Chồng tôi phát điên vì muốn chiếm đoạt em dâu, có ai rơi vào cảnh trớ trêu như tôi bây giờ không?
Chồng tôi đang đè nghiến em dâu ra nền nhà, xé toạc quần áo toan cưỡng bức nó. Tôi đứng lặng. Chỉ khi nghe thấy tiếng Hằng kêu cứu, tôi mới hoàn hồn lao vào đẩy anh ra.
Bố mẹ tôi sinh được 2 con. Tôi là chị cả và dưới tôi còn có một em trai. Trong khi em trai được thừa hưởng hết nét đẹp của bố mẹ, nó cao ráo, sáng sủa thì tôi lại không may nhận toàn những nét không đẹp. Tôi đậm người, hơi thấp, da mặt lại sần sùi. Có lẽ bởi vì ngoại hình xấu xí mà tôi “ế chồng”. Tôi kết hôn sau em trai tận 2 năm dù hơn em ấy 5 tuổi. Hưng – chồng tôi là một người đàn ông có học thức và lịch lãm. Anh kém tôi 2 tuổi. Anh đi du học ở nước ngoài đến bậc Thạc sĩ thì về Việt Nam làm việc. Anh được cất nhắc làm trưởng phòng kế hoạch của công ty tôi.
Tôi thầm yêu và ngưỡng mộ anh như nhiều cô gái trẻ khác trong công ty nhưng chẳng bao giờ dám tấn công hay mơ tưởng anh sẽ để ý đến mình. Tôi luôn biết mình là một cô nàng già nua quá lứa và không bao giờ dám trèo cao. Bất ngờ lớn khi Hưng ngỏ lời yêu và chỉ vài tháng sau là hỏi cưới tôi. Mọi người xì xào sau lưng và thắc mắc. Hưng trả lời anh yêu sự nhẹ nhàng, tốt bụng ẩn sau vẻ ngoài mộc mạc, xù xì của tôi. Tôi hạnh phúc khi nghe những lời ngọt ngào ấy. Cuối cùng, tôi đã tìm được một tình yêu thật sự.Chồng tôi phát điên vì muốn chiếm đoạt em dâu, có ai rơi vào cảnh trớ trêu như tôi bây giờ không?
Ngày dẫn Hưng về ra mắt, bố mẹ tôi mừng rỡ vì cuối cùng cũng tống khứ được quả bom nổ chậm. Chỉ có Trung – em trai và Hằng – em dâu tôi là có phần im lặng hơn mọi ngày. Khi Hưng ra về, em trai tôi gặng hỏi về anh rể tương lai và chuyện tình yêu của chúng tôi. Nó nói là phải tìm hiểu xem Hưng có xứng đáng để nó trao chị gái cho không. Thấy thằng bé lo lắng, tôi cười xòa và kể cho em về Hưng. Nó có vẻ yên tâm hẳn.
Sau ngày cưới, Hưng đề nghị được ở rể nhà tôi vì bố mẹ anh đã mất cả. Anh sống 1 mình nên thèm khát tình cảm và sự sum họp gia đình. Bố mẹ tôi đồng ý ngay vì vừa có con rể lại vẫn được ở cạnh con gái cưng. Vợ chồng em trai tôi có hơi ngại ngần khi Hưng chuyển đến.
