Chồng xuống tay đánh đập khi tôi làm vỡ ảnh kỉ niệm của anh với người cũ
Anh sẵn sàng xuống tay đánh đập, nổi nóng với vợ con chỉ vì trong lúc dọn phòng tôi vô tình làm vỡ bức ảnh của anh và người cũ.
Tôi và anh là thanh mai trúc mã, từ nhỏ hai đứa đã dính lấy nhau như sam, mọi người ai nấy đều khen đẹp đôi. Lớn lên anh ngày càng đẹp trai, tài giỏi, còn tôi thì vẫn cứ mãi là cô bé “ngốc” năm nào.
Từ ngày đi học xa nhà, tốt nghiệp đến lúc xin việc làm chẳng có sự kiện quan trọng nào của tôi mà vắng bóng anh. Hình ảnh của anh đã đi sâu và bám rễ thật chặt trong tim tôi. Thế nhưng với anh tôi chỉ là cô em gái không hơn không kém. Ngày học đại học, tôi đã từng khóc ngất đi khi biết anh yêu cô bạn thân của mình. Nhưng rồi tôi cố tỏ ra mạnh mẽ, che đi tất cả cảm xúc,vẫn vui vẻ cười đùa bên anh và cô ấy.
Cứ mỗi lần anh nhắn tin hỏi về sở thích của cô bạn thân, nước mắt tôi lại rơi lã chã, tôi biết mình ích kỷ nên tự lùi sâu trong chiếc vỏ bọc của mình.
Ra trường, đi làm tôi cũng đã cố gắng quen người mới, nhưng hình bóng anh chẳng thể phai mờ.
Mọi chuyện sẽ chẳng đi đến đâu nếu như ngày hôm ấy anh không gọi điện rủ tôi đi uống rượu giải sầu vì “anh và cô ấy đang giận nhau” . Và rồi chuyện gì đến cũng đến, trong cơn say chếnh choáng chúng tôi lao vào nhau như những con thiêu thân.
Sau chuyện tình đêm ấy, tôi phát hiện mình có thai, vậy là hai gia đình thúc giục chuyện cưới xin ngay trong năm.
Video đang HOT
Mặc dù không có tình cảm với tôi nhưng anh vẫn đồng ý chịu trách nhiệm với hành động của mình. Từ ngày xảy ra chuyện, tình cảm của hai đứa có sự thay đổi, anh không còn hay chuyện trò, quan tâm tôi như ngày trước.
Mặc dù sống chung một nhà, trừ lúc ăn cơm và đi ngủ chẳng mấy khi chúng tôi ngồi chung với nhau.
Tôi biết anh vẫn còn yêu cô ấy nhiều, nhưng vì trách nhiệm và sức ép của gia đình nên mới đồng ý lấy tôi. Tôi biết đêm đến anh vẫn hay gọi tên cô ấy, anh vẫn để đầy ảnh của cô ấy và anh trong phòng làm việc, vẫn lén lút đứng trước cửa nhà chờ cô ấy tắt điện đi ngủ rồi quay về. Tất cả tôi đều biết nhưng cố tình phớt lờ quên đi. Ích kỷ cũng được, chỉ cần có anh bên cạnh tôi bằng lòng đánh đổi mọi thứ.
Thế nhưng hôm nay tôi chợt nhận ra rằng mình đang giày vò cả hai, người bên cạnh tôi không còn là chàng trai dịu dàng ” thanh mai trúc mã” năm nào, mà là người đàn ông vô hồn, dễ dàng nổi nóng.
Anh sẵn sàng xuống tay đánh đập, nổi nóng với vợ con chỉ vì trong lúc dọn phòng tôi vô tình làm vỡ bức ảnh của anh và người cũ. Thằng bé đã phải khóc thét lên khi thấy bố nổi nóng đánh mẹ, với anh có lẽ mẹ con tôi còn không bằng bức ảnh của cô ấy.
Tôi giật mình nhận ra sự thay đổi đáng sợ của người đàn ông mình từng nghĩ một đời yêu thương.
Bây giờ khi ôm con về nhà mẹ đẻ, bình tâm trở lại tôi mới thấy mình thực sự sai rồi, sự ích kỷ của tôi năm nào đã giết chết mối quan hệ của cả hai.
Có lẽ đã đến lúc tôi nên chuộc lại nỗi lầm của mình, giải phóng cho cả hai để chúng tôi có thể tìm được hạnh phúc bên bến đỗ khác.
Duyên Đoàn
10 năm nghi ngờ, ghét bỏ đứa con 'đổ vỏ', đến khi xét nghiệm ADN mới tá hỏa...
Tôi lấy vợ, là một người phụ nữ xinh đẹp và giàu có, giỏi giang. So với thiên hạ, tôi là người may mắn.
Người ta nói vậy. Họ cho rằng, một người đàn ông quá bình thường như tôi, chỉ được cái đẹp trai mà lại lấy được người vợ giỏi, xinh như thế quả là có phúc. Tôi cảm thấy tủi thân vô cùng khi đi cùng vợ, người ta cứ xì xào.
Vợ tôi giỏi thật. Cô ấy ăn nói dễ chịu, dịu dàng, xinh xắn lại là người biết kiếm tiền. So về thu nhập, tôi thua xa vợ mình. Có lúc tôi nói với vợ về chuyện tôi luôn cảm thấy không tự tin khi ở bên cạnh cô ấy, vợ luôn biết cách động viên, làm cho tôi hài lòng. Tôi yêu thương vợ nhưng những lời ra tiếng vào bên ngoài khiến tôi có lúc bị dao động.
