Chồng vô sinh, có nên bỏ theo tình cũ?
Trái đất quả là tròn, trong chuyến vào Sài Gòn công tác 1 tuần, tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ. Tôi những tưởng cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa vì bao nhiêu năm nay, tôi không có tin tức gì của anh. Tôi cứ nghĩ anh sẽ nhanh chóng quên tôi, để đi tìm hạnh phúc mới. Bởi trong cuộc tình với anh, tôi là người có lỗi, tôi đã phụ anh trước.
Chúng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Tình yêu của chúng tôi khá đẹp. Nhưng khi ra trường, tôi thấy có sự không hòa hợp. Bởi anh là người sống sách vở, mà tôi thích 1 cuộc sống thực tế. Trong khi tôi đã kiếm được công việc ngon lành thì anh vẫn say sưa với những công trình nghiên cứu chả mang lại tiền bạc nhiều. Và tôi lặng lẽ rời xa anh.
Rồi tôi gặp chồng tôi, một người đàn ông giàu có, đã khiến tôi xao lòng. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng được tổ chức. Ngày cưới, tôi không mời anh nhưng anh vẫn gửi quà cưới cho tôi. Tôi thấy mình thật có lỗi với anh. Tôi mong rằng anh sẽ nhanh chóng quên tôi để đi tìm hạnh phúc mới.
Dù tôi phụ anh trước, nhưng đã 7 năm trôi qua, anh vẫn yêu tôi (Ảnh minh họa)
Nhưng 7 năm đã trôi qua, anh vẫn chưa xây dựng gia đình. Bây giờ anh đã có công danh, địa vị, trông đẹp trai, phong độ hơn xưa. Nhưng thật không ngờ anh vẫn đeo chiếc đồng hồ, dùng chiếc ví ngày xưa tôi tặng.
Anh kể bao nhiêu năm nay anh vẫn không quên được tôi. Anh rất muốn gặp tôi nhưng sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình tôi nên không dám. Anh tưởng thời gian sẽ nguôi ngoai nhưng không ngờ khó thế. Gặp lại tôi, tình cảm cũ lại bùng cháy.
Còn tôi, khi gặp lại anh cũng không khỏi xốn xang. Tôi không ngờ anh lại yêu tôi nhiều thế. Tôi thấy mình không xứng đáng với tình yêu ấy. Chính tôi là người đã tham tiền tài mà phụ tình anh.
Tôi nói xin lỗi anh. Anh bảo trước đây anh cũng giận tôi. Nhưng cũng chính vì thế mà anh có động lực để kiếm tiền. Tuy giận tôi nhưng anh chưa bao giờ hết yêu tôi. Gặp lại tôi, bao tức giận tan biến hết, anh sẵn sàng tha thứ cho tôi.
Video đang HOT
Tôi thật xúc động trước tấm chân tình của anh. Mấy năm nay ở bên chồng tôi không cảm thấy hạnh phúc. Chồng tôi giỏi kiếm tiền nhưng là người gia trưởng, khô khan, độc đoán. Anh không mấy khi tỏ vẻ tình cảm với tôi. Ngày lễ, ngày Tết anh cũng ít khi có quà tặng vợ hoặc dành cho vợ những cử chỉ âu yếm, ngọt ngào. Mọi việc trong nhà phải theo ý anh, tôi chả mấy khi có quyền quyết định.
Cuộc sống hôn nhân của tôi không hạnh phúc. Gặp lại tình cũ, tôi có nên bỏ chồng (Ảnh minh họa)
Đời sống gối chăn của vợ chồng tôi cũng tẻ nhạt. Tinh trùng của chồng tôi chất lượng kém nên khó có thể có con. Gần đây anh ấy lại bị xuất tinh sớm làm tôi càng thấy chán. Hai vợ chồng cũng đã chữa chạy mãi nhưng vẫn chưa có con.
Khi biết cuộc sống hôn nhân của tôi không hạnh phúc, người yêu tôi tỏ ra rất thương cảm. Anh bảo tôi hãy ly hôn đi, anh sẽ sưởi ấm trái tim tôi. Và chúng tôi đã gã vào nhau.
Thật không ngờ, kết quả những ngày hạnh phúc bên tình cũ là một sinh linh bé nhỏ đang lớn dần lên trong bụng tôi. Tôi báo kết quả này cho người tình, anh tỏ ra rất vui sướng. Anh khuyên tôi hãy nhanh chóng làm thủ tục ly hôn, anh sẽ cưới tôi và lo cho con.
