Chồng tôi day dứt vì người cũ yêu anh quá nhiều
Cô ấy nói kể từ ngày chia tay, gần 10 năm, chưa khi nào quên được chồng tôi và đề nghị được yêu anh mà không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình tôi.
ảnh minh họa
Sau ba tháng chồng liên lạc với người yêu cũ với những lời lẽ ngọt ngào, yêu đương thì tôi phát hiện ra. Anh đã thẳng thắn nhìn nhận và cho tôi biết, đó là mối tình sâu sắc kéo dài gần 3 năm nhưng cuối cùng cô gái ấy đã chủ động chia tay với lý do có người mới. Tuy nhiên đó không phải là sự thật, nguyên nhân chính là cô ấy phát hiện không thể có con, không thể mang lại hạnh phúc cho chồng tôi. Cô ấy liên lạc lại với mong muốn nói ra nguyên nhân để lòng được thanh thản.
Tôi không thẳng thắn nói anh phải chấm dứt mối quan hệ ấy vì tôi thương cảm cho hoàn cảnh éo le của họ và sự hy sinh của cô ấy. Tôi nghĩ anh tự biết điều chỉnh mối quan hệ sai trái ấy và nếu được tôi mong họ giữ mối quan hệ bạn bè. Nhưng tôi đã lầm, sau nhiều cuộc nói chuyện và trước sự phản ứng gay gắt của tôi, anh thú nhận là chưa chấm dứt mối quan hệ và đã đi quá giới hạn.
Tôi thật sự hoang mang, thất vọng và hoàn toàn mất niềm tin. Sau thời gian tĩnh tâm, tôi đã thẳng thắn nói chuyện với anh và đưa ra hai phương án: một là chọn tôi, hai là chọn cô gái kia. Nếu chọn tôi thì phải hoàn toàn chấm dứt với tình cũ. Anh chọn về với gia đình. Từ đó đến nay được gần hai tuần. Tôi nhận thấy anh có khác, không buồn, không nghĩ ngợi lung tung. Nhưng dường như vẫn có gì đó chưa ổn.
Trước đây, những tối anh phải trực, tôi ở nhà, tôi và anh vẫn thường có thói quen nhắn tin trước khi ngủ vào khoảng 9h30. Và trong khoảng thời gian này, chúng tôi vẫn duy trì điều đó. Nhưng tôi biết anh không ngủ được, anh thức khuya hơn bình thường, anh lên mạng làm quen với những người xa lạ (là nữ giới) qua facebook (với những lời lẽ làm quen xã giao). Tối ngủ khi tôi tình cờ thức giấc, tôi thấy anh quay lưng vào mình, tạo một khoảng cách khá xa. Thi thoảng anh vẫn sụt sùi (giống như khóc mà phải kìm nén).
Video đang HOT
Tôi cố gắng để vui, để nói chuyện nhiều hơn nhưng vẫn không tránh khỏi những lúc thấy xa lạ với anh, thấy thiếu niềm tin và thấy nụ cười trong gia đình không còn trọn vẹn, gương mặt tôi vẫn buồn khi đối diện với anh. Tôi lại là người thích được quan tâm, chiều chuộng, nhiều khi thấy anh không có những biểu hiện ấy, tôi lại chạnh lòng. Trong lòng tôi cũng giằng xé với bao câu hỏi: Liệu anh có thật sự quên được tình cũ?
Tôi nên làm gì để cải thiện được tình trạng hiện tại của tôi, để cả tôi và anh thực sự thoải mái, để chúng tôi song hành cùng nhau mà không thấy lạc lõng, xa lạ? (Trâm Anh)
Trả lời
Chào bạn,
Chúng tôi rất thông cảm cho hoàn cảnh rất khó xử của bạn hiện nay. Bạn biết đấy, cô bạn gái cũ và chồng bạn có một mối tình sâu nặng. Cô ấy đã hy sinh tình cảm của mình để cho chồng bạn được hạnh phúc trọn vẹn. Thật sự đó là sự hy sinh quá lớn và chỉ có tình yêu cao thượng mới làm được như vậy.
Tình yêu đó nếu cô ấy giữ im lặng đến hết cuộc đời, hoặc không xen vào cuộc sống của vợ chồng bạn thì không có gì có thể nói hết. Nhưng cô ấy chỉ giữ im lặng được 10 năm, không chịu đựng được đã bày tỏ tất cả với chồng bạn, không những thế lại quyết không từ bỏ tình yêu của mình và hai người đã vượt quá giới hạn.
