Chồng và nhà chồng tôi là những con người ghê gớm nhất tôi từng thấy
Bỏ ra bao nhiêu tình cảm và vất vả, vậy mà giờ đây, điều tôi nhận được từ nhà chồng chỉ là câu chuyện về một đứa con hoang, một người vợ l.ăng l.oàn.
Chồng đầu tiên của tôi chung sống với nhau được 3 năm thì bỏ tôi theo người đàn bà khác. Phải mất gần 2 năm sau đó tôi mới gượng dậy và bình tĩnh để đón nhận một tình yêu mới. Nhưng đớn đau thay lần đò thứ hai tôi lại đặt niềm tin không đúng chỗ. Hay nói đúng hơn, anh và cả gia đình anh là những con người khác m.áu tanh lòng, độc ác nhất mà tôi từng thấy.
Tôi quen anh khi chuyển đến một công ty mới. Anh làm ở bên phòng kinh doanh còn tôi làm ở phòng kế toán. Anh năm nay 38 t.uổi, cũng từng có một đời vợ nhưng họ đã li hôn vì vợ anh ngoại tình. Hai tâm hồn đồng cảm nên chúng tôi nhanh chóng nảy sinh tình cảm.
Tôi đã nghĩ anh hơn tôi nhiều t.uổi, nên sẽ suy nghĩ chín chắn và trưởng thành. Nhưng tôi đã sai lầm và mù quáng tin vào thứ gọi là tình yêu anh dành cho tôi. Chúng tôi dự định sang năm sẽ kết hôn, nhưng anh muốn phải có thai mới cưới. Lúc đầu tôi không chịu nhưng anh dụ dỗ ngon ngọt. Và cũng như bao người đàn bà khác khi yêu, tôi cũng mong về ngôi nhà và những đ.ứa t.rẻ nên đồng ý lời anh nói.
Ngày tôi biết mình có thai cũng chính là ngày gia đình anh sang nhà tôi nói chuyện cho hai đứa qua lại. Và đó cũng chính là ngày bắt đầu một chuỗi thời gian đầy nước mắt của tôi. Anh gia trưởng, ích kỷ và lăng nhăng. Những đặc điểm này tất cả đồng nghiệp trên công ty đều biết, chỉ có tôi mới vào là không biết.
Mẹ chồng cay nghiệt nói con trai tôi là con của một thằng ất ơ nào đó chứ không phải con chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi mang thai, nhưng anh chẳng thèm đoái hoài quan tâm. Đã bao lần tôi phải ôm bụng khóc một mình, nhưng vì đứa con tôi sẵn sàng bỏ qua. Và có lẽ cố quá thì cũng thành quá cố, chúng tôi cưới nhau và chỉ ở với nhau được một năm thì anh cặp bồ. Trong một lần hai đứa cãi nhau anh còn nói với bố mẹ chồng là cái thai là tôi lừa anh để cưới chứ anh không hề yêu đương gì tôi cả. Trớ trêu thật!
Tôi về nhà ngoại khi chỉ còn vài tháng nữa là đẻ. Tôi suy sụp và xuống cân vì thậm chí đến một ngụm cháo tôi cũng thấy không thể nuốt nổi. Tôi đã vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất cuộc đời mình, cố gắng lạc quan khi ngày ngày đi làm vẫn phải nhìn thấy chồng ở cùng công ty, vẫn phải đ.ập vào tai những cuộc gọi điện thoại à ơi em nọ em kia của anh.
Tôi vượt cạn một mình còn anh thì lên facebook đăng những status mùi mẫn nhớ nhung, yêu thương người đàn bà khác. Dù biết anh là người chồng tồi tệ nhưng trong thâm tâm tôi vẫn nghĩ anh vẫn có tình cảm với con cái. Nhưng không ngờ anh ta không thèm tới thăm con dù chỉ một lần. Điều cay đắng hơn cả là khi con tôi sinh chưa đầy 6 tháng thì người đàn bà kia đã chửa hơn 6 tháng.
Tôi rơi vào cảnh vừa làm mẹ đơn thân, vừa nhục nhã vì bị bêu xấu, mất hết cả danh dự. (Ảnh minh họa)
Hết 6 tháng nghỉ sinh, tôi quay lại đi làm. Đến công ty tôi mới biết thêm nhiều chuyện về bộ mặt giả tạo của anh và cả nhà chồng. Mẹ anh đi kể với mọi người rằng tôi đã ăn nằm với người nào đó và lừa anh cưới. Bà cay nghiệt nói con trai tôi là con của một thằng ất ơ nào đó chứ không phải con anh, chẳng phải cháu bà và bà sống c.hết cũng không bao giờ cho phép mẹ con tôi bước chân vào nhà bà nửa bước.
Khi nghe được những chuyện này, tôi giận tím gan, tím ruột. Chính vì đứa con mà tôi chấp nhận nhắm mắt đưa chân kết hôn với anh. Vậy mà giờ đây, điều tôi nhận được từ nhà chồng chỉ là câu chuyện về một đứa con hoang, một người vợ l.ăng l.oàn. Tôi rơi vào cảnh vừa làm mẹ đơn thân, vừa nhục nhã vì bị bêu xấu, mất hết cả danh dự.
