Chồng vô sinh, mẹ chồng muốn tôi xin con của anh chồng
– … chi bằng con đi cấy tinh trùng của anh chồng con, sinh cho nhà mẹ một đứa cháu? Tội gì phải đi nuôi con cháu người khác?
Khi ngồi viết những dòng này, tâm trạng tôi vô cùng rối bời. Thật sự tôi đang bị mẹ chồng đẩy vào tình thế vô cùng khó xử. Nhận lời đề nghị của bà mà tôi vẫn chẳng biết phải giải quyết làm sao cho hợp lý hợp tình.
Tôi và chồng yêu nhau 3 năm rồi kết hôn. Lấy nhau hơn 1 năm, tôi vẫn chẳng thể mang thai mặc dù cả 2 đều mong mỏi. Vì tôi cũng đã 27 tuổi, chồng ngoài 30 rồi, nên chuyện con cái của tôi cũng không thể chậm trễ hơn được nữa. Hai vợ chồng cùng nhau đi khám xét thì kết quả là chồng tôi mắc chứng tinh trùng yếu, rất khó có con. Cả hai buồn lắm nhất là chồng tôi. Từ ngày biết mình như vậy anh lúc nào cũng tự tin, mặc cảm. Tôi thương chồng nhưng cũng chẳng biết làm gì ngoài việc chỉ biết động viên để giúp anh kiên trì chữa bệnh. Chuyện này tôi định chỉ 2 vợ chồng biết nhưng chẳng ngờ anh đã kể cho mẹ biết từ bao giờ. Có lẽ anh làm vậy là để mẹ đỡ gây áp lực chuyện con cái vào tôi.
Bởi thời gian trước, vì bà mong có cháu bế quá nên thành ra giục giã tôi. Nhiều lúc bà nói cạnh khiến tôi chanh lòng và tủi thân lắm. “Nhà này có khi vô phúc lại vớ phải người không biết đẻ thì khổ”, “Nhà khác có cháu bế bồng, nghĩ mà thèm”… Đó là những lời mẹ chồng tôi thường dùng mỗi khi nhắc tới chuyện con cái của vợ chồng tôi.
Nhưng thời gian gần đây, mẹ chồng tôi lại thay đổi thái độ đến chóng mặt. Thay bằng những lời giục giã vô tình, bà lại quay sang động viên tôi. “Thôi thì con cái là lộc trời cho, khi nào có thì nhận, con không phải lo lắng nhiều”. Nghe được lời như vậy, tôi cũng vui lắm vì ngỡ bà đã suy nghĩ thông thoáng hơn. Nhưng nào ngờ, tất cả mọi chuyện bà đã biết, bà đã được chồng tôi nói cho nghe về tình trạng bệnh tật của anh ấy. Bà sợ tôi hèn hạ bỏ đi, bỏ lại con bà bơ vơ, bệnh tật. Tôi thêm một lần nữa hụt hẫng với cách đối xử của bà với con dâu.
Vợ chồng tôi vẫn tiếp tục chạy chữa để tìm con. Hơn ai hết tôi muốn mình được mang đứa con của anh – mối tình đầu của mình. Nhưng kết quả lần này không khả quan hơn mà lại còn xấu đi. Bác sĩ khuyên vợ chồng tôi nên xin con nuôi vì khả năng của anh không thể. Tôi tuyệt vọng lắm nhưng vẫn phải cố gắng mạnh mẽ để giúp chồng vượt qua hung tin này. Định rằng mọi chuyện ổn định trở lại, vợ chồng tôi sẽ tìm con nuôi, chứ tôi chưa bao giờ có ý định rời xa chồng vì chuyện không có con này. Nhưng mẹ chồng tôi lại chẳng nghĩ được vậy…
Video đang HOT
Chẳng bao lâu, bà gọi tôi vào phòng nói chuyện riêng. Tôi cũng lo lắng lắm bởi từ trước tới giờ chưa khi nào bà tỏ ra thân thiện với tôi như thế cả. Nội dung câu chuyện thật vô cùng bất ngờ với tôi. Bà nói: “Mẹ đã biết hết chuyện, nay chồng con bị như thế, chuyện con cái khó khăn hay chi bằng con đi cấy tinh trùng của anh chồng con, sinh cho nhà mẹ một đứa cháu? Tội gì phải đi nuôi con cháu người khác?” Tôi thật sự sốc với lời đề nghị của mẹ chồng khi ấy nhưng không biết phải trả lời ra sao. Tôi chỉ cười, im lặng và xin thời gian để suy nghĩ mọi chuyện.
