Chồng vô tư đi ngoạ.i tìn.h để rồi một lần về nhà thấy chiếc quan tài…
“Tôi đâu có làm lễ tang cho anh. Tôi làm lễ tang cho người chồng tôi đã từng yêu, đã từng trân trọng mà thôi. Anh ấy chế.t rồi. Đứng trước mặt tôi bây giờ không phải là con người mà là quỷ” – Chị cười mỉ.a ma.i.
Lấy được anh, ai cũng nghĩ chị thật may mắn, chị là niềm mơ ước của tất cả những người con gái chưa chồng. Chị cũng không biết người ta nói có thật hay không? Chị chỉ biết anh đối xử với chị rất tốt, hết lòng yêu thương, chiều chuộng chị. Chị cũng mong sẽ được như lời người ta nói.
Sauk hi kết hôn, cuốc sống của chị và anh rất êm đêm. Chị cũng đi làm như anh nhưng mọi việc trong nhà vẫn được chị lo chu toàn. Anh đi làm về là có sẵn cơm nóng canh ngọt đợi ở nhà. Từ chiếc bàn chải đán.h răng, khăn tắm, quần áo… chị cũng chuẩn bị cho anh chu tất hết cả. Trước khi kết hôn, người ta nhìn vào tình yêu của anh chị sẽ nghĩ rằng người luôn sợ mất là anh còn bây giờ thì ngược lại, cuộc hôn này, có vẻ như chị cần anh hơn anh cần chị. Cuộc sống luôn thay đổi khôn lường và có những điều xảy ra nhanh đến chóng mặt.
Chị mang bầu, sinh hạ cho anh một b.é gá.i trắng trẻo, bụ bẫm vậy mà anh vẫn thấy không vui. Anh chỉ đảo qua đảo lại trước mặt mẹ con chị cho có trách nhiệm chứ không hề ôm ẵm con hay giúp đỡ chị bất cứ việc gì. Bầu bí sinh con xong, chị xấu đến lạ. Phụ nữ luôn thiệt thòi, chị hiểu điều đó. Nhưng mỗi lần nhìn con, nỗi tủi hờn kia lại tan biến. Chị chỉ mong con luôn khỏe mạnh là được. Còn anh, anh không quan tâm đến sự hy sinh, nỗi thiệt thòi, sự vất vả của chị.
“Cô chỉ ở nhà ôm con, đợi tôi mang tiề.n về nuôi mà cũng có tư cách lên tiếng tra khảo hả?”. (Ảnh minh họa)
- Sao dạo này anh đi làm về muộn quá vậy? – Chị ngập ngùng
- Cô chỉ ở nhà ôm con, đợi tôi mang tiề.n về nuôi mà cũng có tư cách lên tiếng tra khảo hả? – Anh quát lên
Lúc đó chị đã nghĩ vì anh phải gánh vác kinh tế nên mới đâ.m ra cáu bẳn. Nhưng không phải, vào một ngày, chị phát hiện ra anh ngoạ.i tìn.h . Thì ra lý do anh đối xử lạnh nhạt với mẹ con chị đơn giản cũng là vì anh đã có người khác. Chị khóc lóc, tra hỏi anh thì anh sỗ sàng:
- Tôi ngoạ.i tìn.h đấy thì sao ? Cô nhìn lại mình đi, cô có gì để níu kéo tôi. Đứa con gái kia ư? Không, tôi cần một thằng con trai nối dõi tông đường. Còn bản thân cô, tôi nhìn chỉ thấy nghẹn họng thôi, ăn không nổi. Cô dám bỏ tôi không? Bỏ tôi, hai mẹ con cô chỉ có nước chế.t đói.
Có nằm mơ chị cũng không ngờ anh anh lại có thể tệ bạc và tàn nhẫn đến như vậy. Đến đứa con chị dứt ruột đẻ ra anh cũng tìm mọi cách chối bỏ. Vậy mà mọi người còn nói chị rất hạnh phúc nữa cơ đấy. Bởi bên ngoài, anh đâu có bộc lộ ra cái bản chất xấu xa này đâu. Lẽ nào chị phải nhẫn nhịn, phải chịu đựng như thế này mãi.
