Chồng tức tốc bắt vợ ký đơn ly hôn vì bồ sắp sinh con để rồi rớt nước mắt khi thấy cảnh cô lột áo quay lưng khóc
Cưới nhau xong, chỉ ở với vợ được một tháng thì Hùng lại đi theo công trình. Và cũng đúng một tháng sau thì Hùng biết vợ mang bầu. Lúc đó anh ở xa không về được nên cũng chỉ gọi điện an ủi vợ.
- Em cố gắng ăn uống đầy đủ đừng để con thiếu chất nhé. Anh làm dăm bữa nửa tháng nữa sẽ về.
- Có gì mà anh phải lo chứ, em biết mà.
Ai ngờ từ đó tới tận ngày Nga lâm bồn Hùng mới có mặt, dù sao cũng may mắn được đón đứa con đầu lòng chào đời. Nhìn thấy Hùng bế con, có lẽ mọi khổ cực xen lẫn cả hạnh phúc được Nga tuôn ra hết theo nước mắt.
Cứ tưởng chồng về chăm cữ được chục ngày nhưng chưa ra viện anh đã sốt sắng bảo vợ:
- Chắc chiều anh phải đi lên công trình rồi, vắng có mấy ngày mà công nhân lộn xộn hết.
Nga cũng chẳng giữ được chồng. Anh ở chưa nổi 1 tuần thì đi. Vợ con ở nhà Hùng đành nhờ hai bên nội ngoại chăm. May mắn hai nhà gần nhau nên Nga gửi con cũng dễ, cứ thế con Hùng lớn lên mà mãi vẫn chưa nhìn thấy bố. Đến khi con biết bò Hùng mới về thăm nhà.
Cũng không ngờ chồng mới về có một đêm mà hơn một tháng sau Nga đã có bầu luôn. Bé Cốm còn quá nhỏ mà mẹ đã có thêm em rồi, Nga cũng lấn cấn gọi điện hỏi ý kiến chồng.
- Giờ làm sao được anh, em còn chưa cai sữa con Cốm.
- Tùy em quyết nhé, anh đang bận quá.
Nga chưa nói hết câu thì đầu bên kia đã im tịt. Nga cũng không muốn bỏ con nên đành cai sữa bé Cốm. Chẳng hiểu lần mang bầu này khác hẳn với lần trước, cô ốm nghén lên nghén xuống, không ăn uống được gì nên người xanh xao gầy mòn.
Ấy thế mà Nga lại gặp rắc rối. Một hôm cô đang làm việc thì bị choáng, nên anh trưởng phòng cùng cơ quan tiện đường cho nhờ xe về nhà. Không may người chị gái vốn dĩ không ưa Nga bắt gặp ngay ở cổng. Chị ta gọi điện thẳng cho Hùng mách lại chuyện em dâu có trai đưa về.
Vợ chồng xa nhau lâu như thế, nên Hùng tin ngay. Nga mang thai đứa con thứ 2 rất vất vả, cực nhọc lại không được gia đình chồng quan tâm. Ngày cô vào viện sinh con, lẽ ra Hùng được về nhưng anh lại không muốn về vì tin chắc đứa con đó không phải là con mình.
Vợ vừa sinh, chị gái đã gọi điện bảo:
- Vợ mày đúng là con lăng loàn nên ông trời cũng quả báo. Sinh ra con khoèo một chân kìa. Nòi giống nhà mình làm gì có cái loại ấy.
Bị gia đình Hùng đơm đặt nhiều quá nên ra viện Nga đưa 2 con về ngoại sống. Hùng cũng chỉ gọi điện hỏi vợ vài ba câu nhưng Nga khăng khăng rằng mình không có lỗi.
Video đang HOT
Thời gian đó Hùng cứ đi công trình liên miên. Thậm chí anh còn yêu và dự định sẽ cưới một cô gái trên đó. Trong đầu Hùng chẳng còn một ý nghĩ gì về vợ con nữa.
Hôm ấy Hùng về bắt vợ ký đơn ly hôn nhưng Nga cũng đưa con đi mổ châ. Anh gọi điện bảo:
- Anh nghĩ đến lúc giải quyết rứt điểm rồi. Anh chỉ chu cấp một đứa thôi… còn đứa không phải…
Hùng chưa nói hết câu thì đầu dây bên kia Nga khóc nấc lên.
