Chồng vô sinh khiến cuộc sống trở nên bế tắc
Tôi đang phải gánh chịu một áp lực ghê gớm từ gia đình nhà chồng. Ban đầu tôi không biết được nguyên nhân tại sao vợ chồng tôi cưới nhau một năm mà không thể có con.
ảnh minh họa
Tôi bàn với chồng đi khám hiếm muộn ở một nơi uy tín. Anh đồng ý với hy vọng tìm ra nguyên nhân để tìm hướng khắc phục vì bố mẹ chồng cũng mong có cháu bế lắm.
Khi cầm tờ kết quả trên tay, tôi thực sự bị suy sụp tinh thần còn anh ngã khụy phải đưa ngay vào phòng cấp cứu. Xét nghiệm tinh dịch phát hiện trong tinh dịch của chồng không có tinh trùng. Điều đó có nghĩa anh không thể có con.
Từ khi biết chuyện đó vợ chồng tôi luôn sống trong tình trạng chán chường. Thấy ai mách thầy này hay, thầy kia giỏi là vợ chồng tôi lại chạy đôn chạy đáo đển để chữa trị. Tốn kém đủ đường, tiền đổ vào không biết bao nhiêu mà kể.
Vậy mà đã 4 năm trôi qua tin vui vẫn chưa thấy, cuộc sống của hai vợ chồng không con tẻ nhạt vô cùng. Anh không còn quan tâm đến tôi nhiều như hồi mới cưới. Thậm chí có những hôm anh đi đến tận khuya mới về, ban đầu tôi cũng lo lắng nhưng rồi vài lần như vậy, nói anh không nghe lời trái lại còn vùng vằng tránh móc tôi nên cuối cùng tôi kệ.
Video đang HOT
Nhưng cái khó chịu nhất lại là việc bố mẹ anh vì quá nóng ruột có cháu nên không chịu thừa nhận nguyên nhân tôi chưa có thai là do anh. Trái lại ông bà ấy cho rằng chính tôi không biết đẻ.
Do có ác cảm như vậy nên mỗi khi mẹ chồng gần tôi lại nói bóng nói gió là nhà vô phúc nên mới chưa có cháu nội. Ban đầu còn xì xào đằng sau lâu dần biểu hiện thẳng trước mặt. Có lần mẹ chồng còn nói trước mặt tôi cho chồng ra ngoài tìm gái để kiếm con. Còn cứ trông chờ vào vợ nó (tức là tôi) thì có mà tiệt giống.
Mẹ chồng đã thế, đến các anh chị em nhà chồng khi gặp tôi cũng tỏ thái độ xem thường ra mặt. Họ nói móc máy, xỉa xói tôi ngay trước mặt. Có người còn nói không biết đẻ thì bỏ đi để lấy người khác về làm vợ.
Thế là họ xúi giục anh làm được bao nhiêu tiền thì để riêng mà không đưa cho tôi chi tiêu như trước nữa. Con cái không có vì thế mà tình nghĩa vợ chồng cũng xa dần. Có hôm ăn cơm chung, nhưng cũng có bữa anh tiện đâu thì ăn ở đó nên sống với nhau chẳng khác gì hai người xa lạ.
Tôi cũng rất ngán ngẩm cảnh sống thiếu động lực như thế này. Tôi đã 30 tuổi, có người khuyên tôi ngoại tình để kiếm đứa con nuôi cho vui cửa vui nhà, sau này còn có chỗ mà nương tựa. Trông chờ vào chồng để chữa trị cho anh mà chả có kết quả trong khi đó tuổi tác ngày một già vài năm nữa muốn có con cũng khó.
Tôi cũng phân vân suy nghĩ rất nhiều, ngổn ngang tâm trạng. Nhiều khi cảm thấy mình bế tắc trong cuộc sống, cảm thấy mình kém may mắng. Tôi đã làm gì sai mà số phận lại không mỉm cười với tôi như vậy? Có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi xin chia sẻ cùng.
Theo TienPhong
Không cần đàn ông!
