Chồng xem tôi như… “gái làng chơi”!
Khi “xong chuyện”, anh lạnh lùng nói với tôi: “Tôi đã làm điều cô muốn rồi đấy. Khi nào cô có nhu cầu thì cứ gọi, tôi sẽ tới ngay…”
Năm tôi 27 tuổi, tôi chia tay với mối tính kéo dài 5 năm. Chúng tôi đã có kế hoạch chuẩn bị cho đám cưới nhưng tôi phát hiện anh có người con gái khác nên tôi quyết định chia tay. Không lâu sau đó, anh và cô gái kia kết hôn. Còn tôi, sau đó là những ngày tháng sống trong đau đớn, hoang mang và tuyệt vọng. Thấy tôi như vậy, gia đình và bạn bè tôi đã mai mối cho tôi với một người đàn ông khoảng 35 tuổi, gần nhà, nghe nói rất tốt tính và chăm chỉ.
Lúc đó, nỗi đau mà người yêu cũ gây ra chưa kịp lành, tôi nghĩ mình khó chấp nhận tình cảm một người đàn ông khác. Nhưng tôi lại cay cú nghĩ, anh ta đã có một gia đình hạnh phúc, chẳng mảy may quan tâm xem mình sống thế nào, tội gì mình phải ngồi một chỗ mà đau khổ, mà nhớ thương về anh ta. Vậy là, tôi quyết định, cho anh hàng xóm một cơ hội. Mấy tháng sau đó, tôi vội vã kết hôn với anh với tâm thế không thể thua kém người yêu cũ, không có anh tôi vẫn có đầy người muốn lấy làm vợ. Còn chuyện tôi có yêu chồng hay không thì tôi cũng không chắc chắn.
Sau khi kết hôn, tôi và chồng gặp rất nhiều vấn đề, vì chưa hiểu tính cách của nhau nên cả hai rất khó hòa hợp trong cuộc sống hàng ngày cũng như quan hệ vợ chồng. Vợ chồng tôi đã có nói chuyện thắng thắn để khắc phục và cả hai cùng quyết tâm hiểu nhau hơn để xây dựng tổ ấm nhỏ. Chồng tôi rất yêu thương, trân trọng tôi nên dần dà tình cảm của tôi dành cho anh ngày càng nhiều hơn.
Thời gian qua đi, vợ chồng tôi ngày càng hòa hợp hơn. Nhưng cuộc đời đúng là không ai biết được chữ ngờ, trong một lần hai vợ chồng “yêu” nhau, khi đang lên tới cao trào, tôi đã gọi tên người yêu cũ. Chồng tôi sững sờ, thất vọng và đau khổ. Anh hỏi tôi: “Anh không quan tâm tới chuyện em còn trinh tiết hay không. Anh đã yêu thương em thật lòng, nhưng sao em lại đối xử với anh như thế? Suốt thời gian qua, khi quan hệ với anh, em toàn nghĩ tới người yêu cũ sao?”
Sau khi kết hôn, tôi và chồng gặp rất nhiều vấn đề, vì chưa hiểu tính cách của nhau nên cả hai rất khó hòa hợp trong cuộc sống hàng ngày cũng như quan hệ vợ chồng.(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Dù tôi có thanh minh giải thích thế nào thì chồng tôi cũng không muốn nghe và không muốn tin. Tôi cũng không còn cách nào khác mà chỉ chờ đợi sự tha thứ từ anh. Sau đêm đó, chồng tôi bỏ đi mấy ngày, anh đi đâu, làm gì tôi cũng không biết. Chỉ biết, khi trở về, anh đã biến thành một con người khác. Anh nói: “Hai chúng ta tạm thời hãy ly thân, anh cần thêm thời gian để suy nghĩ”. Thấy anh nói vậy, tôi vừa lo vừa mừng vì ít ra cuộc hôn nhân của chúng tôi vẫn còn hy vọng, dù rất mong manh. Tôi tâm niệm, dù có lâu thế nào tôi vẫn sẵn sàng chờ đến khi nào anh có thể tha thứ cho mình, dù anh có đối xử với tôi tệ bạc thế nào tôi vẫn chấp nhận, bởi tôi là người có lỗi.
Ngày trước, chồng tôi đi làm về rất đúng giờ, nhưng bây giờ anh thường xuyên đi làm sớm và về rất khuya, cũng không mấy khi ăn cơm ở nhà, lúc nào về nhà cũng trong tình trạng nồng nặc mùi rượu và cả mùi nước hoa hay son môi của người phụ nữ khác. Nhưng tôi vẫn chấp nhận, bởi trước đây khi lấy anh tôi cũng đâu trao trọn trinh tiết cho anh, đã thế còn gọi tên người yêu cũ khi ngủ với chồng, tôi có tư cách gì để phê phán, trách móc anh đây? Tôi vẫn hy vọng, một thời gian sau, khi vết thương mà tôi gây ra cho anh nguôi ngoai, anh sẽ tha thứ và chấp nhận tôi.