Đến lúc này, tôi lại thấy băn khoăn. Đúng là giờ tôi không có tình cảm nhiều với chồng, nhưng tôi cũng rất thương anh ấy. Anh ấy đã vì tôi, vì gia đình mà vất vả làm ăn. Hơn nữa, anh ấy đang chạy chữa vô sinh những mong có đứa con, tôi bỏ đi lúc này liệu có tàn nhẫn? Nhưng tôi đang mang trong mình giọt máu của người tình cũ. Anh ấy cũng rất yêu tôi, đang chờ đợi cưới tôi. Giờ tôi phải làm sao?
Theo Vietnamnet
Quả báo vì nhẫn tâm cướp chồng bạn thân
Đến bây giờ tôi mới nghiệm ra 'gieo nhân nào thì gặp quả ấy'. Việc làm tội lỗi của tôi, chà đạp lên nỗi đau của người khác để sống vui vẻ, có lẽ đã bị trả giá.
Tôi bị quả báo vì đã tự kiêu hãnh, tự cho mình là đẹp, cho mình là người đàn bà quyến rũ hơn người ta để dắp tâm đi cướp chồng của bạn thân.
Năm ấy, tôi còn nhớ như in cái cảnh gia đình hạnh phúc của bạn. Vào một ngày, tôi bị người yêu phản bội, tới nhà bạn chơi. Người bạn ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Cô ấy lấy chồng thành đạt, có một cậu con trai kháu khỉnh. Nhìn mái ấm ấy tôi khát khao vô cùng. Nhiều khi tôi nghĩ, tại sao cô ấy không xinh đẹp bằng tôi, cũng chẳng có gì trong tay, không phải tiểu thư đài các, mà cô ấy lại lấy được người chồng như anh ta? Anh ta vừa đẹp, vừa thành đạt, giàu có lại chiều vợ hết mực.
Thấy thế là tôi tức, tôi càng hận người yêu của tôi đã bỏ rơi tôi. Tôi ở nhờ nhà bạn vài ngày sau khi kiếm nhà trọ mới. Vì tôi vốn muốn tránh người đàn ông kia, không muốn anh ta biết chỗ ở của tôi để tuyệt giao luôn. Thế là, trong những ngày ở nhờ nhà bạn, tôi đã để ý người chồng của bạn. Anh ấy trong mắt tôi, quá tuyệt vời. Anh lo lắng cho vợ con, quan tâm con. Ngày đi làm vất vả, tối về còn phụ giúp vợ, dạy con học bài, thật đáng ngưỡng mộ biết bao. Tôi càng khát khao có được người chồng như thế.
Tôi đã nói với bạn rằng, bạn thật có phước. Bạn tôi cười nói, 'chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu được. Nhìn sướng nhưng chắc gì sướng'. Tôi không hiểu câu nói của bạn cho lắm. Hay là vợ chồng họ có vấn đề gì, chẳng lẽ đó là giả tạo. Nhưng cần gì phải giả tạo trước mặt tôi?
Sau hơn 3 tháng, anh ta công khai yêu tôi và muốn li dị vợ. Tôi không ngờ anh ta lại mê muội mình đến vậy, vì chính tôi cũng thấy, mọi thứ thật nhanh chóng. (Ảnh minh họa)
Sau lần ấy, tôi có một ý định táo bạo và tội lỗi, tôi muốn chinh phục người đàn ông này. Tôi muốn thử xem, anh ta có phải là gã đàn ông chung tình, yêu vợ thương con như tôi nghĩ, hay là cũng lăng nhăng như bao gã khác. Tôi chủ động liếc mắt đưa tình anh ta, nhìn anh ta âu yếm này kia. Tôi chủ động tấn công anh ta và bí mật hẹn hò. Tôi còn nhắn tin tình cảm cho anh ta khi biết chắc vợ con anh ta đã đi ngủ. Và cứ như thế, sau khi tôi rời khỏi căn nhà ấy, anh ta đã chủ động hẹn gặp tôi.
Thú thực, tôi là một cô gái đẹp, đàn ông khó mà qua ải nếu như gã đó là gã lăng nhăng thực sự. Tôi có mời gọi anh ta ngoại tình với mình. Và không hiểu thế nào, thật nhanh chóng, anh ta không cưỡng lại được vẻ đẹp của tôi. Chúng tôi đã đi nhà nghỉ cùng nhau ngay trong đêm hẹn đầu tiên, và anh ta thú nhận, ngay sau ánh mắt lúng liếng của tôi, anh ta đã ngày đêm mong nhớ. Hóa ra, anh cũng chỉ là một gã đàn ông tầm thường. Nhưng tôi lại đem lòng yêu anh ta thật sự, muốn có được anh ta thật sự. Đó mới là điều đáng nói.
