Chồng từng bỏ cô gái còn trong trắng để lấy tôi
So với việc chỉ một lần duy nhất thỏa mãn xác thịt, tôi tin, cảm giác thỏa mãn về tinh thần mà tôi mang tới cho anh nhiều và giá trị hơn.
So với những cô gái ngây thơ tin rằng chỉ cần có cái ngàn vàng ấy là đáng để được yêu, tôi sống thực tế và hiểu đàn ông hơn. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng thì ngày chúng tôi nên duyên vợ chồng cũng đến. Tôi tin có nhiều người hoài nghi, thậm chí là khinh ghét tôi khi tôi nghiễm nhiên lấy được một tấm chồng danh giá khi mà tôi lại là một cô gái lầm lạc trong quá khứ.
Trước khi cưới, chồng tôi đã từ chối cô gái trẻ trung hơn, thậm chí là một cô gái “chưa vướng bụi trần” để lấy một người như tôi. Ai nhìn vào cũng đoán già đoán non rằng tôi gài bẫy, tôi bỏ bùa mê thuốc lú nên anh mới lựa chọn tôi chứ không phải là cô gái trinh nguyên kia. Tôi bật cười vì thương họ thiển cận và tầm thường.
Năm 20 tuổi, tôi đánh mất đi đời con gái của mình với một tình yêu dại dột đầu đời. Cũng chẳng có gì đáng tự hào cho sai lầm đó nhưng sẽ thực sự đáng hổ thẹn nếu sau sai lầm mà không biết đứng lên. Tôi đã sống tốt, có công việc và tự chủ hơn trong cuộc sống của mình. Đấy là lí do anh chọn tôi chứ không phải là cô gái trẻ măng sẵn sàng dâng tặng anh thứ trinh nguyên của đời con gái.
So với những cô gái ngây thơ tin rằng chỉ cần có cái ngàn vàng ấy là đáng để được yêu, tôi sống thực tế và hiểu đàn ông hơn. Tôi không nhõng nhẽo, không vòi vĩnh. Sau sai lầm, tôi sống yên phận và ít đòi hỏi hơn trong tình yêu. Quan trọng hơn là, tôi hiểu bản chất của tình yêu thực sự là gì, tôi không mộng mơ hão huyền, không đặt lên người đàn ông yêu mình những thứ trách nhiệm lãng xẹt và quá quắt.
Cô gái yêu anh ở gần nhà, lớn lên bên anh, được hai gia đình vun vén lắm. Cô ấy cũng si mê chồng tôi hết mực, thậm chí sẵn sàng dâng hiến cho anh tất cả. Nghĩ tới điều này, tôi lại bật cười. Đấy, cô ấy luôn khinh thường tôi là thứ đàn bà mất nết nhưng cô ấy từng ngày, từng giờ được khao khát “mất nết” với người đàn ông không yêu mình.
Cô gái đó và cả gia đình anh đều nói tôi không ra gì, tôi mồi chài anh nên anh mới phải lòng tôi như vậy. Anh là một người đàn ông thành đạt, có ngoại hình, không cớ gì lại đi yêu một cô gái chẳng còn chút “giá trị” nào như tôi. Và khi họ càng nói thì tôi càng quyết không buông anh ta, bởi vì tôi biết, anh không phải là người đàn ông tầm thường. Nếu giống như những gã đàn ông khác, anh ấy sẽ chọn cô gái kia chỉ vì cô ta còn trinh trắng. Vậy há chẳng phải, giá trị của đàn bà chỉ nằm ở điều đó thôi ư?
Đàn bà hơn nhau không phải ở cái màng trinh tiết còn hay mất mà ở việc biết cách sống ở đời. Và vì thế, tôi lấy được người chồng yêu mình, thành đạt và là sự ngưỡng mộ của nhiều người. (Ảnh minh họa)
So với cô gái ấy, tôi nhiều tuổi hơn, gặp anh muộn màng hơn và quan trọng là tôi cũng chẳng có cái trinh nguyên mà trao anh. Nhưng cô ấy không hiểu, khi yêu anh, tôi mang lại nhiều điều hơn gấp bội cái cảm giác được là người đàn ông đầu tiên trong đời một cô gái. Tôi động viên, an ủi anh khi anh buồn hay thất bại. Tôi không đòi hỏi, không vòi vĩnh và biết cách san sẻ. So với việc chỉ một lần duy nhất thỏa mãn xác thịt, tôi tin, cảm giác thỏa mãn về tinh thần mà tôi mang tới cho anh nhiều và giá trị hơn.
