Chồng và thư ký đi mua sắm, con trai nói một câu khiến hắn ta câm nín
Uất hận khi biết chồng ngoại tình với thư ký, nhưng tôi lại không đủ dũng cảm để ly hôn với anh ta.
Chúng tôi kết hôn đến giờ đã được 7 năm. Nhà anh có năm anh chị em, nên kinh tế khá khó khăn. Lúc kết hôn với anh, chúng tôi thậm chí không mua nổi cả chiếc nhẫn cưới.
Khi đó, anh là một nhân viên bán hàng, còn tôi làm y tá. Mặc dù thời gian mới cưới chúng tôi đều không có tiền, nhưng cả hai vẫn cố gắng làm việc chăm chỉ để tiết kiệm dần dần. Chính cảm giác cùng nhau cố gắng vượt qua khó khăn khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Mỗi ngày, dù công việc vất vả, nhưng tối nào hai vợ chồng cũng ngồi tâm sự về cuộc sống và lên kế hoạch tốt đẹp cho tương lại sau này.
Dù cuộc sống khi đó khó khăn nhưng hai vợ chồng tôi đều rất
hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Nhưng khi con trai chúng tôi lên năm tuổi, chồng bất ngờ bị công ty sa thải. Mặc dù tôi đã cố gắng an ủi anh: “Không sao đâu, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, rồi anh sẽ tìm được công việc mới tốt hơn”. Nhưng kể từ đó, anh trở nên cục cằn, thường hay mất bình tĩnh và dễ bị kích động. Việc thất nghiệp chỉ ở nhà mang tiếng ăn bám vợ khiến anh cảm thẩy phẩm giá của người đàn ông đã bị xúc phạm. Thời gian đó tôi đã phải khóc rất nhiều. Cuối cùng tôi bàn với anh sẽ mở một công ty riêng cho anh quản lý.
Để mở được công ty, chúng tôi đã phải thế chấp nhà, vay mượn anh chị em họ hàng mới đủ tiền. Do là người có đầu óc thông minh, nên chỉ trong thời gian ngắn công ty chồng đã thu về được lợi nhuận, nợ cũng đã trả hết. Cuộc sống của vợ chồng tôi khấm khá hơn rất nhiều.
(Ảnh minh họa)
Nhưng một năm sau đó, tôi bỗng thấy chồng mình có dấu hiệu thay đổi. Buổi sáng anh ra khỏi nhà từ rất sớm và chỉ trở về khi tối muộn. Số lần về nhà của anh ngày càng ít với lí do công ty dạo này đang nhiều việc. Đôi khi tôi nghĩ rằng, chúng tôi chỉ là hai kẻ xa lạ đang sống chung dưới một mái nhà mà thôi.
Video đang HOT
Gần đây, sắp tới sinh nhật tôi, tôi đã gọi điện cho chồng hỏi anh có thể về nhà sớm hôm đó được không. Anh nói qua điện thoại: “Dạo này anh bận lắm, nên không thể về sớm được, em đừng đợi anh”. Tôi đã rất buồn vì chuyện này. Cuối cùng tôi quyết định lấy số tiền tiết kiệm của mình để tự mua cho bản thân một món quà sinh nhật thật ý nghĩa. Ngoài ra tôi cũng định mua tặng chồng thứ gì đó khiến anh bất ngờ. Đã lâu rồi vì lo lắng cho nhà cửa con cái, tôi cũng thấy mình có phần sao nhãng trong việc quan tâm, chăm sóc chồng.
