Chồng tranh thủ ngủ với tình cũ trước ngày cưới
“Bọn anh sẽ suốt đời không còn là của nhau nữa, cô ấy rồi cũng sẽ lấy chồng, hãy vì tình yêu em hãy tha thứ cho anh lần này, dù sao cô ấy cũng là mối tình đầu của anh…”
Tôi có cảm tưởng anh đem cái thứ tình yêu thiêng liêng gọi là tình đầu để ngụy biện cho cái việc dâm ô của mình thì đúng hơn.
Tôi và anh quen nhau chỉ mới được 4 tháng thì đi đến kết hôn bởi lẽ tôi đã trót mang trong người giọt máu của anh. Thú thực mà nói cuộc sống của tôi không hề thiếu thốn bất cứ thứ gì, duy chỉ có điều tôi không được xinh đẹp như nhiều người. Bố tôi là một quan chức nhà nước có tiếng của tỉnh, mẹ tôi làm nhân viên ngân hàng nhưng ngặt một nỗi nhà tôi chỉ có hai chị em gái. Biết bố mẹ buồn lòng vì không có con trai nối dõi nên chị em tôi luôn cố gắng học hành để bố mẹ có thể mở mày mở mặt với mọi người.
Anh cho tôi biết thế nào là hương vị tình yêu (ảnh minh họa)
Nhưng cũng chính vì thế mà chúng tôi chẳng yêu đương, chơi bời gì cả. Mặc dù gia đình rất khá giả nhưng hai chị em thì giản dị vô cùng. Không ăn diện, không chơi bời, chúng tôi như những con gà công nghiệp giữa cuộc đời.
Ra trường rồi đi làm, mọi thứ đến với chúng tôi khá dễ dàng. Tôi được tuyển thẳng vào làm công chức của Tòa án nhân dân tỉnh, còn chị tôi cũng là ở Sở Tài chính. Nhưng bố mẹ tôi lại phải thêm một nỗi lo mới là hai cô con gái đến tuổi lấy chồng nhưng chẳng có đứa nào chịu hẹn hò, yêu đương gì sất.
Phần vì những chàng trai yêu chân thực thì sẽ không chọn chị em tôi bởi chúng tôi không được xinh xắn cho lắm, còn những người cứ nhòm ngó vào gia sản và quyền lực của bố tôi thì đầy rẫy, chúng tôi cũng không ưa. Vì thế hai chị em quyết định sẽ lấy người do bố mẹ lựa chọn và giới thiệu cho “an toàn”.
Chị tôi đã yên bề gia thất với một giám đốc của một doanh nghiệp nhỏ do bố giới thiệu. Còn tôi, thì đang hẹn hò với anh, một nhân viên ngân hàng, được mẹ tôi ưu ái cất nhắc lên chức khi mẹ tôi về hưu. Chỉ hơn 1 tháng quen nhau, tôi say anh như điếu đổ, cũng đơn giản với tôi anh là mối tình đầu. Lần đầu tôi được sống trong men tình yêu, lần đầu được chiều chuộng, được quan tâm. Tôi ngả vào lòng anh, hiến dâng cả đời con gái cho anh chỉ sau 1 tháng quen nhau. Biết tôi ngu ngơ nhưng anh chẳng tỏ ra khinh thường, còn nói những lời mặn nồng có cánh với tôi khiến tôi đê mê không tả nổi.
Rồi tôi phát hiện mình có thai sau đó 2 tháng, hai bên gia đình vội vàng làm đám cưới. Cũng trog thời gian này, anh tự nhiên thay đổi khó hiểu. Có những lần tôi bắt gặp anh thất thần nhìn khói thuốc, linh cảm không lành vụt qua đầu tôi. Nhưng cảm giác ấy nhanh chóng qua nhanh khi chúng tôi làm lễ ăn hỏi. Anh cũng sốt sắng chuẩn bị đám cưới, còn cùng tôi ra Hà Nội để chọn chỗ chụp ảnh cưới đẹp nhất.
Video đang HOT
Nhưng cũng ở đây, tôi bàng hoàng khi biết mục đích của anh ra Hà Nội.
