Chồng vẫn không quên nổi người cũ
Tôi và chồng cưới nhau đến nay được gần 10 năm, chúng tôi có với nhau 2 con nhỏ.
Trước khi lấy nhau, chúng tôi cũng có một năm tìm hiểu, tôi cũng biết được trước đây anh từng yêu một người con gái, tình yêu của họ kéo dài 4 năm, hai người cũng hứa hẹn và muốn đi đến hôn nhân, nhưng gia đình cô gái không đồng ý, có lẽ vì họ cho rằng gia đình họ và gia đình chồng tôi không môn đăng hộ đối.
Cô ấy đi lấy chồng, phải mất một thời gian dài chồng tôi mới lấy lại thăng bằng và chúng tôi gặp nhau, yêu nhau, rồi làm đám cưới. So với gia đình anh, gia đình tôi cũng có điều kiện hơn, nhưng bố mẹ tôi sống rất thoáng và không áp đặt chuyện hôn nhân của con cái. Lại thấy anh cũng hiền lành, thật thà nên bố mẹ tôi cũng vun vén cho chúng tôi.
Trước khi cưới, tôi cũng đã vài lần hỏi anh về chuyện quá khứ, anh nói tất cả đã qua và anh không muốn nhắc lại nữa, từ bây giờ anh chỉ có tôi và anh không muốn hình ảnh người con gái đó làm ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi. Nghe anh nói vậy tôi không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa, tôi cũng hy vọng anh sẽ chôn chặt những hình ảnh về người con gái đó và đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng tôi. Nhưng anh đã không làm như vậy.
Anh chưa bao giờ quên hình bóng người con gái ấy, dù đã nói lời yêu tôi, và dù chúng tôi đã là vợ chồng, đã có con với nhau. Anh vẫn giữ tất cả những kỷ niệm về người cũ trong một chiếc hộp, thi thoảng anh mang ra ngắm nghía, ôn lại kỷ niệm nhưng cấm không cho tôi và các con động vào. Anh nói đây là kỷ niệm riêng của anh, là khoảng trời riêng của anh, không ai có quyền xâm phạm.
Trên facebook của anh, thi thoảng tôi vẫn thấy anh chia sẻ những dòng status rất tâm trạng về những địa điểm cũ hai người từng đến, anh vẫn thường xuyên ngồi cà phê ở đó một mình và nhớ về người con gái đã từ bỏ anh để cưới một người đàn ông khác.
Đọc những dòng tâm sự của anh, những dòng tâm sự chất chứa nhiều tâm trạng, yêu thương, nhưng lại chẳng hề liên quan đến mình, tôi cảm thấy chua chát và có cái gì đó nghèn nghẹn trong cổ họng, muốn khóc mà chẳng thể khóc nổi.
Video đang HOT
Đau đớn hơn, nhiều lần nằm bên cạnh tôi, nhưng trong giấc mơ, anh vẫn ú ớ kêu tên người con gái năm xưa, nhưng đến khi tỉnh dậy anh lại ôm hôn tôi, nói tôi là người phụ nữ quan trọng nhất của cuộc đời anh, tôi và các con mới là báu vật của anh. Tôi cảm thấy ghê tởm con người anh và cảm thấy mình thật tội nghiệp khi sống bên cạnh một người chồng luôn đồng sàng dị mộng.
Anh sống bên tôi mà luôn nhớ về một người đàn bà khác, tôi chẳng biết phải làm gì, để xóa đi hình bóng của người kia trong trái tim anh, làm gì để anh toàn tâm toàn ý với tôi?
Theo Baodatviet
Tôi nằm như thế này... anh đã thấy thỏa mãn chưa?
"Có mỗi việc chiều chồng mà cô cũng thấy khó khăn đến vậy sao"? "Thế phải làm thế nào mới vừa ý anh". "Tôi mất công dạy cô 5 năm nay mà sao cô không chịu tiếp thu nhỉ"?
Chúng tôi yêu nhau gần 1 năm thì cưới. Khi đó cả hai đã có công việc ổn định, gia đình đều môn đăng hộ đối nên quyết định tiến tới hôn nhân của chúng tôi được tất cả mọi người ủng hộ dù thời gian tìm hiểu nhau cũng chưa nhiều. Trước khi cưới một tháng, chúng tôi có lần vượt rào đầu tiên. Mọi chuyện diễn ra trong vòng chưa đầy một nốt nhạc, vì cả hai đều là lần đầu tiên nên không hề có kinh nghiệm.
Tôi hơi bất ngờ nhưng không hề trách móc gì anh cả. Anh cũng nói đêm tân hôn anh sẽ bù. Tôi háo hức chờ đợi. Và đúng như anh đã hứa, anh đã tặng tôi một đêm tân hôn ngoài sức tưởng tượng. Chồng tôi lột xác hoàn toàn. Nếu lần đầu tiên anh còn bỡ ngỡ, mỗi khi chạm tay vào cơ thể tôi anh còn bị giật mình co tay lại thì lần thứ 2 này anh thành thạo chẳng khác gì một người đàn ông đã có vợ.
