Chồng tôi đến ngủ nhà ở vợ cũ… vì con
Mỗi tháng, anh ngủ ở nhà vợ cũ một đêm, vì con anh muốn như vậy chứ không phải vì anh muốn…
Ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi thì kết hôn, chồng tôi là một người đàn ông đã từng có gia đình, nhưng giữa anh và vợ cũ không tìm được tiếng nói chung trong cuộc sống, nên họ chia tay nhau khi đã có một đứa con lên 3 tuổi, đứa bé đang sống cùng với mẹ.
Anh không giấu giếm tôi chuyện đã từng kết hôn và có con, đó cũng là “điểm cộng” để tôi quyết định cho anh cơ hội. Qua thời gian tìm hiểu, chúng tôi cảm thấy hợp nhau nên làm đám cưới.
Cưới về, tôi mới biết, cứ mỗi tháng anh đều đến nhà vợ cũ ngủ một đêm, anh nói không phải vì anh hay vì vợ cũ, mà vợ đứa bé muốn như vậy. Và hai người đã thỏa thuận từ khi ly hôn đến nay, đứa bé đã đươc 5 tuổi, vẫn duy trì vào tối thứ 7 cuối cùng của tháng.
Anh cố giải thích với tôi rằng, giữa anh và người phụ nữ kia đã chấm dứt, chỉ liên lạc với nhau vì đứa con mà thôi. Ngủ chung nhà, nhưng mỗi người một giường, chứ không phải chung giường như tôi nghĩ.
Video đang HOT
Tôi rất muốn tin vào những điều anh nói, nhưng lý trí lại mách bảo tôi không tin được điều đó. Khi họ đã từng yêu nhau 2 năm và làm vợ chồng 4 năm trời, rồi ly hôn, nhưng vợ cũ của anh không lấy chồng, anh vẫn muốn về đó ngủ mỗi tháng 1 lần và chị ấy vẫn chấp nhận điều đó. Có nghĩa là, họ chưa thực sự quên được nhau, vậy thì tôi có nên tin vào những điều chống nói với tôi không?.
Tôi cũng không thể cấm cản anh đến thăm và ngủ lại với con mình một đêm, bởi đó là tình cha con, đó là giao ước của họ trước khi có sự xuất hiện của tôi. Vậy tôi có quyền gì để cấm cản anh thực hiện nghĩa vụ của một người cha với đứa con của mình.
Chỉ có điều, tôi cảm thấy rất buồn. Buồn vì không cảm nhận được tình cảm chân tình anh dành cho tôi. Lẽ nào, tôi chỉ là người lấp chỗ trống và không bao giờ thay thế được vợ cũ trong trái tim của anh. Tôi có nnn tiếp tục cuộc hôn nhân này, hay chủ động rút lui để họ quay lại với nhau, thực hiện nghĩa vụ của người làm cha, mẹ đối với con cái.
Thu Trang
Theo baodatviet.vn
Thông gia đến chăm con gái đẻ mà mẹ chồng trải chiếu cho ngủ dưới đất lạnh
Bắt thông gia nằm dưới sàn nhà trời lạnh căm căm như thế, cũng chỉ có mẹ chồng em mới nghĩ ra được.
Em sinh cháu vào đúng lúc chồng đi công tác, chỉ có em với mẹ chồng ở nhà. Bình thường mẹ chồng đã chẳng ưa em, nhưng em thật sự không hiểu lý do bà ghét mình. Em làm ra tiền lại vẫn chu toàn việc nhà, chẳng láo lếu với bà nhưng bà không ưa vẫn cứ hoàn không ưa.
Đợt này em đẻ, bà tuyên bố thẳng không chăm bẵm gì, bảo em tự lo liệu. Em cũng vui vẻ nhưng ức chế nhất là bà cấm em về bên nhà ngoại ở cữ sợ làm mất mặt bà.
Mẹ em biết chuyện, chủ động nói sẽ đến nhà thông gia chăm em. Em chỉ xác định nhờ mẹ khoảng chục ngày thôi, khi nào đỡ đau tự đi lại được em sẽ dậy làm những việc nhẹ nhàng.