Biết chị không còn dám lên tiếng, anh vô tư thoải mái đi với nhân tình bé nhỏ. Anh tin, chị sẽ chẳng đủ bản lĩnh để từ bỏ anh. Sau cuộc tranh cãi ấy với chị, anh đi liền một mạch 10 ngày sau mới về. Và rồi…
Tá hỏa, mặt mũi tái ngắt lại, anh gào tên chị. (Ảnh minh họa)
Vừa bước chân vào phòng khách với nét mặt thỏa mãn, ngẩng lên, anh đã hóa đá với cảnh tượng trước mắt. Chiếc quan tài đang đặt chễm chệ ở chính giữa phòng khách. Tá hỏa, mặt mũi tái ngắt lại, anh gào tên chị:
Video đang HOT
- Cô mang cái thứ quái quỷ này ra khỏi nhà tôi ngay. – Anh gào lên
- Anh muốn thì tự mang nó đi. Tôi làm lễ tang cho chồng tôi xong rồi. Tình yêu đã chế.t, người cũng không còn. Mẹ con tôi cũng chuẩn bị rời khỏi đây. Đơn l.y hô.n trên bàn, không phải đọc cho mệt, ký luôn đi. – Chị lạnh lùng đến đáng sợ
- Cô… Cô dám làm lễ tang cho tôi… – Anh ấp úng
- Tôi đâu có làm lễ tang cho anh. Tôi làm lễ tang cho người chồng tôi đã từng yêu, đã từng trân trọng mà thôi. Anh ấy chế.t rồi. Đứng trước mặt tôi bây giờ không phải là con người mà là quỷ. – Chị cười mỉ.a ma.i
Anh cứng họng, không nói thêm được bất cứ câu nào. Nhìn chị kéo vali ra khỏi nhà cùng con nhỏ trên tay, anh muốn chạy theo giữ lại nhưng chân lại bước không nổi. Một cảm giác nhụ.c nh.ã ê chề đang dâng lên trong anh. Anh đã đán.h giá quá thấp chị. Người phụ nữ bị phản bội, còn bị dồn vào chân tường sẽ làm ra những việc rất ảo diệu. Anh thấy hụt hẫng, hình như anh đã đán.h mất thứ gì đó. Anh vội chạy theo chị nhưng bóng chị đã khuất xa quá rồi.
Theo Một Thế Giới
Chồng tá hỏa khi vợ gọi gấp gáp từ phòng khám phụ khoa: "Chồng ơi! Cứu... cứu em"
Khi đến phòng khám phụ khoa, Trang lấm lét bước vào. Theo yêu cầu của bác sĩ cô cởi quần ra lên bàn nằm và rồi...
Phải nói đây là chuyện bi hài của gia đình nhà Tuấn - Trang. Cô vợ thì trẻ con, yêu đời nhí nhảng còn ông chồng thì quá chu đáo, cẩn thận và rất quan tâm đến vợ.
Dạo đó Trang và Tuấn gặp nhau trong 1 hoàn cảnh hết sức không mấy đẹp mắt. Trang chạy thể dục ở công viên thì bị ngã rách quần, tại cô vừa chạy vừa nghịch nên bị tréo chân ngã. Kết quả là 1 vết rách toạc kéo dài từ đầu gối lên gần chỗ hiểm. Tuấn đi qua thấy vậy bền cở áo ra cho Trang mượn buộc quanh hông để đi về. Nhìn Trang đi dúm dó ngó trước coi sau mà Tuấn phì cười, Trang thấy vậy lại lườm nguýt.
Và tình yêu của họ bắt đầu từ đấy, Trang là sinh viên năm cuối nhưng vẫn ngu ngơ, khù khờ. Xinh đẹp, nhí nhảnh nhưng chắc chẳng ai tin được cô chưa từng có 1 mối tình vắt vai nào. Có thế nói Tuấn là người đầu tiên cũng là người cuối cùng.
Em định không chịu động phòng sao (Ảnh minh họa)
Tuấn rất trân trọng trang, ngày cưới về đêm tân hôn Trang cứ khóc thút thít khi Tuấn đòi là.m chuyệ.n ấ.y: "Hu hu em sợ đau, em không làm đâu anh tha cho em đi, huhu". Tuấn cứ nhìn thấy thế lại phì cười, ôi cô vợ có 1 không 2.
Cưới nhau xong Tuấn đưa Trang đi tiêm phòng trước khi có bầu. Bác sĩ bảo phải kiêng 4 tháng mới được có em bé. Tận dụng 4 tháng ấy Trang bay nhảy làm tất cả những gì mình muốn trước khi bầu bí. Dịp đó hết thời gian kiêng kỵ, mẹ chồng nhỏ nhẹ bảo: " Phụ nữ mình khổ lắm, hầu như ai cũng mắc bệnh phụ khoa con à. Trước khi hai đứa định có bầu hay là con đi khám phụ khoa đi xem "em bé" của mình có khỏe mạnh không? Nếu có dấu hiệu viêm nhiễm gì thì chữa xong rồi có cho con nó khỏe mạnh. Còn nếu không bị làm sao thì lại càng mừng, càng yên tâm con à. Mẹ nói vậy con đừng hiểu sai gì nhé".
Mẹ chồng Trang rất tâm lý lại quan tâm từng chút, bày cả những chuyện tế nhị nữa. Trang vui vẻ gật đầu, hôm đó Tuấn đèo Trang đi khám luôn thể xét nghiệm má.u kiểm tra sức khỏe tổng quát luôn.
