Chồng “trơ như khúc gỗ” khiến tôi phải ngoại tình để thỏa mãn
Tôi tự nhận mình là người rất khát khao và mạnh mẽ về “chuyện ấy”, còn anh thì hầu như 10 lần tôi chủ động đòi hỏi chỉ 4 lần anh đáp ứng, còn lại anh cứ “trơ như khúc gỗ”
Tôi và anh lấy nhau đã được 9 năm, anh là người đàn ông tốt và sống có chừng mực, biết quan tâm đến gia đình hai bên và cũng là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình. Tiền lương hàng tháng anh đều nộp đủ cho tôi để chi tiêu, ngoài ra anh chỉ lấy một khoản tiền nhỏ để đi lại hay thỉnh thoảng uống nước với bạn bè. Cuộc sống của tôi hiện tại về vật chất cũng không đến nỗi quá thiếu thốn bởi bố mẹ hai bên cũng có điều kiện nên đã hỗ trợ chúng tôi mua đất, xây nhà và sắm sửa thiết bị trong gia đình.
Nhiều người nói rằng tôi thật may mắn vì có anh. Nếu tôi lúc nào cũng giữ đúng chuẩn mực của người phụ nữ an phận và chấp nhận thì có lẽ gia đình tôi cũng hạnh phúc thật. Nhưng tôi là một người phụ nữ cá tính và độc lập, chồng tôi làm ra tiền thì tôi cũng không kém anh, về ngoại giao thậm chí tôi còn có phần giỏi giang hơn anh. Còn anh ngoài tiền làm ra nộp cho tôi đều đặn hàng tháng thì anh cứ ngồi mãi ở một vị trí với công việc tẻ nhạt và mức lương luôn cố định. Anh cũng chẳng bao giờ có nhu cầu mua sắm thêm bộ quần áo mới để thay đổi, đi làm bao giờ cũng là mấy bộ trang phục cũ kỹ mặc dù tôi có sắm cho anh đầy tủ đồ.
Chồng trơ như khúc gỗ
Nhiều khi tôi ước, giá mà chồng tôi đừng hiền lành đến vậy, giá anh cứ có một chút gia trưởng và quyết đoán thì cuộc sống của chúng tôi đã thi vị hơn. Đằng này anh cứ tẻ ngắt một màu như vậy. Nhất là chuyện giường chiếu, 9 năm sống với nhau lúc nào cũng một tư thế cũ kỹ, thậm chí có thời gian tôi sinh con đến gần 1 năm không gần gũi anh, anh cũng chẳng màng đến. Tôi tự nhận mình là người rất khát khao và mạnh mẽ về “chuyện ấy”, còn anh thì hầu như 10 lần tôi chủ động đòi hỏi chỉ 4 lần anh đáp ứng, còn lại anh cứ “trơ như khúc gỗ”. Nhiều lúc tôi nghĩ có lẽ anh và tôi đến với nhau để sinh con thì đúng hơn chứ không phải sống cuộc sống vợ chồng với chuyện tình dục thực sự. Có lúc tôi gợi ý với chồng trải nghiệm vài “tư thế” mới thì anh gắt gỏng bảo tôi không nên làm thế rồi quay lưng vào tôi ngủ để mặc vợ nằm hụt hẫng.
Video đang HOT
Thế rồi mọi thứ đã thay đổi khi tôi gặp người đàn ông ấy trong một chuyến công tác. Vẻ đa tình dịu dàng của anh ta đã thu hút tôi. Chúng tôi làm quen nhau rất nhanh và chỉ sau vài ngày công tác đó, cả hai đã có số liên lạc và khi trở về cơ quan thì tôi và anh đã vào nhà nghỉ, thật sự lần đó tôi không thể nào quên với những gì tôi và anh đã làm trong đó. Anh nồng nàn và đầy cảm xúc, sẵn sàng cùng tôi trải nghiệm những điều lạ, hầu hết mọi chuyện đều rất ổn và quan trọng, anh cũng rất tôn trọng tôi.