- Anh đến bệnh viện được không? Con đang cần tiếp máu.
Chẳng biết có phải do mủi lòng hay không, Hùng đi xe đến bệnh viện. Trông Nga tiều tụy, hốc hác. Vừa thấy anh, cô òa khóc, mọi uất ức dồn nén bấy lâu nay cứ thế tuôn ra.
- Anh ơi, anh cứu con đi, rồi em sẽ chấp nhận ký đơn.
Hùng vào phòng mổ theo hướng dẫn của bác sỹ. Vừa nhìn thấy thằng bé nằm bất tỉnh trên bàn cấp cứu, dây dợ chằng chịt quanh người. Hùng đã sốc khi nó giống hệt anh hồi nhỏ. Không cần phải chứng minh gì cả, anh cũng chắc chắn đó là con mình.
Có lẽ cũng vì thằng bé sinh ra khuyết tật nên cả nhà mới kì thị con đến vậy. Được tiếp máu kịp thời, ca phẫu thuật thành công mỹ mãn. Lúc này Nga chủ động đưa đơn cho Hùng.
- Từ nay con có một đôi chân lành lặn để đi lại rồi, em chẳng cần gì hơn.
- Anh xin em đừng ly hôn. Hãy nghĩ tới các con.
Nga ngạc nhiên lắm nhưng cô cũng muốn cho chồng một cơ hội. Hùng ở nhà với vợ con hẳn 1 tháng, nhưng đúng lúc này người tình của anh gọi điện thông báo lên gấp vì cô ấy vừa bị ngã sảy thai.
Hùng đành nói dối vợ.
- Em ở nhà lo con cái cẩn thận nhé. Anh lên giải quyết công việc rồi về.
Nga chạy theo ôm chồng thật chặt từ phía sau.
- Anh lên xem cô ấy có bị nghiêm trọng không. Anh ở với mẹ con em như thế là đủ rồi.
Hùng thót cả tim, không ngờ Nga đã biết hết mọi chuyện. Cô ấy đã không làm ầm lên để giữ thể diện cho chồng.
Hùng đi mấy ngày rồi về, từ ngoài cửa sổ nhìn vào anh thấy vợ đang cởi trần quay lưng lại. Bên trong Nga vạch ti cho con bú. Thằng bé đã hơn 2 tuổi nhưng yếu nên mẹ vẫn chưa cai sữa.
Anh khẽ đến gần vợ con hơn nhưng Nga vẫn không biết. Nhìn thấy cảnh này Hùng rơi nước mắt. Bụng Nga chằng chịt những vết rạn da sau 2 lần sinh nở, cộng với đó là bao đêm thức trắng để chăm sóc các con anh. Khuôn mặt của cô ấy đã quắt queo, chứ không còn rạng người như xưa khiến Hùng càng xót xa.
Hùng ôm chầm lấy vợ. Nga ngạc nhiên.
- Anh về sao không bảo em trước?
- Anh bỏ việc trên đó rồi, giờ về đây xin việc khác để ở gần mẹ con em…
Nga ngân ngấn nước mắt, cô không tin đó là sự thật. Sau mấy năm cam chịu, vất vả và buồn tủi giờ hạnh phúc đã lại trở về với cô.
Theo WTT
Rớt nước mắt đồng cảm trước tâm sự "đêm cuối ở cữ nhà ngoại" của người mẹ hiếm muộn
Phận là con gái, dù đi lấy chồng, làm mẹ vẫn luôn mong được về bên bố mẹ. Về nhà ở cữ, Yến Hoa ví như lần thứ hai trở thành đứa trẻ bé bỏng.
Người phụ nữ khi sinh con cũng là thời điểm tưởng như phải trở thành con người trưởng thành, mạnh mẽ thì lại là lúc cô ấy mỏng manh, yếu đuối nhất. Vì rất hiểu điều này nên bố mẹ đẻ thường sẽ là những người chăm sóc và vỗ về cho cô con gái bé bỏng trong thời điểm mong manh ấy. Theo văn hóa của người Việt, sau khi em bé được đầy tháng, các sản phụ thường về nhà ngoại một thời gian để gia đình bên ngoại chăm sóc, ngắn thì 1 tháng, dài thì 3 tháng 10 ngày rồi mới trở lại nhà nội. Và với nhiều người, cái cảm giác ngày cuối cùng ở cữ nhà ngoại để hôm sau bước chân về nhà chồng cho những chuỗi ngày tiếp theo nó mới thật khó khăn để vượt qua làm sao, có người còn ví đó như ngày vu quy thứ hai, đầy bồi hồi xúc cảm.