Nhưng sự việc còn quá đáng hơn em tưởng tượng nhiều. Mẹ em đến chăm em còn phải chăm thêm cả mẹ chồng! Việc nhà, cơm nước mẹ em làm hết, mẹ chồng chẳng giúp đỡ gì thì thôi còn soi mói, chê bai bà thông gia. Em vừa sinh mổ được mấy ngày đến đứng dậy còn đau nên chẳng làm gì được. Uất ức và thương mẹ lắm các chị ạ nhưng mẹ em cứ khuyên nhịn đi cho nhà cửa êm ấm.
Em thật sự không hiểu lý do bà ghét mình. (Ảnh minh họa)
Từ hôm mẹ đến bà ngủ ở phòng riêng của em gái chồng hồi em ấy còn ở nhà, ngay bên cạnh phòng em để đêm tiện qua lại. Phòng em nhỏ, giường cũng nhỏ, 2 người lớn với con em nằm nữa sẽ chật chội vô cùng. Huống chi em đau nên không khép chân lại được, một mình nằm hơn nửa cái giường rồi.
Nhưng tối qua, mẹ chồng bỗng mang một cái chiếc chăn cũ sang phòng em, bảo mẹ em chịu khó trải xuống dưới sàn nằm tạm vài đêm. Lý do là vợ chồng em chồng sắp về chơi, bà phải dọn dẹp vệ sinh lại cho họ ở.
Em nghe mà căm phẫn, cho dù vợ chồng em ấy có về thì cũng đâu phải ngay tối nay, hơn nữa em bảo để mẹ em ngủ cùng với mẹ chồng thì bà kêu không quen chung giường với người lạ! Bắt thông gia nằm dưới sàn nhà trời lạnh căm căm như thế, cũng chỉ có mẹ chồng ghê gớm của em mới nghĩ ra được!
Bắt thông gia nằm dưới sàn nhà trời lạnh căm căm như thế, cũng chỉ có mẹ chồng ghê gớm của em mới nghĩ ra được! (Ảnh minh họa)
Em gọi điện cho chồng kể rõ sự tình, ngờ đâu chồng em phán một câu gọn lỏn: "Cũng chẳng còn cách nào khác mà! Nằm dưới đất tạm vài hôm chứ có phải chuyện chết người gì đâu!". Nghe đến đấy là em biết chẳng trông chờ được gì ở chồng. Bình thường ở nhà anh cũng ít khi can thiệp vào mâu thuẫn giữa mẹ và vợ, cứ mặc em chịu ấm ức như vậy.
Nghĩ đến tương lai mà em chán quá, tuyệt vọng về cuộc hôn nhân này vô cùng. Càng không đành lòng nhìn mẹ ngủ dưới đất, thế là dù trời đã khuya, em vẫn gắng gượng đứng dậy thu dọn qua loa đồ đạc rồi gọi taxi đưa mẹ với đứa con mới 5 ngày tuổi vẫn còn đỏ hỏn đi khỏi căn nhà ấy.
Về đến nhà, mẹ em lại tự trách bản thân vì lúc ấy không khuyên can em, để em hành động nông nổi. Bà thậm chí còn bảo em hôm sau về xin lỗi mẹ chồng. Em đến chán với lối suy nghĩ cam chịu, nhịn nhục của bà nhưng cũng hiểu bà chỉ muốn con cái được ấm êm. Em phải làm sao đây, có phải em đã hành động xốc nổi không?.
Theo Helino
Đi siêu thị - việc tưởng nhỏ nhặt nhưng lại có thể phơi bày sự thật tàn khốc của hôn nhân Những điều nhỏ nhặt ấy khiến người ta hạnh phúc, đồng thời qua những thứ tưởng chừng chẳng có gì to tát ấy mà hé lộ những góc khuất tàn khốc của một cuộc hôn nhân. Đi siêu thị là một việc bình thường, nhỏ nhặt, ai cũng từng trải nghiệm, gia đình nào cũng thường xuyên làm. Thế nhưng, mấy người biết,...