Chồng úp cả nồi cá kho lên đầu chỉ vì tôi lỡ miệng nói 1 câu trong bữa ăn hôm đó…
Anh cho rằng tôi không tôn trọng anh, coi thường chồng, bị như thế vẫn còn là nhẹ.
Thế rồi sau hơn 2 năm yêu đương, tôi vừa tốt nghiệp ra trường thì chúng tôi làm đám cưới. Anh hơn tôi 7 tuổi, là nhân viên văn phòng của một công ty xuất nhập khẩu. Tôi cưới về thì cũng là lúc nhận được tin đỗ phỏng vấn vào một công ty giải trí lớn, tôi không khoa trương, nhưng xin nói thêm là lương tôi thời điểm vừa mới ra trường còn cao hơn lương chồng đi làm mấy năm.
Tuy thế nhưng tôi lúc nào cũng tỏ ra khiếm tốn, không bao giờ nói chuyện tiền nong gì vì sợ anh mặc cảm. Vậy mà chính chồng lại là người sinh sự trước. Anh lúc nào cũng thái độ, nói tôi cậy cọc nọ kia lên mặt.
Yêu nhau ngần ấy năm, tính nết thế nào anh thừa hiểu rồi, nhưng vẫn có tìm cớ để mắng mỏ tôi, nhiều khi tôi buồn và tổn thương kinh khủng. Về nhà chồng đã lạ, chẳng có ai, đến chồng cũng không yêu thương nữa, có lúc tôi thấy ân hận ghê gớm.
Chồng thay đổi hẳn, dường như thành một con người khác. Mở miệng ra là mắng vợ, nạt vợ, tôi không hiểu anh làm thế để làm gì. Có lần tôi chủ động thân mật nhưng anh gạt đi.
Tôi không phải đứa không biết việc hay lười biếng gì. Ở nhà tôi cũng thường xuyên lo cơm nước nên nấu ăn cũng không tệ, vậy mà chồng suốt ngày chê bai. Đến bố mẹ chồng tôi còn khen, thế mà chồng cứ lên nước sa sả.
Video đang HOT
Tôi về nhà chồng 5 tháng thì có bầu, nghén ngẩm mệt lắm, tôi chẳng ăn được thứ gì, nhưng chồng thì vô tâm. Anh nói chuyện con cái là phụ nữ ai chẳng phải đẻ, cứ như cả nước này mình cô đẻ không bằng, mở mồm ra là kêu. Thỉnh thoảng tôi thèm cái nọ cái kia nhờ chồng đi mua, anh không bao giờ đi.
Mấy hôm vừa rồi, bố mẹ tôi về quê ăn giỗ họ. Nhà chỉ có hai vợ chồng nên anh bảo tiện anh mời mấy người bạn về ăn cơm. Tôi nói thật, tôi vốn không ưa mấy người bạn của anh, vì tôi gặp mấy lần rồi, người thì tinh tướng, ăn nói khoác lác, người thì bợm nhậu, suốt ngày rủ chồng đi uống rượu.
Hôm đó, tôi cũng nấu cơm bình thường thôi, nghĩ bực mình, bụng to vượt mặt còn lôi bạn về bắt vợ hầu nên tôi chẳng bầy vẽ gì. Cơm có cá kho, mấy món ăn cơm bình thường. Ai ngờ lúc bạn anh đến, chưa gì đã bảo cơm này sao uống rượu được, không bảo sớm để anh ta mua đồ đến. Tôi giận quá mới bảo em không khỏe nên không đi mua bán được, các anh thông cảm.
Vào bữa cơm, mấy ông bạn của anh bắt đầu khoe vợ, vợ mình đảm thế này, giỏi thế kia, “riêng bạn đến nhà thì không bao giờ cơm nước kiểu này”. Tôi ức, cố kiềm chế lắm nên bảo em chỉ nấu được thế thôi, các anh thấy khó ăn quá thì lần sau chịu khó ra hàng vậy.
Ai ngờ, tôi vừa dứt lời thì chồng úp thẳng nồi cá lên đầu, lôi tôi xềnh xệch vào trong bếp rồi cho tôi cái tát. Tôi được dịp xả hết ra, chả kiêng nể ai nữa. Bạn bè anh lục đục kéo nhau về. Tôi gào lên: “Anh thấy có chồng nào như anh không. Vợ chửa vượt mặt, không chăm được một ngày còn dẫn bạn về bắt vợ hầu. Nấu cho ăn còn chê ỏng chê eo, không ăn thì biến”.
