Chồng xem tôi như người vô hình
Tôi là tác giả bài “Tôi sợ chồng sẽ đẩy mình đến với người khác”. Khi tôi muốn bắt chuyện anh trả lời cho có rồi thôi. Ngay cả việc đối thoại hàng ngày với chúng tôi đã khó huống hồ gì chuyện gần gũi vợ chồng.
ảnh minh họa
Tôi xin cảm ơn và trân trọng các ý kiến đóng góp của mọi người. Càng trân trọng hơn khi tôi nhận được sự chia sẻ và đồng cảm của đa số bạn đọc, nó giúp tôi nguôi ngoai phần nào khi đang rơi vào vực thẳm cuộc đời. Tôi đã đọc đi đọc lại tất cả ý kiến để suy nghĩ, tìm ra nguyên nhân và giải pháp cho cuộc hôn nhân này.
Tôi đã quyết định đưa đơn cho chồng như một phép thử. Nếu thực sự anh đồng ý ký coi như kết thúc và tôi sẽ có hướng đi cho riêng mình, thực tế anh không ký và nói không bao giờ ký. Anh còn nói thêm một câu mà khiến tôi đau đớn rất nhiều “Em muốn làm gì thì làm”. Đúng như những gì anh nói, không thèm quan tâm mặc dù tôi có về nhà rất khuya, làm bao nhiêu chuyện dại dột, vẫn sống chung một nhà nhưng dường như anh không thấy sự tồn tại của tôi. Thực sự tôi không biết mình đã làm sai điều gì mà khiến chồng xem mình như “người vô hình”.
Có ý kiến cho rằng tôi vô công rỗi nghề nên ngồi trách móc chồng. Thật sự không phải vậy vì tôi tốt nghiệp đại học, có công việc làm ổn định chứ không sống bám vào chồng. Ý kiến khác cho rằng tôi viết ra tâm sự để có cái cớ ngoại tình thì hoàn toàn sai lầm vì nếu chỉ muốn thỏa mãn d.ục v.ọng tôi đã ngoại tình từ lâu chứ không đau khổ và dằn vặt khi bị chồng ghẻ lạnh, thờ ơ. Tôi là người có suy nghĩ theo kiểu truyền thống nên đã gìn giữ mình và chỉ trao cái quý giá nhất của người con gái cho chồng. Đối với tôi, tình yêu, sự quan tâm chăm sóc và chia sẻ còn quan trọng hơn cả t.ình d.ục. Tuy nhiên cũng không thể phủ nhận t.ình d.ục là chất keo kết dính và l.àm t.ình yêu thăng hoa hơn trong cuộc sống vợ chồng.
Do có việc nên con tôi tạm về quê với ngoại hơn một tháng và đầu tháng 6 đã lên lại Sài Gòn, mẹ tôi cũng lên cùng để chăm sóc cháu giúp. Tình hình có vẻ khả quan hơn một chút khi có sự hiện diện của con và mẹ vì nếu anh đi làm về mà con còn thức thì anh sẽ chơi với con, tôi sẽ được nghe giọng nói của anh nhiều hơn. Anh vẫn chơi với con và nói chuyện với mẹ tôi nhưng rất hạn chế nói chuyện với tôi.
Dù đã cố gắng tìm hiểu bằng nhiều cách nhưng tôi không thế nào biết được nguyên nhân chồng bị bệnh gì, anh có ngoại tình không hay là người đồng tính? Tất cả những câu hỏi đó luôn ở trong đầu nhưng tôi không thấy biểu hiện gì lạ ở chồng ngoại trừ việc anh lạnh nhạt, thờ ơ và không muốn gần gũi. Chồng vẫn không muốn nói bất kỳ điều gì với tôi, có chăng chỉ là những vấn đề của con mà thôi. Tôi không biết mình đã phạm tội tày đình gì để chồng phải đối xử như thế. Lúc yêu nhau, anh là người vui vẻ, hoạt bát và hài hước. Khi cưới nhau về, tôi biết anh sống nội tâm nhưng đối với mọi người anh vẫn vui vẻ như vậy, sao chỉ riêng với tôi anh lại hoàn toàn khác.
Những lời đối thoại giữa chúng tôi cực kỳ nặng nề. Khi tôi muốn bắt chuyện anh trả lời cho có rồi thôi. Giờ ngay cả việc đối thoại hàng ngày với chúng tôi đã khó huống hồ gì chuyện gần gũi vợ chồng. Nó như một thứ thật sự xa xỉ đối với tôi trong khoảng thời gian này.