Chúng tôi thuê một khách sạn trên phố cổ, gần địa điểm chụp ảnh cưới và nghỉ lại 3 ngày. Cũng trong thời gian này, chúng tôi tranh thủ đi mời bạn bè cùng đại học đang công tác ở Hà Nội. Trước hôm chụp ảnh cưới, anh bảo với tôi đi gặp mấy người bạn cũ nhưng toàn con trai đi nhậu nên anh bảo tôi đừng đi cùng mà lại bị ép uống mai lại không đi chụp được.
Tôi ngoan ngoãn ở lại phòng khách sạn mà chẳng mảy may nghi ngờ chồng sắp cưới của tôi đang nói dối để đi gặp người cũ, càng không thể ngờ họ lại muốn trao cho nhau đêm mặn nồng trước khi anh chính thức lấy vợ.
Đang không biết làm gì cho hết chán tôi phát hiện ra anh để quên iPad dưới gối ngủ, tôi liền mở facebook chơi, nhưng tài khoản của anh chưa thoát, tôi ngớ người khi dòng tin nhắn của một nickname có tên Thùy Linh hiện lên.
Dòng tin nhắn ấy là của một cô bạn thân:
“- Anh gặp Hương chưa?
Hai người nên gặp nhau một lần kẻo sau này lại nuối tiếc. Nó yêu anh nhiều lắm”
Tôi không trả lời lại mà mở hộp tin nhắn của anh kiểm tra thì nhìn thấy đoạn chát trước đó của một người tên Hương. Nước mắt tôi nhòa đi khi từng dòng tin nhắn hiện ra. Những dòng yêu thương thắm thiết hai người gửi cho nhau và cả lý do anh cưới tôi cũng chỉ là vì muốn được mẹ tôi cất nhắc lên chức khi bà về hưu. Và cay đắng hơn là anh hứa sẽ ly dị tôi và cưới cô làm vợ ngay khi được thăng chức. Họ hẹn nhau ở một khách sạn không xa chỗ tôi đang thuê là bao thậm chí là có sẵn số phòng.
Trời ơi, mọi máu nóng dồn lên não, tôi gạt nước mắt bắt taxi đến khách sạn trên. Tôi phải mất đến 10 phút đứng đơ trước cửa phòng khách sạn mới dám gõ cửa. Một cô gái khá xinh bước ra mở cửa phòng trong bộ đồ ngủ sexy. Cô ta cũng ngây người khi nhìn thấy tôi trong bộ dạng không thể thê thảm hơn. Chúng tôi cứ đứng như thế cho đến khi anh bước từ phòng tắm ra, người chỉ quấn độc một cái khăn.
Anh ta chỉ còn biết ú ớ: Em, em, sao em lại đến đây?
Rồi vội vàng mặc quần áo lôi tôi đi, không nhìn cô ấy lấy một cái. Về đến khách sạn anh vội vàng quỳ lạy van xin tôi: “Bọn anh sẽ suốt đời không còn là của nhau nữa, cô ấy rồi cũng sẽ lấy chồng, hãy vì tình yêu em hãy tha thứ cho anh lần này, dù sao cô ấy cũng là mối tình đầu của anh…”. Tôi mặc cho anh muốn nói gì thì nói, giờ tôi không thể đủ tỉnh táo để nghe anh giải thích nữa. Tôi gấp quần áo và bắt xe về nhà, chỉ nói với anh rằng sẽ nói chuyện sau.
Cũng chính anh đã làm cho trái tim tôi tan nát (Ảnh minh họa)
Từ đó đến nay đã được, 5 ngày, tôi nhốt mình trong phòng và khóc, bố mẹ tôi gặng hỏi tôi chỉ ậm ừ rằng chúng tôi giận nhau. Anh vẫn thường xuyên đến nhà thăm hỏi bố mẹ nhưng tôi thì nhất quyết không gặp mặt. Tôi đau đớn vô cùng, chỉ muốn anh biến ra khỏi cuộc đời của tôi mà thôi nhưng giờ đây tôi đang mang đứa con của anh, thiệp mời gia đình hai bên đã gửi đi, tôi phải làm sao bây giờ? Làm sao tôi có thể tha thứ, làm sao tôi có thể đủ bao dung để có thể nhắm mắt cho qua cảnh tượng anh lén lút, tranh thủ ngủ với người cũ dù anh vẫn tha thiết nói yêu tôi.
