Chồng xưng hô “mày mày- tao tao” với vợ hàng ngày
Ngày yêu nhau, em chưa một lần phải nghe anh nói tục dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, thế nhưng thành vợ thành chồng, em phải chịu đựng màn t.ra t.ấn về cách xưng hô mày mày tao tao hàng ngày.
Anh vẫn là người chồng chu đáo, biết chăm lo cho gia đình nhưng hễ cãi vã, anh lại xưng mày, tao, thậm chí có những lúc anh còn c.hửi đổng và c.hửi bậy này nọ…
Nhìn bề ngoài ai cũng bảo em lấy được chồng hiền lành, giỏi giang. Ai cũng bảo em số sướng, chồng chịu thương chịu khó, đi làm về là đón con, tắm rửa cho con và cơm nước giúp vợ. Một người chồng hoàn hảo như vậy ai chả muốn, ai chả ước ao nhưng với em, nếu có một phép màu trao đổi thì em sẵn sàng “đ.ánh đổi” chồng một lần trong đời.
Em làm cho một công ty tư nhân còn chồng làm cơ quan nhà nước nên thời gian nghỉ làm sớm hơn. Mỗi lần em đi làm về muộn là anh đều tỏ thái độ không vui, mặt nặng mày nhẹ. Nói hơi quá một tí nhưng em không thể chấp nhận một người có học như anh nhưng mở miệng ra là mẹ với cha, điêu ngoa hơn thì “đi làm đ gì mà giờ này mới về, lương có đến mấy chục triệu không mà công hiến cho người ta hết mình như vậy!?”
Hàng ngày em đi làm trước chồng, em trao đổi với anh việc đưa đón con đi học. Hôm nào vui vẻ thì không sao, hôm “trái gió trở trời”, anh lại văng tục “mày đưa con đi học đi, tao bận rồi, không kịp nữa”. Nói thật chứ khi nghe những lời như thế, em chỉ muốn khóc thật to. Mà nếu anh bận việc không đưa con được thì nói sớm hơn để em còn kịp chuẩn bị, đằng này đến giờ em đi làm thì anh mới nói. Em bực quá cãi lại “con là con chung chứ có phải con riêng đâu, anh đi làm muộn hơn thì anh tranh thủ đưa con đến trường”. Thế mà anh tặng cho em một cái bạt tai hoa hết mặt mày vì tội hỗn láo với chồng. Em tức nghẹn cả cổ nhưng cũng không muốn làm to chuyện vì lúc đó đã muộn giờ làm.
Video đang HOT
Mỗi khi nhà có khách, em có dày mặt đến mấy, có chui xuống đất bao nhiêu m cũng không thể nào “tả” được nỗi xấu hổ khi chồng em cứ xưng hô cô cô tôi tôi trước mặt mọi người. Nào là cô rót nước mời khách, cô lấy thêm hoa quả, cô bật cho tôi cái quạt… khiến em không khỏi tổn thương và chạnh lòng.
Cách đây mấy tháng vợ chồng em bàn chuyện sẽ cho con đi học mẫu giáo. Chồng em không đồng ý với lý do để cháu ở nhà với ông bà nội. Em thì đưa ra ý kiến là con được gần 3 t.uổi rồi thì nên cho cháu đến trường, nếu ở với ông bà mãi thì cháu sẽ hư vì ông bà hay chiều, sau này cho đến trường sẽ rất khó.
Gần đến năm học mới, em sốt sắng tìm hiểu trường lớp cho con. Em cũng đã nhiều lần nói chuyện với mẹ chồng về việc sẽ cho cháu đến trường vào năm học mới nhưng cả bố mẹ chồng và chồng thì nhất quyết không cho con đi học, muốn giữ cháu ở nhà. Tức quá em nói lại mấy câu có đụng chạm đến nhà chồng. Thế là mẹ chồng la toáng lên nào là con dâu mất nết, nói năng với mẹ chồng mà như bằng vai phải lứa… Lúc đó chồng em từ trong phòng bước ra quát tháo “mày biến ra khỏi nhà tao ngay, vợ với chả con, vợ thì có thể kiếm thêm được nhưng mẹ chỉ có một”…
Anh vẫn là người chồng chu đáo, biết chăm lo cho gia đình nhưng hễ cãi vã, anh lại xưng mày, tao, thậm chí có những lúc anh còn c.hửi đổng và c.hửi bậy này nọ… Em rất yêu chồng nhưng em cũng không thể nào chịu đựng nổi những lời xưng hô mày mày tao tao như thế. Em không phải là một người vợ lười biếng không biết chăm lo cho gia đình. Em cũng ăn học đàng hoàng tử tế như ai. Em thực sự không có tiếng nói chung với chồng trong vấn đề này. Quả thực em rất buồn và thất vọng về chồng.