Hiện nay, có lẽ chồng bạn rất đau khổ, day dứt, bởi người cũ không quên được anh ấy. Vì thế, anh ấy muốn bù đắp phần nào những hy sinh và sự thiệt thòi của cô ấy bằng cách vượt quá giới hạn. Mặc dù đã lựa chọn gia đình nhưng chồng bạn vẫn chưa thể nguôi ngoai chuyện đó được, vì thế mà bạn thấy anh ấy có lúc trầm ngâm không nói.
Chắc chắn anh ấy đã rất khó khăn khi quyết định vấn đề này. Hơn nữa, phàm cái gì mà không giải quyết thỏa mãn thì con người không thể gác lại một cách dễ dàng. Và chuyện này không dễ dàng gì để quên một sớm một chiều được. Việc bạn cần làm lúc này là hãy cho anh ấy một khoảng thời gian tĩnh lặng. Tâm lý đàn ông khác đàn bà trong cách giải quyết vấn đề lúc khó khăn. Đàn ông thường trầm ngâm, suy nghĩ, im lặng tìm hướng giải quyết, còn phụ nữ lại thường tìm người để chia sẻ và chỉ khi nói ra thì chị em mới cảm thấy an tâm… Trong lúc này, nếu phụ nữ càng hỏi càng chất vấn thì người đàn ông càng cảm thấy khó chịu và bực bội.
Có một giải pháp mà phụ nữ thường làm là đòi phải gặp mặt “đối thủ” để nói chuyện. Nhưng đàn ông lại không chấp nhận điều này. Vì họ cho là chẳng thể lường hết chuyện gì sẽ xảy ra. Đồng thời chồng bạn sợ bạn không kiềm chế có thể còn gây ra nhiều tổn thương hơn cho người cũ (mà cô ấy thì cũng đau khổ nhiều rồi).
Cả bạn và cô ấy đều yêu một người. Bạn may mắn hơn khi anh ấy đã chọn bạn và gia đình. Bạn đau khổ vì chồng phản bội. Chồng bạn day dứt vì sự hy sinh của bạn gái cũ. Vì thế hãy thông cảm cho chồng và cho anh ấy một thời gian. Thời gian là liều thuốc làm lành vết thương. Đồng thời đừng khoét sâu nỗi đau ấy bằng cách nhắc đến chuyện cũ nữa. Thay vào đó hãy tạo điều kiện để anh ấy gần vợ, con hơn bằng những bữa cơm gia đình, trao đổi về vấn đề con cái, chia sẻ công việc. Bên cạnh đó chính sự cảm thông của bạn sẽ giúp chồng nhanh chóng vượt qua giai đoạn khó khăn này. Cuộc hôn nhân nào cũng có lúc gặp sóng gió, những lúc này phải có sự vững trãi, tự tin mới vượt qua được.
Chúc gia đình bạn sớm tìm lại bình yên, hạnh phúc.
Theo VNE
Tình yêu, có phải cứ tìm là sẽ có?.
Cứ tưởng cuộc sống của tôi là một màu hồng hạnh phúc, nhưng ở đời được này thì sẽ mất kia. Người bạn trai tôi quen hơn 2 năm bỏ rơi tôi đúng lúc tôi trót mang trong mình giọt máu của anh ta.
Tôi sinh ra và lớn lên tại Đà Lạt, 18 tuổi, tôi quyết định không thi đại học cho dù gia đình có khuyên răn, năn nỉ, thậm chí là chửi mắng. Hơn 1 năm sau khi tốt nghiệp, tôi quyết định đi theo con đường nhiếp ảnh. Đà Lạt vốn dĩ quang cảnh đã đẹp, thời tiết lại mát mẻ, trong lành, luôn là niềm cảm hứng vô tận cho những ai đã gắn bó với thành phố bé nhỏ xinh đẹp này. Trong khi đám bạn tôi kéo nhau xuống Sài Gòn học, đi làm. Tôi vẫn ở lại đây.