Ngày nay, rất nhiều phụ nữ trí thức, xinh đẹp lại chọn lối sống độc thân hoặc đơn thân nuôi con mà không cần lấy chồng
Mỗi khi nhắc đến chuyện chồng con - chị Ngọc Hằng, 32 tuổi, nhà ở đường Hai Bà Trưng, quận 3, TP HCM - lại cười: "Đeo gông vào người chi cho khổ. Tôi thấy cuộc sống hiện tại rất hạnh phúc, vui vẻ". Hiện nay, rất nhiều cô gái trẻ và kể cả những phụ nữ không còn trẻ nữa có cùng suy nghĩ như chị Hằng, thích tự do, tự tại, không muốn vướng bận chuyện gia đình.
Không phải phục vụ ai
Chị Hằng cho biết mỗi ngày lên mạng, đọc báo thấy bao vụ bạo hành trong gia đình, thậm chí chồng giết vợ, cha đốt con mà ngán ngẩm. "Nói đâu xa, ông hàng xóm nhà tôi vô công rỗi nghề, sống bám vào vợ, vậy mà còn sinh tật nhậu nhẹt. Hễ đi nhậu thì thôi, còn về nhà là ông ấy đánh vợ, chửi con. Dân lao động bạo hành vợ con không nói, đến người trí thức cũng chẳng khá hơn. Ông anh họ của tôi chẳng hạn, đi làm về là quăng cặp, ngồi đọc báo, xem tivi, mặc cho vợ thở không ra hơi khi chạy từ cơ quan về đón con, đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa... Hôm nào vợ lỡ nấu cơm nhão, canh mặn thì anh ấy chê bai, mặt nặng mày nhẹ. Thấy mấy cảnh này, tôi quyết định sống độc thân cho khỏe, không phải phục vụ ai" - chị Hằng giải thích.
Trong nhóm chị Hằng, 5 người thì chỉ một phụ nữ lập gia đình. Song, chị này cũng vừa ly hôn vì bị nhà chồng ức hiếp, trong khi anh chồng thì nhu nhược, nghe lời mẹ bỏ mặc vợ. "Đàn ông bây giờ sao tệ quá! Người nào không độc đoán, bạo hành thì cũng nhu nhược, yếu mềm. Bốn đứa còn lại hạ quyết tâm chẳng lấy chồng làm gì. Thích thì vác ba lô lên và đi đến những nơi mình thích mà không cần phải lo lắng. Đi làm về cứ tha hồ tụ tập, la cà, chẳng sợ ai than phiền" - chị Linh, bạn của chị Hằng, hùng hồn.
Vai trò của người đàn ông trong gia đình rất quan trọngẢnh: Anh Vy
Có tiền, có con, cần gì chồng?
Không cần đàn ông là lối sống hiện được nhiều phụ nữ lựa chọn. Nhiều người cho rằng họ có học, có công việc, có tiền thì cần chi một người đàn ông! Nhiều chị còn quả quyết nếu thích, họ sẽ sinh con mà không cần chồng.
Mấy ngày nay, nhiều người bàn tán xôn xao chuyện chị M. - trưởng phòng của một công ty thực phẩm tại quận 10, TP HCM - có thai: "Hình như M. yêu nhầm người đã có gia đình", "Sinh một đứa con thì ai dám cưới nữa?", "M. dại quá, sinh con, nuôi con một mình đâu phải dễ"...
Để dẹp hết những lời bàn tán, chị M. cập nhật một ảnh của mình trên Facebook với chiếc bụng lùm lùm cùng nụ cười hạnh phúc và lời chú thích: "Tôi muốn có một đứa con và tôi đã có". Bức ảnh này đã nhận mấy trăm like và cả trăm lời chúc mừng.
Cũng như M., chị B. - nhân viên truyền thông tại quận Tân Bình, TP HCM - xin nghỉ một thời gian rồi xuất hiện với một chú nhóc bụ bẫm, xinh xắn và khoe: "Con mình". Trước sự ngạc nhiên của nhiều người, B. phân trần: "Tôi muốn có con với người mình yêu thì tôi sinh, chẳng cần anh ta có trách nhiệm gì. Tôi thấy mình đủ khả năng, kiến thức để nuôi con".
Không chỉ xinh đẹp, B. còn rất giỏi giang khi một mình mua được một căn hộ chung cư. Hằng ngày, B. đưa con đi nhà trẻ rồi đi làm. Tối về, 2 mẹ con đi siêu thị mua sắm, ăn uống rất vui vẻ mà không cần người thứ 3...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...