Sự việc không đơn giản như tôi nghĩ. Hai đứa em tôi luôn tránh mặt Hưng. Đối với Hưng, em dâu có vẻ sợ sệt còn em trai thì thiếu tôn trọng. Nhiều lần tôi gặng hỏi em dâu nhưng nó toàn nói không có gì. Một tháng sau khi lấy nhau, Hưng và em trai tôi đã “choảng” nhau một trận long trời lở đất. Ngồi trước bố mẹ tôi, cả hai đều khăng khăng lí do là có chuyện hiểu lầm đáng tiếc. Sau lần đó, Hưng có vẻ xa cách với tôi, hay thẫn thờ rồi cáu gắt vô cớ, anh cũng tụt dốc trong công việc. Hai em tôi thì nhất quyết đòi chuyển ra ngoài ở riêng. Tôi đã cố gắng làm hòa nhưng đáp trả từ Hưng là sự im lặng, còn em tôi chỉ buông một câu gọn lỏn: “Có những việc chị đừng nên quan tâm, cũng đừng tìm hiểu quá sâu. Càng biết nhiều thì càng đau nhiều!”. Tôi điên ruột vì câu nói lấp lửng của nó… Tuần vừa rồi, bố mẹ tôi đi du lịch cùng với Hội người cao tuổi của phường. Ở nhà chỉ còn 4 người chúng tôi, không khí lại càng căng thẳng. Tôi mãi không đoán được giữa 3 người họ có chuyện gì mà như vậy.
Cả Trung và Hằng đều tránh mặt vợ chồng tôi như tránh hủi. Buổi sáng hôm ấy, tôi quên tài liệu và phải chạy về nhà giữa chừng để lấy đồ. Vừa bước vào nhà, tôi nghe thấy tiếng thét thất thanh của Hằng và sau đó là tiếng đồ đạc loảng xoảng. Tôi vội vã chạy lên phòng vợ chồng em trai. Cảnh tượng đập vào mắt làm tim tôi ngừng đập. Chồng tôi đang đè ghiến em dâu ra nền nhà, xé toạc quần áo toan cưỡng bức nó. Tôi đứng lặng. Chỉ khi nghe thấy tiếng Hằng kêu cứu, tôi mới hoàn hồn lao vào đẩy chồng ra. Không ngờ, Hưng xô tôi ngã sõng soài rồi tiếp tục hành vi của mình. Tôi nén đau bò dậy vơ lấy túi xách đập liên tiếp vào đầu, vào lưng chồng. Cuối cùng anh cũng tỉnh lại. Hưng ngồi bệt xuống thẫn thờ, còn em dâu tôi vội kéo chăn che thân, khóc như mưa.
Video đang HOT
Hưng chẳng thèm để ý tới tôi mà lao vào sờ nắn chân tay Hằng. Anh cuống quýt: “Em có sao không? Anh xin lỗi. Anh quá yêu em, anh không cầm lòng được. Tha thứ cho anh!”. Bị chồng tôi chạm vào, Hằng càng thêm rối loạn. Thấy em dâu mất bình tĩnh, chồng tôi buông tay, rời đi. Trước khi bước qua tôi để ra khỏi nhà, anh nói với Hằng: “Anh sẽ tạm thời xa em nhưng anh không từ bỏ đâu. Chúng ta phải thuộc về nhau, em phải là của anh, Hằng ạ”.
Tôi choáng váng, chỉ biết đứng nhìn vở kịch đang diễn ra trước mắt. Em trai tôi về biết chuyện và điên lên đòi tìm Hưng tính sổ. Tôi bắt em trai phải kể thật mọi chuyện. Từng lời nói của Trung, tôi nghe như sét đánh ngang tai. Hóa ra, Hưng và em dâu tôi đã từng yêu nhau. Khi anh đi du học, vì xa mặt cách lòng, Hằng nói lời chia tay, sau đó đến với Trung. Nhưng Hưng không chấp nhận. Anh đã nhiều lần quay về nước để cầu xin Hằng quay lại, thậm chí là dọa cả tự tử. Đám cưới của em tôi tưởng chừng đã làm anh hết hi vọng. Nào ngờ 2 năm sau, anh lại xuất hiện trước mặt em tôi với tư cách là anh rể.Chồng tôi phát điên vì muốn chiếm đoạt em dâu, có ai rơi vào cảnh trớ trêu như tôi bây giờ không?
