Chồng ung dung đưa vợ hai về sống cùng nhà với tôi
Tôi thật sự cảm thấy mình có chút nhục nhã khi phải sống chung nhà với người vợ hai của anh.
Chắc người đời sẽ chửi toi là ngu muội, là dở hơi khi chấp nhận cảnh như vậy. Nhưng chỉ ai ở trong hoàn cảnh của tôi mới hiểu, tôi không còn đường nào để ra đi.
Ngày đó, lấy nhau, tôi nào đâu biết có ngày chồng sẽ phản bội mình một cách trắng trợn như vậy. Sinh con gái đầu lòng, tôi cảm thấy cuộc sống này đã bước sang một trang mới. Chồng suốt ngày cưng nựng tôi, chiều tôi lắm.
Mẹ chồng tôi thì yêu quý tôi vô cùng. Ở nhà mẹ tôi làm nghề, tôi cũng cùng mẹ phụ giúp việc nhà và kiếm tiền, chứ tôi không có công việc nào cả. Mẹ đẻ tôi mất sớm, bố lấy vợ hai nên tôi phải đi lấy chồng ở cái tuổi chưa cần thiết. Vậy nên, với tôi, gia đình là cái gì đó mơ hồ, vì tôi đã thiếu tình thương của mẹ, còn bố thì lại có người đàn bà khác và con riêng.
Tôi lấy chồng có lẽ cũng là cách trút bỏ gánh nặng cho bố. Bố cầu mong tôi hạnh phúc. Có được người đàn ông yêu thương tôi hết mực, tôi cảm thấy yên tâm vô cùng. Nhận lời cưới anh tôi hi vọng cuộc sống của mình sẽ sang trang mới. Chồng sẽ yêu thương tôi và tôi sẽ không còn chịu cảnh cô quạnh, suốt ngày tủi thân vì thiếu thốn tình cảm nữa.
Nhưng, ngày vui chưa tày gang. Chồng tôi đi làm xa, tôi ở nhà cùng mẹ phụ giúp việc nhà. Hai mẹ con quý nhau, coi nhau như người thân. Chồng thi thoảng gửi tiền và nhà nhưng mấy tháng tôi mang bầu đứa con thứ hai, chồng không thấy gửi tiền về nữa với lý do công việc không tốt. Công việc không tốt mà tôi không thấy anh về. Tôi giục anh, gọi điện hối anh về thăm con, anh cũng không về. Anh bảo không có tiền về nhà chán.
Tôi giục anh, gọi điện hối anh về thăm con, anh cũng không về. Anh bảo không có tiền về nhà chán. (ảnh minh họa)
Một thời gian sau đó thì tôi phát hiện, anh có bồ. Lúc này, muốn ngăn anh lại cũng không kịp. Người con gái ấy đã có bồ với anh. Chẳng hiểu người đó dại dột thế nào mà lại chấp nhận làm vợ hai của anh khi biết anh có vợ cả ở quê, còn có hai con nữa. Khi đang mang bầu mà bị chồng phản bội, thử hỏi còn nỗi đau nào lớn hơn.
Tôi không thể nào chịu được tình cảnh ấy, tôi đã khóc suốt mấy ngày, gầy rộc người đi, còn tưởng không thể nào giữ được con nữa. Thật may, con tôi cũng kiên cường.
Anh thông báo vợ hai có bầu và muốn đưa cô ta về nhà sống mà không hề để ý cảm giác của tôi và mẹ anh. Mẹ hiền cũng không biết làm gì con nhưng lần này bà cương quyết không chấp nhận. Bà bảo anh đưa đi đâu thì đi, bà không có con trai như anh và chấp nhận sống cùng con dâu.
Còn anh, anh coi tôi như người dưng, cũng không bận tâm tới con của mình nữa. Hóa ra, từ khi anh không mang tiền về nhà chính là lúc anh có bồ và cung phụng cô ta. Tại sao có người con gái dại dột như vậy, tôi lại thấy đáng thương hơn đáng trách.
