Chồng tự nguyện hiến tinh trùng cho phụ nữ đơn thân
Tôi không sao quên được sự thật về người đàn ông đầu gối tay ấp với mình.
Dù không muốn gia đình tan vỡ, nhưng tôi phải làm gì trong lúc này, khi biết chính chồng mình là người tự nguyện hiến tặng tinh trùng cho người phụ nữ khác.
Thà rằng anh ta cứ ngoại tình, hoặc “bóc bánh trả tiền” như những thằng đàn ông khác, tôi còn cảm thấy mình đỡ ghê tởm. Đằng này, anh ta “tự nguyện” hiến tặng tinh trùng cho những chị em muốn được làm mẹ đơn thân khiến tôi không khỏi suy nghĩ.
Dù đã nghe nhiều về việc rao bán tinh trùng, hoặc việc hiến tinh trùng tự nguyện tại các bệnh viện, nhưng tôi không thể nào tưởng tượng được, chồng tôi cũng đang làm một công việc tương tự.
Vợ chồng tôi có một cậu con trai 3 tuổi xinh xắn. Công việc của chúng tôi khá ổn định nên thu nhập cũng khá. Cuộc sống trôi qua là những ngày tháng êm ấm. Chồng tôi luôn rất mực yêu thương, quan tâm tới hai vợ con, nên trong thâm tâm, tôi cảm thấy sự lựa chọn của mình là vô cùng đúng đắn.
Cùng cơ quan tôi có một chị đã quá tuổi, chị không có ý định lập gia đình mà muốn tìm đối tượng “xin một đứa con”. Vì hợp tính nhau, lại thương chị, nên chúng tôi thường xuyên tâm sự với nhau, chỉ có điều, tôi chưa bao giờ dẫn chị đi gặp chồng vì sợ chị tủi. Một hôm, chị chia sẻ với tôi ý định “thầm kín” – xin con từ một người đàn ông “đạt chuẩn”. Cảm thông với hoàn cảnh của chị, tôi khuyên chị nên đến Bệnh viện Nam học và hiếm muộn Hà Nội để được tư vấn và đảm bảo sức khỏe.
Chần chừ mãi một thời gian dài, tôi không thấy chị nhắc tới chuyện cũ. Thời gian gần đây, tôi thấy chị vui vẻ hơn hẳn, tôi hỏi có việc gì thì chị chỉ tủm tỉm cười nói: “Khi nào thành công, người đầu tiên chị chia sẻ sẽ là em, yên tâm đi. Chị ngưỡng mộ một gia đình hạnh phúc như nhà em lắm, nhưng trời không thương nên có một đứa bé xinh xắn cũng đủ an ủi lắm rồi”.
Tới khi hồi chuông nháy máy, tôi mới dũng cảm bước vào. Quán vắng khách, ngoài vài cặp tình nhân ngồi tình tứ, thì có một người phụ nữ ngồi trong góc. (ảnh minh họa)
Một hôm, chị tới cơ quan, không giấu nổi niềm hạnh phúc, chị gọi tôi ra góc hành lang bảo: “Chị thành công rồi, 2 vạch nhé!”. Thấy chị vui, tôi cũng mừng, liền nói: “Chị tới bệnh viện lâu chưa, em cũng mừng cho chị quá, chị nhớ ăn uống tẩm bổ cho hai mẹ con”. Chị bảo: “Không, qua mối quen biết, chị được giới thiệu một anh chàng. Anh này 34 tuổi, đẹp trai, lại công ăn việc làm tử tế. Nói hơi ngượng chứ thời gian qua được anh ấy “nhiệt tình” giúp đỡ, nên mãi chị mới có được em bé. Khỏe như anh ta, chắc vợ chẳng chê bao giờ”.
Tôi lo lắng: “Vậy có an toàn không? Nếu gia đình nhà người ta biết thì làm thế nào?”. “Thì bí mật mà, chị cũng không đòi hỏi gì, cảm ơn anh ta còn chưa hết. Anh ta chẳng lấy chút phí nào”.
Video đang HOT
Trước niềm hạnh phúc của người mẹ đơn thân, tôi không nói được lời nào, thôi thì cũng mừng cho chị.
Liền một tháng sau đó, tôi không còn tâm trí nào để quan tâm tới niềm vui của người phụ nữ chờ từng ngày được làm mẹ, tôi đang nghi ngờ chồng mình ngoại tình. Bằng chứng là chồng tôi ít dành thời gian cho gia đình buổi tối, anh thường xuyên lên mạng, không phải để làm việc, mà chat qua lại với một người nào đó rồi cười 1 mình. Điện thoại, tin nhắn buổi tối cũng nhiều hơn trước.