Suốt thời gian vừa qua, anh vẫn luôn quấn lấy Hằng, thuyết phục em dâu tôi li dị. Anh tin Hằng vẫn còn yêu mình. Anh cưới tôi chỉ vì muốn tiếp cận Hằng, cướp lại Hằng, mặt khác làm khổ tôi để trả thù Trung. Kế hoạch ấy chính miệng anh đã trơ tráo thú nhận với Trung và bảo nó giải thoát cho Hằng để hai người đến với nhau. Không chịu nổi sự bệnh hoạn của Hưng, em tôi đã ra tay đánh anh dẫn đến cuộc ẩu đả hôm trước.
Tôi không thể nào tin vào những gì em trai tôi nói. Chẳng lẽ sự dịu dàng, ánh mắt tình tứ, lời nói ngọt ngào của Hưng đối với tôi chỉ là dối trá, là một âm mưu? Tôi hoàn toàn suy sụp. Tôi rất yêu Hưng nhưng không thể chấp nhận được việc anh coi tôi như quân cờ để thực hiện kế hoạch hiểm ác của mình. Từ đó tới nay, Hưng không về nhà cũng không đến cơ quan làm việc. Em trai tôi nói anh bị tâm thần và muốn tôi nhân cơ hội này bỏ anh nhưng tôi không làm được. Trong thâm tâm, tôi vẫn muốn được nghe anh giải thích, vẫn le lói hi vọng có thể giúp anh vượt qua cú sốc tình cảm và quay về bên tôi.
Theo Phununet.com
Phát điên vì chồng quy định mỗi tháng chỉ ngủ chung giường 2 lần
Sự lạnh nhạt của chồng ngay từ khi bắt đầu đã khiến tôi hiểu rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi không thể kéo dài.
Chồng tôi và tôi đã cưới nhau hơn một năm nhưng có một điều đặc biệt làm tôi bối rối vì kể từ khi kết hôn, tần suất làm chuyện ấy của tôi với chồng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Mỗi tháng, chúng tôi chỉ quan hệ 2 ngày trong tháng, ngay cả khi tôi chủ động khơi gợi chồng, anh ấy cũng từ chối. Ngoài những lần ái ân đó, chồng tôi thường ngủ riêng và rất tránh động chạm vào cơ thể tôi. Nhìn những cặp vợ chồng khác quấn quýt, thân mật như đôi chim câu mà tôi thấy lòng thắt lại.
Hình minh họa
Chồng tôi và tôi quen biết chồng khi cùng làm việc trong một nhà máy. Anh không đẹp trai, cao ráo, không có ngoại hình nổi bật nên lần đầu tiên thấy anh, tôi chẳng bao giờ nghĩ được rằng chúng tôi sẽ về sống chung dưới một mái nhà.
Năm tôi 25 tuổi, khi hội "chị em bạn dì" đi lấy chồng gần hết, bố mẹ tôi tỏ vẻ sốt ruột nên nhờ dì tôi tìm cho tôi một người để bầu bạn. Không ngờ người mà dì dẫn tôi đến gặp lại chính là người chồng bây giờ. "Thằng T nó ngoan, chăm chỉ làm ăn, không cờ bạc, nghiện ngập, gia đình bố mẹ hiền lành, tử tế, mày còn chê gì nữa?", sau khi đi gặp mặt, dì tôi nói vậy.
Sau khi được mẹ và dì khuyên nhủ cùng những lần gặp gỡ với chồng, tôi quyết định sẽ tiến thêm bước nữa với anh ấy. Trước khi cưới, bố mẹ chồng nói sẽ mua một ngôi nhà để cho vợ chồng tôi ở riêng. Điều này làm tôi mừng trong dạ vì không phải sống chung với nhà chồng, sinh hoạt vợ chồng được tự do, thoải mái.
Tuy nhiên, sau khi cưới, tôi cảm thấy tôi và chồng giống như bạn cùng nhà chứ không phải là vợ chồng. Sau giờ làm, anh ấy về nhà, ăn cơm, giặt giũ rồi đi ngủ.
