Chồng vô sinh lại còn cặp bồ với gái cùng cơ quan
Chồng tôi ngoại tình với một chị bạn làm cùng cơ quan anh ấy. Cô ta hơn anh 3 tuổi, làm trong ủy ban huyện cùng chồng tôi. Tuy cưới nhau được 3 năm nhưng chồng tôi không thể có con.
Năm nay tôi 30 tuổi, là kế toán tại một bệnh viện của tỉnh Tây Ninh. Tôi kết hôn với anh chồng hiện tại của tôi được 3 năm, anh ấy bằng tuổi tôi. Tôi quen anh qua lời giới thiệu của một cô bạn ở chung phòng trọ ngày xưa. Thành thật mà nói, cho đến ngày tôi lấy anh, tôi cũng chưa có nhiều tình cảm với chồng tôi. Vì gia đình cứ mãi thúc giục con gái lớn tuổi rồi mà chưa lấy chồng, tôi thấy anh tính tình hiền lành, tôi cho rằng tôi có cảm giác an toàn khi ở bên anh nên cuối cùng tôi nhận lời kết hôn với anh. Trước khi kết hôn, tôi có nói anh đi khám sức khỏe nhưng anh thấy khó chịu vì điều đó vì anh nghĩ là tôi chưa tin tưởng anh. Thế rồi tôi cũng cho qua nhanh chuyện đó.
Khoảng thời gian về làm dâu gia đình anh, tôi thực sự thấy ám ảnh. Đầu tiên là mẹ chồng tôi, cho đến lúc nhắm mắt, bà cũng chưa bao giờ coi tôi là người thân trong gia đình mình. Rồi đến em chồng tôi, chị chồng tôi, mỗi người dành cho tôi một cách cư xử khác nhau, nhưng tôi thấy được một điều rằng tôi chưa bao giờ là thành viên trong gia đình đó. Tôi lúc nào cũng sống và hành động theo cảm xúc của họ, mọi việc trong nhà tôi đều tuân thủ nguyên tắc của gia đình anh. Sau giờ làm việc ở cơ quan, có những buổi chiều tôi trở về nhà trong tâm trạng chán chường tột độ và nghĩ rằng thực ra lấy chồng có phải là sự lựa chọn đúng đắn dành cho tôi hay không.
Ảnh minh họa
Gia đình chồng tôi rất giàu, tôi may mắn được sống một cuộc sống mới với đủ tiện nghi nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ của cải của họ sẽ có một phần nhỏ là của tôi. Bố chồng tôi là người rất trọng lễ nghi, đặc biệt là luôn bắt tôi phải hành xử theo đúng nề nếp gia đình. Tôi hiểu điều đó và luôn cư xử đúng mực mặc dù tôi biết rõ cuộc sống riêng tư của ông rất phóng túng. Mẹ chồng tôi mất chưa đến 4 tuần là ông đã ở lại qua đêm với một người đàn bà khác. Nhưng trước mặt các con, ông luôn chứng tỏ là một người mẫu mực lễ nghi, lễ giáo.
Chuyện sẽ chẳng đáng buồn phiền cho đến một ngày tôi phát hiện chồng tôi ngoại tình với một chị bạn làm cùng cơ quan anh ấy. Cô ta hơn anh 3 tuổi, làm trong ủy ban huyện cùng chồng tôi. Tuy cưới nhau được 3 năm nhưng chồng tôi không thể có con vì bệnh hiếm muộn. Trước khi gia đình chồng tôi biết nguyên do không sanh con được là do anh ấy, bên nhà chồng tôi lúc nào cũng tỏ thái độ với tôi và coi tôi như một người giúp việc. Đến ngày lễ tết, tôi dù muốn né tránh cũng không thoát khỏi câu hỏi như đá xoáy vào tim “Cưới nhau lâu quá sao tụi em không có con đi cho có người nối dõi”. Mỗi lần nghe xong câu đó thì ba chồng tôi mặt đỏ bừng còn chồng tôi thì lặng im bỏ đi nơi khác. Tôi ngồi lại cười nhạt cho qua chuyện.
Chồng tôi, cho đến trước thời điểm tôi biết anh ấy có người đàn bà khác, tôi vẫn tin rằng anh ấy thương yêu, bênh vực tôi nhưng hóa ra tôi đã sai lầm. Người ta nói đứa con như sợi dây kết nối tình cảm giữa hai vợ chồng, tôi thấy điều đó đúng vì hai vợ chồng nhìn mặt nhau suốt ngày cũng chán ngán, có được đứa con, chơi đùa với nó sẽ vui hơn biết nhường nào. Anh cho tôi biết anh vẫn luôn bên tôi, ủng hộ tôi và có con là trời ban cho, mình cứ chờ đợi rồi một ngày sẽ có kết quả tốt. Tôi vẫn luôn tin điều đó như lẽ sống cuối cùng sau khi giã từ đời độc thân.