Ngay lúc ấy, tôi chỉ muốn bỏ nhà chồng về quê, nhưng về thì giờ tôi sống với ai. Thú thực, tôi không còn đường lui. Tại sao ông trời lại tàn nhẫn, tại sao lại khiến tôi trở thành người tiến thoái lưỡng nan thế này.
Video đang HOT
Tôi phải đi đâu về đâu bây giờ? Thôi thì đành chấp nhận cảnh chồng đi sống với vợ hai, tôi sống với mẹ chồng, làm nghề cùng mẹ kiếm đồng tiền sống qua ngày. Vì tôi còn phải sinh con, còn phải có hai đứa con. Ai sẽ chăm tôi đây, ai sẽ là người nâng đỡ tôi nếu không phải mẹ chồng? Về nhà tôi thì mẹ kế sẽ nghĩ tôi thế nào, cũng khó cho bố tôi.
Ngay lúc ấy, tôi chỉ muốn bỏ nhà chồng về quê, nhưng về thì giờ tôi sống với ai. Thú thực, tôi không còn đường lui. (Ảnh minh họa)
Bố tôi sẽ không muốn tôi về đó mà về đó cũng không sống nổi. Còn anh, anh bây giờ coi mẹ con tôi như người dưng, anh sống hạnh phúc với người ta, còn vợ con mình bơ vơ vậy đó…
Anh đi biền biệt từ đó không về, cũng không một cuộc điện thoại hỏi thăm con cái. Anh coi mẹ con tôi như không tồn tại. Con tôi cũng dần quên mất hình ảnh của bố rồi.
Bây giờ, hai đứa cũng đã lớn, con riêng của anh cũng đã lớn. 1 năm anh về nhà một lần gặp mẹ rồi lại đi mà không nói với tôi một lời nào, vợ chồng như hai kẻ thù. Tôi đau khổ lắm khi ngày ngày nhìn người đàn ông mình thương yêu mà không thể mở lời.
Người ta bảo tôi dở, tôi ngu khi sống ở nhà chồng trong khi chồng có vợ hai, họ có hiểu hoàn cảnh của tôi không?
Tôi ngậm đắng nuốt cay, nuốt nhục vào lòng chấp nhận vì đâu phải nhà của tôi. Mẹ chồng tôi đã đồng ý. (Ảnh minh họa)
Mấy năm trôi qua, bây giờ một lần nữa anh kiên quyết muốn mang vợ hai về. Mẹ chồng tôi thương tôi nhưng cũng đã xuôi vì dù sao anh cũng là con trai của mẹ.
Với lại, bà cũng nhớ con trai, đi biền biệt bao nhiêu năm trời. Bà đồng ý cho anh đưa vợ hai về sống, anh không cần hỏi ý kiến của tôi. Phải rồi, anh chưa ly dị tôi là tốt rồi, còn cho tôi sống ở đây là tốt rồi. Nếu muốn, anh sẽ đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà chứ đừng nói là cho tôi sống ở đây. Có lẽ với anh, đây vẫn là sự nhân từ với tôi.
Tôi ngậm đắng nuốt cay, nuốt nhục vào lòng chấp nhận vì đâu phải nhà của tôi. Mẹ chồng tôi đã đồng ý. Dù là bà rất yêu thương tôi và hai con tôi, không coi con dâu thứ hai là gì nhưng tôi biết, trong cuộc tình này, tôi chỉ là người hầu kẻ hạ, là người thừa. Chỉ là không còn nơi nào đi, tôi phải chấp nhận.
Sao ông trời lại phũ phàng với tôi như thế. Tôi thật sự cảm thấy cuộc sống bất công. Bao giờ tôi mới thoát được cảnh này? Con ngày một lớn, bắt con chứng kiến bố sống với vợ hai, có con riêng, tôi có quá nhẫn tâm không? Nhưng tôi phải làm gì bây giờ để nuôi sống hai con?
Theo VNE
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...