Chồng tôi cũng trực tiếp quy định rằng anh chỉ đồng ý ngủ chung giường với tôi 2 lần 1 tháng, phần còn lại thì "thân ai người ấy ngủ". Những lần gần gũi, anh cũng không dạo đầu, âu yếm mà chỉ tập trung làm cho xong việc khiến tôi hụt hẫng và đau đớn. Ngoài 2 lần đó, anh ấy chưa bao giờ ôm, hôn hay thể hiện tình cảm với tôi. Anh ấy đối xử với tôi như một người bạn, không hơn không kém.
Chúng tôi đã kết hôn hơn một năm nhưng bụng tôi không có gì thay đổi. Bố mẹ 2 bên liên tục nhưng tôi chỉ biết câm lặng. Một tháng anh ấy chỉ ngủ với tôi 2 lần thì làm sao tôi có thể có thai được? Sau đó, mẹ tôi cũng hỏi nhỏ tôi. Mất vài lần tôi mới nói rõ sự thật cho mẹ biết là tôi và chồng ít có cơ hội được ngủ chung giường.
Đến lượt mẹ chồng tôi, bà đưa tôi đến hẳn bệnh viện để kiểm tra và bệnh viện cũng xác định tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Cuối cùng tôi đành phải giải thích với mẹ chồng rằng tất cả là do chồng tôi quy định. Chúng tôi không có nhiều cơ hội gần gũi nên chuyện tôi mang thai là rất khó. Sau khi tôi nói hết với mẹ chồng, mẹ không hề giận giữ mà chỉ nhẹ nhàng: "Mẹ biết rồi."
2 hôm sau, khi tôi đi làm về thì thấy mẹ chồng tôi đến nhà chơi và đang ở trong phòng nói chuyện riêng với chồng tôi. Vì không muốn làm phiền họ nên tôi không lên tiếng. Một lát sau, tôi nghe thấy tiếng tranh cãi giữa mẹ và chồng. Đây là lần đầu tiên tôi thấy chồng tôi lớn tiếng cãi lại mẹ.
- Con không yêu cô ấy. Tại sao mẹ lại muốn cô ấy sinh con cho con?
- Con làm sao đấy? P nó đã chính thức là vợ con rồi cơ mà? Sao con vẫn còn giữ cái suy nghĩ như vậy?
- Con không cưới cô ấy. Là bố mẹ cưới cô ấy về cho con đấy chứ. Mẹ biết rõ con vẫn yêu T.L nhưng bố mẹ không tác thành cho chúng con. Bố mẹ khinh T.L vì cô ấy làm việc trong một hộp đêm. Là con người, ai mà chẳng có một quá khứ cơ chứ.
Căn phòng lặng yên một lúc và tiếp theo là chồng tôi bước ra ngoài và đóng sầm cửa lại.
Nghe được câu chuyện của mẹ và chồng, tôi đã hiểu ra tất cả. Tôi xin về nhà ngoại để suy nghĩ và tĩnh tâm lại một thời gian và quyết định chia tay chồng. Chúng tôi đến với nhau mà không có tình yêu thật sự, chắc chắn sẽ chẳng được lâu bền, tốt nhất là nên sớm giải thoát cho cả hai.
Cuối cùng, tôi và chồng thuận tình ly hôn. Sau khi ly hôn, ngày tôi chuyển đi, mẹ chồng tôi đưa cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng và nghẹn ngào: "Con gái, thực sự xin lỗi con vì đã để con rơi vào hoàn cảnh này. Trong thẻ này có một chút tiền, coi như bố mẹ cho con để làm vốn. Bố mẹ chẳng biết nói gì ngoài xin lỗi con."
Theo Dân việt
Em dâu tôi đòi bán cả cây kỷ niệm của bố chồng Chưa bao giờ tôi thấy một người làm dâu có thể phách lối đến như vậy. Nhà chồng tôi có 2 anh em trai. Chồng tôi là con trưởng, khi chúng tôi cưới nhau thì chú út vẫn còn đang đi học năm thứ hai đại học. Hai anh em yêu thương nhau lắm. Tôi cũng quý chú út, coi như em trai...