Chồng trí thức đánh vợ không biết ghê tay
Kêt hôn và đã có với nhau hai mặt con nhưng anh không hê quan tâm đên tôi thich ăn gi lại còn rất hay đánh đập tôi không thương tiếc.
Em va chông em yêu nhau va kêt hôn đa đươc 8 năm. Tưng đo thơi gian đê yêu va hiêu nhau thi không hê ngăn ngui va kêt qua cua 8 năm chung sông vơ chông đa co 2 chau (môt bé trai 2 tuổi và một bé gái 6 tuổi) rât kháu khinh va dê thương.
Minh va chông minh đêu lam cung nganh trong môt công ty nha nươc, hôi trươc la cung cơ quan nhưng bây giơ anh ây chuyên sang huyên khac va giư chưc vu cao hơn minh nhiêu. Gia đinh anh ơ quê ngheo nên khi vơ chông minh cươi nhau vê vât chât rât vât va, con gia đinh minh thi ơ thi xa cung không kha gia gi, nha hai vơ chông minh ơ rât gân nha ngoai.
Trươc đây khi lam cung nhau ma hai vơ chông minh cung suôt ngay giân nhau hoai co khi minh buôn khoc sưng hêt ca măt, sang đi lam nhin anh măt moi ngươi nhin vao minh thây ngai vô cung. Chông minh đươc moi ngươi đanh gia la hiên lanh, gioi giang va chiu kho. Con minh thi tinh hay noi nên moi ngươi cho minh la băt nat chông.
Moi ngươi đâu ngơ răng đôi vơi vơ, anh không hê nhe nhang, hiên lanh ty nao. Anh sông rât trâm tinh va lanh lung (điêu nay khi yêu anh, tôi không hề chú ý). Môt phân vi công viêc nên anh thương xuyên nhâu nhet, tinh anh la cư uông rươu, bia vao la anh đi 2-3 tăng, co khi anh đi tơi sang hôm sau mơi chiu vê nha thê ma tôi co noi vai tiêng thôi la anh đa lao vao đanh tôi như môt qua banh măc cho tôi la hét thê nao đi nưa.
Ảnh minh họa: ICMhd.
Lân đo anh đa lam tôi choang vang hêt măt may vi tôi co năm mơ cung không bao giơ nghi tơi minh lai bi chông đanh sưng bâm hêt ca chân tay, măt may. Ban be tôi thây mây ngay văng tôi nên đa xuông nha va chưng kiên tât ca. Sau lân đo, tôi thực sự suy sup. Tât ca trong đâu tôi chi nghi đên chuyên chêt hoăc ly hôn vơi anh thôi nhưng tôi đa không lam đươc vi anh nói xin lôi va mong tôi tha thư. Cũng vì thương con nên tôi đành bỏ qua cho anh.
Video đang HOT
Tuy nhiên, sự việc tương tự đã xảy ra mấy lần rồi, từ đó vợ chồng tôi suốt ngày không nhìn mặt nhau cho tới tận bây giờ. Cuôc sông nhưng tương tôt đep hơn khi tôi sinh thêm be thư hai nhưng tôi đâu ngờ rằng khi tôi mang thai, ốm nghén, không làm được gì mà chồng thì bỏ mặc gia đình, con cái để đi chơi từ sáng tới đêm. Anh đi làm thì không sao chứ cứ về tới nhà là không thèm nói gì với vợ con, chỉ nằm xem tivi hoặc chơi điện tử. Tôi rất buồn và nảy sinh ý định bỏ con nhưng con tôi số lớn nên không xảy ra việc gì. Khi đó, tôi sinh cháu rồi tự một mình chăm bẵm, nuôi nấng, anh không giúp gì hết.
Gân đây nhât anh ru ban be vê nhâu, anh say xỉn rồi vào đánh đạp tôi dã man trươc măt đưa con thơ. Tôi đã đau đớn và khóc hết nước mắt. Tôi quyết định gọi điện cho bố mẹ anh để kể sự tình, anh thấy vậy càng chửi bới, đánh tôi nhiều hơn. Việc này không một người nào biết cả.
