Chồng tôi tay bón cháo, miệng dỗ dành cô hàng xóm bị ốm
Chắc chắn quan hệ giữa chồng chị và cô hàng xóm làm mẹ đơn thân ấy có vấn đề. Không thể là bình thường được khi chồng chị nhiệt tình môt cách thái quá khi giúp đỡ cô ấy.
ảnh minh họa
Chị nói rằng nhiều lần chị bắt gặp ánh mắt yêu thương, trìu mến của chồng dành cho cô ấy. Rồi hôm cô ấy ốm, chồng chị ngồi sát sạt bên cô ấy, tay bón cháo, miệng dỗ dành…
Thế mà chị chỉ ngờ vực rồi bỏ đó mà không có biện pháp nào để làm sáng tỏ mối quan hệ ấy.
Không có cách nào để ngăn chặn thì sự việc cuối cùng là chồng chị phá bỏ bờ rào bằng cây trúc cảnh mà hơn 10 năm nay anh ấy chăm bẵm, vun trồng là điều tất yếu phải xẩy ra thôi.
Chẳng còn nghi ngờ gì ý đồ của chồng chị, là sau khi phá dỡ bờ rào, anh ấy sẽ dễ dàng qua lại với cô hàng xóm kia.
Video đang HOT
Chị có muốn bắt tận tay, day tận trán anh ấy tư tình với cô ta cũng khó vì chỉ cách mấy bước chân là chồng chị đã ở nhà của chị rồi, chứ không phải vòng vèo cổng ngõ như ngày xưa nữa.
Ý định của chồng chị là quá rõ ràng, chị cũng đừng quá tin lời chồng chị mà bỏ qua cho anh ấy hết lần nọ đến lần kia như vậy.
Chị phải tỉnh táo mà tìm giải pháp để cảnh tỉnh chồng, để lôi kéo anh ấy trở về với vợ con càng sớm càng tốt. Đừng để đến lúc quá mù ra mưa, chồng chị và cô hàng xóm bồ bịch với nhau thì khó lòng giữ được hạnh phúc gia đình, chị ạ.
Tôi không rõ cô hàng xóm kia có tình ý gì với chồng chị không? Nhưng rõ ràng khi cô ấy chấp nhận để chồng chị săn sóc một cách quá thân mật, trong một khung cảnh dễ sa ngã như vậy, thì cô ta cũng không phải vừa đâu.
Chị không mau chóng làm rõ mối quan hệ này, thì chị mất chồng là cái chắc. Tôi nói không ngoa đâu, chị cứ nghĩ xem, cô hàng xóm trẻ trung xinh đẹp, kém anh chị đến gần 10 tuổi, lại thân thiện, dễ gần, làm sao chồng chị không chao đảo, ngả nghiêng được?
Tỉnh táo đi chị ạ, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, phải tìm cách ngăn họ lại chứ lần lữa suy tính, đến lúc “gạo nấu thành cơm” thì chẳng còn gì để bàn luận nữa.
Mong rằng chị hiểu ý tôi, sáng suốt, nhanh nhạy để giữ được mái ấm đang có nguy cơ nguội lạnh vì kẻ thứ ba ở ngay sát vách.
Theo TienPhong
Trái tim em chông chênh nhớ...
Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm...
Giữa một buổi chiều lãng đãng cơn gió đông, em trầm ngâm bên ly cà phê đắng. Em vẫn giữ thói quen đó, cà phê ít đường, ít sữa, để hương còn nồng nàn vị cà phê dù vị đắng nhẹ nhàng xâm chiếm đầu lưỡi khi thưởng thức. Nó dần trở thành một thói quen khó bỏ. Cũng giống như yêu anh vậy...
Anh từng gõ nhẹ vào đầu em mà trách cứ: "Con gái người ta thích nước cam, trà sữa, chỉ có người yêu mình là nghiện cà phê đen". Mỗi lần như thế em lại nũng nịu gục vào ngực anh: "Em thích thế". Thực ra nó không phải là thói quen, em đã tập để có được thói quen đó. Em muốn nếm trải cảm giác cay đắng trước khi hưởng vị ngọt. Tập mãi rồi thành quen, quen mãi rồi thành nghiện. Em thích nếm vị cà phê đắng ngắt, cảm nhận, để rồi tới tận cùng mới cảm thấy dư vị ngọt ngào, béo ngậy lan tỏ ra trong miệng. Em ước ao rằng, tình yêu cũng như vậy.
