Chồng xin đi ngoại tình để tăng cường… bản lĩnh
Sau khi tha thứ, vợ chồng tôi lại như xưa nhưng anh vẫn chưa chủ động gần gũi tôi. Anh có thực sự yếu sinh lý không?
ảnh minh họa
Tôi đang trải qua những ngày đen tối với người đàn ông từng một thời yêu nồng nhiệt đắm say sau hơn 3 năm anh làm chồng, làm cha. Có lẽ nó là sự thất vọng bởi tôi từng dành niềm tin tuyệt đối cho chồng. Trong mắt tôi, tuy chồng không đẹp trai, đôi khi cũng hơi nóng nảy nhưng là người đàn ông có chiều sâu nội tâm, có đức, có tài và mẫu người đàn ông biết chia sẻ công việc gia đình.
Tôi là viên chức nhà nước, chồng là phó giám đốc kinh doanh. Chồng tôi là trụ cột chính trong nhà nhưng kinh tế anh để tôi giữ. Chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Ông bà là người tri thức, cũng có những biến cố nho nhỏ trong quan hệ mẹ chồng nàng dâu nhưng đến hôm nay để bố mẹ chồng luôn vui vẻ, yêu thương là cả một nỗ lực không ngừng nghỉ của tôi. Chúng tôi quen nhau từ thời sinh viên, bắt đầu yêu lúc anh ra trường, còn tôi đang học năm hai đại học. Mặc dù ở cách nhau 20km nhưng cuối tuần nào anh cũng xuống thăm, mua cho tôi từ hộp sữa, gói mỳ tôm hay gửi người quen mắm tép chưng thịt.
Ra trường tôi theo anh ở lại Hà Nội để đi tìm việc (quê tôi ở tận miền Trung). Những ngày đầu khó khăn tôi phải tìm mọi cách để bám trụ như đi bán quần áo, xếp bóng bi-a…, rồi tự tìm được một công ty liên doanh nước ngoài, có nơi làm việc và những con người chuyên nghiệp. Thời điểm đó công việc của anh tiến triển, bắt đầu kiếm ra tiền, anh chủ động góp thêm tiền mua xe máy cho tôi. Chúng tôi mơ về một mái ấm gia đình, cả hai mỗi người trích một ít lương làm sổ tiết kiệm để sau này thực hiện ước mơ.
Một ngày, mẹ anh gọi điện hẹn gặp tôi và bảo chúng tôi không môn đăng hộ đối, hãy buông tha con bà. Anh phản đối bố mẹ và bỏ nhà ra thuê ngoài ở, hàng ngày đi làm về chúng tôi tíu tít bên nhau, nấu cơm và chăm lo mọi thứ như một gia đình nhỏ, nhưng tôi không ngủ lại qua đêm ở đó mà vẫn về phòng trọ của mình. Có một điều mà tôi luôn nể phục ở anh là 7 năm yêu nhau mà anh vẫn giữ gìn cho tôi. Đi du lịch, nhiều lúc vào nhà nghỉ hay phòng trọ của anh nhưng chúng tôi chưa vượt giới hạn, anh nói sợ không lấy được sẽ làm tôi khổ. Rồi những thử thách của bố mẹ chúng tôi cũng vượt qua, ngày được về đàng hoàng ra mắt, hai bác cũng mắng tôi một trận nhưng đến buổi gặp thứ hai đã xưng hô mẹ con làm tôi thấy ngượng vì chưa cưới.
Lúc này tôi đã là một viên chức nhà nước vì bố mẹ anh thích con dâu có nhiều thời gian dành cho gia đình. Cưới được 5 tháng tôi có bầu, vẫn đảm nhiệm tốt vai trò làm dâu, công việc cơ quan và cả việc học cao học. Riêng việc quan hệ vợ chồng, dù tôi nài nỉ anh cũng không đáp ứng vì sợ ảnh hưởng tới em bé. Sau khi sinh, tôi bắt đầu có biểu hiện tiêu cực, tôi như người mẹ yêu con quá mức, việc chăm sóc bé và bố trí công việc gia đình là nguyên nhân gây nên va chạm giữa mẹ chồng nàng dâu, cũng có lúc tôi căng thẳng nghĩ tới tự vẫn để cho ông bà phải hối hận. Sau này nghĩ lại tôi thấy sự va chạm cũng chỉ là nấu cơm hay chăm cháu…, chẳng to tát gì để phải tức đến mức tự vẫn, chắc đây là biểu hiện của trầm cảm sau sinh.