Tôi được nhờ cậy vợ quá nhiều. Những ngày tháng ở bên nhà vợ, tôi được bố vợ cho tôi một vị trí quan trọng, có tương lai, tiền bạc nhiều, có cơ hội tiếp xúc với những người có tiếng tăm. Tôi bỗng trở thành người có vai vế trong xã hội. Vợ tôi thì khỏi nói, cô ấy là người quá tài giỏi. Tôi ngưỡng mộ sự thông minh và chu toàn của cô ấy. Nói chung, vợ tôi không có gì khiến tôi không hài lòng.
Tôi càng nhìn càng thấy con giống người yêu cũ của vợ trong bức ảnh mà tôi xem trộm được. Nhưng mỗi ngày trôi qua, tôi tự nhủ là sẽ mang con đi xét nghiệm ADN rồi lại không dám làm. (ảnh minh họa)
Chỉ có một việc mà tôi canh cánh trong lòng, con trai đã gần 10 tuổi mà tôi chưa từng nhìn ra một điểm nào giống tôi. Trước đây, tôi có nghe vợ nói, cô ấy từng có một mối tình vô cùng đau khổ. Khi yêu tôi, cô ấy hi vọng tôi sẽ chăm lo cho gia đình, là người đàn ông tốt chứ không phải kẻ phản bội như người kia chỉ lợi dụng tiền bạc của cô ấy.
Tôi càng nhìn càng thấy con giống người yêu cũ của vợ trong bức ảnh mà tôi xem trộm được. Nhưng mỗi ngày trôi qua, tôi tự nhủ là sẽ mang con đi xét nghiệm ADN rồi lại không dám làm. Mọi việc tôi làm, vợ dường như đều biết. Nếu tôi sai lầm một lần, sẽ vĩnh viễn không có cơ hội ở trong nhà này, và mọi thứ tôi cũng mất.
Vợ tôi từng nói, yêu nhau là phải tin tưởng nhau. Nếu sau này em cảm thấy anh có bất cứ hành động nào sai trái, nghi ngờ em, em sẽ không bao giờ tha thứ. Tôi đau đáu trong lòng nên dù nghi ngờ con mình, tôi cũng không dám nói ra nửa lời.
Chỉ là, tôi đã có thái độ đối với con trai của mình. Tôi đối xử với con như kẻ gây ra tội. Trước mặt vợ tôi làm ra vẻ ngọt nhạt, nhưng đằng sau, tôi lại khiến con phải khốn khổ. Tôi hành hạ con như trút hết tội lên đầu đứa trẻ và người tình cũ của vợ, vì tôi quá hận. Thậm chí, tôi đã đánh con rất nhiều lúc vợ không có nhà. Vì tôi hận dù biết mình làm như vậy là vô cùng bỉ ổi. Bỏ vợ thì không được, tôi sẽ mất tất cả. Ở cái tuổi này, tôi không thể mất tất cả được.
Tôi canh cánh trong lòng suốt bao nhiêu năm. Coi con như người ngoài. Cho tới một ngày, tôi quyết định bí mật làm chuyện đó vì vợ có chuyến công tác dài ngày. Tôi đã lập tức đưa con đi xét nghiệm ADN.
Ngày hôm đó, tôi cứ khóc mãi, suy nghĩ mãi. Thật may vợ tôi không phát hiện ra chuyện này, nếu không, tôi chẳng còn đường ở đây. (ảnh minh họa, nguồn internet)
Vài ngày sau, khi cầm kết quả trên tay, tôi vô cùng hốt hoảng, đó đúng là con của tôi. Mọi chuyện không như tôi nghĩ. Tại sao lại như vậy. Hay tôi bị ám ảnh quá vì tự ti thua vợ, vì không bằng vợ, vì người cũ của cô ấy. Tôi đã luôn nghĩ tới hình ảnh người đàn ông đó và nghĩ con mình cũng giống anh ta. Bây giờ, chính tay tôi đưa con đi xét nghiệm, và chính tay tôi mang kết quả về. Con đích thị là con trai ruột của tôi.
Nhìn đứa con trai nhỏ, tôi đã ôm con và khóc như mưa. Tôi hận mình, hận tại sao mình lại nông nổi, nghi ngờ vợ, đối xử tồi tệ, hành hạ con. Vợ tôi chân tình mà tôi lại nghi ngờ, vu oan cho cô ấy. Sự chân thành lại bị người khác coi không ra gì. Tôi đúng là người cha bỉ ổi, là người chồng vô liêm sỉ. Thế nhưng giờ đây, con trai tôi đã 10 tuổi. Những năm tháng sống dưới sự ghẻ lạnh, đánh đập của tôi đã khiến con chỉ còn e dè, sợ hãi.
Dù tôi vui vẻ, thật lòng muốn bù đắp cho con thì nó càng xa lánh tôi hơn. Bây giờ, tôi thật sự không biết phải làm gì nữa...
Theo Phununews
3 ngày nữa là đám cưới nhưng chồng chưa cưới vẫn ở lỳ trong viện với người cũ Tôi không hờn giận anh cũng không trách cứ cô ấy vì cô ấy cũng đủ đau khổ rồi. Tôi chỉ buồn cho chính mình vì mãi là người đến sau. Chuyện tình của tôi vốn chẳng êm đẹp hay lãng mạn gì. Tôi và chồng sắp cưới là bạn thân với nhau, nhà chúng tôi cũng gần nhau. Tôi thầm yêu anh...