Em rất sợ cái cảm giác được nâng niu, được vỗ về thật ngọt ngào nhưng cuối cùng hụt hẫng đầy cay đắng. Em sẽ ra sao nếu rơi vào hoàn cảnh đó? Có lẽ em sẽ bị đổ gục mà không tìm cách nào gượng dậy nổi. Vì thế mà em tập cho mình thói quen tưởng như gàn dở ấy. Em muốn rèn để mình không quá sốc trước những đớn đau.
Em vẫn giữ thói quen uống cà phê đắng. Em lại tiếp tục tập thói quen đó cho mình dù đôi lúc em cũng cảm thấy khó chịu vì nó không phải là một thức uống dễ dàng. (Ảnh minh họa)
Anh cũng thường nói rằng tình yêu giống như ly cà phê, có đắng nhưng cũng có ngọt ngào. Nếu ai chịu chấp nhận nếm thử vị đắng thì sẽ nhận được về sự ngọt ngào phía sau. Yêu anh, em cũng nhận về đủ những cung bậc cảm xúc, yêu có, giận hờn có, hạnh phúc và khổ đau... Chỉ tiếc là em đã không đợi được vị ngọt của tình yêu, nó đã ra đi, để lại trong tim em một khoảng lớn đầy sự chông chênh.
Em vẫn giữ thói quen uống cà phê đắng. Em lại tiếp tục tập thói quen đó cho mình dù đôi lúc em cũng cảm thấy khó chịu vì nó không phải là một thức uống dễ dàng. Em mất ngủ nhiều vì nó nhưng chia tay anh em không đổ gục. Em đã từng nghĩ mình không thể nào vượt qua được nếu một ngày không còn anh bên cạnh. Vậy mà ngày ấy đến, em vẫn kiên cường. Em khóc mỗi đêm nhưng không bao giờ cho phép mình buông xuôi cuộc sống. Em gắng gượng từng ngày để tập với thói quen không còn anh bên đời, cũng giống như tập thích vị đắng của cà phê vậy.
Em quen dần rồi với vị đắng đó nên ngày không còn anh... em chịu được. Em hiểu rằng đây là giai đoạn thử thách em. Nếu em không kiên nhẫn, không chịu trải qua những cảm giác này thì vĩnh viễn không bao giờ em được biết mùi vị của hạnh phúc trong tình yêu đang chờ em ở chặng đường phía sau. Chia tay anh chỉ là một sự kiện trong đời. Nó sẽ được nhắc đến như một dấu mốc của tuổi trẻ chứ không phải là điểm chấm hết. Em sẽ lại yêu, lại trải nghiệm những điều mới mẻ hơn thế nữa. Em tin, không có tình yêu nào là mãi cay đắng, chỉ là ta cố chờ đợi thì ngọt ngào sẽ đến mà thôi...
Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm... (Ảnh minh họa)
Chiều nay, ngồi bên quán cà phê quen thuộc, em nhấp môi ngụm cà phê đắng ngắt. Lần này, em đã quyết không cho đường và sữa. Nó là một ly đậm đặc vị đắng. Vì em đã mất anh rồi. Quãng thời gian này, cảm giác đó là chủ đạo. Trái tim em chông chênh vì nhớ anh. Vị đắng mà đầu môi em nhấp không thể nào sánh bằng vị đắng trong tim. Em đang tập cách quen với nỗi đau này.
Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm...
Theo VNE
Khép lại yêu thương Em đã rẽ sang một con đường khác, một con đường khép chặt những yêu thương đã cũ... với anh! Anh muốn chúng mình chỉ là bạn thôi ư? Được thôi, có gì đâu anh. Em sẽ làm thế, làm bạn cùng anh nhưng đó chỉ là... giả dối thôi anh ạ. Người ta không thể gò ép con tim mình, không thể...