Hôm đó tôi và con trai đã đến trung tâm thương mại, vào một cửa hàng chọn chiếc đồng hồ đắt tiền tặng chồng. Chỉ cần tưởng tượng chồng sẽ vui như thế nào khi nhận được món quà này là tôi đã thấy hạnh phúc. Bỗng nhiên con trai 6 tuổi của tôi kêu lên: “Bố ơi!”, rồi chạy sang cửa hàng đối diện. Tôi nhìn lên và thấy chồng mình đang tay trong tay với một cô gái trẻ, họ đang cười đùa và chọn đồ trang sức…
(Ảnh minh họa)
Trực giác của người phụ nữ nói cho tôi rằng, mối quan hệ của chồng và cô gái kia không hề đơn giản. Tôi lúng túng đi qua đó, nhìn kĩ lại, hóa ra cô gái trẻ kia là thư ký của chồng tôi. Tôi từng gặp cô ấy mấy lần khi tới công ty, cô ta sở hữu ngoại hình xinh đẹp và nóng bỏng. Tôi mỉm cười và chào hỏi chồng mình, nhưng mặt anh có vẻ không vui, anh nói với tôi:
- Bọn anh đang đi chọn quà cho đối tác, em có chuyện gì không?
Cô thư ký cũng gật đầu phụ họa cho chồng tôi:
- Vâng, em và giám đốc đang đi chọn quà cho đối tác. Vì đối tác là phụ nữ nên giám đốc có nhờ em đi chọn quà hộ. Chị và cháu cũng đang đi mua sắm ạ!
(Ảnh minh họa)
Lúc đó tôi chẳng nghe lọt tai lời nói dối của họ. Tinh thần tôi hoàn toàn suy sụp, tôi nghĩ tới quãng thời gian khó khăn hai vợ chồng đã sát cánh bên nhau, nghĩ lại tất cả những năm tháng tôi phải cật lực làm việc lo cho gia đình, chăm lo cho anh… Lúc này tôi cảm thấy bản thân thật ngớ ngẩn, nước mắt cứ thế trào ra.
Con trai nhìn thấy mẹ như thế, nó liền ngước mắt lên ngây thơ nói với tôi: “Mẹ ơi. Mẹ đừng khóc, con biết mỗi lần đến cửa hàng này mẹ đều chú ý đến chiếc nhẫn bên kia. Mẹ đừng buồn, sau này con sẽ kiếm tiền mua nó cho mẹ”.
Vừa nói nó vừa chỉ vào chiếc nhẫn có đính đá ở trong tủ kính của cửa hàng. Đây đúng là chiếc nhẫn tôi đang định mua để tự làm quà sinh nhật cho mình. Đám cưới tôi đã không được đeo nhẫn cưới như người ta, giờ tôi muốn tự bù đắp lại cho mình. Tuy nhiên, vì giá chiếc nhẫn đó quá đắt nên tôi vẫn đang đắn đo. Mấy lần tới ngắm nghía tôi đều đi cùng con trai, không ngờ thằng bé cũng chú ý và biết tôi thích chiếc nhẫn đó.
(Ảnh minh họa)
Sau khi nghe cậu con trai nói, chồng tôi có vẻ ngượng ngùng xấu hổ, bởi từ lúc kết hôn, anh ta chưa bao giờ tặng tôi món quà nào, dù là nhỏ nhất. Trước đây là vì hoàn cảnh không cho phép, tôi cũng chẳng suy nghĩ nhiều. Giờ thì anh ta có mối quan tâm mới, và đó không phải người vợ bao năm qua vẫn âm thầm bên anh ta là tôi.
Vài phút sau, anh ta cùng cô thư ký rời đi, tôi thì lặng lẽ trở về nhà với con trai. Về tới nhà tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi có nên ly hôn hay không. Nhưng chẳng lẽ bao lâu nay tôi chịu vất vả, ngậm đắng nuối cay, để đến khi được hưởng trái ngọt thì lại đi dâng cho kẻ khác. Không, tôi nhất định sẽ không từ bỏ. Nhưng cứ tiếp tục chung sống với người đàn ông đã không còn tình cảm với mình thì liệu có còn hạnh phúc…
Nếu như các chị em đang ở trong hoàn cảnh giống như tôi thì sẽ làm gì? Cho chồng mình một cơ hội hay sẽ nhất quyết đường ai nấy đi, kết thúc cuộc hôn nhân lừa dối này, tôi hoang mang quá.