Tôi đã tự nhủ là cố gắng sống với nhau vì con nhưng tim vẫn rất đau và khóc rất nhiều. Tôi nghĩ có lẽ kiếp trước mình nợ anh nhiều và làm anh đau khổ nên giờ mới bị anh đối xử như thế. Nghĩ vậy để tự an ủi mình, để có lý do mà sống tiếp thôi nhưng vết thương lòng vẫn đau âm ỉ và nước mắt cứ trào ra khi nhìn thấy tấm hình cưới của 2 vợ chồng mỗi tối bước vào phòng ngủ. Cả những khi nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của 2 đứa lúc yêu nhau, những lời hứa hẹn của anh sẽ yêu và chăm sóc tôi trọn đời, lúc đọc những câu chuyện về tình yêu, nghĩa vợ chồng… hay nhìn những cặp đôi hạnh phúc mà thấy chạnh lòng.
Giờ tôi chỉ cầu mong một điều: nếu thật sự chồng không còn yêu, không xem tôi là vợ mà chỉ xem tôi là mẹ của con anh thì ít nhất anh hãy xem tôi là bạn hay một người nào đó luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc và luôn ở bên khi anh cần. Xin anh hãy đối xử với tôi như những người bình thường anh gặp trong cuộc sống bởi khi ra đường gặp một người lạ mà nhìn mình trìu mến, nở một nụ cười thân thiện mình cũng sẽ đáp trả giống vậy; huống hồ gì tôi luôn lo lắng và yêu thương anh kia mà.
Video đang HOT
Xin anh đừng lạnh lùng, nặng nề như thế vì làm sao chúng tôi có thể sống với nhau mãi trong bầu không khí như vậy được. Tôi biết anh cũng thấy mệt mỏi chứ không chỉ riêng tôi, mà nói đúng hơn là mệt mỏi khi đối diện với tôi. Nếu anh thật sự không muốn nói ra để giải quyết vấn đề cũng không muốn kết thúc cuộc hôn nhân này vì con và vì thể diện của bản thân, gia đình thì mong anh hãy làm cho nó nhẹ nhàng để cả hai có thể nhẹ lòng sống tiếp trong cùng một mái nhà.
Theo VNE
Phá thai để tôi đi lấy chồng giàu
Tình yêu của 2 người đã trải qua suốt 4 năm sinh viên vất vả. Nhà Ngân không giàu nhưng cũng không đến nỗi quá khó khăn. Còn Hùng thì sinh ra trong gia đình thuần nông, vất vả từ nhỏ. Hai người dự định sau khi tốt nghiệp đại học, tìm được một công việc ổn định sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Mọi chuyện thay đổi từ lúc Ngân đi làm và gặp Quang. Anh là trưởng phòng kinh doanh nơi Ngân vừa vào làm việc. Ngay từ đầu, Quang đã tỏ ra rất quan tâm đến Ngân. Anh luôn tận tình, hướng dẫn tỉ mỉ Ngân khi cô mới bỡ ngỡ ra trường và làm quen với công việc.
Vì tương lai cuộc sống của mình, Ngân giấu Hùng đi phá thai và nói dối mình đã bị sảy thai (Ảnh minh họa).
Ban đầu, Ngân chỉ nghĩ Quang quan tâm đến nhân viên cấp dưới chứ không có ý gì khác. Nhưng càng ngày, thái độ săn sóc của Quang càng làm cho Ngân cảm thấy anh có tình cảm với mình thật.
Thời gian này, tình yêu của Ngân và Hùng cũng đã đi đến giai đoạn sâu đậm. Một buổi tối đi chơi, không kiềm chế được bản thân nên hai người đã đi quá giới hạn. Và hậu quả nghiêm trọng là Ngân mang bầu.
Đây cũng là lúc Ngân suy nghĩ rất nhiều. Càng ngày sự quan tâm của Quang - người đàn ông vô cùng tâm lý lại có điều kiện - càng làm cho cô cảm thấy dao động. Trong lần đi nghỉ mát với công ty, Quang đã tỏ tình với cô.
Là trưởng phòng kinh doanh có kinh nghiệm và mối quan hệ rộng rãi nên phải nói về vấn đề t.iền bạc, Quang là người giàu có. Điều đó khiến cô nghĩ nhiều về người yêu hiện tại của mình, Hùng - một sinh viên mới ra trường, non kinh nghiệm, công việc vẫn còn long đong lận đận.
Hơn nữa, thực tế thì gia đình Ngân cũng không đồng ý cho cô tiếp tục mối quan hệ với Hùng. Họ chê gia đình anh nghèo, bản thân anh lại chẳng phải người giỏi giang, tài cán gì, lấy về rồi không có tương lai.
Suy đi tính lại đủ đường, Ngân quyết định sẽ bỏ Hùng đến với Quang. Nhưng còn cái thai thì sao? Vì tương lai cuộc sống của mình, Ngân giấu Hùng đi phá thai và nói dối mình đã bị sảy thai. Ngay sau đó không lâu, Ngân nói lời chia tay với Hùng. Và cũng chỉ một thời gian ngắn sau thì đám cưới của cô với Quang chính thức diễn ra.