Bản thân tôi là người tôn trọng quyền tự do, riêng tư của vợ và chồng, nên rất mực tin tưởng anh. Nhưng sự việc làm tôi dấy lên nghi ngờ chính là hôm anh để quên điện thoại ở nhà. Tôi đang ốm, nằm dài trên giường, điện thoại của anh lại liên tục kêu, một số lạ gọi tới. Sợ là việc cơ quan, hoặc đối tác, nên tôi không nghe, cũng không tắt máy. Nằm buồn, tôi thử kiểm tra điện thoại của chồng, điện thoại để pass. Nhưng cũng không quá khó để nhập các con số, tôi mở khóa thành công khi đánh số ngày sinh của cả hai vợ chồng.
Một loạt tin nhắn khiến tôi không khỏi sốc, những tin nhắn trao đổi về việc mua tinh trùng, bán tinh trùng, quan hệ trực tiếp hay không? Quan hệ ở đâu và thỏa thuận bí mật về thân thế như thế nào đều được cả hai bộc lộ thẳng thắn. Qua những gì tôi đọc được, tôi lờ mờ đoán chồng tôi đã thực hiện 2 lần cho tinh trùng, và người gần đây nhất là một phụ nữ đơn thân.
Tôi run rẩy, choáng váng như người say. Tôi không dám tin những gì mình đọc được là sự thật. Và nếu là sự thật thì tôi không biết mình sẽ phải đối diện với điều đó như thế nào. Tôi không thể ngờ người chồng đạo đức, tâm lý, yêu chiều vợ con như anh lại có thể làm được việc đó. Chính vì muốn xác minh sự thật, tôi liên hệ với số điện thoại gần nhất, giả vờ là anh và hẹn gặp trong ngày hôm nay có việc gấp.
Số điện thoại lạ nhắn lại, đồng ý, và chúng tôi hẹn giờ, địa điểm.
Mang tấm thân mệt mỏi rã rời vì chưa qua cơn ốm, và sự xáo trộn trong lòng, tôi phi xe như điên qua địa điểm gặp gỡ. Ngay gần cơ quan tôi, và không quá khó để tìm được quán cà phê trong tin nhắn. Tôi cố tình đến muộn hơn giờ hẹn, cho tới khi số điện thoại lạ xác nhận đã ngồi trong quán cà phê đợi, tôi vẫn chần chừ không dám bước vào. Tôi sợ sự thật sẽ làm mình sốc.
Tới khi hồi chuông nháy máy, tôi mới dũng cảm bước vào. Quán vắng khách, ngoài vài cặp tình nhân ngồi tình tứ, thì có một người phụ nữ ngồi trong góc. Tôi quyết định đứng sau cánh cửa gọi lại. Người nghe điện thoại không ai khác là chị có dáng dấp to béo, và khi người phụ nữ quay mặt ra, nháo nhác tìm, tôi bất giác đánh rơi điện thoại.
Là chị N. cùng cơ quan. Tôi chết lặng.
Vậy có nghĩa, chồng tôi chính là người đã cho chị tinh trùng, sẽ là bố của đứa con trong bụng chị. Điều này không thể nào là sự thật.
Tôi phải làm sao? Tôi có nên tiếp tục chung sống với một người đàn ông đã 2 lần “tự nguyện” hiến tặng tinh trùng cho người khác? (ảnh minh họa)
Tôi không tiếp tục kể lể dài dòng những chi tiết sau đó, chỉ biết buổi tối, khi về nhà tôi đập chiếc điện thoại xuống mặt bàn, bằng giọng gay gắt hỏi, thì người đã là chồng của tôi lắp bắp: “Anh chỉ giúp N, không hề có tình cảm với cô ta”.
Vậy ra, đây mới chính là bộ mặt của anh chồng đạo đức. Thà rằng anh ta cặp bồ, tôi tới dằn mặt cô bồ, thà rằng anh ta “bóc bánh trả tiền” tôi có thể lồng lộn ghen tuông. Đằng này, anh ta “giúp” một người phụ nữ đơn thân có con, lại là đồng nghiệp của tôi. Sao tôi có thể chấp nhận được sự thật này.
Trong cơn phẫn uất, tôi bảo anh ta: “Ly dị đi, tôi không thể chấp nhận được điều này”. Ngay lập tức, anh ta quỳ xuống cầu xin: “Anh yêu em và con. Em không vì mình cũng phải vì con chứ? Anh sẽ không bao giờ làm điều này một lần nữa”.