Nhưng không ngờ quan hệ vợ chồng tôi cứ như hai kẻ “góp gạo thổi cơm chung”, thậm chí chúng tôi cả tuần chẳng nói chuyện nổi với nhau lấy một câu, mấy tháng anh cũng chẳng động chân tay, gần gũi tôi lấy một lần. Mặc dù tôi rất muốn nhưng anh không cho tôi cơ hội, anh rất hạn chế chạm mặt, tiếp xúc với tôi. Nhiều lúc tôi muốn chủ động “yêu” để hàn gắn mối quan hệ nhưng anh đều lạnh lùng và cương quyết cự tuyệt.
Tôi sợ, nếu cứ để tình trạng này diễn ra, hôn nhân của chúng tôi sẽ tan vỡ nên đã chủ động hẹn chồng nói chuyện một lần. Thậm chí, tôi còn ấu trĩ nghĩ tới cách hẹn anh trong nhà nghỉ để quyến rũ anh, nhằm cứu vãn cuộc hôn nhân của hai chúng tôi. Hôm đó, tôi trang trí phòng rất đẹp, có hoa, có nến, và chọn cho mình một chiếc áo ngủ thật sexy và hấp dẫn để anh không thể cự tuyệt. Nhưng tôi đã lầm, khi vừa mới tới, mặt anh tối sầm lại và nói với vẻ giễu cợt: “Cô đã làm thế này với bao nhiêu người đàn ông rồi? Cô đã rủ bao nhiêu người đàn ông đến đây để “mua dâm” kiểu này?”
Chưa kịp nói gì thì anh đã lao vào tôi mặc kệ tôi kêu khóc. Những kìm nén bấy lâu không nói được, anh dùng thân thể tôi mà chà đạp, mà trút cơn tức giận. Khi “xong chuyện”, anh lạnh lùng nói với tôi: “Tôi đã làm điều cô muốn rồi đấy. Khi nào cô có nhu cầu thì cứ gọi, tôi sẽ tới ngay. Còn cô yên tâm, tôi sẽ không bao giờ ly hôn đâu, bởi tôi sẽ làm cho cô cả đời này phải sống trong giày vò từng phút, từng giờ…”
Nói rồi, anh bỏ tôi lại một mình với những vết bầm tím trên người, tôi không suy nghĩ được gì, chỉ ngồi đó và khóc. Tôi phải làm gì đây, tôi không muốn ly hôn chồng nhưng liệu anh ấy có tha thứ và chấp nhận tôi thêm một lần nữa không?
Theo VNE
Anh ơi, đừng đi với gái!
Em đã nhịn chuyện này suốt 2 năm rồi, lần này, em không thể nào chịu đựng được nữa, em phải nói ra những điều này, chỉ mong anh hiểu.
Em đang tự hỏi bản thân rằng, em đã làm gì sai, đã có lỗi lầm gì mà khiến anh lại bỏ nhà, bỏ cửa, bỏ vợ con, thờ ơ với em để đi tìm các cô gái khác? Em và con từng ngày mong mỏi anh về nhà, muốn được ở bên chồng, được ở bên cha để nghe những lời động viên, chia sẻ. Nhưng anh đã quên mất việc ấy lâu lắm rồi.
Ngày em và anh yêu nhau, anh đã hứa với em bao nhiêu điều. Anh nói, anh sẽ yêu em trọn đời, chúng mình sẽ là một gia đình hạnh phúc, không bao giờ rời xa. Vậy mà anh lại quên em, anh lại coi em không ra gì, anh đã quên lời hứa.
Em đã tin anh, tin tất cả những lời nói đó là sự thật. Em trao cho anh trọn trái tim mình, yêu anh hết lòng hết dạ. Rồi chúng mình cưới nhau. Em cứ ngỡ đó là một gia đình hạnh phúc. Khi em sinh ra cu Tý, em càng có niềm tin hơn về anh, về mái ấm này. Còn gì đâu, chỉ có em và con là niềm hành phúc duy nhất của anh, em từng nghĩ thế. Em cũng coi anh là động lực để sống, để chúng ta ở bên nhau, yêu thương nhau. Nhưng thời gian trôi đi, anh thay lòng.
Em cũng coi anh là động lực để sống, để chúng ta ở bên nhau, yêu thương nhau. Nhưng thời gian trôi đi, anh thay lòng. (ảnh minh họa)
Anh sắm xe hơi, nhà lầu, vì anh làm ăn kinh tế được. Cuộc sống sang trọng của em khiến bao nhiêu người thèm khát. Mọi người trong gia đình mừng cho em vì chồng em cứ phất lên như diều gặp gió. Nhưng anh thì lại khác, anh đã thay đổi. Những người con gái khác dù biết anh có vợ cũng nhòm ngó anh, họ cũng muốn cướp anh khỏi em, vì anh giàu có và lắm tiền. Đi đâu anh cũng thể hiện mình là người đàn ông ga lăng, có tiền anh vung tay quá trán khiến bao cô gái thèm khát. Họ ước, giá như họ có người chồng như anh thì tốt biết mấy.