Tôi phải đi ngoại tình để thỏa mãn
Cả hai chúng tôi đã lén lút gặp nhau như vậy, anh để cho tôi thoải mái lựa chọn thời gian, khi nào thấy ổn thì gặp. Chúng tôi đặt biệt hiệu riêng và có những câu nói riêng để ra hiệu cho nhau vì thế nên có nói chuyện ở nhà chồng tôi cũng không để ý. Tôi không nghĩ rằng khi gặp anh tôi lại nhanh chóng quên chồng mình để lao vào chuyện ngoại tình với anh như vậy. Gặp anh, ở bên anh tôi giống như cá tìm thấy nước. Từ lúc đó tôi thấy chán chồng tôi nhưng chồng tôi cũng chẳng quan tâm vì anh hầu như không có nhu cầu về “chuyện đó” nên cũng không thắc mắc.
Cả tôi và người tình chỉ xác định đây là mối tình qua đường, cả hai sẽ cố gắng duy trì gia đình riêng của mình và sẽ không ly dị để đến với nhau. Nhưng nói thật từ lúc gặp anh tôi hoàn toàn mất cảm xúc với chồng và lúc nào cũng chỉ mong ngóng được gặp anh mà thôi. Tôi cứ như con thiêu thân lao vào chuyện ngoại tình để rồi không cưỡng lại được. Nhiều lúc tôi tự nguyền rủa bản thân và thấy mình thật có lỗi với chồng với con. Nhưng làm sao tôi có thể dừng lại khi chồng tôi vẫn tẻ nhạt như thế này. Tôi đã thử nhiều lần cố gắng dừng lại, nhưng chỉ được một thời gian thì tôi lại càng thấy nhớ người tình, càng cuồng được gặp anh ấy hơn. Tôi không biết phải làm sao với chính mình về mối quan hệ này nữa.
Có lúc tôi bảo với chồng: “Hay là mình ly dị đi”, nhưng chồng tôi chỉ bảo tôi: “Em chỉ suy nghĩ linh tinh, anh thấy cuộc sống vợ chồng mình ổn mà, em còn đòi hỏi gì nữa”. Tôi chỉ ước chồng tôi có thể hiểu được khát khao của tôi mà thôi. Nhưng anh ấy là người có tư duy rất cũ, chẳng chịu đổi mới chính mình thì có lẽ khi nghe tôi nói về mong ước của mình, anh sẽ ngỡ tôi bị điên mất thôi. Tôi phải làm sao? Có nên duy trì chuyện ngoại tình hay cần phải dừng lại vì gia đình?
Theo Phunuvagiadinh
Nỗi buồn của người vợ lấy phải chồng yếu sinh lý
Ba tháng tôi ở với anh nhưng chúng tôi chỉ quan hệ vài lần, vài lần thì anh "chưa tới chợ đã tiêu hết tiền". Tôi chưa bao giờ được thỏa mãn thực sự.
Năm nay tôi 27 tuổi, chồng hơn tôi 10 tuổi. Chúng tôi biết nhau qua mạng được năm rưỡi mới quyết định gặp. Anh sống ở nước ngoài. Thời gian đầu tôi chỉ mới là bạn của anh, vì tôi đang quen với bạn trai ở Việt Nam, lý do tôi đồng ý đến với anh là vì tôi với bạn trai trục trặc chia tay, sau đó tôi mới đến với anh.
Rồi anh về nước đính hôn với tôi nhưng chúng tôi vẫn không đi quá giới hạn, một phần tôi không yêu anh, một phần anh cũng không đòi hỏi. Anh rất hiền lành, là người siêng năng chăm chỉ, nói chung là tốt bụng. Tôi đến với anh cũng vì như vậy. Một thời gian sau anh lại về đám cưới với tôi, nhưng cũng không đi quá giới hạn. Đêm tân hôn tôi bỏ anh ngủ ở khách sạn để về nhà ngủ với mẹ. Sau đó anh sang bên kia nhưng vẫn gửi tiền cho tôi vì tôi nghỉ việc hẳn ở nhà.