Chính vụ việc đó cùng sự bối rối của Ngân trong các lần nói chuyện, kết hợp cùng linh cảm của người đã nhiều năm gắn bó với Ngân khiến Hùng nghi ngờ. Nhưng anh chỉ biết ôm đớn đau và hận thù trong lòng chứ chẳng thể làm được gì.
Với Ngân, quá khứ với Hùng cô sẽ chẳng dại gì mà nói cho Quang biết. Trước khi hai người làm đám cưới, cô quyết định đi vá màng trinh.
Thực ra khi về làm vợ Quang, Ngân cũng gặp trở ngại là gia đình Quang không ưa gì cô. Họ giàu nên coi thường cô cũng như gia đình thông gia. Tuy nhiên, Ngân luôn được Quang bao bọc, chở che.
Từ ngày lấy Quang, cô sống như bà hoàng. Hai người cũng mong muốn có con nhưng chờ mãi mà không thấy tin gì, mặc dù họ không dùng biện pháp tránh thai nào cả. Gia đình bên chồng giục, chồng cũng sốt sắng, Ngân thì như có lửa đốt trong lòng.
Lo lắng, Ngân lặng lẽ đi khám và được bác sĩ thông báo: do hậu quả của việc phá thai lần trước nên cô không có khả năng làm mẹ nữa. Câu nói của bác sĩ làm Ngân lảo đảo, mông lung. Dĩ nhiên điều này cô cũng không vội nói cho chồng biết.
Nhưng sau 5 năm con trai kết hôn mà chưa được bế cháu, lần nào mẹ chồng Ngân cũng sang nhà cũng giục giã. Một hôm, nghe bà nói mà cô rụng rời chân tay:
- Hôm nào, hai đứa thử đi khám xem!
Đi khám với chồng để rồi mọi chuyện bại lộ hết cả sao? Mấy lần chồng cô rủ đi nhưng cô đều viện cớ có việc bận rồi thôi. Quang cũng không có nghi ngờ gì cả.
***
...Hôm ấy là chủ nhật, Quang có việc ra ngoài đột xuất, gương mặt có vẻ lạ lắm. Chăm sóc xong mấy chậu cây cảnh, Ngân vào phòng thấy chồng đi ra ngoài mà để quên điện thoại.
Theo thói quen, cô mở điện thoại của chồng. Một tin nhắn làm cô giật mình: "Muốn biết tại sao vợ anh không có thai thì 9h đến quán cà phê X". Và số điện thoại làm cho cô suýt ngã ngửa - đó là số của Hùng.
Đang bối rối đi lại trong phòng suy nghĩ cách đối phó thì chồng cô về. Ánh mắt giận dữ của chồng làm cô càng thấy sợ hãi.
Vừa lúc đó, em gái Quang và mẹ chồng cũng đến. Họ là những người mở lời đầu tiên:
- Cái đồ đàn bà mất nết! Bảo làm sao mà không có con? Ăn nằm có con với người khác rồi phá thai thì bảo làm sao không hỏng người? Phá thai là g.iết n.gười cô biết không? G.iết c.on của thằng nghèo để lấy chồng giàu, cô thật không ra gì! - Mẹ chồng cô nói.
Em chồng cũng tiếp lời:
- Hôm nay tôi mà không có việc qua quán cà phê thì có khi anh trai tôi giấu nhẹm đi, lại bao che cho chị rồi... Chị có phải đàn bà không đấy, gian xảo kinh người.
Những lời mắng nhiếc xối xả làm Ngân quay cuồng. Cô chạy lại van xin chồng, nhưng Quang hất tay cô ra, bỏ đi lạnh lùng.
Nước mắt và đớn đau, Ngân không dám oán trách ai cả. Đơn li dị của chồng, sự l.ăng m.ạ của gia đình chồng, sự dèm pha của thiên hạ, sự tủi hổ của bố mẹ... Tất cả là lỗi của cô.
Ngân chọn cách đã bỏ đi thật xa. Nơi ấy, cô hy vọng có thể tìm lại chút được tia nắng ấm áp cho tâm hồn mình.
Theo VNE
Bi hài chuyện ấy trong những ngày nóng bức Chỉ vì muốn bớt nóng, hai vợ chồng dắt díu nhau lên tầng thượng để "yêu", cuối cùng bị cảm. Bước vào những ngày hè nắng nóng, nhiệt độ lên đến cả 40 độ C khiến chuyện ấycủa nhiều cặp vợ chồng bị... rối loạn. Tất nhiên, với "hoàn cảnh khắc nghiệt" như vậy, mỗi đôi lại nghĩ ra đủ thứ chiêu để...