Sinh bé được 6 tháng tôi đi làm trở lại, người vẫn béo ú, cũng có nhu cầu vợ chồng lắm nhưng chồng tôi bảo có cảm giác sợ con nhìn thấy nên không có ham muốn. Rồi tôi đọc được tin nhắn của chồng gửi cho người đó bằng tiếng Anh, anh thanh minh là của một anh ở công ty mượn nhắn tán tỉnh người khác. Tôi phát hiện trong hòm thư của anh những tấm ảnh của một ai đó, anh bảo là của bạn nhờ lưu hộ. Tôi không tin và cũng kịp lưu ảnh và số điện thoại của cô ấy.
Thời gian ấy tôi cũng giằng xé nội tâm lắm, viết bao nhiêu bức thư chia sẻ mong mọi người tư vấn, hầu hết mọi người kết luận anh ngoại tìnhchứ không phải yếu sinh lý như tôi vẫn nghĩ. Tôi luôn nghĩ, nếu ngoại tình thì chồng vẫn phải trả bài cho vợ chứ, ai lại để cho vợ cô đơn như thế. Tôi giằng xé nhưng công việc, gia đình, chăm sóc con cái, đối đãi gia đình chồng… làm tôi không thực sự cương quyết đi tìm hiểu.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi chuẩn bị sinh thêm em bé, chồng tôi được kiểm tra tinh dịch đồ, tôi có tâm sự cho bác sĩ biết về việc hai vợ chồng 3 năm không quan hệ. Bác sĩ bảo như vậy anh ấy phải tự giải quyết hoặc có cô nào giúp thì tinh trùng mới ít cặn. Tôi nghĩ chắc anh ấy tự giải quyết. Tôi vào máy tính bàn làm việc, chồng không thoát mail, hôm đó anh đi công tác, tôi đọc một loạt thư và nhận ra mới hôm kia thôi chồng tôi và cô kia còn đi Lạng Sơn, sang Trung Quốc, cả hai xưng hô vợ chồng. Tôi tổng hợp thông tin và biết thời điểm tôi đang chuyên tâm chăm con nhỏ, đang ở những tháng ngày ở cữ thì anh tán tỉnh cô ấy và họ đi du lịch.
Tôi tìm kiếm thông tin trên bản đồ còn biết chồng vào nhà nghỉ, khách sạn nào, đi xem phim ở đâu… Những chiếc túi xách chồng tôi order ở nước ngoài về cùng lúc với những chiếc túi xách hàng hiệu của cô kia. Khách sạn mà họ gặp gỡ là nơi gia đình tôi ở vào đợt du lịch hồi đầu năm. Tôi thấy mình nhục nhã và mất hết niềm tin. Con người mà tôi vẫn yêu thương, tin tưởng tuyệt đối ấy lại có thể phản bội từng ấy thời gian. Tôi như chết lặng, nghĩ mình đang mơ.
Tôi chuẩn bị tinh thần, thu thập chứng cứ và thuê người tìm thêm bằng chứng vì biết anh sẽ chối cãi. Thực tình tôi vẫn muốn giữ lại người chồng này, giữ lấy bố cho con. Tôi đau khổ đến cùng cực, không tin người đàn ông tôi từng thần tượng lại ngoại tình hơn 2 năm trời. Anh hứa sẽ chấm dứt với cô ta, bảo tại tôi biết sớm vì lúc này anh cũng định chấm dứt rồi.
Tôi đòi một cuộc gặp gỡ giữa ba người nhưng anh không đồng ý, bảo sợ tôi nóng giận làm anh mất mặt. Tôi cho anh một ngày để chấm dứt với cô ta và cho anh hai ngày suy nghĩ để quyết định: một là để tôi gặp rồi tôi tha thứ cho anh; hai là bố mẹ biết, mọi người biết, gia đình tan vỡ. Thấy tôi cương quyết anh đồng ý gặp nhưng dặn tôi giữ thể diện cho anh.