Video đang HOT
Thời gian gần đây, cứ như mọi khi, 6h chiều anh hay cùng bạn bè đi đá banh, có khi anh đi tiếp khách cùng bạn cơ quan. Nhiều lúc anh trở về nhà đã gần 11h đêm, tôi cũng đi ngủ mất. Dần dần, chuyện quan hệ vợ chồng giữa chúng tôi thưa thớt đi và anh cũng không còn chủ động trong chuyện chăn gối nữa. Anh thường đi về khuya và đặt lưng xuống giường là ngủ say đến sáng.
Cũng như mọi đêm anh về trễ, hôm đó tôi không ngủ được cho nên sau khi anh say và ngủ thiếp đi, bất chợt có tin nhắn trong điện thoại bỏ trong túi quần của anh. Tự dưng chẳng hiểu sao tôi lại muốn tò mò vì tiếng reo báo có tin nhắn ngay lúc đó. Tôi mở điện thoại ra và tất cả gần như sụp đổ ngay trước mắt tôi, dòng tin nhắn hiện lên “Anh à, lúc nãy ra khỏi khách sạn, anh chưa lấy CMND về phải không?”. Tôi như chết lặng người, lúc đó tôi không còn đủ bình tĩnh để gọi điện thoại lại số đó xem người nhắn tin đó là ai.
Mãi một tuần sau, tôi ngồi nói chuyện với anh, tôi gặng hỏi mãi, mới đầu anh không thừa nhận. Cuối cùng, anh trả lời tôi một câu nhẹ nhàng, rõ ràng từng tiếng một “Anh nghĩ tụi mình nên ly hôn đi em à. Anh không muốn em buồn nhiều vì anh, vì cái gia đình này nữa. Anh đã sống với cô ấy một năm nay rồi”.
Bây giờ tôi thấy hoảng loạn quá, tôi chẳng biết phải làm sao. Nếu tôi chấp nhận ly hôn thì cuộc đời tôi sẽ như thế nào. Tôi và anh không có con cái ràng buộc nhưng tôi không muốn trở thành người đàn bà bị chồng bỏ. Tôi cảm thấy suy sụp và gần như bây giờ mỗi ngày trôi đi, tôi có cảm giác như đang cố sống từng ngày mà chưa tìm được lối ra cho chuyện này.
Theo 2sao
Chính vợ anh đã khiến tôi thức tỉnh
Ba lần đổ vỡ trong tình yêu khiến tôi không còn chút niềm tin vào tình yêu. Với trái tim nhiều vết sẹo, tôi sống một cách trả thù đời. Tôi đã không có hạnh phúc thì đừng hòng người quanh tôi có được điều kì diệu ấy. Tôi bắt đầu trở thành " hồ ly tinh" đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác.
Hơn 3 năm qua, tôi đã mệt mỏi với những cảnh đánh ghen điên cuồng. Tôi đã cảm thấy nhạt nhẽo với những gã đàn ông vô vị. Hoặc có thể do tuổi tác khiến tôi bắt đầu suy nghĩ về tương lai. Tôi ước mình có một gia đình nhỏ, có chồng, có con để tôi có có cái gì đó khiến tôi sợ mất, để tôi giữ gìn.
Tôi nhìn lại những mối quan hệ quanh mình để tìm cho mình một người đàn ông lí tưởng, làm chồng và làm cha của các con tôi. Cuối cùng tôi đã "kén" được chồng cho mình. Anh ấy là đối tác mới của công ty tôi. Anh ta đẹp trai, thành đạt, giàu có và điều quan trọng nhất là rất "chất". Từ cách anh ta làm việc, đối xử với mọi người đều cho thấy là một người đàn ông tuyệt vời. Con người anh toát lên vẻ điềm tĩnh đầy khí chất. Đặc biệt, khác với những gã đàn ông khác chỉ chăm chăm vào nhan sắc thì cái vẻ không để tâm khiến tôi càng bị cuốn hút. Tôi đã xác định, anh sẽ là bến đỗ cuộc đời tôi.
Vợ anh đã làm thức tỉnh &'hồ ly tinh' là tôi
Sau khi tìm hiểu, tôi biết anh ta có một gia đình hạnh phúc, có vợ và một cậu con trai. Được biết, anh là người yêu vợ và hết lòng vì gia đình. Có thể nói, hạnh phúc ấy là bức tường thành kiên cố đối với tôi. Nếu tác động vào anh, tôi khó lòng mà có được người đàn ông lí tưởng này.
Cơ hội đến khi tôi được công ty sắp xếp cùng anh dự hội thảo ở Đà Nẵng. Qua nhiều dịp tiếp xúc, tôi biết tửu lượng anh ta rất kém. Trong buổi liên hoan hôm ấy, tôi cố tình khuấy động phong trào và khiến anh say mèm và đưa về phòng mình.
Lấy điện thoại của anh ấy, tôi vô tình đọc được tin nhắn của cô vợ dặn dò khi nào về phòng thì nhớ gọi điện. Cơ hội đây, tôi nhắn tin lại: "Cô ngủ đi, khi nào anh ấy dậy tôi sẽ bảo anh ấy nhắn tin cho cô". Trong bụng thầm nghĩ chắc chắn cô ta sẽ điên lên, gọi lại và chửi tôi xối xả.