Con trai tôi vô tội, tôi muốn con có sự công bằng. Tôi không hề muốn nhận lại nhà chồng hay muốn con nhận bố đẻ, bà nội. Nhưng nếu tôi không lên tiếng, sợ rằng tiếng xấu sẽ cứ thế tràn ra, cuối cùng mọi người sẽ nhận định tôi như thế nào? Tôi có nên công khai mọi chuyện, đấu tranh đến cùng hay im lặng để con được sống bình yên với mình?
Theo Afamily
Viết cho t.uổi 22: 'Đứng dậy và đi thôi cô gái!'
22 là t.uổi cho những ước mơ và dự định còn dang dở. Nếu bạn đang bị nhấn chìm bởi thứ mang tên là thất bại thì hãy: 'Đứng dậy và đi thôi cô gái!'.
Nhiều lúc, tôi thở dài khi nhận ra mình đã 22 t.uổi. Giật mình vì t.uổi trẻ trôi nhanh quá không đợi tâm hồn kịp lớn. Tôi chập chững đi từng bước một trên con đường đời nhiều chông gai. Có những lúc vấp ngã, tôi òa khóc như một con mèo nhỏ bị thương. Tôi khép mình trong một cái bao vô hình để không ai có thể làm phiền được nữa.
Nhưng rồi, tôi nhận ra mình không thể nằm ngoài quy luật của cuộc sống. Bởi, tôi không phải là người có quyền năng khiến thời gian dừng lại. Vì vậy, ích kỷ, sống thu mình càng khiến tôi yếu mềm thêm mà thôi. Tôi hít một hơi thật sâu, tự dặn lòng: "Đứng dậy và đi thôi cô gái đã 22 t.uổi rồi...".
Viết cho t.uổi 22: "Đứng dậy và đi thôi cô gái!" (Ảnh minh họa)
22 t.uổi, tôi đã bước qua vài mối tình chẳng đi đến đâu. Sau một thời gian yêu, tôi thấy tất cả họ đều nhạt nhẽo. Qua một thời gian gắn bó, tôi làm tổn thương họ và tự làm đau mình. Những lời ước hẹn, thề thốt hòa vào gió cuốn theo những ước mơ chung đôi đi rất xa chỉ để lại những vết thương khó lành trong tim. Và rồi, tôi thấy thoải mái hơn với cái thứ gọi là "một mình".
22 t.uổi, tôi ra trường. Đối mặt với cảm giác "thất nghiệp". Tôi hối hả để tìm cách thoát ra khỏi tình trạng ấy. Khi đi làm, tôi mới nhận ra rằng những kiến thức trên giấy chỉ là một chiếc vé thông hành để bạn lên chuyến tàu mang tên cuộc sống. Còn có thể phát triển hay không là tùy thuộc vào khả năng và sự nỗ lực của bản thân mình.
22 t.uổi và nỗi nhớ về gia đình. Những lúc đau buồn tôi không còn đủ nhỏ để ôm lấy bố mẹ và òa khóc. Giờ đây, gia đình giống như là một bến đỗ để tôi tìm về những lúc vấp ngã và bế tắc. Khi nào nạp đủ năng lượng của tình yêu thương và niềm tin tôi lại tiếp tục những bước đi tiếp theo.
22 t.uổi, những va vấp đầu đời. Tôi cũng từng mắc sai lầm hay ảo tưởng về khả năng của mình. Nhưng chỉ đến khi thất bại, tôi mới thấy mình đã sai ở đâu và cần sửa gì. Trong những lúc như thế, tôi luôn tự động viên bản thân là phải đứng dậy vì thời gian không chờ đợi ai. Cuộc sống này cũng giống như một cuộc đua. Chắc chắn sẽ không có những chiếc vé dẫn lối đến hạnh phúc và sung túc dành cho những kẻ bị thứ gọi là thất bại nhấn chìm.
Còn rất nhiều nữa để viết cho t.uổi 22 - một trong những chặng đường đời để yêu thương và trưởng thành. Dù bạn có là ai, đang làm gì và ở trong hoàn cảnh nào thì hãy cứ mạnh mẽ bước đi và lựa chọn tương lai cho chính mình. Sau những vấp ngã, hãy nuôi niềm tin rằng mọi thứ tốt đẹp đang ở phía trước. Niềm tin đó cũng giống như ánh sáng nơi cuối đường hầm sẽ dẫn lối bạn đến bến bờ hạnh phúc.
Theo Ngoisao
Tá hỏa khi nhìn thấy cảnh tượng 'động trời' của ô - sin trong phòng ngủ Tôi yêu thương ô - sin như người thân trong nhà. Nhưng không ngờ ô - sin lại dám làm việc 'động trời' ấy ngay trong phòng ngủ của vợ chồng tôi. Khi mang bầu đứa con đầu lòng, tôi và chồng đã quyết định thuê một người ô - sin. Vì cả hai gia đình nội ngoại đều ở xa nên không...