Chồng tôi thú nhận: Em biết không, đó chỉ là màn kịch của anh mà thôi
Tôi đóng gói đồ đạc của anh để sẵn ở cửa. Sáng hôm sau anh vừa bước vào nhà, tôi đã nói luôn: “Đây là nhà chứ không phải cái chợ. Anh đi được thì mang đồ đi luôn đi”.
Nhiều lần tôi cố gắng nói chuyện với anh, nhưng anh cứ gạt đi nói tôi đòi hỏi (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng trước khi tiến đến hôn nhân đã có thời gian gần ba năm yêu nhau. Thời gian đầu phải nói chúng tôi rất hạnh phúc, anh là người chồng tốt, rất chu đáo, yêu vợ thương con. Tôi bầu bí, sinh con nhàn tênh vì luôn được chồng đỡ đần công việc. Trong mắt mọi người, tôi là người phụ nữ hạnh phúc và may mắn, bản thân tôi cũng thấy vậy.
Những tưởng cuộc hôn nhân với sự chuẩn bị chu đáo cả về vật chất, tình cảm này chắc chắn sẽ vẹn tròn, nhưng cuộc sống của chúng tôi vẫn có nhiều sóng gió. Nhưng những xô xát tưởng chừng nhỏ ấy cộng thêm áp lực cuộc sống, áp lực xã hội khiến tình cảm vợ chồng tôi phai phôi đi ít nhiều.
Chồng tôi được thăng chức lên trưởng phòng, cũng là lúc gia đình tôi có nhiều xáo trộn. Anh bận rộn với công việc, chức vụ mới, với cả những mối quan hệ mới nên thành ra chẳng có thời gian cho mẹ con tôi như trước. Chính vì vậy, tôi quay cuồng với công việc, con cái, nhà cửa nên mệt mỏi, buồn chán vô cùng.
Gần nửa năm chồng làm việc ở cương vị mới thì hơn nửa thời gian đó tôi và con phải ăn tối một mình. Thậm chí, có những lần vài ba ngày đến cả tuần mẹ con tôi chẳng thấy mặt anh. Không phải anh đi qua đêm mà vì khi anh về mẹ con tôi đã ngủ, sáng ra tôi đưa con đi học rồi đi làm thì anh chưa dậy.
Nhiều lần tôi cố gắng nói chuyện với anh, nhưng anh cứ gạt đi nói tôi đòi hỏi, rồi anh đi công việc chứ đâu đi chơi, tôi là vợ mà không hiểu cho chồng còn bắt bẻ… phần vì tự ái, phần vì chán nản nên tôi buông xuôi.
Đợt đó, con tôi bị sốt, gọi điện cho chồng cả chục cuộc điện thoại nhưng anh không thèm bắt máy, còn tắt nguồn luôn. Quá ấm ức, tôi tự đưa con đi viện khám, lấy thuốc rồi đưa con về. Tôi thay khoá cổng, rồi tắt điện thoại ngủ. Gần một giờ sáng chồng về, không mở cửa, không gọi điện được thì quay ra đạp cửa, chửi bới.
Sợ làm phiền hàng xóm nên tôi lấy điện thoại nhắn tin bảo “Anh đi đâu được thì đi luôn đi”. Chưa bao giờ tôi có thái độ đó nên chồng tôi giận dữ vô cùng, nói tôi không phải thách. Trước khi đi, anh còn dùng đá ném vỡ ô cửa kính trong nhà.
Chưa khi nào tôi thấy chồng mình bê tha, hành xử côn đồ thiếu văn hóa và vô trách nhiệm đến vậy, nên tôi quyết định làm gắt để anh biết “tôi không phải dạng vừa đâu”.
Tôi đóng gói đồ đạc của anh để sẵn ở cửa. Sáng hôm sau anh vừa bước vào nhà, tôi đã nói luôn: “Đây là nhà chứ không phải cái chợ. Anh đi được thì mang đồ đi luôn đi”. Anh chỉ nhìn tôi đầy hằn học, bất lực chửi tôi là đồ độc ác, quá đáng và nói: “Đây là nhà tôi, cô không có quyền đuổi” rồi lôi đồ vào phòng.
Video đang HOT
Quá tức giận, nên tôi kiên quyết không làm hòa, không ngủ cùng chồng và “cấm vận” luôn chuyện đó, hàng ngày nếu anh ngủ trên giường thì tôi ôm gối ra phòng khách hoặc ngược lại, không ai nói với nhau câu nào. Cứ như thế gần 2 tháng, không khí gia đình căng thẳng vô cùng, nhiều lúc tôi muốn mở lời, nhưng cứ có gì đó nghẹn ở cổ, cũng bởi sĩ diện cả 2 cao, không chịu hạ mình làm hòa trước. Anh vẫn cứ đi sớm về tối như bình thường.
Anh nói đó là một màn kịch để lấy cớ làm hòa với tôi. (Ảnh minh họa)
Cách đây gần 1 tháng, lúc anh đi tắm thì điện thoại có tin nhắn đến, tôi tò mò đọc thấy số điện thoại lạ hỏi: “Khi nào anh tới, em đợi lâu quá rồi”. Linh tính có chuyện chẳng lành, tôi mở ra xem. Hóa ra, anh và số điện thoại đó thỉnh thoảng trao đổi, nhắn tin với nhau. Họ nói rất nhiều về những chuyện có nội dung yêu đương nam nữ. Quá hoảng loạn, tôi mang điện thoại đến, bắt chồng nói cho rõ ràng, anh mất mấy giây bối rối, sau đó thừa nhận mình đang có mối quan hệ ngoài luồng với người phụ nữ khác.
Anh nói, tất cả cũng là do tôi “cấm vận”, không chịu nổi nên anh mới ra ngoài. Việc này chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý thôi. Nếu tôi dừng chuyện lại thì anh hứa sẽ sửa đổi, còn nếu không thì tùy tôi quyết định.
Trước sự thú nhận có phần sống sượng của anh, tôi như chết dại. Tôi hiểu, mình đã sai đã quá cứng nhắc, nhưng thực lòng tôi đâu muốn thế. Dĩ nhiên, tôi đã không chọn chia tay với chồng. Một tuần sau đó chúng tôi làm hòa. Cách đây mấy ngày, tôi hỏi anh về tin nhắn hôm nọ thì anh lại nói đó là một màn kịch để lấy cớ làm hòa với tôi.
Lòng tôi nhẹ bẫng đi, nhưng đôi khi vẫn còn hoài nghi. Tôi nghĩ có khi nào chồng mình lừa dối thật. Theo mọi người tôi có nên tìm hiểu về chủ nhân số điện thoại kia không?
Theo Afamily
Cái thai và màn kịch đáng sợ của chị dâu tương lai
Người yêu của anh trai em thông báo có bầu. Nhưng khi gia đình nhà trai đề nghị tổ chức đám cưới thì chị dâu tương lai lại không chịu mà âm thầm đòi đi phá thai.
Quen nhau được 3 tháng, chị thông báo đã mang bầu (Ảnh minh họa)
Nhà em mấy hôm nay đang rối như tơ vò, nhất là bố mẹ em. Hai ông bà đến tuổi về hưu chỉ mong có cháu bồng cháu bế mà lại phải chứng kiến cảnh này. Em xin kể lại câu chuyện của gia đình em cho mọi người được rõ.
Chả là người yêu của anh trai em đợt vừa rồi vừa thông báo có bầu. Em xin nói qua một chút gia đình em không phải quá giàu có nhưng cũng khá khang trang, bố mẹ là cán bộ về hưu còn con cái ai cũng có công ăn việc làm ổn định.
Đặc biệt anh trai em thì được mọi người khen là hiền lành, chịu khó. Anh kiếm tiền cũng rất khá, thu nhập của anh hiện tại trên 30 triệu/tháng. Vì vậy anh có rất nhiều cô gái để ý. L., người yêu của anh em, cũng là một trong số đó.
Nhà chị L. ngược lại khá hoàn cảnh khi bố mẹ buôn bán ở chợ, bản thân chị làm công nhân cho một khu công nghiệp gần nhà em. L. không phải dạng xinh đẹp nhưng khéo ăn khéo nói lại khá dạn dĩ nên chị ấy "tấn công" anh em ra mặt. Ban đầu, anh em cũng không chú ý nhưng chị ấy bám anh em suốt ngày nên lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Quen nhau được 3 tháng, chị ấy thông báo với anh trai em đã mang bầu. Gia đình em cũng hơi bất ngờ nhưng bố mẹ cũng có ý qua nhà chị ấy nói chuyện cưới hỏi. Điều khiến nhà em ngạc nhiên hơn là chị ấy từ chối đề nghị ấy.
Chị ấy nói gia đình chị không chấp nhận chuyện này (gái chưa chồng mà chửa) và bắt phải bỏ cái thai. Cả nhà em từ anh trai đến mẹ em rồi em thay nhau gặp mặt thuyết phục chị giữ cái thai lại. Sau đó, chị ấy suy nghĩ rồi lại trả lời rằng cứ để chị ấy sinh con xong sẽ tính tiếp.
Chị nói thế gia đình em cũng phải chấp nhận. Bố mẹ cùng anh em sang nhà bên đấy xin phép đón chị về nhà em để tiện chăm sóc. Bố mẹ L. cũng đồng ý nhưng chị ấy lần lữa không sang.
Trong thời gian này, dù chị ấy không về nhà em nhưng mẹ em chăm sóc chị vô cùng cẩn thận. Bà đi chợ hằng ngày, mỗi lần đi về đều tạt qua nhà chị. Bà mua cho chị không thiếu một món gì để bổ cho thai nhi như cá chép, chim cầu hầm, hoa quả ngon...Bố em cũng thường xuyên thịt gà, hái rau sạch trong vườn mang sang tận nơi cho thông gia chăm con gái mang bầu.
Em dù đi làm bận rộn nhưng mỗi lần nhận lương thưởng cũng mua sách dạy con, mua váy bầu...để tặng chị dâu. Đây là đứa cháu đầu lòng của cả nhà nên ai cũng chăm chút háo hức chờ đợi.
Đặc biệt là anh trai em. Dù trước đây tình cảm dành cho người yêu cũng chỉ ở mức bình thường nhưng từ khi biết chị mang thai giọt máu của mình anh thay đổi hoàn toàn.
Chị đòi nghỉ việc vì lý do công việc nặng sợ ảnh hưởng đến thai nhi anh cũng đồng ý. Chị nói giờ chị nghỉ làm thì không ai đi làm nuôi gia đình chị nên yêu cầu anh hàng tháng đưa ít tiền cho bố mẹ vợ tương lai chi tiêu. Nghe chị nói, anh cũng sẵn sàng trích nửa lương để gia đình bên ấy lo các chi phí lúc chị an thai mặc dù lương công nhân trước đây của chị cũng chỉ 3-4 triệu/tháng.
Chị đòi nghỉ việc vì lý do công việc nặng sợ ảnh hưởng đến thai nhi (Ảnh minh họa)
Anh chăm chút vợ cẩn thận. Ngoài giờ làm anh về thẳng nhà chị, tự tay nấu món tẩm bổ cho vợ đến 9-10 giờ đêm mới về nhà em. Bất cứ chị thèm cái gì anh đều lùng sục mua cho vợ bằng được.
Chị không bị nghén, không thèm ăn các món bà bầu thích như đồ ngọt, đồ chua nhưng chị thích mua sắm. Chị đòi anh mua điện thoại mới để ở nhà lướt mạng, xem phim cho đỡ buồn. Thỉnh thoảng chị đòi túi xách, dây chuyền vàng. Mới đây nhất em còn biết chị đòi anh phải đổi xe tay ga cho chị. Nhưng vì đợt này đang kẹt tiền anh hứa sau khi chị sinh, đi làm lại anh sẽ mua xe mới cho nên chị có vẻ giận dỗi, trách móc anh.
Mọi việc đều diễn ra trong sự hoan hỉ, chờ đợi. Bố mẹ em còn thúc giục chị sinh xong hết cữ là tổ chức đám cưới ngay để nhà em chính thức thêm con, thêm cháu. Cho tới hôm nay chị mang bầu khoảng 28 tuần. Thì bất ngờ, hôm qua chị ấy bỏ nhà đi.
Anh em gọi điện thì L. bảo đang ở tạm nhà bạn vì quá đau buồn. Chị nói là đi siêu âm không thấy tim thai nên phải bỏ con, không giữ được.
Cả nhà em nghe xong rụng rời tay chân, anh em cuồng cuồng bảo chị cứ về nhà rồi tính toán các bước tiếp theo. Nhưng chị tắt máy, khi anh gọi lại thì điện thoại chị ở trạng thái "thuê bao không liên lạc được".
Đêm hôm bố mẹ em lại lúi húi đèo nhau sang nhà chị để hỏi tình hình thì ông bà thông gia tương lai cũng không biết rõ sự việc. Trong lúc bố mẹ em đang cuống cuồng lo cho cháu trong bụng con dâu thì ông bà nhà ấy có vẻ khá bình tĩnh.
Thế rồi câu chuyện của anh chị trở thành đề tài bàn tán cho mấy người ở làng em. Không ít người nhìn anh em bằng ánh mắt cảm thông nhưng cũng có người cho rằng chị L. đã có người khác và đã bỏ anh em để đi theo người ta.
Nhưng bản thân em thấy trong chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ. Chị dâu em mang bầu nhưng bụng rất bé, chị cũng không có dấu hiệu gì của một bà bầu.
Đặc biệt, em đọc báo có biết, khoảng 8- 10 tuần người ta có thể kiểm tra tim thai chứ không thấy trường hợp nào thai lớn như chị em mới phát hiện ra. Em không hiểu thai 28 tuần có những dấu hiệu gì đến mức phải bỏ thai?
Em có nên nói ra những nghi ngờ của em với gia đình hay im lặng chờ ngày chị ấy quay lại vì gia đình em đang rất đau đầu? Xin mọi người cho em lời khuyên.
Theo Dân Trí
Màn kịch 'nhẹ mà sâu' vợ dành tặng kẻ thứ 3 Đúng giờ, cô lao xồng xộc đến, giả vờ không nhìn thấy cậu bạn mình, chỉ thẳng mặt cô nàng, gằn giọng: 'Cô có phải Lan, làm ở công ty X không?'. Vô tình mò được mật khẩu điện thoại của Minh, phát hiện chồng mình đang tòm tem với 1 em gái trẻ trung đang độ tuổi kén chồng, Hà sốc lên...