Tôi muốn có được người chồng như bạn tôi. Tôi không muốn thua kém bạn khi mà, tôi thấy mình hơn hẳn bạn, hơn nhiều mặt nữa là khác. Sao ông trời bất công với tôi. Lại nghĩ đến câu nói của bạn rằng, không phải người trong cuộc thì không biết được chuyện gì xảy ra, tôi liền nghĩ ngay tới việc, hay là tình cảm vợ chồng họ rạn nứt? Nếu thế, tôi chen ngang thì có tội gì. Tôi biện minh cho hành động xấu xa của mình và quyết định cướp chồng bạn thân.
Sau hơn 3 tháng, anh ta công khai yêu tôi và muốn li dị vợ. Tôi không ngờ anh ta lại mê muội mình đến vậy, vì chính tôi cũng thấy, mọi thứ thật nhanh chóng. Tôi nói với anh ta rằng, thư thư thời gian, cho vợ con anh ta chuẩn bị tâm lý, nhưng anh ta sốt ruột, muốn được cưới tôi. Anh ta bảo, vợ con anh ta giờ chỉ còn là nghĩa, tình thì hết rồi.
Tôi ân hận quá, cái giá phải trả đây mà. Tôi còn không biết, nguyên nhân tôi không thể có con là do đâu, hay là tôi vô sinh. (Ảnh minh họa)
Tôi mừng quýnh vì chiến lợi phẩm của mình. Tôi đã nói, không người đàn ông nào có thể vượt qua ải của tôi. Thế là, chúng tôi cưới nhau, còn bạn tôi đau khổ vật vã, khóc lóc và căm hận. Tôi, cô ấy đã không thể chấp nhận chuyện này thì khó lòng mà vượt qua được. Nhưng tôi làm ngơ. Tôi nghĩ, hạnh phúc là do mình giành giật mà có, dù là giành giật của người khác cũng không sao.
Tôi và cô ấy trở thành kẻ thù như thế....
3 năm sau, cô ấy đã có người đàn ông khác, giàu có và sang trọng hơn chồng cũ. Cô ấy cũng sinh thêm một đứa con gái ngoan hiền, tôi nghe bạn bè nói vậy. Tôi cũng lén theo dõi tung tích của người đó, vì tôi luôn ghen tị với cô ta. Nhưng chồng tôi, anh ta trở thành một kẻ đồi bại, suốt ngày gái gú. Hình ảnh đẹp trai, ga lăng, giàu có, thành đạt của anh ta trong tôi không còn nữa. Số tiền anh ta làm ra, anh ta đáp vào mặt tôi vài đồng mỗi tháng, còn lại cho gái, mua hàng hiệu cho gái hết. Anh ta trắng trợn ngoại tình. Tôi có kêu thì anh ta bảo, tôi đi cướp chồng người khác thì còn đòi gì hơn anh ta mà dạy đời.
Đúng là số phận trớ trêu, bây giờ chồng tôi cũng khinh tôi. Anh ta khinh thường tôi, coi tôi là kẻ không ra gì. Anh ta biến tôi thành con rối, nói yêu tôi, muốn lấy tôi ngay tức khắc để tôi mơ tưởng rồi lại ngựa quen đường cũ. Thật may là tôi chưa có con. Tôi có thể từ bỏ mọi thứ và làm lại từ đầu được không?
Tôi ân hận quá, cái giá phải trả đây mà. Tôi còn không biết, nguyên nhân tôi không thể có con là do đâu, hay là tôi vô sinh. Anh ta đã có con với bạn tôi, hà cớ gì vô sinh nữa? Vậy là do tôi sao? Nếu thế thì đúng là, tôi phải nhận một cái giá quá đắt rồi.
Nhưng mà, bỏ chồng ư, tôi làm sao mà bỏ được. Nếu như tôi đã hãnh diện về bản thân mình, còn cười chê người bạn của mình thì giờ, tôi phải giả bộ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi phải làm như mình đang sống hạnh phúc, gồng mình lên để cười. Chứ nếu cô ấy biết tôi cũng bị chồng đá, bị anh ta phỉ báng, bỏ rơi thì tôi nhục lắm. Sống làm sao được ở mảnh đất này. Thà là chuyển đi nơi khác, chứ làm sao dám đối diện với cô ấy. Có lẽ, cô ấy cũng luôn dõi theo tôi, vì tôi là kẻ thù của cô ta. Tôi phải làm sao bây giờ? Hay là, cứ chấp nhận chuyện này và li dị, chuyển đi nơi khác sống chăng? Thật tội nghiệp cho kẻ đi cướp chồng người như tôi...
Theo VNE
Có bầu mà không biết là con ai Thực sự bây giờ, tôi hoang mang cực độ. Lỗi là do tôi, tôi chấp nhận chuyện này nhưng lại không biết cái thai ấy là của ai thì làm sao mà giải quyết? Tôi vốn yêu hai người đàn ông cùng một lúc. Bản thân tôi cũng không biết như thế nào mới tốt cho tôi và cả đứa con trong bụng...