹp trai lại kiếm được tiền nhưng có một điều ít ai ngờ đến là chồng mình bị yếu sinh lý”, chị Lan kể.
Ảnh minh họa
Mới bước sang tuổi 30 nhưng chồng chị đã không hứng thú với chuyện “yêu” vợ. Có khi cả tháng trời vợ chồng mới “giao ban” một hoặc hai lần. Những lần này đều do chị chủ động.
Video đang HOT
“Nói ra thì ngại nhưng khả năng chăn gối của anh ấy thật sự không tốt. Quan hệ được chưa đầy phút thì anh đã xuất rồi”, chị cho biết thêm. Anh rất ít ham muốn, nhiều hôm cuối tuần chị bắt xe từ quê lên thăm chồng thì anh lấy cớ đi uống bia với bạn về say, mệt để từ chối gần vợ.
Sợ chồng tự ti nên chị L. chưa một lần tỏ thái độ trách móc, giận dỗi về chuyện này dù chị rất buồn. Chị thường xuyên mua các loại thực phẩm, thuốc thang cải thiện tình hình. Tuy nhiên mọi chuyện không mấy khả quan.
“Tôi đã từng nghĩ “chuyện đó” không như ý muốn không phải do anh muốn vậy nên tôi cũng sẽ cố gắng thông cảm và chấp nhận để sống cùng chồng cho đến hết đời. Tuy nhiên, cho đến ngày chồng thú nhận đã đi “ăn vụng” thì tôi thực sự buông xuôi tất cả…”, chị tâm sự.
Chị nghi ngờ chồng có dấu hiệu không chung thủy trong một lần lên phòng trọ của chồng ở Hà Nội. Lúc đó, anh đi làm chưa về nên chị dọn dẹp nhà. Trong lúc dọn nhà chị phát hiện ra số bao cao su chị để trong ngăn tủ đầu giường ngủ của anh bị thiếu hụt. Tuy nhiên do chưa có chứng cớ chắc chắn nên chị không dám nghi ngờ chồng.
Một lần khác tôi tiếp tục lên thăm chồng. Trong lần dọn rác đi đổ thì tôi phát hiện trong giỏ rác (đặt ngoài cửa phòng trọ của chồng chị) có một bao cao su đã qua sử dụng.
Lần này, thay vì giấu trong lòng chị đã nói với chồng. Ban đầu anh lớn tiếng quát nạt vì chị dám nghi ngờ chồng. ” Người ta đã mệt mỏi đi kiếm tiền rồi về nhà còn bới chuyện vớ vẩn lên để gây sự”. Sau đó, anh lại giải thích là do hàng xóm ở phòng trọ bên cạnh quẳng nhầm vào giỏ rác phòng anh.
“Thỉnh thoảng lên ở với chồng, tôi cũng thấy hàng xóm thấy giỏ rác của nhà họ đầy, chưa kịp đổ cũng hay vứt nhờ rác vào giỏ của phòng trọ chồng tôi nên tôi tạm tin chồng”.
Nhưng điều quan trọng là chị Lan nghĩ chồng mình không đáp ứng đủ nhu cầu của vợ làm gì có thể đi “ăn nem ăn chả” ở ngoài. Tuy nhiên, mọi việc không như suy đoán của chị.
Cho đến một ngày trước những bằng chứng khó chối cãi mà chị đưa ra được anh đã phải thú nhận tất cả. Chị suy sụp dù chồng lấy nhiều lý do để xóa tội như “Đi làm xa thiếu vắng vợ”, “Do nhu cầu sinh lý chưa không yêu đương gì”…
“Tôi nói với chồng, chuyện anh có “vấn đề” em có thể chấp nhận được. Nhưng chưa “đáp ứng” đủ trong nhà anh còn ra ngõ vung vãi thì em không thể tha thứ được”.
Hiện tại, chị chuyển về nhà mẹ đẻ ở, vợ chồng chị vẫn đang ly thân, dù anh năn nỉ, tỏ ra hối lỗi nhưng chị vẫn chưa muốn quay về…
Theo VNE
Tôi đã sống 10 năm với người chồng vô sinh
Lấy nhau được 2 năm, mãi không có con mặc dù hai vợ chồng đã cố gắng nhiều lần, và rất mong mỏi, tôi mới phát hiện ra có vấn đề.
Cả hai cùng đi khám để tìm hiểu rõ nguyên nhân. Ban đầu, chồng khăng khăng là do tôi. Anh nói, không thể nào tại anh được vì anh vốn không chơi bời, có cuộc sống lành mạnh, vả lại, sức khỏe của anh đi khám định kì là loại 1, không vấn đề gì. Tức là anh hoài nghi tôi.