Theo Afamily
Mẹ chồng bắt tôi bỏ thai vì sợ con trai tuyệt mạng
Tôi phải làm sao khi mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng. (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lên đây than thở chuyện gia đình, nhưng mấy hôm nay tôi rối bời quá. Hai vợ chồng tôi có một cháu trai 4 t.uổi và đang mang bầu b.é g.ái tháng thứ 7. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng tôi ở quê ra ở cùng chúng tôi được 4 năm nay rồi. Mọi chuyện đều tốt đẹp.
Nhưng đợt Tết vừa rồi, mẹ chồng tôi về quê chơi, có đi xem bói cùng với chú ruột chồng tôi, về nói lại với chồng tôi rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Thậm chí tôi còn nghe chồng tôi kể lại (mẹ chồng chỉ thậm thụt nói với chồng tôi thôi), mẹ chồng bảo chồng tôi phải đi xem để tìm cách giải quyết, cần thiết thì hai vợ chồng nên bỏ đ.ứa b.é đi là tốt nhất. Tất nhiên là chồng tôi gạt đi rồi, nhưng tôi vẫn rất buồn và lo lắng.
Từ trước đến giờ, mang tiếng bà ở với vợ chồng tôi nhưng bà cũng không giúp gì việc nhà cho vợ chồng tôi cả. Con tôi đi trẻ từ 1 t.uổi, mọi việc lớn nhỏ trong nhà vợ chồng tôi đều lo, vì mẹ chồng tôi không có thu nhập gì, chồng tôi lại là con trai duy nhất trong nhà nữa.
Tôi không tin chuyện bói toán, nhưng tôi không thấy thoải mái khi mẹ chồng tôi hành động như vậy. Và trên hết tôi thương con tôi, chưa sinh ra đã bị mang tiếng xấu và có thành kiến như thế. Mà mẹ chồng tôi lại là người theo đạo Thiên chúa thế mà bà vẫn tin vào mấy cái chuyện mê tín ấy.
Tôi cũng đã tìm cách giải thích với mẹ chồng rằng chẳng có căn cứ khoa học nào khi đi tim vào lời thầy bói như vậy. Bên cạnh đó, việc mẹ nghĩ xấu cho đ.ứa b.é còn chưa chào đời cũng đã đủ để lên án lắm rồi. Nó có tội tình gì đâu, mà chưa ra đời đã phải mang tiếng oan nghiệt như vậy.
Thế mà bà vẫn mê tín nghe lời mấy ông thầy bói về rồi nghĩ không tốt cho đ.ứa b.é trong bụng tôi. Thậm chí, nhiều lần bà còn mắng tôi xa xả, vì cho rằng tôi không thương yêu gì con trai bà nên mới làm ngơ trước lời cảnh báo của bà. Thực sự, điều đó làm cho tình cảm của tôi và mẹ chồng ngày càng tồi tệ.
Sau này tôi sinh cháu ra, chắc vẫn nhờ mẹ chồng chăm sóc năm đầu tiên. Nhưng tôi lo lắng lắm, liệu bà có đủ tình cảm để chăm cháu cẩn thận không, hay lại vì có thành kiến mà xao lãng việc chăm cháu. Tôi cũng không biết làm thế nào để nói với chồng tôi, với mẹ chồng.
Thực ra trong lòng tôi bây giờ chỉ thấy ác cảm với mẹ chồng, chỉ muốn bà không ở cùng tôi nữa. Vì thực ra ở quê bọn tôi đã làm nhà cửa rất chắc chắn và đầy đủ tiện nghi rồi, bây giờ đang cho cô em chồng ở nhờ. Mẹ chồng tôi cũng nói là khi nào cháu lớn thì sẽ về quê sống.
Trước đây khi chưa có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng muốn mẹ chồng ở cùng, để lỡ tôi có đi công tác thì cũng an tâm, nhưng từ khi mẹ chồng đi xem bói thì tôi lại chỉ muốn bà về quê thôi, tôi không muốn bà chăm con tôi nữa, tôi sẽ thuê người hoặc mang con đi gửi.
Tôi suy nghĩ như vậy có phải không? Hay tại tôi thương con quá mà trở nên hồ đồ. Biết là bầu bí không nên suy nghĩ mà suốt mấy hôm nay tôi toàn khóc thôi. Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi căm ghét khi phải nghe tiếng bố mẹ “ân ái” mỗi tối Cháu 14 t.uổi và gần đây, cháu đã gặp một vấn đề rắc rối khi mà mỗi tối thứ 7, bố mẹ lại "ân ái" và cháu luôn phải nghe những âm thanh khó chịu đó. ảnh minh họa Chuyện này cứ lặp đi lặp lại khiến cháu không thể chịu đựng được mặc dù cháu đã cố gắng nghe nhạc thật to....