Chồng vô sinh uất nghẹn phát hiện mẹ đẻ dạy vợ “kiếm” con
Họ không thể ngờ rằng, dù che giấu giỏi đến đâu, sự thật cuối cùng cũng lộ ra…
Ngay từ khi đứa bé được sinh ra, anh T. (huyện Hóc Môn, TP. HCM) đã không thấy nó có nét nào giống mình. Càng lớn, đứa bé càng giống mẹ, người ta hay trêu chọc anh rằng đứa trẻ không phải là máu mủ của anh, mà là “con ông hàng xóm”. Anh cứ sống trong nỗi hoài nghi ấy mãi, cho đến khi đưa con tới trung tâm giám định ADN…
Nhận được tờ kết quả giám định, anh T. như chết nửa phần người. Điều anh lo sợ nhất bấy lâu nay đã thành hiện thực. Hóa ra những lời cợt nhả, chế giễu ác ý của người đời dành cho anh lại trở thành sự thật.
Đằng sau chuyện đứa con không cùng huyết thống của anh là nỗi đau của người vợ và nỗi khổ tâm của người bà – chính mẹ anh là người đã “dạy” con dâu mình đi “ kiếm con” ở một người đàn ông khác.
Bà H. mẹ anh T. là người nắm rõ nhất những bí mật của anh. Bố anh là bộ đội, trong chiến tranh, ông đã không may nhiễm phải chất độc dioxin. Anh T. sinh ra lành lặn, khỏe mạnh, nhưng lại không có tinh trùng trong tinh dịch. Điều ấy đã được các bác sĩ cảnh báo với mẹ anh khi anh T. đến tuổi trưởng thành. Kinh tế gia đình khá giả nên bà H. thường xuyên cho con mình thăm khám, nhưng kết quả khám bệnh của anh thì chỉ có mình bà nắm được, và đó cũng là bí mật mà bà luôn giấu kín, kể cả với anh.
Video đang HOT
Ngày anh T. kết hôn, bà đã gặp riêng chị V. – cô gái mà anh chọn làm vợ, để bóng gió về những khó khăn mà chị V. sẽ gặp phải nếu chấp nhận cưới con trai bà. Nhưng qua cuộc nói chuyện, bà hiểu rằng thật khó để chia rẽ đôi uyên ương này, bà chỉ có thể thầm cầu mong cho tình yêu chân thành, đằm thắm sẽ dẫn dắt họ vượt qua những tai ương sẽ tới.
Sống với nhau 5 năm, dù rất hạnh phúc, nhưng vợ chồng anh T. vẫn không có con. Anh T. mải mê làm ăn, không để tâm tới chuyện con cái lắm, nhưng chị V. thì rất phiền muộn. Chị lặng lẽ đi khám, nhưng không phát hiện ra vấn đề gì ở mình.
Thấy vẻ mặt buồn bã của chị, bà H. như hiểu thấu tất cả. Bà đã cho chị xem những kết quả khám bệnh của anh T. để chị biết được tình trạng thật của anh, và khuyên chị V. nếu muốn có con, hãy đi “xin” của một người đàn ông khác.
Bà thậm chí có ra sức thuyết phục và lên kế hoạch giúp con dâu. Người “cho con” cũng được bà lựa chọn rất kỹ, với những tiêu chuẩn khắt khe. Và bà vốn không tin vào những phương pháp thụ tinh nhân tạo, nên bà buộc con dâu phải thụ thai một cách tự nhiên. Chính bà cũng là người đã sắp xếp việc này.
Ngày đứa bé được sinh ra, xen lẫn niềm hạnh phúc, bà vẫn không quên rằng đó cũng là bí mật mà bà và cô con dâu sẽ phải mang theo tới khi nhắm mắt xuôi tay. Họ không thể ngờ rằng, dù che giấu giỏi đến đâu, sự thật cuối cùng cũng lộ ra. Người đau khổ, hụt hẫng nhất lại chính là con trai bà – kẻ bao lâu nay đã phải “nuôi con tu tú” mà không hề hay biết.
Theo Phunuonline
Làm gì khi mẹ đẻ bị em dâu nói lời dọa dẫm?
Con có cố gắng thế nào, mẹ cũng không chịu chấp nhận! Được! từ nay con sẽ đúng chất con láo trong cái nhà này! Xem làm gì được!
Ngày nào mẹ tôi cũng gây chuyện với con dâu (Ảnh minh họa)
Con gái lấy chồng lo chuyện nhà chồng, vậy mà tôi vẫn còn phải lo đến chuyện nhà mình. Thật chán quá!
Chẳng là chuyện nhà mẹ tôi lúc nào cũng ngột ngạt, xích mích đủ điểu với em dâu tôi. Mà em dâu tôi là đứa ngoan ngoãn tử tế chứ đâu tới nỗi nào mà mẹ tôi cứ khó khăn với nó như thế. Nếu có tội chỉ là vì em dâu tôi không phải gái Hà Nội thôi.
