Chồng “ủ” lương, không đưa vợ một xu
Một tháng sau ngày cưới, tình cảm vợ chồng vẫn gắn bó bền chặt nhưng chồng em lại không chia sẻ chuyện kinh tế gia đình với vợ.
Em và chồng cùng là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội lập nghiệp. Thời yêu nhau, chúng em bị gia đình cấm cản, nhưng cả hai cùng nắm tay nhau quyết vượt sóng gió để đến với nhau. Thề non hẹn biển, đấu tranh tới cùng cũng đến ngày được toại nguyện. Bọn em mới cưới được một tháng thôi. Trước khi cưới em cũng vay hơn chục triệu để lo nhẫn, phòng cưới ở quê, ảnh cưới và vài thứ lặt vặt khác. Đám cưới kết thúc trọn vẹn, Sau rồi cưới xong hỏi anh, đầu tiên anh có bảo để anh bớt ít tiền mừng đưa cho em trả bớt. Sau đó anh lại bảo là tiền mừng không có nhiều, lại phải đưa cho mẹ trả nợ bớt. Theo lời anh bảo thì nhà anh có khoản nợ gì đó em không rõ nữa. Em buồn nhưng vẫn phải chạy vạy để trả ngay vì đã lỡ hứa sau khi cưới sẽ trả.
Làm đám cưới xong xuôi ở quê, hai vợ chồng lên Hà Nội làm việc. Em chuyển sang phòng trọ mới cho tiện việc đi lại của cả hai. Tiền phòng ứng trước 3 tháng, toàn bộ đồ đạc đều là tiền của em. Đến lúc hết sạch tiền, em ngại nhưng vẫn phải hỏi bao giờ chồng nhận lương, anh bảo vừa nhận xong nhưng giờ thì hết rồi, vì anh đem trả nợ cho bạn.
Ảnh minh họa
Hôm qua em bảo tháng này em nghỉ cưới nên lương ít, lại phải chi tiêu đủ thứ rồi bảo tháng sau chồng phải đưa lương cho em. Ai ngờ, chồng em gạt phăng tỉnh bơ nói lương phải tiết kiệm để còn trả nợ. Lúc đó em có nói rằng tiền lương của cả hai vợ chồng thì nên dung chung, có trả nợ ai thì hai vợ chồng cùng trả, kinh tế riêng biệt như thế này thì ko phải vợ chồng nữa. Thấy em nói vậy, chồng em chỉ kể đại khái có mượn tiền chị vs bạn bè để mua mảnh đất ở quê cùng một số thứ khác từ trước khi cưới nên giờ phải tích tiền để trả dần.
Em làm kế toán ở công ty nhỏ, lương thấp. Chẳng giấu gì các chị, bọn em có “ăn cơm trước kẻng” để được cưới nhau, giờ em đang mang bầu tháng thứ năm. Không có tiền, em không dám tự mua đến một chiếc váy bầu tử tế để mặc đi làm, bữa cơm cũng sơ sài, chẳng dám mơ đến chuyện tẩm bổ cho con. Nhìn thấy cảnh nhà người khác, chồng chiều chăm bẵm này nọ đủ thứ lúc mang bầu, em buồn và tủi thân lắm.
Hôm qua, em không còn đồng nào đi chợ thì chồng em mới bảo mai sẽ đưa cho em 1 triệu tiêu tạm. Sáng nay em hỏi thì chồng bảo mở ví chồng lấy, em cầm ví mà sững sờ khi nhìn thấy gần chục triệu trong đó. Trong khi chỉ mới hôm sau ngày chồng lĩnh lương, em có hỏi tiền đi chợ thì chồng bảo anh không còn vì trả nợ bạn hết rồi.
Hiện giờ em đang cảm thấy rất hoang mang. Thực sự, tình cảm vợ chồng em vẫn rất vui vẻ và gắn bó nhưng em lại có cảm giác không được chồng tin tưởng về chuyện tiền nong. Vợ chồng em sóng gió lắm mới cưới được nhau, em rất tâm huyết cố gắng xây đắp cho hạnh phúc này. Em nghĩ chồng em không phải xấu tính, chẳng qua có nhiều nỗi khổ và em chưa biết cách thôi. Em biết phải làm thế nào đây các chị?
Video đang HOT
Theo VNE
Nửa đêm đội mưa vượt hơn trăm cây số về đưa vợ đi đẻ, ai ngờ lại nhận được cái kết đắng chát
Vượt hơn trăm cây số về đến nhà, vừa dựng xe ở sân lao vào trong nhà xem vợ thế nào thì Hùng khựng lại ở cửa nhìn vào trong...
Mới cưới được hơn tháng thì Hùng phải lên Hà Nội làm việc. Để vợ một mình ở nhà anh cũng hơi lo ngại, nhưng giờ đưa vợ lên ở cùng thì hơi bất tiện. Vì anh ở cùng anh em ở xưởng mộc, nên không có chỗ riêng tư cho 2 vợ chồng ở.
Vừa cưới chưa được bao lâu Thủy - vợ Hùng đã khoe có bầu với chồng. Hùng vui lắm, anh dặn vợ phải cẩn thận thế này thế kia, vợ chỉ cần ở nhà dưỡng thai thôi không phải làm gì hết. Vả lại vợ ở nhà có bố mẹ chăm anh cũng khá yên tâm đi làm.
Đi làm xa nhà, nhưng tháng nào Hùng cũng thu xếp về nhà thăm vợ một hôm. Cứ hễ lần nào về là Hùng lại mua sữa, thuốc bổ các loại cho vợ. Lần đầu tiên anh được làm bố, nhất định anh phải chăm cho mẹ con Thủy thật tốt.