Tôi không xấu hổ cũng chẳng cảm thấy mình may mắn khi lấy được một người chồng tử tế dù trước đó tôi đã từng có những lầm lỡ. Tôi nhìn nhận rằng, mình xứng đáng được như vậy. Đàn bà hơn nhau không phải ở cái màng trinh tiết còn hay mất mà ở việc biết cách sống ở đời. Và vì thế, tôi lấy được người chồng yêu mình, thành đạt và là sự ngưỡng mộ của nhiều người.
Video đang HOT
Theo Eva
"Em không còn trinh, anh có dám cưới em không"?
Tôi biết ngay mà, đàn ông các anh giống nhau cả thôi. Muốn vợ mình phải là người phụ nữ còn trong trắng, nhưng khi yêu lại muốn cướp đi trinh tiết của người con gái mình yêu. Thật là khốn nạn.
Lúc Hưng đề nghị thì Hà trả lời, "em chưa sẵn sàng". (Ảnh minh hoạ)
Phải mất 5 tháng nhiệt tình theo đuổi Hưng mới được Hà gật đầu chấp nhận yêu. Hưng nghĩ, có lẽ tính Hà nhút nhát nên thế, chứ nhiều cô gái khác nếu được săn đón cẩn thận tới mức ấy có lẽ đã đổ gục gay không quá 1 tháng.
Suốt thời gian yêu nhau, Hưng thấy ngày càng có tình cảm gắn bó với người yêu và muốn đi tới một đám cưới, thế nhưng Hà lại không thấy có biểu hiện gì. Lúc Hưng đề nghị thì Hà trả lời, "em chưa sẵn sàng".
Hưng luôn có cảm giác như Hà đang giấu Hưng một cái gì đó. "Hay là cô ấy đang có người khác theo đuổi? Cậu ta hơn mình và cô ấy đang phân vân?". Rất nhiều câu hỏi được Hưng đặt ra nhưng anh vẫn chưa có câu trả lời.
Tình cảm với người mình yêu thương ngày một lớn dần, mà vẫn chưa nhận được sự đồng ý của Hà, bí quá Hưng tìm cách "úp sọt" người yêu để cưới.
Thời cơ đã đến vào đúng ngày sinh nhật của Hưng. Hôm ấy bạn bè của hai người đến dự khá nhiều. Bạn bè chúc mừng Hưng uống nhiệt tình, nhưng lần nào uống Hưng cũng rót cho Hà và bảo hai người cùng cảm ơn tấm lòng của bạn. Người yêu rót cho, bạn bè lại cổ vũ nên Hà không thể từ chối.
Đến cuối bữa tiệc thì Hà gần như say hẳn. Khi mọi người đã về hết, Hưng dìu Hà lên phòng, cơ hội ngàn năm có một đã đến với Hưng. Sau khi đặt người yêu lên giường, Hưng nhanh chóng đóng sầm cửa lại. "Sau đêm nay chắc chắn em sẽ thuộc về anh mãi mãi", Hưng cười thầm trong bụng.
Đèn điện vừa phụt tắt Hưng lao đến bên người yêu. Thế nhưng khi vừa chạm tay được đến cơ thể của Hà thì Hưng đã nhận ngay một cái tát nảy đom đóm mắt.
- Thì ra anh cũng chỉ là loại người thế này thôi à? Đừng tưởng tôi say, tôi không dễ bị lừa đến vậy đâu.
- Không, không phải thế đâu em. Chỉ là... anh muốn cưới, mà em thì không chịu. Vậy nên anh mới...
- Anh đừng có nguỵ biện.
- Không, anh thật lòng mà.
- Vậy nếu... anh không phải là người đầu tiên làm "chuyện đó" với em, anh có còn yêu em nữa không?
- Em cứ đùa.
-Không, em nói thật. Em mất trinh rồi, anh có dám cưới?