Em lại càng xuống sắc, càng ngày chỉ biết chăm con, không còn giống như thời son rỗi. Và anh bắt đầu lăng nhăng. Anh mua tặng cho các cô bồ của anh nào là túi xách, nào là điện thoại xịn, trong khi những thứ đó, vợ anh chưa từng được hưởng. Anh còn hứa hẹn sẽ mua cho cô này cái này, cô nọ cái kia và không tiếc lời đường mật. Anh luôn nghĩ, em ở nhà chăm con thì không biết gì. Nhưng sự nhạy cảm của người phụ nữ lớn lắm anh ạ, nhất là những người ở nhà chăm chồng, chăm con như chúng em. Sự thay đổi của người chồng, nét mặt và cử chỉ, ngôn ngữ của anh ta nói lên tình cảm của họ, và sự ấp úng ngượng ngùng khi anh trốn đi cùng bồ, sao em không nhận ra chứ.
Em đã nhịn anh, đã cố gắng chịu đựng, cố làm người vợ đảm trong suốt thời gian ấy, chỉ với hi vọng, mong anh hiểu và quay về bên vợ con. Nhưng anh đã không làm thế, anh càng thấy em không nói gì thì anh càng lấn tới. Anh nghĩ, có vợ nhưng vẫn phải ngoại tình, vẫn phải chơi gái, như bao gã đàn ông khác đúng không anh?
Anh à, anh đừng đi với gái, họ chỉ là những mối quan hệ qua đường thôi. Hãy nghĩ tới em và con, người cùng chung tay sát cánh với an. (ảnh minh họa)
Anh à, mong anh hãy hiểu những ngày tháng trước kia, nhớ lại những kỉ niệm và những lời hứa hẹn chúng mình đã có với nhau. Mong anh hãy nghĩ cho em và con một chút. Em đã chăm sóc anh suốt mấy năm trời, đã sinh cho anh một thằng cu. Em tự thấy mình chưa làm điều gì khiến anh phật ý, cũng không có phải là người vợ xấu khiến anh cảm thấy chán nản tới mức không muốn động vào người em.
Con mình kháu khỉnh, ngoan ngoãn. Lúc nào con cũng quấn bố. Anh không còn yêu em thì cũng phải yêu con chứ, con là con của chúng ta cơ mà. Em biết, anh làm ra tiền thì anh có quyền tiêu, nhưng cái gì cũng phải có giới hạn anh ạ. Bố mẹ mình còn nghèo, bố mẹ em thì còn nghèo hơn, nếu anh không biết dùng tiền làm gì, sao anh không lo cho bố me, mua sắm cho bố mẹ, hay báo hiếu cho bố mẹ mình? Sao anh không giúp những anh chị nghèo khó kia, để họ có cuộc sống tốt hơn? Anh chỉ nghĩ cưu mang những cô gái đó thôi sao?
Họ không yêu anh, họ thật sự chỉ cần cái túi tiền kia của anh. Những người đàn bà như vậy, anh chơi xong, anh chán, anh có muốn gắn bó cả đời với họ hay không? Còn vợ con anh, người luôn bên cạnh anh, hi sinh vì anh, chăm sóc cho anh, người mà con của anh gọi là mẹ như em đây, xứng đáng có được sự quan tâm, yêu thương của anh hơn bao giờ hết. Ai là người sát cánh bên anh trong suốt thời gian qua, ngay từ khi anh còn chưa giàu có. Giá như em cũng yêu anh vì tiền tài thì không nói làm gì, đằng này, em đã trao cho anh cả trái tim, yêu anh hết lòng, hết dạ ngya từ khi anh chưa có tiền. Vậy thì, lý do gì anh ruồng bỏ em?
Anh à, anh đừng đi với gái, họ chỉ là những mối quan hệ qua đường thôi. Hãy nghĩ tới em và con, người cùng chung tay sát cánh với an. Chẳng ai yêu anh được hơn gia đình này. Em đã nhịn hết nổi rồi, mong anh hiểu và quay về bên em, anh nhé!
Theo VNE
Đi chơi bời, gặp ngay cô giáo của con Sau khi lắng nghe câu chuyện của cô giáo, tôi thực sự thấy đáng cảm thông và thương cho hoàn cảnh của em. Câu chuyện tôi kể ra ở đây là thật 100%, dù nghe cứ như chuyện bịa. Cuộc đời mỗi con người, nhiều số phận, tôi nghĩ lên án thì rất dễ, cảm thông chia sẻ mới là khó. Con trai...