Tôi sơn móng tay đen, chuẩn bị cho mình một bộ cánh mềm mại, chờ anh về đón đi. Tôi cũng không ngạc nhiên về cô ta vì ảnh cô ta đầy trên mạng xã hội, kín đáo có, hở hang có, chẳng xinh đẹp gì, cũng ăn chơi sành điệu không như hoàn cảnh đáng thương của cô ta. Cô ấy đứng dậy run run chào, tôi không nói gì, cả ba im lặng. Tôi hỏi: “Cô quan hệ như thế nào với anh này, bao lâu rồi”. Cô ấy bảo “Đã hơn hai năm, lúc đầu anh lừa em nhưng sau này vì yêu anh nên không chấm dứt được. Anh bảo với em chỉ yêu vợ con thôi, chỉ vui vẻ với em một thời gian rồi chấm dứt để em đi lấy chồng. Anh ấy rất yêu chị”.
Tôi bảo sau này nếu để tôi bắt gặp liên lạc với chồng tôi dù chủ động hay bị động thì đừng trách. Chồng tôi nói với cô ấy rằng chỉ thương thôi, còn yêu thì chỉ có mỗi vợ con, anh tìm cô ấy vì muốn chữa bệnh yếu sinh lý, rồi khuyên cô sau này hãy sống thật tốt. Rồi hai vợ chồng tôi nắm tay nhau về. Tối đó anh ngồi viết bản cam kết, nếu phá vỡ cam kết tôi sẽ đơn phương ly hôn và giành quyền nuôi con.
Dù đã đưa chồng về đúng quỹ đạo nhưng tôi vẫn không thể không nghĩ đến cảnh hai người đó ngoại tình sau lưng mình. Tôi đã tha thứ cho chồng, tối ngủ ôm anh và muốn được gần gũi nhưng sau đó lại nghĩ đến họ. Tôi phải làm sao để vượt qua ám ảnh đó? Tôi đăng ký lớp học tiếng Anh, tập gym và đang định mua máy chạy bộ ở nhà cho chồng tập thể dục để cải thiện bệnh yếu sinh lý vì anh rất béo nhưng lại lười tập thể dục. Anh vẫn chưa chủ động gần gũi tôi. Chồng tôi có phải thực sự yếu sinh lý không? Tôi phải làm thế nào để vợ chồng trở về như lúc mới cưới? Đã 3 năm tôi sống “chay” dù rất ham muốn, đáng lẽ người ngoại tình là tôi mới phải, tại sao lại là anh? Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Theo blogtamsu
Ghen với quá khứ ngọt ngào mà hai người đã có...
- Tôi ghen tị với quá khứ ngọt ngào mà hai người đã có với nhau, cái quá khứ đã khiến anh ấy bao lần nhức nhối.
Chỉ xin những dằn vặt và thương tổn vơi dần đi, em sẽ yêu anh nhiều hơn phần của cô ấy nữa. Vì chàng trai mà chúng ta lựa chọn để cạnh bên, xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế, phải không?
Viết cho cô ấy, người đã từng cùng anh đi qua một đoạn đường thương nhớ...
Tôi đã rất ghen tị với em, em biết không? Bởi trước khi đến với tôi, đối với anh ấy em dường như đã là tất cả.
Mối tình đầu của người yêu chị...
Tôi ghen tị với quá khứ ngọt ngào mà hai người đã có với nhau, cái quá khứ đã khiến anh ấy bao lần nhức nhối.
Tôi ghen tị bởi hình ảnh em vẫn quấn quýt lấy tâm trí anh ấy trước khi biết tới mình mỗi khi đêm về dù hai người chia tay đã rất lâu rồi.
Ảnh minh họa
Tôi ghen tị với những con đường đã có bước chân hai người từng đến trước đó. Tôi ghen tị với bàn tay em vì đã được nắm lấy cả bầu trời của mình trước đây.