Theo Phununews
Chồng năm lần bảy lượt chơi chiêu 'khích tướng' vì vợ không biết thế nào là ghen tuông
Thắng liếc áo sơ mi, anh tin chắc Quỳnh đã thấy vết son và ngửi được mùi nước hoa trên áo. Vậy tại sao Quỳnh không biểu lộ chút ghen tuông nào?
Hôn nhân giữa Thắng và Quỳnh rất ngọt ngào trong mắt nhiều người nhưng Thắng lại không nghĩ vậy. Anh cảm thấy ở Quỳnh vẫn thiếu một điều quan trọng mà bất kì người phụ nữ nào cũng cần có để hôn nhân càng thêm bền chặt, đó chính là bản năng ghen tuông. Thắng hiểu rằng ghen tuông có thể phá nát hôn nhân nhưng đằng này thậm chí Quỳnh còn chẳng biết ghen và điều đó khiến nhiều lúc anh cảm thấy buồn bực.
Khi Thắng đem chuyện này tâm sự với những đồng nghiệp đã có vợ, nhiều người bảo anh sướng quá phát rồ khi có người vợ tuyệt vời như Quỳnh. Thắng cười khổ. Anh ước gì Quỳnh có thể ghen một chút bởi điều đó đủ chứng tỏ Quỳnh sợ mất anh. Sau một hồi suy ngẫm, Thắng nảy ra một ý tưởng rất điên rồ, anh tin kế hoạch của mình sẽ khiến Quỳnh lo lắng như ngồi trên đống lửa.
Chiều hôm ấy, Thắng tan sở và ghé qua một tiệm mỹ phẩm, anh mua một thỏi son và lọ nước hoa dành cho phái nữ. Về đến nhà, Thắng nhanh chóng cởi áo sơ mi đang mặc trên người, anh cầm lọ nước hoa xịt vào cổ áo, tiếp theo anh lấy thỏi son rồi quẹt trên cổ áo. Thắng cười hài lòng ngắm nghía thành quả đã làm, sau đó anh vất áo sơ mi lên giường rồi bước vào nhà tắm. Khi Quỳnh bước vào phòng, cô ngửi thấy hương nước hoa của phụ nữ, cô biết chắc đó không phải là nước hoa mình đang dùng, đến khi tận mắt thấy cổ áo sơ mi của chồng dính son và phảng phất mùi nước hoa, trái tim của Quỳnh như bị bóp nghẹt.
Quỳnh bủn rủn chân tay ngồi phịch xuống giường, lẽ nào chồng của cô có tình nhân ở bên ngoài? Ngón tay của Quỳnh run rẩy chạm vào áo sơ mi rồi siết chặt khiến nó trở nên nhăn nhúm. Khi nghe tiếng cửa phòng tắm mở ra, Quỳnh vội buông áo sơ mi rồi phủi phẳng phiu những chỗ nhàu nát. Quỳnh tươi cười nhìn chồng rồi nói: "Anh đợi chút nhé, em vào tắm rồi ra nấu cơm ngay!".
Ảnh minh họa
Thắng liếc áo sơ mi, anh tin chắc Quỳnh đã thấy vết son và ngửi được mùi nước hoa trên áo. Vậy tại sao Quỳnh không biểu lộ chút ghen tuông nào? Thắng đã chờ mong dù chỉ một chút phản ứng giận dỗi của vợ nhưng rốt cuộc anh vẫn phải ôm về nỗi thất vọng. Có lẽ Quỳnh không biết ghen hoặc là anh không có chỗ đứng trong trái tim của Quỳnh. Càng nghĩ Thắng càng cảm thấy nhức đầu. Anh cố gắng hít sâu một hơi để giữ đầu óc tỉnh táo rồi nghĩ ra một cách khác, nếu anh đụng chạm người phụ nữ khác trước mặt vợ thì cô ấy có điên lên không? Thắng nghĩ cách này hơi mạo hiểm nhưng ít ra anh sẽ có một câu trả lời chính xác.