Không biết chuyện cấy tinh trùng này, chồng tôi có được biết không nhưng tôi cũng chẳng dám nói cho chồng biết. Tôi sợ anh bị tổn thương và càng đau khổ hơn. Nay tôi biết phải trả lời mẹ chồng ra sao đây? Từ chối thì phật lòng bà, còn chấp nhận thì bản thân tôi và cả chồng đều bị tổn thương ghê gớm. Chẳng lẽ giá trị con người tôi chỉ được đến vậy? Mẹ chồng quan tâm tới tôi hơn, dỗ ngon ngọt với tôi hơn chỉ vì bà muốn tôi là công cụ, là cái máy đẻ để sinh cháu cho gia đình bà?
Theo Đất Việt
Nửa đêm anh chồng lẻn vào phòng và bắt tôi làm 1 chuyện có lỗi với gia đình
"Thím sợ gì, anh canh mụ già đấy ngủ say rồi mới dám lẻn sang phòng em chứ? Em đừng sợ, anh chị muốn em "hợp tác" làm chuyện tuyệt mật này với anh thôi".
Cả một ngày trời đi làm về đầy mệt mỏi và áp lực thì đã nghe thấy tiếng vợ chồng anh cả cãi vã nhau. Chuyện chẳng có gì ngoài việc chị dâu luôn hoài nghi chồng mình có bồ bên ngoài. Định vào khuyên giải nhưng lại thôi, mấy lần trước vào căn thì 2 vợ chồng anh ấy lại càng cãi nhau quyết liệt hơn. Thôi thì đợi bố mẹ chồng đi ăn cưới về giải quyết vậy.
Vào phòng nằm vật xuống giường ngủ một giấc vì mệt. Chồng đi công tác mấy ngày nay nên tôi chả thiết nấu cơm nước, ăn tạm gói mì cho xong bữa rồi tối lại làm nốt chút việc dở dang ban chiều. Việc nhiều quá, mà mai lại phải nộp báo cáo cho sếp rồi. Có khi tôi phải thức cả đêm để làm cho xong chứ mai đến mà không có báo cáo sếp cho nghỉ việc luôn mất.
Cặm cụi làm từ 20h đến hơn 12h đêm chưa xong, mệt quá tôi ngủ thiếp đi trên bàn làm việc. Đang chìm trong giấc mơ thật đẹp thì bỗng một bàn tay lạnh ngắt, thô ráp vỗ nhẹ lên vai gọi tôi khiến tôi giật mình hoảng hốt quay lại.
- Anh làm gì vậy, nửa đêm nửa hôm sao anh lẻn sang phòng em làm gì? Anh làm em hết hồn, mà anh về đi không chị Thắm (chị dâu tôi) lại ghen.
- Thím sợ gì, anh canh mụ già đấy ngủ say rồi mới dám lẻn sang phòng em chứ? Em đừng sợ, anh chị muốn em "hợp tác" làm chuyện tuyệt mật này với anh thôi. Giúp anh nhé, anh biết thím sẽ không từ chối đâu.
- Anh...anh có ý gì. Chồng em là em trai anh đấy, em không bao giờ phản bội chồng cả. Anh về đi, em không muốn người ta nghi ngờ về mối quan hệ của chúng ta.
- Em bình tĩnh nào. Anh sang đây nửa đêm nửa hôm không phải là làm chuyện hư hỏng đấy. Anh có việc muốn nhờ thím giúp. Việc này nếu thím không giúp thì anh tan cửa nát nhà mất.
- Chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ạ?
- Anh đã trót qua lại với cái Hằng - bạn thím. Giờ cô ấy đang mang bầu đứa con của anh, mà em biết chị dâu em ghen như thế nào rồi đấy. Anh muốn em nhận nuôi nó. Em yên tâm, em chỉ cần nhận nuôi con anh thôi, tiền nong cứ để anh chu cấp. Thím chỉ cần ra mặt giúp anh là được. Rồi chờ thời cơ thích hợp anh sẽ ly hôn Thắm, đón mẹ con cô ấy về.
- Sao em phải nhận nuôi con nó làm gì? Con nó, nó phải nuôi chứ?
- Em biết Hằng là gái chưa chồng mà. Gia đình cô ấy rất nghiêm khắc, biết Hằng không chồng mà chửa cô ấy sẽ bị bố mẹ đuổi đi mất. Anh đã thu xếp cho Hằng vào Nam ở và chờ đẻ xong thì ra Bắc để tránh mặt mọi người. Em giúp anh nhé, anh yêu Hằng và cô ấy cũng vậy. Còn mụ vợ anh thì cứ để anh tính.
- Nhưng anh làm vậy khác gì là phản bội vợ, chị Thắm có hơi nóng nẩy nhưng suy cho cùng là vì chị yêu anh thôi. Làm chuyện có lỗi với gia đình mình như vậy em e là em không làm được đâu. Anh tìm người khác đi.
- Thím không giúp anh thì coi chừng anh đưa thằng Việt (chồng tôi) đi tìm người đàn bà khác đó. Thím biết thừa tính chú ấy cũng hám gái như thế nào rồi đấy. Thím giúp anh không thì tùy thím, thôi anh về đây. Cho thím một tuần suy nghĩ.
Anh chồng bỏ về, còn lại mình tôi ngồi thẫn thờ ở bàn làm việc với những suy nghĩ mông lung. Tự nhiên tai họa ở đâu đổ ập xuống đầu mình, tôi chưa nuôi con bao giờ, biết nuôi nó thế nào. Làm chuyện này chẳng khác gì tôi là đồng phạm đâm lén một nhát sau lưng chị dâu cả. Vả lại nếu bố mẹ chồng biết chuyện sẽ nghĩ tôi là đứa con dâu thế nào?
Chẳng bao giờ tôi muốn "rước" bận vào người, nhưng với lời đe dọa xanh rờn của anh chồng khiến tôi thấy lo lo. Chồng mình miệng thì lúc nào cũng nói yêu vợ là thế, nhưng anh ta cứ nhìn thấy xinh là mắt sáng lên như mèo thấy mỡ.
Bị ép vào thế bí như thế này quả là chuyện khó khăn với tôi. Nhận nuôi một đứa trẻ không phải là chuyện dễ, lại còn hỏi ý kiến chồng mình nữa. Cả đêm nằm trằn trọc suy nghĩ mà không tìm được ra hướng giải quyết tốt nhất. Hay là tôi nói thật với chồng mọi chuyện và từ chối yêu cầu của anh chồng, để không mang tội với gia đình nhà chồng?
Thực sự bây giờ tôi đang rất bế tắc và mệt mỏi, mọi người có thể cho tôi xin lời khuyên được không? Tôi xin cảm ơn.
Theo Một thế giới
Đằng sau màn kịch cho con ăn cháo dinh dưỡng là âm mưu của anh chồng ở nhà "làm vợ" Nhẹ nhàng đi lên cầu thang, qua phòng con, Lan chết sững khi thấy con đang ngủ và từ phòng mình lại phát ra âm thanh gì đó rất khủng khiếp. Có tiếng rên rỉ khe khẽ và tiếng cười đùa khúc khích... Sau khi Lan sinh con, mọi việc trong nhà bỗng trở lên rất lộn xộn. Lan mà nghỉ việc chăm...