30 giây sau điện thoại đổ chuông. Tôi nhấc điện thoại và sẵn sàng tinh thần hứng một trận ghen điên loạn. Nhưng không, đầu dây bên kia là một giọng nói rất nhẹ nhàng và điềm tĩnh :"Chào em, chị là vợ của anh K. Cảm ơn em đêm nay đã chăm sóc chồng chị, chắc anh ấy say mèm rồi phải không? Làm phiền em rồi!".
Trong giây lát, tôi bị sự điềm tĩnh ấy làm hoảng sợ. Tôi nhanh chóng lấy lại bản lĩnh và đáp lại: "Không có gì đâu chị, đêm nay để em chăm sóc anh ấy từ a đến z nhé!". "Tùy em thôi, nhưng chị sợ anh ấy làm em thất vọng, khi đã say anh ấy sẽ ngủ đến 8 giờ sáng đấy". "Chị yên tâm, em sẽ có cách khiến anh ấy tỉnh táo". Tôi cúp máy trong chút bực tức. Sao chị ta có thể bình thản khi chồng mình đang qua đêm với một người phụ nữ khác cơ chứ?
Chị ta nói đúng, anh ấy ngủ đúng đến 8 giờ sáng mới dậy. Tỉnh dậy, thấy tôi đang kề bên canh, anh ta không hề giật mình, cũng điềm tĩnh như chính bà vợ vậy. "Em dậy mặc đồ vào đi, đừng bán rẻ mình như thế".
Thái độ của anh ấy, cách nói của anh ấy khiến tôi càng muốn có anh ấy cho bằng được. Chỉ có người đàn ông như thế mới đem lại hạnh phúc cho tôi. Tôi cố gắng mọi cơ hội để tiếp cận anh ấy, gần gũi anh ấy. Anh ta không tỏ vẻ né tránh tôi nhưng cũng không thân mật. Tôi sẽ không bỏ cuộc.
Ai cũng có khuyết điểm và anh ấy cũng vậy. Anh ấy rất hay ghen. Thường những người đàn ông yêu vợ là thế. Tôi phải nắm lấy điểm này. Tôi được biết vợ anh ấy rất hay đến một bar. Tôi đã thuê một tay chơi bời gài bẫy cô ta, chụp lại ảnh và gửi cho anh ấy. Đúng như tôi dự đoán, anh ấy như phát điên lên.
Vợ chồng anh lục đục là cơ hội cho tôi. Một người đàn ông khi mất niềm tin vào người mình yêu thương là lúc mềm yếu nhất. Tôi đến bên anh, an ủi và đem lại cho anh cảm giác an toàn. Anh ngã vào lòng tôi, tôi biết đó chỉ là một sự bố thí nhưng đó sẽ là cơ hội cho tôi.Tôi ghi lại cảnh anh và tôi âu yếm. Gửi cho vợ anh ta và chuẩn bị đón chờ cơn cuồng phong. Càng như thế, ngày anh là của tôi lại càng gần.
Chị ta nhanh chóng hẹn gặp tôi. Khi gặp mặt, tôi thấy rõ sự mệt mỏi trong ánh mắt điềm tĩnh kia. Tôi tưởng mình đã thắng.
Chị nói :"Cám ơn em đã chăm sóc chồng chị thời gian vừa qua và cho vợ chồng chị cơ hội để hiểu nhau hơn. Chị đã gặp người đàn ông ở quán bar và biết mọi chuyện. Em à, tuổi trẻ ngắn ngủi vô cùng. Em đừng hoang phí thời gian vào chồng chị hay bất cứ người đàn ông nào khác. Đừng tìm đến họ, đừng nắm giữ họ hãy để họ tìm đến em, yêu em và nắm giữ em. Đó mới là người đàn ông của em. Hạnh phúc không phải là thứ lấy đi của người khác mà là thứ mình tự tìm thấy."
Từng lời nói của chị như sợi dây kéo tôi từ trong u mê về với hiện thực. Tôi sẽ học chị cách yêu thương, tôn trọng để tìm thấy hạnh phúc của cuộc đời. Nhờ chị, tôi lại bắt đầu hi vọng về hạnh phúc thực sự, thứ mà tôi tự làm mất đi suốt thời gian qua.
Theo Blogtamsu
Nhờ chuyến du lịch "bão táp" mới biết khả năng lợi hại của cô vợ cục mịch nhà tôi Tôi há hốc mồm vì kinh ngạc. May mà cô vợ cục mịch của tôi đã phòng trừ hết mọi trường hợp nên cuối cùng chúng tôi cũng đến được khách sạn. Trong mắt tôi, vợ tôi là một người cục mịch chính hiệu. Cô ấy không giỏi ăn nói, cũng chẳng biết ăn mặc. Ngồi ăn cơm cùng nhau, trong khi tôi...