Ngày hôm sau Thắng chở Quỳnh đến một nhà hàng ăn tối, anh chọn nhà hàng có những cô tiếp viên xinh đẹp như người mẫu. Quỳnh lặng lẽ bước bên cạnh chồng, cô đưa mắt nhìn họ rồi thoáng chạnh lòng. Cõi lòng của cô trở nên lạnh lẽo khi nghĩ đến việc chồng thường xuyên ra vào nơi đầy rẫy hoa thơm cỏ lạ này. Khi một cô nàng xinh đẹp bưng đồ ăn lại gần, Thắng cố ý đụng chạm vào tay của tiếp viên và ánh mắt của anh như vô tình liếc nhìn biểu hiện của Quỳnh. Thắng cảm thấy chua xót trong lòng bởi vợ không hề có một cái nhăn mày chứ đừng nói là bày ra vẻ mặt căm ghét tột độ. Nụ cười của Quỳnh vẫn tươi rói như thể cô chấp nhận để chồng thân mật với gái lạ.
Khi đồ ăn dọn ra bàn, cả hai lặng lẽ gắp đồ ăn và không trò chuyện câu nào. Lửa ghen nhộn nhạo trong lòng nhưng Quỳnh không để lộ trên nét mặt, còn Thắng cứ đinh ninh là vợ không yêu mình nên vẻ mặt của anh có phần đăm chiêu. Về đến nhà, hai vợ chồng cũng chẳng thèm nhìn mặt nhau cho đến khi lên giường ngủ, Thắng đưa tay muốn ôm vợ vào lòng thì Quỳnh hất tay của chồng ra. Quỳnh cảm thấy nếu không giải tỏa cơn giận này thì cô sẽ điên mất, cô ngồi bật dậy trách chồng: "Anh ghẹo gái bên ngoài rồi về ôm vợ làm gì?".
Thắng nghe xong thì cảm giác buồn bực lập tức tan biến, anh nhìn vợ rồi trêu: "Em ghen đấy à? Anh tưởng em không biết ghen!". Quỳnh cảm thấy vừa giận vừa xấu hổ, măt cô đỏ lên như quả ớt rồi nước mắt vỡ òa. Thắng vừa xót vừa ôm vợ vào lòng, cười ha hả bảo: "Đừng giận, anh làm mọi chuyện để thử em mà, cái áo dính son là anh tự quẹt vào đấy, anh cũng mua cả chai nước hoa rồi xịt vào áo!". Quỳnh ngẩn người rồi hỏi chồng: "Anh nói thật chứ? Anh không gạt em chứ?".
Để chứng tỏ sự thành thật của mình, Thắng mở ngăn kéo lấy ra thỏi son và lọ nước hoa mà anh đã mua. Quỳnh lập tức hiểu rõ mọi chuyện, cô xấu hổ không nói nên lời. Thắng sung sướng đặt nụ hôn lên môi vợ. Hóa ra cô vợ của anh chỉ vì quá lý trí và dễ xấu hổ nên đã cố gắng che đậy sự ghen tuông trước mặt chồng. Thắng muốn khuyến khích Quỳnh từ nay về sau hãy thể hiện rõ ràng cảm xúc trước mặt anh, nếu không có ngày vợ chồng anh sẽ vì hiểu lầm mà rời xa nhau mất.
Theo Phununews
Sinh con xong, tôi gọi điện báo cho anh thì người phụ nữ đó xuất hiện Tôi chết điếng khi nghe những gì chị ta vừa nói, hóa ra bấy lâu nay, anh luôn lợi dụng tôi.. Tôi sinh ra thua thiệt hơn người, bởi cả bố cả mẹ đều mất sớm, hai chị em tôi ở chung với chú dì. Nhà chú dì cũng thuần nông nên khó khăn lắm. Thời gian tôi đi học đại học cũng...