Đó cũng là cảm giác của Yến Hoa, người mẹ sinh năm 1990 đã lấy chồng 4 năm và mới sinh em bé. Nhà chỉ có hai cô con gái cùng lấy chồng xa nên khi sinh con, về nhà ở cữ, Hoa được bố mẹ chiều chuộng lắm. Cũng chính vì được ông bà cưng chiều cả mẹ lẫn con như vậy nên lúc chuẩn bị hành lý về bên nội cũng là lúc Yến Hoa rơi nước mắt thật nhiều.
Yến Hoa mới sinh em bé được hơn 3 tháng và được tận hưởng những tháng ngày ở cữ êm đềm bên bố mẹ đẻ.
"Còn đêm nay nữa thôi là mai mẹ con gà phải khăn gói tạm biệt ông bà ngoại để về bên nội rồi. Sẽ chẳng còn ai bế con cho để kích sữa nữa, đêm cũng không còn cảnh ông bà thay nhau ru cháu để con mẹ nó nằm cho khỏi đau lưng nữa vì đẻ xong người yếu lắm như con cua lột. Sẽ chẳng được ăn những món ăn ngon mà mẹ nó thích bà ngoại nấu nữa. Sữa mới kích dc từ 30 ml lên 120 ml thôi, công trình xây dở biết làm sao đây?
Hôm qua ông ngoại gà vừa bế gà vừa nói chuyện: "Còn mai nữa thôi là tạm biệt rồi, ông nhớ con lắm nhưng mẹ con phải tự lập thôi", đang ngồi hút sữa nghe ông nói thế mà oà khóc.... Về nhà ông bà lúc nào cũng coi mẹ còn bé bỏng. Mẹ gà vất vả 4 năm lấy chồng mới có được gà, mẹ con bế nhau đi trong nhà ông cũng dặn bế khéo không ngã, coi mẹ với gà như 2 đứa trẻ con bế nhau. Tắm cho cháu thì bà lo nước ông lo khăn tắm rồi cầm cái đo nhiệt độ bấm bấm kiểm tra không sợ nước lạnh quá ốm cháu, đi tiêm phòng cả ông bà cũng đưa gà đi ông ôm chặt cho cô y tá tiêm rồi dỗ gà nằm ngủ trong tay ông ngon lành...
Hình ảnh ông bà đưa cháu đi tiêm khiến ai nhìn cũng xúc động.
Trước hôm đón mẹ con em về, ông ngoại ngày nào cũng gọi điện bảo ông bà dọn dẹp phòng cho mẹ con Chíp rồi nha, về nhanh ông bà thương. Mai đi rồi, cái phòng cũng trống trơn, không còn tiếng bà mỗi sáng cười đùa tập thể dục rửa mặt cho gà con, không còn tiếng ông vỗ về: "Cháu yêu của ông đây mà". Cái giường mọi ngày la liệt khăn sữa, tã bỉm của 2 mẹ con rồi cũng không còn gì nữa... Ông bà không có con trai, mai đi rồi ông bà lại lủi thủi với cụ, nhà lại vắng tiếng mẹ con cười đùa.
Còn nhiều lắm nhưng em chẳng kể hết được. Giờ nằm ôm con ngủ mà cứ khóc thôi, bao nhiêu tình cảm giữ trong lòng nhưng chưa bao giờ nói với bố mẹ. Bên bố mẹ con lúc nào cũng là trẻ con thôi. Kiếp sau mong cho ông bà được làm ông bà nội".
Chỉ có về với bố mẹ đẻ, Hoa mới được trở lại làm một đứa trẻ như khi xưa.