Chồng giận lắm nhưng chắc sợ đánh tôi ảnh hưởng đến con nên đùng đùng bỏ đi. Tối hôm đó anh về, xỉ vả tôi, bảo bạn bè cười chê vì lấy phải vợ mất nết. Tôi ức lắm mà không biết nên làm sao. Có ai cùng hoàn cảnh có thể chia sẻ với tôi không?
Theo Afamily
5 năm ngoại tình lén lút, tôi lỡ miệng lúc say khen cô bồ "ngọt nước" và cái kết đầy giông bão
Lúc ăn cơm có cả vợ, tôi uống nhiều quá nên trót lỡ mồm khen cô bồ, vợ tôi tái mặt, từ hôm đó giông bão kéo đến gia đình tôi.
Tôi lấy vợ cách đây hơn chục năm, có một con trai lên 10 tuổi, một con gái 5 tuổi. Vợ tôi là giáo viê cấp 3, còn tôi là nhân viên một công ty viễn thông. Kinh tế gia đình ổn định, vợ tôi cũng là người phụ nữ rất mực đảm đang, chu toàn.
Vợ chồng rất hợp nhau, chúng tôi không bao giờ to tiếng, cãi vã. Con cái ngoan ngoãn, gia đình nhìn chung rất yên ấm, hạnh phúc.
Vậy mà tôi vẫn ngã vào vòng xoáy ngoại tình với một người phụ nữ khác, là đồng nghiệp của tôi. Cô ấy kém tôi 7 tuổi, thời điểm chúng tôi bắt đầu qua lại, Phương mới vào làm ở công ty tôi.
Thời gian quen nhau, Phương cũng đã có một gia đình đầm ấm, nhưng Phương nói với tôi, chồng cô ấy "yếu" chuyện đó, nên chúng tôi có cặp với nhau cũng đơn thuần là nhu cầu chứ không yêu đương gì. Hết giờ trên công ty về nhà thì tuyệt đối không liên lạc, không hơn ghen và cấm triệt để xen vào cuộc sống của nhau.
Tôi đồng ý, vậy là chúng tôi qua lại, một tuần 1 - 2 lần ở nhà nghỉ, tranh thủ giờ nghỉ trưa. Không một ai biết hay nghi ngờ, vì chúng tôi kín lắm, ở công ty còn gần như không nói chuyện trò gì. Thú thật tôi cũng thấy có lỗi ghê lắm, nhưng dần dần cũng thấy nhãng hơn, không day dứt nữa. Cứ thế tôi ngoại tình những 5 năm mà không ai hay biết.
Cho đến một hôm, sinh nhật con gái, tôi gọi mấy cậu bạn đến ăn cơm. Đang ăn uống vui vẻ, có chút men say tê tê, cậu em rút điện thoại ra cho tôi xem ảnh một cô gái trẻ rồi nói: "Được không anh, em đang tán". Tôi nhìn xong mắt nhắm mắt mở nói: "Không ngọt nước như cô bồ của anh". Tôi nói xong thì cứng lưỡi, không khí bỗng dưng im bặt, nhìn sang vợ, tôi thấy cô ấy tái mặt lại.
Bữa tiệc hôm đó giải tán sớm hơn dự định. Mấy ông bạn tôi biết ý nên về hết, vợ khóc lóc, cô ấy tát tôi rồi bảo ly hôn. Tôi biện minh, nói rằng đừng tin lời kẻ say nhưng vợ không nghe, cô ấy một mực nói lúc say mới là lúc người ta thật nhất.
Sau đó vợ dọn đồ, cô ấy bắt hai đứa trẻ về nhà ngoại ở. Trước khi đi còn nói với tôi, cứ nghĩ cho kỹ, nếu thật lòng khai nhận thì cô ấy có thể nghĩ lại. Vợ con đi rồi, tôi cũng chẳng còn tâm trí ngoại tình, chỉ thấy cô đơn kinh khủng. Tối nào cũng vậy, tôi đốt thuốc đến gần 3 giờ sáng mà không thể nào chợp mắt được.
Tôi ân hận lắm, giờ mới thấy gia đình quan trọng biết nhường nào, vậy mà tôi chìm trong thú vui xác thịt mà không nhận ra. Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Afamily
Khi đang đứng chờ mẹ người yêu, tôi bất ngờ bị một bác gái ăn mặc xộc xệch... Lại đọc trên báo chí nhiều vụ thôi miên, lừa đảo nên tôi gỡ tay bác gái ra khỏi áo mình và lỡ miệng "Đừng để bàn tay bẩn của bác làm hỏng chiếc áo của tôi". Mỗi lần tôi hỏi cặn kẽ về gia đình, anh luôn lảng tránh sang chuyện khác. (Ảnh minh họa) Tôi sinh ra trong một gia đình...