Hưng đứng sững người, khuôn mặt biến sắc rồi ngồi phịch xuống giường. Sau câu nói của người yêu, một cảm giác hụt hẫng xâm chiếm tâm hồn Hưng khiến anh không thể thốt ra câu trả lời.
Em mất trinh rồi, anh có dám cưới? (Ảnh minh hoạ)
"Tôi biết ngay mà, đàn ông các anh giống nhau cả thôi. Muốn vợ mình phải là người phụ nữ còn trong trắng, nhưng khi yêu lại muốn cướp đi trinh tiết của người con gái mình yêu. Thật là khốn nạn". Nước mắt tuôn rơi, Hà mở tung cánh cửa rồi lao ra ngoài trời đêm tối mịt.
Những ngày sau đó Hưng không hề liên lạc lại với người yêu, Hà nghĩ thế là hết. Tình yêu say đắm với người bạn trai trước khiến Hà trao gửi cả bản thân mình nhưng kết cục cô nhận lại là sự phụ bạc của gã ta. Ngay sau cái đêm cướp đi đời con gái của Hà, gã đã tán tỉnh và yêu một cô gái khác khiến Hà đau khổ đến tột độ. Chính vì vậy mà phải rất lâu sau khi quen Hưng, Hà mới nhận lời yêu, bởi vì cô sợ sự dối trá lặp lại. Khi Hưng ngỏ lời cầu hôn, Hà đã rất mừng nhưng cô cũng lo sợ, lo sợ người yêu sẽ không chấp nhận người con gái không còn trong trắng như cô.
Hà đã định một ngày sẽ nói hết với Hưng, cô đã từng nghĩ Hưng không giống với gã người yêu trước đây của cô... Vậy nhưng, Hà đã nhầm...
Một buổi chiều khi đang một mình lang thang trên con đường quen thuộc mà ngày còn yêu Hưng thường chở Hà đi dạo, chợt cô giật bắn mình vì nghe thấy tiếng gọi quen thuộc.
- Hà ơi...
"Không thể nào là anh ấy được, anh ấy đã đoạn tuyệt với mình rồi. Có lẽ là mình đang mơ", Hà không quay lại mà vẫn bước đi.
- Dừng lại đi em.
Chỉ khi chiếc xe của Hưng dừng ngay trước mặt Hà, cô mới giật mình.
- Sao em lại tắt máy, anh gọi cho em mãi mà không được.
- Anh còn tìm em làm gì?
- Tối ấy sau khi em nói anh có sốc thật, nhưng lúc bình tâm suy nghĩ anh thấy hối hận vì những việc mình đã làm với em. Anh đã định ngay sáng hôm sau sẽ tới gặp em nhưng công ty lại có việc gấp, anh phải đi công tác 1 tuần. Gọi điện cho em nhưng em lại tắt máy. Trưa nay anh mới về đến Hà Nội, tạt vào phòng trọ của em thì không thấy em có nhà, anh lang thang tìm em, may quá gặp em ở đây. Đừng giận anh nữa nghe em.
- Chúng mình kết thúc rồi mà anh.
- Em đừng nói thế, chưa bao giờ anh hết yêu em cả. Hôm nay em cho anh trả lời câu hỏi anh vẫn nợ em tối hôm trước nhá.
- Không cần đâu anh. Nói làm gì cho đau lòng nhau.
- Không, anh phải nói. Hà à... dù có thế nào đi chăng nữa, anh vẫn muốn cưới em. Hãy để quá khứ trôi đi, anh chỉ muốn hiện tại và sau này, anh có em là đủ.
- Anh...
Hà oà lên nức nở trong niềm hạnh phúc. Hưng ôm chặt người yêu vào lòng và thủ thỉ "Sẽ không bao giờ anh để em chạy trốn khỏi anh nữa đâu".
Theo blogtamsu
Xót xa kiếp hồng nhan một lần ân ái rồi vĩnh viễn mất chồng Hơn một năm trời, anh không đụng chạm vào người chị. Một năm trời, chị sống trong cảnh gái có chồng nhưng vẫn... còn trong trắng. Chị sinh ra và lớn lên ở miền biển Nghệ An. Gia đình chị nghèo, lại đông con. Bố chị đi biển thuê cho người ta, còn mẹ chị ở nhà kiếm thêm thu nhập bằng nghề...