Theo VNE
Mong được thứ tha
Tôi run rẩy đưa tay ôm lấy anh, xoa đầu anh và lí nhí: "Để em yêu anh nhé". Tôi vẫn cần lắm, một bờ vai để tựa vào mỗi khi tôi mệt mỏi. Tôi vẫn cứ khóc mỗi khi bước qua những con đường mà anh đã cùng tôi bước đi. Tôi vẫn cứ yêu anh như ngày đầu mình bên nhau.
Chỉ còn chưa đầy một tuần nữa thôi là kỷ niệm một năm chúng tôi chính thức yêu nhau, vậy mà tôi và anh đã không còn đi chung một con đường. Đến tận bây giờ, thật sự tôi không biết lý do vì sao đã đẩy anh và tôi xa nhau như vậy? Thời gian qua có quá nhiều chuyện xảy ra, tôi biết mình đã sai rất nhiều, cứ mắc sai lầm này đến sai lầm khác, tôi đã cố gắng thay đổi nhiều lắm nhưng phải làm sao để anh không phải như vậy nữa? Tôi có nên tiếp tục níu giữ hay đành buông tay anh ra để anh thoải mái hơn?
Anh đã thay đổi rất nhiều, không còn muốn cho tôi một cơ hội, anh đã không tin tôi như trước đây nữa rồi. Thời gian gần đây, tôi luôn là người chủ động xin anh hãy cho mình thêm một cơ hội nữa thôi nhưng anh luôn là người muốn dừng lại với tất cả những lý do mà anh đã nói với tôi, anh thật sự muốn buông tay tôi ra. Có lẽ nào anh đã hết yêu tôi thật rồi sao?
Tôi đánh mất mình, tôi hôn Lâm và anh nhìn thấy. (Ảnh minh họa)
Tôi và anh yêu nhau là cả một câu chuyện dài. Nói chính thức là một năm nhưng trước đó là cả một quãng thời gian dài yêu trong thầm lặng. Anh đã từng yêu say đắm một cô gái khác ...trước tôi. Họ yêu nhau rất nhiều, anh dành cho cô ấy một tình yêu thuần khiết và say đắm nhất, để rồi, bất chợt một ngày, cô ấy nói với anh rằng cô ấy sẽ kết hôn với người yêu cũ của cô ấy, rằng cô ấy chưa bao giờ yêu anh, chỉ mượn anh để quên người cũ đó, nhưng nay người cũ trở lại, cô ấy xin anh cho cô ấy trở về đúng với trái tim cô ấy. Anh đã chẳng nói gì, chấp nhận buông tay và tôi biết sự đau khổ của anh.
Anh là anh khoá trên của tôi, là thần tượng của tôi. Là thần tượng thôi vì tôi biết anh đã có người yêu nên biết chắc tình cảm đó không nên lớn thêm nữa. Tối hôm đấy, như thường lệ, vừa thấy anh onl yahoo, tôi buzz ngay để hỏi chuyện câu lạc bộ (tôi với anh ở cùng câu lạc bộ tiếng Trung ở trường). Anh không trả lời, tôi buzz thêm lần nữa. Anh chuyển sang chế độ busy và để một cái stt: "cũng chỉ là đàn bà cả thôi". Tôi giật mình và biết là có chuyện không hay, vì anh là người chưa bao giờ để stt yahoo cả.
Tôi vội vã phóng xe qua nhà anh và lôi anh ra quán bia gần đó. Anh em chúng tôi thường đùa nhau, nên giải quyết nỗi buồn bằng bia vì uống vào là dễ ra ngay, thoải mái, khỏi ấm ức. Anh ngồi im, chẳng nói gì. Anh kể chuyện anh đã bị người đàn bà đó phũ như thế nào, rồi...anh khóc, lần đầu tiên tôi thấy đàn ông khóc. Tôi run rẩy đưa tay ôm lấy anh, xoa đầu anh và lí nhí: "Để em yêu anh nhé". Từ giờ phút đó, tôi mặc định anh là người yêu của tôi, dù anh chưa chính thức nói ra bất cứ điều gì. Với tôi, anh im lặng là đồng ý rồi.