Đó là những tâm tư rất xúc động của Yến Hoa, nói ra chắc nhiều mẹ đang nuôi con nhỏ đồng cảm. Yến Hoa xuất thân từ Thái Bình, lớn lên đi học rồi lấy chồng ở Hà Nội. Hiện nay vợ chồng cô đang sinh sống ở thủ đô. Được biết, chị gái cô cũng lấy chồng ở Hà Nội nên ở quê giờ chỉ có hai bố mẹ lủi thủi. Các con ở xa, ông bà lại không có con trai nên nhiều lúc cô nghĩ mà thương ông bà ngoại bé Chíp lắm.
"Mình lấy chồng 4 năm rồi nhưng khó khăn về đường con cái. Hai vợ chồng chạy chữa đủ nơi tốn không biết bao nhiêu tiền của. Ông bà ngoại thấy vậy còn định cho tiền đi làm thụ tinh ống nghiệm nhưng may quá Tết năm ngoái trời lại thương cho bé gà nên cả nhà mừng vui lắm", Hoa tâm sự.
Yến Hoa vốn là con út trong nhà nên ông bà cũng muốn việc con cái của cô ổn định để tạm yên tâm. Thời gian vợ chồng cô chưa có tin vui, ông bà có khi còn sốt ruột hơn cả người trong cuộc. Đến khi con gái sinh con, ông bà lại bảo về ở cữ để ông bà chăm. Đó là khi cô nàng lại như được sống lại những năm tháng còn nhỏ dại được bố mẹ âu yếm, vỗ về.
Hoa lấy chồng nhưng chậm có con nên ông bà ngoại cũng sốt ruột.
Đến khi định cho tiền làm thụ tinh nhân tạo thì vợ chồng cô lại mang thai tự nhiên nên cả nhà ai cũng mừng.
Bố mẹ Hoa về hưu được 5 năm nay rồi, ông làm công an, bà là giáo viên. Hồi chị gái Hoa sinh con thì ông bà còn đi làm nên không có nhiều thời gian cho cháu. Còn đến khi có bé Chíp con của Hoa, ông bà có nhiều thời gian chăm bẵm hơn. Con gái hết cữ về lại nhà chồng, ông bà còn bảo nhớ thế thì mỗi tuần sắp xếp lên chơi với cháu 1 lần. Hôm nào ông bà cũng nói chuyện động viên cháu, nhưng thật ra là động viên con gái nhiều hơn.
"Con đi con tự lập, con trưởng thành nhé. Ông bà chỉ chăm con được lúc còn non thôi" là lời ông bà dặn dò cả mẹ cả con nhà Yến Hoa hôm trước khi về nội. Hoa nghe xong, lại nhìn bà vừa bế cháu vừa chảy nước mắt mà thương, cứ nghĩ cảnh ngày mai ra xe là cũng không cầm được lòng. Ông bà vốn giàu tình cảm, cháu ngoại về nhà ở mấy tháng ríu rít giờ đi lại vắng vẻ thì buồn cho người ở lại lắm cơ.
Ông bà lúc nào cũng thương cháu nhất.
Dặn dò cháu nhưng cũng là để động viên con gái rắn rỏi, trưởng thành hơn trong tương lai.
Đúng là con gái đi lấy chồng lúc nào cũng chỉ mong được bé bỏng lại lần nữa trong vòng tay bố mẹ. Nhưng đó chỉ là ước mơ thôi vì cuộc sống bộn bề khi trưởng thành sẽ kéo con người ta đi thật xa và những phút giây được hoài niệm sẽ hầu như rất ít xuất hiện. Có sinh con mới hiểu lòng cha mẹ. Khi đã làm mẹ, những cô con gái như Yến Hoa có lẽ sẽ hiểu hơn, yêu thương hơn tình cảm của bố mẹ dành cho mình.
Theo Afamily
Cháu bà nội tội bà ngoại: Con gái đi lấy chồng rồi, mẹ vẫn tất tả, gánh khổ vì con vì cháu Người ta nói, khi sinh con, khổ nhất là khi sinh, khổ nhất là mấy tháng nuôi con trong cữ. Nhưng bao nhiêu cái khổ ấy, hầu như mẹ nào cũng đều gánh cả giùm con gái hết. Người rớt nước mắt khi nghe con đến bên mẹ chính là bà ngoại. Bà bảo: "Vậy là bà sắp có cháu bế rồi". Và...