Nhà tôi chỉ có 2 chị em, dưới tôi là em trai kém tôi 3 tuổi. Sau khi tôi lấy chồng 2 năm thì em trai tôi cũng lấy vợ. Ngày em trai tôi dẫn bạn gái về ra mắt, tôi đã vui lắm vì thầm nghĩ em mình sẽ có được một người vợ tốt, mẹ mình sẽ có được một người con dâu hiếu thảo. Ấy vậy mà mẹ chồng tôi vẫn chưa ưng ý. Khi em ấy vừa ra khỏi nhà, mẹ tôi đã thở dài và đưa ra lời ngờ vực: "Không biết quen biết thế nào, yêu đương ra sao hay lại thấy nhà Hà Nội nên nó buộc lấy?". Thấy mẹ có suy nghĩ vậy, tôi vội gạt rồi đưa ra lời nhận xét tốt về cô em dâu tương lai ấy. Mẹ tôi im lặng, lúc đó tôi tưởng mẹ đã từ bỏ cái suy nghĩ kia. Vậy mà, bà ác cảm với cô ấy đến tận khi chính thức về làm dâu bà.
Trước khi có con dâu, mọi việc trong nhà là 1 tay mẹ tôi lo liệu từ việc chợ búa, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa... kể cả khi tôi còn chưa lấy chồng. Thấy mẹ lúc nào cũng giành hết việc về phần mình, tôi cũng thấy ái ngại nhưng mẹ tôi cứ bảo bà làm được, các con đi làm về mệt thì dành thời gian nghỉ ngơi. Ấy vậy mà khi có con dâu, bà mặc nhiên thay đổi. Ngay từ những buổi đầu tiên, bà đã bắt em dâu tôi lo lắng tất cả.
Mặc kệ công việc của em ấy bận rộn thế nào, bà cứ giao hết mọi việc gia đình cho em ấy lo liệu. Có những hôm tối mịt nhưng em ấy bận việc làm thêm chưa về được, bà cũng kê chân cao ngồi xem tivi. Tôi tạt qua nhà thấy vậy hỏi thì bà thản nhiên nói: "Kệ nó về nấu, hơi đâu mà hầu được!". Tôi chột dạ vì bỗng thấy mẹ thay đổi nhiều quá. Từ một người mẹ thương con, lo lắng cho con hết mực nay trở thành người mẹ khó tính, khó chiều như thế.
Rồi khi có cháu, bà cũng chẳng thay đổi gì. Mặc kệ 2 mẹ con em ấy xoay xở, chỉ đủ 1 tháng, bà ngoại cháu về là em dâu tôi phải tự liệu tự lo lấy cuộc sống hàng ngày. Không vì bận bịu con nhỏ mà mẹ tôi chợ búa cơm nước cho, bà nhận phần trông cháu cho chút thời gian sáng sớm để em ấy đi chợ rồi đến bữa lại vào trông cháu cho em ấy ra mà cơm nước. Nhiều khi tôi góp ý mà không được. Có lúc nghĩ mẹ mình cũng đáo để đấy chứ. Nói chung, chỉ vì bị ác cảm ban đầu và suy nghĩ xấu kia mà mẹ tôi không thể đối xử tốt hơn với em ấy được.
Còn về phần em ấy, tôi nhận xét là người biết điều, biết trên biết dưới và rất biết nhẫn nhịn. Mặc cho mẹ tôi thái độ, bắt khoan bắt nhạt thế nào, em ấy vẫn vâng dạ, vẫn không cãi hỗn nửa lời. Càng được thể, mẹ tôi càng bắt nạt.
Rồi mọi chuyện cũng vượt quá sức chịu đựng, con giun xéo mãi cũng quằn. Một ngày, vì to tiếng trong chuyện chăm sóc đứa bé mà mẹ tôi và em dâu lại to tiếng. Hôm đó, giờ buổi trưa, tôi tranh thủ tạt qua nhà để chơi với cháu chút. Đến nơi, thấy trong nhà đang to tiếng, tôi nghe rõ lời mẹ mình sỉ vả em dâu: "Mày là đứa hỗn láo nhất tao từng gặp, tao đã bảo rồi mày thì yêu đương gì con trai tao, thấy nhà Hà Nội thì hớp lấy! Loại khố rách áo ôm".
Tôi là con gái nghe mà còn thấy chướng tai nữa là em ấy. Rồi lần này, bị mẹ chửi rủa, em dâu tôi không im lặng chịu đựng như mọi lần nữa. Cô ấy cũng găng giọng đáp lại: "Con có cố gắng thế nào, mẹ cũng không chịu chấp nhận! Được! từ nay con sẽ đúng chất con láo trong cái nhà này! Xem làm gì được!".
Theo VNE
Và thế là tôi đã ngoại tình Vì thế mà sau 4 lần hẹn cà phê, mình dự định sẽ nói ra sự thật và kết thúc mối quan hệ mập mờ này. Nhưng không ngờ... Anh là giám đốc một công ty nhỏ, có trụ sở ở tầng 17, (mình ở tầng 18) cùng một tòa văn phòng với nhau. Gặp trong thang máy vài lần, nhưng lần nào...