Khi đến phòng khám phụ khoa, Trang rón rén đi vào. Tuấn định vào theo thì bị bác sĩ đuổi ra ngoài. Anh nhìn vợ nói: &'Em cứ vào khám đi, anh chờ ngay ngoài này thôi, yên tâm". Trang đi lấm lét nhìn trước nhìn sau, khổ nỗi hôm đó người khám là bác sĩ nam còn bác sĩ nữa khác đã nghỉ ốm.
Trong phòng chỉ có cô và vị bác sĩ đó, còn cô y tá ngồi phía ngoài để tiếp đón bệnh nhân. Vừa vào đến nơi bác sĩ nam bảo:
- Cô cởi quần ra rồi nằm lên đây?
- Bác sĩ ơi, phải cởi ra thật ạ?
- Ơ hay cái cô này, không cởi thì khám kiểu gì.
Trang ngại ngùng kéo xuống 1 đoạn rồi lại kéo lên.
- Cô cởi ra đi, hay để tôi cởi hộ.
- Dạ để cháu cởi ạ.
Hay anh đưa vợ đi khám phụ khoa lần nữa nhé (Ảnh minh họa)
Trang cởi quần ra rồi đỏ mặt lên bàn nằm mắt nhắm nghiền lại. Khi cô chưa kịp hiểu chuyện gì thì bác sĩ lấy máy luồn vào "chỗ ấy" của cô di đi di lại. Bỗng dưng Trang hét lên:
- Aaaaaa... bác sĩ làm gì đấy sao lại luồn tay vào chỗ đó của cháu. Chồng ơi, cứu... cứu em.
Ông bác sĩ tròn mắt nhìn Trang vì quá bất ngờ còn Tuấn và cô y tá hốt hoảng tá hỏa chạy vào thì thấy Trang vẫn trần truồng phần dưới.
- Sao vậy em?
- Ông tránh ra, ông làm gì để vợ tôi phải hét lên như thế?
- Anh đi hỏi vợ anh ấy. Tôi cũng chẳng hiểu cô ta nghĩ gì nữa?
- Ông ấy vừa luồn cái gì đó hình như là luồn tay vào chỗ ấy của em.
Cô y tá nhìn bác sĩ thắc mắc, trong khi ông ấy vẫn cầm cái máy để soi chỗ kín:
- Cái này mà cô bảo là cái tay ư? Cô đi khám phụ khoa bao giờ chưa mà sao mù mờ vậy? Tôi chưa từng gặp 1 bệnh nhân nào như cô cả. Nếu tôi thuộc loại dâm dê như cô nghĩ thì tôi đã không còn được làm cái việc này ở đây 15 năm rồi.
Cô y tá nói thêm:
- Đây là máy soi chỗ vùng kín của phụ nữ, nếu muốn khám phụ khoa thì phải cho cái máy này vào chị ạ.
Tuấn như hiểu ra vấn đề, anh nhìn vợ ái ngại:
- Thôi em chịu khó để bác sĩ khám đi... Xin lỗi bác sĩ vợ tôi nhạy cảm quá.
- Em không khám nữa đâu.
Trang vớ lấy quần mặc vào rồi khóc tứa lưa đi ra, Tuấn lại phải chạy theo an ủi. Tuấn càng nói Trang càng khóc to hơn. Anh ngán ngẩm nghĩ: "Bao giờ cô ấy mới lớn đây? Liệu lúc nào em có làm mẹ được không hả Trang ơi". Sau cái hôm khám phụ khoa, Trang vừa ngại vừa giận chẳng cho chồng động vào.
- Em muốn có em bé thì phải để anh gần gũi chứ?
- Nhưng em vẫn chưa đi khám phụ khoa, sao mà có con được?
- Ai chà vẫn muốn đi khám tiếp à? Liệu em có làm ầm bệnh viện người ta thêm lần nữa không vợ?
- Anh đừng chọc quê em nữa.
Tuấn cười trêu chọc Trang, lúc này bình tâm lại Trang mới thấy mình quê thật. Nghĩ lại từ khi yêu đến khi cưới lúc nào Trang cũng có những hành động và phản ứng hài hước khó đỡ chẳng giống ai khiến Tuấn được bao phen dở khóc dở cười.
Theo Một Thế Giới
Sau tiếng động kinh hoàng đêm tân hôn, cô dâu tá hỏa khi cả nhà chồng hồng hộc chạy vào Đám cưới kết thúc từ chiều dọn dẹp xong xuôi nên nhà chồng Mai cũng đã đi ngủ sớm. Suốt một ngày tiếp khách vất vả có lẽ mọi người đã say giấc từ lâu. Đôi vợ chồng trẻ lao vào nhau trong cái sự tự do thoải mái, đêm nay là đêm dành riêng cho họ mà. Yêu nhau 5 năm và...