Kêt hôn và đã có với nhau hai mặt con nhưng anh không hê quan tâm đên tôi thich ăn gi va tôi đang nghi gi. Minh cung la phu nư như bao ngươi khac minh cung muôn đươc chông quan tâm, yêu thương, chiêu chuông, tâm sư… nhưng vơi minh đây mai chi la giâc mơ ma thôi. Nhiêu luc qua buôn tôi đa tim đên men say đê quên đi tât ca. Thực sự tôi không biết minh đa lam gi ma chồng lai đôi xư tệ với vợ như vậy.
Bây giơ tôi rât phân vân co nên chia tay nhau không hay phai sông như vây vi con. Môi lân tôi buôn vì chông cũng chỉ biết năm khóc thôi. Moi ngươi hay cho tôi môt lơi khuyên.
Theo Ngoisao
Em chỉ chọn chồng trí thức
Khi đọc bài viết của chị, em liên tưởng đến câu nói của 1 cô người mẫu: "Yêu không có tiền thì cạp đất mà ăn à?" và "Yêu tôi tốn kém lắm". Nhưng cô gái ấy là model, còn chị...
Gửi chị - người viết bài " Em mặc váy hiệu, liệu có hợp với con xe của anh không?""!
Đọc qua bài chia sẻ của chị, em nghĩ chị đã quen với lối sống khá giả nên có phần kiêu ngạo. Nhưng 70 chưa chắc đã lành chị ạ. Qua cách viết của chị thì có lẽ nếu có 1 người đàn ông nào đứng trước mặt chị với xe hơi xịn, biệt thự to, tài khoản đầy ắp thì chị sẽ "đổ ngay" không cần biết người đó già trẻ, giỏi dốt thế nào.
Em chỉ mới 20 tuổi và cũng lớn lên ở thành thị. Theo em, cuộc sống phồn hoa nơi này đã sản sinh ra khá nhiều người có tính cách như chị. Nhưng em thấy chị không đáng trách mà chỉ thấy đáng thương.
Có lẽ nếu có 1 người đàn ông nào đứng trước mặt chị với xe hơi xịn, biệt thự to, tài khoản đầy ắp thì chị sẽ "đổ ngay" không cần biết người đó thế nào.
Phải nói, chị cũng rất can đảm khi nói lên được những gì mà cuộc sống này đang diễn ra. Nhưng chính điều đó đã làm mất đi phẩm giá con người chị. Khi đọc bài viết của chị em liên tưởng đến câu nói của 1 model "Yêu không có tiền thì cạp đất mà ăn à?" và "Yêu tôi tốn kém lắm". Nhưng cô gái ấy là model, còn chị...
Một người đàn ông thành đạt thời nào thì khi chọn vợ cũng sẽ chọn theo các tiêu chí "đảm đang, khéo léo, hiền hậu, công dung ngôn đức hạnh" và cũng phải có vẻ ngoài ưa nhìn 1 chút.
Họ cưới vợ để làm gì thưa chị? Vâng, đó là họ kiếm ra tiền, họ cần 1 hậu phương vững chắc, về nhà trong không gian ấm cúng tình thương, cơm nóng canh ngọt. Chứ họ không phải tìm 1 người giúp họ rửa tiền vào hàng hiệu. Nếu có chăng thì đó chỉ là những cô bồ nhí mà thôi.
Sẽ thế nào khi sau giờ làm việc, về đến nhà thì hay tin vợ đang shopping hay du lịch, nhà cửa thì giao hết cho người giúp việc, con cái thì giao cho bà vú. Đó sẽ là nỗi bất hạnh của người đàn ông.
Chị biết đó, cuộc sống này vật giá ngày càng leo thang, vậy tại sao không để giá trị bản thân mình cũng lên giá mà chị phải hạ thấp bản thân mình như thế? Tại sao phải đu theo giá trị đồng tiền để làm hao mòn giá trị của mình? Trong khi đó, xã hội ngày nay giới trí thức ngày càng nhiều, học thức và sự hiểu biết ngày càng cao.