Gần đến ngày vợ sinh, Hùng càng lo lắng cho vợ hơn. Anh tính định xin nghỉ làm trước 1 tháng về với vợ con, nhỡ may cô ấy có đẻ thì còn có anh ở nhà đỡ đần một tay nhưng không xin nghỉ làm được.
Vợ chỉ cần ở nhà dưỡng thai thôi không phải làm gì hết (ảnh minh họa)
Một hôm đang chuẩn bị đi ngủ thì Hùng nhận được điện thoại của Thủy, cô bảo đang đau bụng sắp đẻ. Nghe tin đó, Hùng cấp tốc ra lấy xe về ngay, đi được một đoạn thì trời đổ mưa xối xả. Vội về chẳng kịp dừng xe lại mặc áo mưa anh cứ thế lao xe như bay về nhà đưa vợ tới bệnh viện. Anh sợ, anh chậm chân một bước vợ có làm sao thì chết.
Vượt hơn trăm cây số bình thường Hùng phải đi hết hơn 2 tiếng, nhưng hôm nay anh phi nhanh nên hơn tiếng đã về đến nhà rồi. Vừa dựng xe ở sân lao vào trong nhà xem vợ thế nào thì Hùng khựng lại ở cửa nhìn vào trong.
Vợ và tên nào đó đang cãi vã ở trong nhà. Cuộc nói chuyện xoay quanh chủ đề đứa bé trong bụng vợ.
- Sao anh có thể vô lý như thế được. Đứa con trong bụng tôi là con anh chứ con ai. Ngày trước anh làm tôi có bầu, rồi không chịu nhận đòi chia tay ngay. Cũng may lúc đó tôi gặp và cưới được anh Hùng chứ không giờ chả biết mẹ con tôi sẽ sống chết như thế nào nữa.
- Mẹ con cô có chỗ dựa dẫm rồi, cô tìm đến tôi làm gì. Cô buông tôi ra tôi còn đi về, vợ sắp cưới của tôi đang đợi ở nhà.
- Vợ sắp cưới. Cô ta quan trọng hơn cả con anh sao?
- Tôi nói rồi. Là cô tự mồi chài tôi làm chuyện đó, giờ dính bầu sinh con cô tự chịu hết đi.
- Anh...tôi đang đau bụng đẻ như vậy mà anh lỡ nhẫn tâm đối xử tệ bạc với tôi thế sao?
- Cô có chồng, tôi hà cớ gì phải liên quan tới cô. Để tôi gọi chồng cô về đưa cô đi đẻ. Thế là tôi đã tử tế lắm rồi.
Anh là thằng ngốc nên mới bị vợ lừa dối như vậy (ảnh minh họa)
Gã đó đi thẳng ra ngoài. Nhìn thấy Hùng người ướt sũng, thẫn thờ đứng ở hiên nhà gã đó dừng lại cười khẩy anh một cái rồi đi luôn. Lê từng bước chân nặng nề vào nhà, Hùng nhìn vợ đang cố chịu đau bấm điện thoại cho ai đó. Hóa ra vợ gọi cho anh, nhưng điện thoại anh dính nước mưa đâu gọi được.
Vào ném điện thoại của vợ xuống đất, Hùng gào lên với Thủy khiến cô giật bắn mình sợ hãi.
- Vậy là thế nào. Đứa bé này không phải con tôi ư? Cô có bầu trước khi cưới tôi, vậy mà tôi cứ ngỡ là con mình cơ đấy. Dối trá, tất cả chỉ là dối trá thế này sao?
- Anh...anh...mọi chuyện để sau được không? Em sắp sinh rồi, em không chịu nổi thêm được nữa...á...á...anh đưa em đi viện nhanh...
Thấy vợ ôm bụng kêu la như vậy, Hùng hoảng quá vội gọi taxi đưa vợ tới bệnh viện. Vào khoa sản đợi vợ sinh, Hùng không còn cảm giác hồi hộp, lo lắng nữa. Anh ngồi thụp xuống nền nhà vò đầu bức tai suy nghĩ. Thì ra bao lâu nay anh vẫn chăm và luôn ảo tưởng đứa nhỏ trong bụng vợ là con anh. Anh là thằng ngốc nên mới bị vợ lừa dối như vậy.
Nghe tiếng trẻ con khóc ré lên trong phòng đẻ, Hùng bỗng cười lên một cái rồi tắt ngấm. Bởi anh chợt nhớ ra đó không phải con anh, nó không phải máu mủ gì cả. Đứng dậy đi về, chẳng thèm ngó mặt con, xem vợ sinh xong thế nào. Hùng đi thẳng đến quán rượu uống say mềm thì thôi.
Anh không biết khi tỉnh lại mình sẽ phải đối diện với sự thật này thế nào. Anh sợ điều này? Sợ đứa con không phải con anh? Yêu thương vợ con hết mực, sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì mẹ con cô ấy, để giờ nhận được quả đắng như vậy sao?
Theo Một Thế Giới
"Em ơi, chồng em và vợ anh vừa dắt tay nhau đi nhà nghỉ" Tôi như chết đứng khi nhận được điện thoại của chồng cô ta báo tin "Em ơi, chồng em và vợ anh vừa dắt tay nhau vào nhà nghỉ". Tôi và chồng đã từng có 15 năm sống chung tràn đầy hạnh phúc. Tình yêu của 2 đứa xuất phát từ thời sinh viên lãng mạn, mơ mộng. Chồng kém tôi hai tuổi...