Tôi phải làm sao? Tôi có nên tiếp tục chung sống với một người đàn ông đã 2 lần “tự nguyện” hiến tặng tinh trùng cho người khác? Hay ly dị để tâm hồn được thanh thản. Tôi không thể nào xóa khỏi tâm trí mình những chuyện đã xảy ra vừa qua. Tưởng chừng chẳng bao giờ có thật, vậy mà nó lại xảy ra với chính gia đình của tôi, một gia đình đã từng được rất nhiều người ngưỡng mộ. Hiện giờ, tâm trí tôi quá rối bời, tôi không biết mình có nên bỏ qua để giữ lấy gia đình hạnh phúc, hay từ bỏ người chồng “bệnh hoạn” như anh ta?
Tôi cần mọi người cho một lời khuyên, để có quyết định đúng đắn nhất trong lúc này.
Theo VNE
Em van xin tôi hiến tinh trùng
... Để em có thể nhờ vào đó mà có với tôi một đứa con, đó là khát khao của em lúc cuối cùng, khi hai chúng tôi còn là vợ chồng.
Câu chuyện của tôi là có thật, kể ra đây thực sự còn cay cay sống mũi. Không phải vì tôi yêu vợ hay là còn tình cảm với cô ấy mà bởi tôi hận, tôi thấy uất ức vì mình đã bị lừa, bị trói buộc trong cuộc hôn nhân này. Vợ tôi, đó là người đàn bà tốt nếu như không có chuyện em từng lừa dối tôi, giả vờ có thai để được cưới tôi như nguyện vọng.
Tôi biết, em có tình cảm với tôi từ khi chúng tôi chơi chung trong một nhóm bạn. Nhưng bản thân tôi cũng chỉ quý mến em theo mức bạn bè, không vượt quá. Vì khi đó, tôi cũng có người yêu, là cô gái trẻ hơn em 1 tuổi. chúng tôi cũng đã yêu nhau được 2 năm, cũng hứa hẹn đủ thứ và hi vọng, tình cảm sẽ tiến triển tốt đẹp hơn, sẽ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Chỉ là cả hai đang muốn cố gắng phấn đấu cho sự nghiệp và cần thêm một chút thời gian ổn định cuộc sống nữa.
Nhưng, trong một lần, tôi đi chơi cùng đám bạn và uống say. Không hiểu thế nào, tôi đã qua đêm ở nhà nghỉ, có cả cô ấy trên giường. Khi tỉnh dậy tôi còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, tôi mơ mơ tỉnh tỉnh là mình đã làm gì cô ấy, có thật là như vậy. Nghĩ lại tôi hoảng, đúng là tôi có say rượu và cũng đã ngủ với cô ấy thật, cô ấy còn đang trong bộ dạng không mặc gì. Tôi hốt quá, xin lỗi cô ẩy rối rít và mong cô ấy tha thứ. Cô ấy thì ôm mặt khóc rưng rức.
Còn người vợ của tôi hiện tại, trớ trêu thay, sau hơn 2 tháng lấy về, tôi không thấy bụng cô ấy to lên. Hỏi thì cô ấy bảo còn bé, chưa có dấu hiệu, sẽ đi khám bác sĩ. (ảnh minh họa)
Ngày đó đúng là thời mông muội, tôi còn quá nhát và quá tin người. Nên tôi hoảng lắm vì chuyện không mong muốn đã xảy ra. Chỉ cần nghĩ tới chuyện, cô ấy sẽ tố cáo hành động của tôi với gia đình, người thân thì tôi không còn mặt mũi nào nhìn họ. Nhất là khi cô ấy thông báo có bầu, tôi quay cuồng đầu óc, sợ quá, không biết nên làm thế nào.
Giống như biết được tâm tình của tôi, cô ấy bảo, có lẽ chúng tôi phải cưới nhau. Cô ấy van xin tôi, khóc lóc vật vã bảo rằng, nếu như tôi không cưới thì cô ấy chỉ còn đường chết. Tôi đau khổ vì tôi đang có người yêu, còn đang đợi chờ người yêu của tôi ổn định rồi cưới nhau. Nhưng giờ mọi chuyện đã chấm dứt rồi. Tôi buộc phải phản bội tình yêu của mình, lấy vợ, người mà tôi không hề yêu.
Tôi sống trong day dứt vì mình đã phạm phải sai lầm, hại cả người con gái mà tôi có tình cảm. Một người tôi yêu và một người tôi quý, nhưng giờ, còn cách nào đâu. Tôi phải đi lấy vợ thật rồi. Người yêu tôi biết tin, cô ấy đã ngất đi vì không thể tưởng tượng được người đàn ông hiền lành như tôi lại làm ra cái chuyện tày đình này. Tôi quỳ gối xin cô ấy tha thứ dù biết là việc làm này quá hèn hạ. Còn cách nào hơn đâu. Cô ấy có lẽ sẽ không còn dám tin ai và yêu ai nữa.