Tôi ghen tị, bởi người con gái anh ấy ôm đầu tiên không phải là mình, bởi nụ hôn đầu tiên anh ấy có cũng không phải là với mình. Bởi những lần đầu tiên ấy thật sự rất thiêng liêng và đáng nhớ!
Tôi ghen tị với những khắc khoải của mối tình đầu để lại, những xúc cảm tuy đau đớn nhưng khó lòng xóa mờ được nó.
Tôi ghen tị bởi vết thương lòng của anh ấy là vì em, bởi những ám ảnh tổn thương của ngày xưa cũng là vì em.
Tôi ghen tị, vì mình là người đến sau...Vì tôi, sẽ chẳng bao giờ được yêu thương với một trái tim còn nguyên vẹn...
Mối tình đầu của anh...Tôi biết, có ghen tị biết bao nhiêu đi chăng nữa, cũng chẳng thể thay đổi được những thứ đã xảy ra trong quá khứ, có phải vậy không?
Tôi vẫn chẳng thể nào thay thế được vị trí của mối tình đầu...Tôi vẫn mãi chẳng phải là người đầu tiên anh ấy muốn được là tất cả...
Nhưng em ạ, là kẻ đến sau, tôi vẫn muốn cảm ơn em nhiều lắm! Cảm ơn em, đã yêu anh, đã nâng niu bàn tay của người tôi yêu, đã trân trọng từng vòng ôm của anh ấy. Cảm ơn em, đã dạy anh ấy cách để yêu thương một trái tim yếu đuối, một tâm hồn mong manh như cỏ cây.
Cảm ơn em đã rời bỏ anh để tôi có cơ hội quen anh và yêu anh thật nhiều như thế! Yêu anh, là yêu những khoảng chông chênh nhớ về kỉ niệm, là yêu phút anh trải lòng về hạnh phúc đã từng qua, là yêu cả những tổn thương mà anh đã từng có khi bên em...
Yêu anh là yêu một chàng trai chai sạn chẳng còn những rung động nguyên sơ như thuở ban đầu. Nhưng yêu anh, cũng là yêu một con người có những cảm xúc chín chắn từng trải biết trân trọng và nâng niu hơn những yêu thương đang hiện hữu từng ngày...
Cảm ơn em, đã cho anh biết cái giá của sự "từ bỏ" không phải thù hận, mà là tiếp tục em đã trở thành quá khứ, đã là "người yêu cũ" trong tâm trí của anh. Còn tôi, là người anh ấy yêu ở những phút giây hiện tại, nhưng rồi kim đồng hồ quay, biết đâu tôi cũng sẽ trở thành một "người yêu cũ" nữa...(nhưng tôi chẳng mong điều đó).
Chỉ xin những dằn vặt và thương tổn vơi dần đi, tôi sẽ yêu anh nhiều hơn phần của em nữa. Vì chàng trai chúng ta lựa chọn để cạnh bên, xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế, phải không?
"Có mấy ai đi qua thương nhớ mà quên được nhau?". Tôi sẽ không mong anh ấy phải quên em, chẳng ai đủ nhẫn tâm và bản lĩnh để xóa hết những gì đã thuộc về một phần đời ở trong quá khứ... Và vì quá khứ chính là bài học dạy người ta trưởng thành! Tôi sẽ vẫn để anh ấy nhớ, nhớ về em như một kỉ niệm đẹp của những ngày rất xưa những ngày yêu thương từng là của hai người.
Và tôi, sẽ luôn siết chặt tay và học cách giữ anh ấy, để cảm ơn em, vì đã cho chúng tôi được bên nhau như ngày hôm nay.
Theo Nguyễn Như Tâm/Vietnamnet
May quá, cuối cùng thì chồng tôi cũng đi ngoại tình Tôi chúc phúc cho anh và cô gái ấy. Tôi không trách anh, mà thật tâm mong chồng mình hạnh phúc. Có lẽ khi viết những dòng này mọi người sẽ ném đá nói tôi là người phụ nữ điên rồ khi mà thấy chồng ngoại tình lại vui như vậy. Nhưng mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, các bạn rơi...