Nắm bắt được xu hướng chụp ảnh cộng với một chút năng khiếu nghệ thuật, những hình ảnh tôi chụp được rất nhiều người khen và đặt chụp. Tôi vừa được làm công việc mình yêu thích, vừa có thu nhập ổn định, cảm thấy mình thật may mắn vì đã lựa chọn đúng con đường. Cứ tưởng cuộc sống của tôi là một màu hồng hạnh phúc, nhưng ở đời được này thì sẽ mất kia. Người bạn trai tôi quen hơn 2 năm bỏ rơi tôi đi thành phố lập nghiệp, đúng lúc tôi trót mang trong mình giọt máu của anh ta. Khi một người đàn ông đã nhất quyết ra đi, bạn có làm gì thì anh ta cũng chẳng thèm để mắt. Đau khổ, tủi nhục, nhưng lại là người có cá tính mạnh, bỏ ngoài tai sự dè bỉu của mọi người, tôi nhất quyết giữ lại đứa bé. Tôi trở thành mẹ khi chỉ mới 22 tuổi. Ba mẹ tôi thương con, cho dù trách mắng, buồn phiền, họ vẫn đứng ra bênh vực, che chở cho tôi. Từ ngày tôi sinh con, ba của đứa trẻ vẫn không hề đoái hoài. Tôi quyết tâm làm người mẹ đơn thân, nuôi dạy con cho thật tốt. Đối với tôi, con người đấy không còn tồn tại nữa. Con trai tôi được một tuổi, tôi nhận đi chụp ảnh lại. Cứ như thế, tôi chăm chỉ đi làm, có thêm sự giúp đỡ của ông bà ngoại, tôi dần lấy lại sự ổn định. Mấy năm trời chụp ảnh, tích cóp dành dụm, tôi tự mở một studio ảnh cho riêng mình.
Tôi chụp rất nhiều ảnh cưới, gặp rất nhiều cặp đôi, đôi khi tôi lại chạnh lòng. Tôi không có được niềm hạnh phúc hai người đấy. Bạn bè cũng động viên tôi hãy quên hết những đau khổ trước kia, mà hướng về một tương lai tốt hơn. Họ bảo tôi còn trẻ, đẹp, tôi hoàn toàn có thể tìm cho con mình một người bố thật sự. Nhưng ở Đà Lạt rất nhiều người biết chuyện của tôi, không ai dám ngỏ lời với một cô gái không chồng mà đã có con như thế. Từng mang lầm lỡ nên tôi chẳng dám mơ mộng nhiều. Một ngày, cặp cô dâu chú rể tôi chụp ảnh bảo, hai người họ gặp nhau trên OakClub, khuyên tôi thử vào đó làm quen và hẹn hò xem thế nào. Tò mò tôi cũng vào thử. Một ngày, hai ngày..., rồi một tuần lướt OakClub, tôi vẫn không thấy một người nào có vẻ hợp với tôi. Đang định bỏ cuộc, thì tôi thấy có tin nhắn gởi đến. Không thể tin vào mắt mình, tôi phải lòng anh ấy ngày từ cái nhìn đầu tiên. Anh đẹp trai, gương mặt nam tính, nghiêm nghị nhưng lại có chút gì ấm áp, thu hút. Anh gởi một lời chào ngắn gọn. Tôi lịch sự hồi đáp. Những ngày đầu chat với nhau, tôi thấy anh rất e dè, kiệm lời. Tôi luôn là người chủ động đặt câu hỏi, mở lời. Anh có vẻ thích công việc tôi đang làm, tôi cũng thấy vui vì có người lắng nghe tôi huyên thuyên về những bức ảnh. Có lẽ vì tôi khá cởi mở và tự tin, dần dần tôi cảm giác anh thích được nói chuyện với tôi và chủ động nhắn cho tôi hơn. Tuy nhiên tôi lại không kể cho anh nghe về bé Bảo, không phải tôi cố ý giấu, chỉ vì tôi nghĩ chưa đến lúc, với cả tôi với anh chỉ là bạn bình thường, không nói thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh.
Chúng tôi bắt đầu trao đổi số điện thoại, không chỉ nhắn tin, cứ 2,3 ngày chúng tôi lại gọi điện cho nhau. Dù ở xa (anh người Sài Gòn), anh vẫn thường quan tâm, hỏi han tôi. Có một lần tôi bệnh, vì không thể ở bên cạnh, anh lo lắng thấy rõ. Nghe điện thoại mà cảm tưởng như là anh thấy rất có lỗi vì đã không giúp gì được cho tôi. Lúc đầu tôi chỉ xem anh như một người bạn, giờ đây tôi nhận ra rằng anh thật sự quan trọng với tôi như thế nào. Tôi cảm thấy con tim mình đã biết yêu trở lại. Dò hỏi anh đã yêu ai bao giờ chưa, anh bảo anh từng yêu rồi, và giờ hai người không ở bên cạnh nhau nữa. Tôi không hiểu tình cảm của anh là thế nào, anh nói rằng anh thích tôi, nhưng thỉnh thoảng anh gọi nhầm tên tôi là tên người ấy. Trong lòng tôi nhói đau mