Chồng tôi thẳng thừng từ chối việc nuôi hộ con của chị vợ 3 năm
Chồng tôi không hề nể mặt vợ mà từ chối thẳng thừng lời nhờ vả của chị gái tôi.
Chị gái tôi có dự định đi xuất khẩu lao động. Từ mấy tháng trước, chị đã tích cực học tiếng nước ngoài và văn hóa bản địa để dễ hòa nhập với cuộc sống mới. Chị muốn bỏ ra 3 năm xa con để có một số vốn ổn định, khi về lại nước thì mở cửa hàng kinh doanh.
Mấy ngày trước, chị có mở lời nhờ tôi chăm sóc hộ con trai 3 tuổi. Sau khi ly hôn, chồng cũ chị không hề đoái hoài đến con, ngay cả tiền phụ cấp mà tòa quy định, anh ta cũng không gửi. Chị tôi phải sống nhờ vào sự giúp đỡ của bố mẹ. Thương chị, cũng hiểu được nỗi lòng của một người mẹ như chị nên tôi đã trót đồng ý. Dù vậy, tôi vẫn bảo chị nên nói với chồng tôi một tiếng, tránh sau này có những hiểu lầm, mâu thuẫn không đáng.
Thế là tối qua, chị nói chuyện với chồng tôi sau bữa cơm tối. Lúc đó cả nhà đang quây quần bên mâm bánh chuối do tự tay chị làm. Thấy chồng tôi đang cười vui vẻ, chị nghĩ đây là cơ hội tốt nên mới bày tỏ sự nhờ vả trong thời gian tới. Chị mong vợ chồng tôi chăm sóc hộ chị con trai 3 tuổi, 3 năm sau chị về sẽ nhận lại con. Trong thời gian con sống với chúng tôi, hàng tháng chị sẽ gửi tiền về.
Video đang HOT
Tôi cứ nghĩ chồng mình sẽ nhận lời ngay vì trước giờ anh rất thương thằng bé. Không ngờ, chồng tôi lại từ chối thẳng thừng. Anh nói không thể trông hộ con giúp chị suốt 3 năm được. Thứ nhất là chị đang sống với ông bà ngoại thì nên để bé sống với ông bà, mỗi tháng chị gửi tiền về để ông bà có tiền sinh hoạt và lo cho cháu. Thứ hai, chồng cũ của chị vẫn còn khỏe mạnh và có trách nhiệm nuôi con nếu như vợ cũ bận việc. Thứ ba, tôi đang có thai, sắp sinh con thứ hai trong khi đứa con lớn mới hơn 2 tuổi; nếu nhận chăm sóc thêm một đứa bé 3 tuổi thì đó là một gánh nặng lớn, anh sợ không kham nổi.
Từng lý lẽ chồng đưa ra rạch ròi, sắc bén đến mức làm tôi kinh ngạc. Chị tôi đuối lý nên đành phải rút lại lời nhờ vả. Nhưng bản thân tôi đã nhận lời với chị trước đó rồi, giờ chồng lại từ chối thì thật không phải. Thật ra, chị từng nghĩ đến việc để bé cho ông bà ngoại chăm sóc. Chỉ là ông bà lớn tuổi, lại không biết đi xe máy nên việc đưa đón bé đi học rất bất tiện. Và nếu bé bệnh, ông bà cũng khó khăn trong việc chăm sóc hoặc đưa đi khám, đi viện.
Thấy chị buồn, tôi cũng không biết phải nói thế nào cho yên ổn nữa. Tôi phải thuyết phục chồng bằng cách nào để anh đồng ý giúp chị đây?
Mẹ chồng cổ hủ thích xen vào chuyện nuôi con của con dâu, tôi có nên "cấm cửa" mẹ chồng?
Tôi khổ sở vì bà mẹ chồng đã cổ hủ lại còn thích xen vào chuyện vợ chồng, nuôi dạy con của tôi.
Tôi kết hôn được gần 3 năm, hiện tại vợ chồng tôi ở riêng và vui mừng đón cô con gái đầu lòng từ đầu năm nay. Khi cưới xong, tôi cảm thấy hạnh phúc vì được hai bên gia đình thương yêu, tạo điều kiện rất nhiều cho chúng tôi. Tôi chỉ phải ở nhà chồng một tháng, trước khi mua nhà riêng với sự hỗ trợ tài chính bên nhà chồng và bố mẹ đẻ của tôi.
So với các bạn, tôi thấy mình có phần may mắn, sớm có nhà, hai vợ chồng có thu nhập tốt... Chúng tôi thực hiện kế hoạch sinh con khi bước vào năm thứ hai của hôn nhân, vì muốn tận dụng khoảng thời gian đầu hôn nhân cho nhau, đi chơi khắp nơi trước khi bước vào giai đoạn mang bầu, sinh con.
Mọi việc diễn ra êm đẹp, cho đến khi tôi mang bầu. Khó chịu vì mang bầu đã đành, hàng ngày tôi liên tục nhận được chỉ đạo của mẹ chồng là phải ăn cái này, uống cái kia, đi đứng nhẹ nhàng, không được đi đâu. Có lần tôi và chồng đi ăn tiệc ở nhà hàng, chụp ảnh đăng lên trang cá nhân, mẹ chồng tôi thấy được liền gọi điện mắng tôi xối xả: "Đang bầu bí mà còn lôi nhau đi chơi. Nhỡ đâu đi đường tai nạn thì sao? Ra ngoài ăn vớ ăn vẩn ảnh hưởng đến cháu tôi thì liệu hồn".
(Ảnh minh họa)
Rồi mẹ chồng mua cho tôi một đống đồ ăn, thức uống loại hiện đại có, dân gian cũng có nốt. Tôi phát ngấy lên được, mẹ chồng tôi thúc giục, kiểm tra liên tục, nếu thấy còn là lại mắng tôi: "Chịu khó mà ăn uống cho con chứ không phải cho mẹ mà sợ béo với sợ ngấy. Không ăn uống, kiêng khem được mà cháu tôi đẻ ra còi cọc, xấu xí thì đừng có trách".
Đến lúc sinh con, mẹ chồng càng can thiệp một cách thô bạo vào việc chăm sóc con của tôi. Khi mang bầu tôi đã đi học các lớp, khóa huấn luyện được các bác sỹ, chuyên gia nổi tiếng tư vấn hẳn hoi mà không thể nào áp dụng được vì mẹ chồng tôi không cho. Mẹ chồng tôi bắt tôi phải theo các cách "truyền thống", luôn viện lý do là ngày xưa nuôi chồng tôi như thế, nên giờ cứ thế mà áp dụng.
Tôi vắt sữa, tích trữ tủ lạnh và cho con uống dần khi đói hoặc sữa chưa về kịp, nhưng mẹ chồng tôi không cho, bà vứt hết vào sọt rác. Mẹ chồng tôi nói: "Con khóc, mẹ cho bú", cứ cho con bú trực tiếp. Nhiều lúc thấy con bú mà không biết đã no hay không, việc ăn ngủ của con vì thế mà không theo giờ giấc, nề nếp nào.
Mỗi lần con tôi quấy khóc, muốn đưa con đi khám mà mẹ chồng không cho. Bà chạy ra chợ mua một đống lá đun cho tôi uống. Mẹ chồng tôi về, vợ chồng tôi lại lén đưa con đi bác sỹ để được khám, tư vấn. Nhưng rồi mẹ chồng tôi vẫn phát hiện, chỉ là loại men tiêu hóa mẹ chồng tôi cũng không cho uống nói là uống thuốc rất hại cho trẻ nhỏ.
Gây sức ép cho tôi chưa đủ, mẹ chồng tôi còn mắng mỏ cả chồng tôi. Nói con trai là không biết dậy vợ, để vợ học đòi mấy thứ linh tinh trên mạng, có ngày hại con, hại cả nhà. Mẹ chồng tôi còn "dọa" nếu không chăm con tốt, bà sẽ đến ở và chăm cháu, không cần tôi phải động tay vào việc gì.
Tôi ở riêng mà thấy ngột ngạt quá chừng, tôi phải làm gì để mẹ chồng không can thiệp và tôn trọng cách nuôi con theo khoa học của tôi? Nếu mẹ chồng tôi tiếp tục quá đà như vậy, tôi có nên "cấm cửa" bà đến thăm cháu không?
(Phuonghong@...)
Ngất lịm khi chồng báo tin ngôi nhà sẽ bị tịch thu vào tháng sau Mất nhà rồi gia đình tôi biết ở đâu đây? 3 năm nay, chồng tôi chơi thân với một người bạn tên Vũ. Mỗi khi nhà tôi có cỗ bàn là không thể thiếu được Vũ và ngược lại. Những lúc gia đình tôi khó khăn về tiền bạc, anh ấy cũng nhiệt tình giúp đỡ. Một năm trước, bố chồng tôi bị...