Chúng tôi ở bên nhau suốt hai năm trời trong một mối quan hệ không rõ ràng như thế. Dù đôi lúc anh tránh xa tôi, anh bảo anh sợ anh sẽ xem tôi như người thay thế, và điều đó không công bằng với tôi, nhưng tôi chấp nhận. Dù đôi lúc hình ảnh người cũ hiện lên rõ quá, anh ôm chặt lấy tôi, tôi cũng ôm anh để anh biết đó chỉ là quá khứ, tôi đang là hiện tại. Rồi một ngày anh nói yêu tôi. Anh bảo với tôi anh đã sẵn sàng cho một mối quan hệ mới, và anh bảo trái tim anh giờ chỉ có tôi. Tôi nhớ, đó là một ngày hạnh phúc nhất của đời mình.
Chúng tôi ở bên nhau suốt hai năm trời trong một mối quan hệ không rõ ràng như thế. Dù đôi lúc anh tránh xa tôi, anh bảo anh sợ anh sẽ xem tôi như người thay thế, và điều đó không công bằng với tôi, nhưng tôi chấp nhận. (Ảnh minh họa)
Anh rất yêu tôi, tôi cảm nhận được điều đó trong từng cử chỉ và ánh mắt của anh. Anh luôn yêu tôi hết mình, vì anh bảo muốn bù đắp cho tôi hai năm về trước. Tôi ra trường, được nhận ngay vào một tập đoàn lớn làm việc. Công việc đã chiếm phần lớn theo gian của tôi. Anh bắt đầu giữ tôi thật chặt, bắt đầu quản lí tôi. Tôi mệt mỏi đến nghẹt thở.
Mối quan hệ xã hội của tôi tăng lên nhiều và tôi được tiếp xúc với nhiều anh chàng giỏi giang và thành đạt. Tôi bắt đầu xiêu lòng với Lâm, một đối tác của công ty tôi. Cái vẻ lãng tử và thành đạt của anh cứ như bỏ bùa tôi và tôi bắt đầu cau có với tình yêu của mình.
Tôi đánh mất mình, tôi hôn Lâm và anh nhìn thấy. Tôi sợ hãi và chẳng biết giải thích với anh thế nào. À không, tôi chẳng có gì để giải thích. Tối đó, anh để lại một stt từ rất cũ: "cũng chỉ là đàn bà cả thôi". Tôi thấy mình nghẹt thở. Có gì đó ùa về, tôi khóc và chạy đến nhà anh. Anh mở cửa, chỉ đợi có thế, tôi lao vào ôm chầm lấy anh, tôi rối rít xin lỗi anh, anh đẩy nhẹ tôi ra. Chẳng nói gì, vẫn là cái im lặng như vài năm về trước.
Cả tuần nay anh không nói gì với tôi, anh tránh tôi như tránh tà, anh còn chán không thèm nhìn vào mắt tôi, anh còn chán đến độ còn không về nhà. Mặc tôi cầu xin, mặc tôi khóc lóc, mặc cho tôi van nài, anh không có lấy một sự bao dung cho tôi. Tôi biết tôi có lỗi với anh nhiều lắm, nhưng tôi cũng yêu anh nhiều lắm.
Hôm qua tôi bảo anh: "cho em một cơ hội để sửa sai đi anh, nếu không em chết mất". Anh lạnh lùng đáp: "Vậy thì chia tay đi". Tôi không muốn thế, ba năm của chúng tôi không đủ để anh tha thứ cho tôi một lần hay sao? Biết anh chưa yêu tôi, tôi vẫn sẵn sàng ở bên anh đấy thôi. Tôi phải làm sao đây? Tôi ân hận lắm. Nếu anh không tha thứ cho tôi, chắc tôi không sống nổi mất. Xin anh !
Theo VNE
Một ngày ta suy tư Tâm hồn ta là những tổn thương mà chính ta cũng thấy ghê sợ bản thân mình. Đã bao lâu rồi ta sống trong cô đơn ta cũng chẳng nhớ nữa... 5 năm, 6 năm hay nhiều hơn thế. Ta chẳng dám hờn trách số phận hay hờn trách ai... bởi đơn giản đó là con đường ta đã chọn, đã sống hết...