Còn người vợ của tôi hiện tại, trớ trêu thay, sau hơn 2 tháng lấy về, tôi không thấy bụng cô ấy to lên. Hỏi thì cô ấy bảo còn bé, chưa có dấu hiệu, sẽ đi khám bác sĩ. Và ngay sau khi cô ấy đi khám thai, cô ấy vội gọi cho tôi báo là bị sảy thai trên đường đi tới bệnh viện. Tôi lo lắng, chạy tới viện thì cô ấy lại bảo đã bắt taxi về nhà. Tôi hỏi là khám ở viện nào, làm sao thì cô ấy cứ ấp úng không nói. Hôm ấy, tôi nhờ người bạn quen, đã tra cái số điện thoại cô ấy gọi trong taxi và biết được giờ ấy, có người đi taxi này và không hề có dấu hiệu sảy thai gì cả. Tôi mới tá hỏa và tra khảo cô ấy.
Thật đau đớn, cô ấy quỳ gối xin lỗi tôi, nói là, vì quá yêu tôi nên mới giả mang thai, không có ý gì khác là muốn được làm vợ của tôi. Cô ấy thề thốt, nguyện sẽ dùng cả cuộc đời của mình để mong được tôi tha thứ và chấp nhận. Còn tôi, không nghe được lời nào khác vì lúc này tai tôi ù đi. Tôi nghĩ đến người yêu của mình mà càng căm hận, căm hận người phụ nữ đã cướp mất tôi khỏi em ấy. Giờ em ấy còn đang đau khổ vì tôi, còn hận tôi đến xương tủy mà người đàn bà này lại làm ra cái chuyện có lỗi như vậy sao.
Tôi thật lòng quá đau khổ nhưng sống với người lừa dối mình thì làm sao sống được, cũng chỉ dày vò nhau mà thôi. Giờ tôi phải làm sao đây, tôi mệt mỏi quá rồi. Cầu xin ai đó hãy cho tôi lời khuyên. (ảnh minh họa)
Tôi hất tay cô ấy ra, tát cái như trời giáng. Việc mà trước giờ toi chưa từng làm với phụ nữ. Vì tôi căm quá, hận quá, còn nỗi đau nào hơn thế. Tôi phạm sai lầm nhưng chính cô ấy đã giăng bẫy cho tôi, mà ngày đó, tại sao tôi lại trẻ người non dạ như vậy. Tôi khóc rất nhiều vì mình đã sai lầm, làm tổn thương người mà tôi yêu thương, người cũng yêu thương tôi vô cùng.
Tôi quyết định ly dị vợ, dù là không thể nào còn mặt mũi để quay lại với người cũ. Mà có muốn, người yêu tôi cũng không đồng ý, nào tôi còn xứng đáng với cô ấy. Nhưng, tôi nhất định làm vậy vì không thể sống với người đàn bà này được. Tôi đã ra đi. Còn cô ấy thì van xin tôi, cầu xin tôi tha thứ. Một yêu cầu trước lúc chia tay là xin tôi hiến tinh trùng để cô ấy thụ tinh nhân tạo và có con với tôi. Quá yêu tôi người phụ nữ ấy trở nên mù quáng, hành động sai lầm. Hận lắm, nhưng không hiểu sao, khi nhìn giọt nước mắt của cô ấy, nhìn cách cô ấy khóc và van xin tôi, tôi lại động lòng. Chỉ xin tôi một đứa con nhưng lại không dám yêu cầu chuyện quan hệ. Thật tội nghiệp cho người đàn bà này, người là vợ của tôi.
Tôi thật lòng quá đau khổ nhưng sống với người lừa dối mình thì làm sao sống được, cũng chỉ dày vò nhau mà thôi. Giờ tôi phải làm sao đây, tôi mệt mỏi quá rồi. Cầu xin ai đó hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Cười nửa đêm: Phụ nữ đi hiến tinh trùng Trong ngày khai trương ngân hàng tinh trùng của một bệnh viện phụ sản, rất nhiều người đàn ông đến để hiến tinh trùng. Bỗng dưng một phụ nữ cũng xăm xăm đi vào với thái độ khá kỳ lạ. Bảo vệ thấy vậy nên ra hỏi chị ta: - Chị vào đây làm gì? Xin tinh trùng để thụ tinh nhân tạo...