Một người chồng dù không giàu nhưng có chí làm ăn, có ý chí vươn lên, biết lo cho gia đình vợ con và không bao giờ đánh đập vợ con thì đó mới là người đàn ông tốt. Em buồn là, hiện nay bạo hành gia đình vẫn là vấn nạn và tập trung chủ yếu vào những nhà có hoàn cảnh khó khăn. Nhưng những người có học hành tử tế, có văn hóa và đã tìm hiểu kỹ thì em tin sẽ không có chuyện đó xảy ra.
Hơn hết, lấy chồng, theo chồng, sướng khổ mình chịu. Đừng bao giờ suy nghĩ sinh và và lớn lên trong sự giàu sang thì tội gì phải lấy chồng nghèo. Nhưng sự giàu sang đó của ba mẹ cũng chính từ sự nghèo khó mà lên. Nếu không có tình thương yêu và sự an ủi, giúp đỡ nhau của 2 vợ chồng thì liệu có giữ vững được hay không.
Nếu chị vẫn cứ sống như thế thì đúng như câu "ghét của nào trời trao của nấy", chị vơ cho lắm rồi chị sẽ chỉ còn vét mà thôi. Rủi xui thế nào gặp phải anh chồng nghèo nhưng cũng biết làm ăn mà gặp phải cô vợ như chị, không chịu nỗi cơ cực thì sớm muộn cũng sẽ có bạo lực gia đình xảy ra.
Tiền ít mình xài ít thì rủi ro cũng ít. 1 đĩa cá khô, 1 tô canh cải cũng làm no bụng, ấm lòng. Còn hơn về nhà bếp núc lạnh tanh để rồi vợ rủ chồng đi nhà hàng đốt đi vài triệu mà lại chẳng cảm nhận được đâu là sự quan tâm của gia đình. Có thể vài triệu đó chẳng đáng là bao nhưng tại sao không để dành để giúp người giúp đời. Chị giàu nhưng chắc gì những người trong dòng họ hay người đời đã đủ ăn đủ mặc.
Ai mà lại chẳng muốn bản thân mình được sống trong nhung lụa, giàu sang. Nhưng mỗi nhà mỗi cảnh, nghèo thì có tình thì tội gì. Tuổi đời còn trẻ, 1 vợ 1 chồng phấn đấu làm nên rồi cũng sẽ có ngày rạng danh. Không ai giàu ba họ, cũng chẳng ai khó ba đời.
Em cũng sắp cưới chồng và em chỉ chọn chồng trí thức. Chồng em chỉ là viên chức nhà nước, đồng lương cũng chỉ đủ ăn. Nhưng tình thương yêu khiến cho gia đình luôn đầy ấp tiếng cười và thật ấm cúng vì chiều tối 2 vợ chồng luôn kề cạnh nhau chứ không phải mòn mỏi chờ chồng sắp lịch công tác dày đặc.
Đối với chị giàu là hạnh phúc. Nhưng theo em đó chỉ là 1 phần. Con người em tham lam lắm chị à, cho nên ngoài giàu sang ra em còn muốn chồng em ăn học đàng hoàng và thương vợ thương con nữa kìa. Chồng em càng không ăn diện, trau chuốt và không khoe khoang thì em càng thích. Vì vật chất phô ra đôi khi chỉ để đi tìm "cỏ non" mà thôi, khó giữ lắm.
Em cũng hy vọng chị Julie - người "quen sống sung sướng từ nhỏ tôi có nên lấy chồng nghèo" sẽ làm theo những gì con tim chị mách bảo và cố gắng hoàn thiện bản thân mình để làm tròn bổn phận người vợ. Đừng để vật chất đưa lối chị, nó cũng sẽ giống như "ma đưa lối, quỷ dẫn đường" chị vào địa ngục mà thôi.
Chúc tất cả những phụ nữ hạnh phúc với sự lựa chọn người bạn trăm năm của mình.
Theo Afamily