Đến ngày tôi qua nước ngoài sống với anh thì tôi mới biết anh bị yếu sinh lý nặng. Anh không biết làm sao, cứ như một khúc gỗ. Ban đầu tôi nghĩ chắc anh hồi hộp nên như vây. Qua mấy ngày sau không thấy anh đòi hỏi gì nữa. Mỗi lần tôi muốn anh đều né tránh và cảm giác bực bội. Ba tháng tôi ở với anh nhưng chúng tôi chỉ quan hệ vài lần, vài lần thì anh "chưa tới chợ đã tiêu hết tiền". Tôi chưa bao giờ được làm tình thật sự với chồng. Tôi có khuyên anh nên đi gặp bác sĩ, nhưng anh cứ hứa miết rồi không đi. Anh hầu như không đòi hỏi chuyện đó, thậm chí là lảng tránh tôi.
Ảnh minh họa.
Tôi đã cố gắng nói chuyện để tìm cách giải quyết vấn đề nhưng vô ích. Tôi mệt mỏi, ức chế, rồi anh cũng chịu đi gặp bác sĩ nhưng khi về nhà tâm trạng anh rất lạ. Không nói gì cũng không ăn, không quan tam đến tôi như mọi ngày nữa. Tôi hỏi thì anh cáu lên nói là không có gì.
Sau đó, tôi biết tôi có thai với anh. Tôi buồn bã, hụt hẫng và thất vọng. Tôi cáu gắt thậm chí là đánh anh. Anh vẫn nhường nhịn tôi. Lúc nào tôi cũng gây chuyện để cãi nhau, không ưng mắt là tôi điên lên, khùng tính lên chửi bới thậm chí còn chửi anh ngu nữa. Vì tôi chưa chuẩn bị tâm lý để có con.
Rồi tôi về nước chơi, anh nhắn tin nói chia tay vì không chịu được tính tôi. Tôi hoang mang lo sợ vì thật ra chia tay là điều tôi muốn, nhưng không phải lúc này, tôi đang mang thai con của anh cơ mà. Anh tắt máy, dù tôi cố gắng liên lạc. Tôi không chịu được nên tự mua vé máy bay sang đó trước sự ngạc nhiên của anh. Anh vẫn vui vẻ. Anh nói nếu chúng ta không gây lộn nữa thì ở chung còn gây lộn thì nên chia tay, vì tôi với anh chưa có giấy đăng ký kết hôn nên anh có thể trục xuất tôi về bất cứ lúc nào, mà tôi thì không thể quay về được.
Tôi không có gì để quay về, nhưng sống với anh không có tình yêu, không thể làm "chuyện ấy". Tôi còn trẻ tôi không thể sống như thế này suốt đời được. Mà bây giờ tôi lại mang thai, chưa có visa định cư nữa. Anh là người tốt, anh không có tật xấu gì cả, chỉ biết đi làm rồi về nhà phụ tôi làm việc nhà. Nhưng chúng tôi quá khác nhau: lối sống, suy nghĩ, ăn uống... thậm chí tới giờ chúng tôi không ngủ chung. Tôi không biết nên làm gì. Xin hãy giúp tôi!
Theo Ngoisao
Bị vợ chê yếu sinh lý Em năm nay 31 tuổi, đã lập gia đình hơn 3 năm. Do em bị yếu sinh lý nên chưa có con. Cũng chính vì việc đó mà vợ chồng Trong những lần cãi nhau như vậy, vợ đụng chạm tới ba má em. Vợ làm dâu nhà em rất ít nhưng cách sống với nhà chồng cũng không tốt, luôn coi thường...