Chồng tôi không muốn về quê chỉ vì sợ…
Buổi tối hai vợ chồng nằm cạnh nhau, tôi tỉ tê nói chuyện với anh, anh mới lộ ra ý là “nhà bố mẹ ở quê bé tí thế, từng ấy người về thì biết chui vào đâu mà ăn, ngủ”.
Tôi vốn dĩ có hình thức khá, tốt nghiệp cao đẳng sư phạm mẫu giáo, dạy ở một trường mầm non quốc tế. Tôi quen chồng tôi bây giờ chính là qua giới thiệu của một vị phụ huynh học sinh. Sau gần 1 năm quen nhau, chúng tôi làm đám cưới. Anh chinh phục tôi bởi tính cách hiền lành, thật thà và tỏ vẻ rất tình cảm.
Sau khi cưới, chúng tôi ở chung nhà với bố mẹ chồng vì anh là con trai một. Nhà chồng tôi rộng rãi, mẹ chồng tính sạch sẽ, biết lo thu vén nhà cửa. Tôi không phải đi chợ và lo cơm nước. Nói chung cuộc sống của gia đình tôi vậy là tạm ổn.
Tôi khá hài lòng về cuộc hôn nhân của mình ngoại trừ một nỗi niềm khó nói. Đó là chồng tôi rất ngại về quê vợ. Từ khi cưới đến nay đã một năm rưỡi mà anh chỉ về nhà tôi có 4 lần.
Quê tôi là quê vải, bạn bè và anh chị họ của anh có lần ngỏ ý với vợ chồng tôi là muốn về quê tôi vào vụ vải để biết người dân thu hoạch ra sao, tiện thể chụp ảnh dã ngoại. Trong khi tôi rất hào hứng, gật đầu rụp đồng ý thì anh lại ngập ngừng nói là dịp đó anh bận việc cơ quan, không thu xếp được.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Buổi tối hai vợ chồng nằm cạnh nhau, tôi tỉ tê tâm sự với anh, anh mới lộ ra ý là “nhà bố mẹ ở quê (tức bố mẹ đẻ tôi) bé tí thế, từng ấy người về thì biết chui vào đâu mà ăn, ngủ. Mà bố mẹ đến là nuôi nhiều lợn, cứt đái nhiều, bẩn lắm!”. Tôi nghe mà chùng lòng. Vậy là bấy lâu nay, anh không về quê vợ dù chỉ cách có 70 km chỉ vì nhà tôi nghèo, chật chội.
Thể nào mà lần nào về quê, tôi nói mãi mà anh cứ chần chừ. Về rồi thì anh cứ giục tôi lên sớm trong ngày, cùng lắm là sang ngày thứ hai. Các bữa cơm mẹ tôi nấu, chuẩn bị trước cả buổi bắt gà, tát cá ở ao nhà anh ăn chỉ lấy lệ. Anh cũng chẳng chịu sang chơi nhà cô, chú, bác tôi gần đó dù họ nhiệt tình mời.
Thú thực, tôi rất buồn và thất vọng về chồng mình. Ngày còn yêu nhau, anh luôn nói với tôi rằng anh không quan tâm đến chuyện giàu nghèo, quê và thành phố, anh yêu tôi thật lòng. Vậy mà giờ đây sự thật quá phũ phàng. Nếu biết trước chồng mình không coi trọng nhà vợ, coi khinh bố mẹ đẻ tôi nghèo thì chắc chắn một điều tôi đã không lấy anh….
Theo Tapchiphunu
Chồng không muốn về quê vợ chỉ vì sợ...
Buổi tối hai vợ chồng nằm cạnh nhau, tôi tỉ tê nói chuyện với anh, anh mới lộ ra ý là "nhà bố mẹ ở quê bé tí thế, từng ấy người về thì biết chui vào đâu mà ăn, ngủ".
Tôi vốn dĩ có hình thức khá, tốt nghiệp cao đẳng sư phạm mẫu giáo, dạy ở một trường mầm non quốc tế. Tôi quen chồng tôi bây giờ chính là qua giới thiệu của một vị phụ huynh học sinh. Sau gần 1 năm quen nhau, chúng tôi làm đám cưới. Anh chinh phục tôi bởi tính cách hiền lành, thật thà và tỏ vẻ rất tình cảm.
Sau khi cưới, chúng tôi ở chung nhà với bố mẹ chồng vì anh là con trai một. Nhà chồng tôi rộng rãi, mẹ chồng tính sạch sẽ, biết lo thu vén nhà cửa. Tôi không phải đi chợ và lo cơm nước. Nói chung cuộc sống của hai vợ chồng trẻ vậy là tạm ổn.
Tôi khá hài lòng về cuộc hôn nhân của mình ngoại trừ một nỗi niềm khó nói. Đó là chồng tôi rất ngại về quê vợ. Từ khi cưới đến nay đã một năm rưỡi mà anh chỉ về nhà tôi có 4 lần
Quê tôi là quê vải, bạn bè và anh chị họ của anh có lần ngỏ ý với vợ chồng tôi là muốn về quê tôi vào vụ vải để biết người dân thu hoạch ra sao, tiện thể chụp ảnh dã ngoại. Trong khi tôi rất hào hứng, gật đầu rụp đồng ý thì anh lại ngập ngừng nói là dịp đó anh bận việc cơ quan, không thu xếp được.
Ảnh minh họa
Buổi tối hai vợ chồng nằm cạnh nhau, tôi tỉ tê nói chuyện với anh, anh mới lộ ra ý là "nhà bố mẹ ở quê (tức bố mẹ đẻ tôi) bé tí thế, từng ấy người về thì biết chui vào đâu mà ăn, ngủ. Mà bố mẹ đến là nuôi nhiều lợn, cứt đái nhiều, bẩn lắm!". Tôi nghe mà chùng lòng. Vậy là bấy lâu nay, anh không về quê vợ dù chỉ cách có 70 km chỉ vì nhà tôi nghèo, chật chội.
Thể nào mà lần nào về quê, tôi nói mãi mà anh cứ chần chừ. Về rồi thì anh cứ giục tôi lên sớm trong ngày, cùng lắm là sang ngày thứ hai. Các bữa cơm mẹ tôi nấu, chuẩn bị trước cả buổi bắt gà, tát cá ở ao nhà anh ăn chỉ lấy lệ. Anh cũng chẳng chịu sang chơi nhà cô, chú, bác tôi gần đó dù họ nhiệt tình mời.
Thú thực, tôi rất buồn và thất vọng về chồng mình. Ngày còn yêu nhau, anh luôn nói với tôi rằng anh không quan tâm đến chuyện giàu nghèo, quê và thành phố, anh yêu tôi thật lòng. Vậy mà giờ đây sự thật quá phũ phàng. Nếu biết trước chồng mình không coi trọng nhà vợ, coi khinh bố mẹ đẻ tôi nghèo thì chắc chắn một điều tôi đã không lấy anh....
Theo Tintuc
Ở rể, hèn hay không là do mình Câu này không phải do tôi nói mà là do chính người vợ của tôi nói ra. Bởi mỗi lần về nhà là mặt tôi cau có, khó chịu, bực bội. Vợ chẳng làm gì tôi, cả nhà vợ cũng không ai làm gì tôi. Chỉ là hồi chiều, tôi nghe mấy người bạn nói ra nói vào chuyện tôi nương nhờ nhà...