Thật ra, trước áp lực của gia đình hai bên, tôi không còn nghĩ được là do ai nữa. Tôi mong mỏi một đứa con lắm rồi và cả hai tính chuyện đi khám ở một nơi uy tín. Anh đồng ý để tôi đi khám với hi vọng hai vợ chồng sẽ phát hiện ra điều gì đó và có hi vọng sau mấy năm mong mỏi.
Sau khi khám, tôi thật sự sốc vì biết kết quả. Còn canh thì suy sụp hoàn toàn. Bác sĩ nói, nguyên nhân là do anh, chính anh là &'thủ phạm' khiến mấy năm qua chúng tôi không thể có con. Anh bị vô sinh.
Từ ngày hôm đó anh buồn lắm. Anh trầm tính và ít nói, có khi còn hay mê sảng. Anh cũng xa lánh tôi vì nghĩ mình không thể có con, không muốn tôi phải chịu hèn, chịu khổ vì anh. Có đêm anh nằm khóc và nói muốn tôi rời xa anh, đi tìm hạnh phúc khác. Anh chấp nhận cuộc sống cô độc này vì ông trời bắt anh phải thế.
10 năm trôi qua, tôi cứ sống bên cạnh anh, động viên anh hết lòng. Hai vợ chồng đi làm và cũng tích cóp được kha khá. (Ảnh minh họa)
Nghe anh nói mà tôi xót xa trong lòng. Tôi càng thương và yêu anh hơn. Trước giờ tôi yêu anh rất nhiều. Tình cảm của chúng tôi cũng sâu đậm vô cùng cho tới khi lấy nhau. Vợ chồng mấy năm gắn bó mặn nồng, yêu thương chia sẻ với nhau, chưa có điều tiếng gì. Gia đình anh cũng đối xử rất tốt với anh, tôi làm sao có thể rời bỏ anh được. Đó không phải tình thương mà là tình yêu thật sự. Tôi muốn được ở bên cạnh anh, yêu thương và chăm sóc cho anh dù tôi biết, không có con sẽ buồn lắm.
Tôi không đồng ý yêu cầu của anh khi muốn tôi rời bỏ anh. Tôi quyết tâm ở lại bên anh, cũng tìm mọi cách chữa trị có thể. Cứ làm để không phải hối hận. Mấy năm sau cũng không có kết quả gì. Chúng tôi cũng nói với gia đình về tình trạng của anh, mọi người đều thông cảm và hiểu cho hoàn cảnh của hai đứa tôi. Tôi cũng thương anh vô cùng.
Thoáng đấy mà đã 10 năm tôi chung sống với anh trên danh nghĩa vợ chồng. Chúng tôi cứ hi vọng rồi lại vụt tắt hết, chúng tôi cũng luôn mong mỏi có một đứa con nên cố gắng phấn đấu rất nhiều. Những năm tháng đó, anh biết sự hi sinh của tôi nên rất yêu thương và chiều chuộng tôi.
10 năm trôi qua, tôi cứ sống bên cạnh anh, động viên anh hết lòng. Hai vợ chồng đi làm và cũng tích cóp được kha khá. Bây giờ, bố mẹ không muốn chúng tôi cứ sống như vậy nữa, ông bà muốn chúng tôi có con, và vợ chồng tôi quyết định xin con nuôi.
Cuối cùng anh cũng đồng ý, và chúng tôi quyết định đến trại trẻ xin con nuôi. Giờ đây, chúng tôi đã có một cháu nhỏ và cuộc sống gia đình rất hạnh phúc. Tôi và anh yêu thương con như chính con ruột của mình. Tôi không hối hận vì lấy anh, không hối hận đã sát cánh cùng anh và cho tới giờ, tôi cảm thấy mình đã làm tròn trách nhiệm, tôi yêu thương anh thật nhiều! Đó chính là tình yêu, là sức mạnh của hạnh phúc, tôi tin vào điều đó!
Theo VNE
Thèm một người đàn ông 'cuồng gối chăn' Ngày lấy chồng, sau đêm tân hôn, tôi đau khổ phát hiện ra, hình như chồng bị chứng yếu sinh lý. Chán chồng yếu sinh lý Ngày lấy chồng, sau đêm tân hôn, tôi đau khổ phát hiện ra, hình như chồng bị chứng yếu sinh lý. Kiểu đàn ông &'chưa đi đến chợ đã tiêu hết tiền' như chồng, đúng là dấu...