Đêm ấy anh hí hửng khoe rằng đã học được kinh nghiệm trên mạng và còn muốn chiều vợ nhiều hơn nữa. Thấy chồng hào hứng như vậy thì tôi thấy vui lắm, bởi vẫn nghe mọi người nói, nếu "chuyện ấy" hòa hợp thì tình cảm vợ chồng sẽ càng thêm gắn bó.
Từ ngày cưới vợ, việc làm ăn của chồng tôi lại phất lên như diều gặp gió. Anh kiếm được rất nhiều tiền. Và hàng tuần anh đều đặn xếp lịch chuyện vợ chồng vào những ngày chẵn, cộng thêm cả chủ nhật nữa. Hồi đầu sức khỏe của tôi còn tốt, tôi không ngại ngần phục vụ chồng. Thế nhưng sinh liên tiếp 2 đứa con trong vòng 3 năm tôi đã thấy đuối, song chồng thì vẫn chẳng thấy có chút giảm sút gì.
Tôi nài nỉ mãi anh mới cắt giảm cho ngày chủ nhật để nghỉ ngơi. Thế nhưng nhiều lần đèn đỏ chồng lại đòi bù. Mỗi lần thấy chồng mang về một loại "bảo bối" mà anh mua được để tang cường sinh lực, tôi lại thấy hãi hùng.
Nhìn gia đình tôi đầy đủ về vật chất, con cái ngoan ngoãn khỏe mạnh ai cũng bảo tôi sung sướng. Nhưng không ai biết được nỗi khổ thầm kín mà tôi phải chịu 5 năm qua với một ông chồng "quá khỏe".
Hôm ấy chồng tôi về nhà trong tình trạng đã say. Chẳng cần biết con đã ngủ chưa anh vật luôn vợ ra giường. Tôi vội vã đưa hai con về phòng riêng để ngủ, may mắn chúng cũng đã đang thiu thiu nên đi vào giấc ngủ khá nhanh.
Vừa thấy tôi trở lại phòng anh đã đẩy tôi về giường rồi đóng sầm cửa lại. Nhưng hôm ấy tôi làm thế nào anh vẫn không hài lòng. Quá mệt mỏi tôi định mặc kệ anh rồi đi ngủ nhưng chồng không chịu.
- Có mỗi việc chiều chồng mà cô cũng thấy khó khăn đến vậy sao?
- Thế phải làm thế nào mới vừa ý anh.
- Tôi mất công dạy cô 5 năm nay mà sao cô không chịu tiếp thu nhỉ?
Tôi mất công dạy cô 5 năm nay mà sao cô không chịu tiếp thu nhỉ? (Ảnh minh họa)
- Cứ ì ra như thế này thì còn gì hứng thú nữa.
- Thế tôi nằm thế này... anh đã thấy thỏa mãn chưa?
Chồng tôi không trả lời, rút luôn điện thoại mở cho tôi xem một đoạn video. Tôi không thể tin vào mắt mình, thì ra chồng tôi ra ngoài quan hệ với gái rồi quay phim lại. Không chỉ một mà có rất đoạn phim trong đó, mỗi đoạn tôi lại thấy một cô gái khác. Anh ta cứ thế vô tư mở mà chẳng thèm để ý tới cảm xúc của tôi.
Thì ra bao lâu nay chồng bắt tôi phục vụ giống như anh đã được nhân tình phục vụ bên ngoài. Tôi không thể nào ngờ được chồng mình lại là con người như vậy, tôi vẫn cứ nghĩ anh là người tử tế.
Điện thoại vẫn mở, chồng tôi say rượu ngủ lúc nào không hay. Chỉ còn tôi ngồi một mình, nước mắt rơi không ngừng. Tôi không biết mình có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không nữa. Nếu có sống với nhau lý do có lẽ cũng chỉ vì con, nhưng cứ nghĩ đến những đêm chồng hành hạ bắt tôi làm theo gái làng chơi tôi lại thấy rung mình ghê tởm. Tôi lại muốn bỏ đi khỏi đây càng sớm càng tốt...
Theo Một Thế Giới
Tôi thấy ghê tởm cuộc hôn nhân của mình Biết chồng lăng nhăng mà phải coi như mình đang hạnh phúc lắm, lẽ nào muốn giữ gia đình này, tôi cứ phải giả mù, giả câm, giả điếc? Ôm con ngủ trong những ngày mùa đồng lạnh giá, tôi cảm thấy căn nhà này cô đơn vô cùng. Tôi có chồng mà như không vì anh tối ngày đi vắng... Nhưng nếu...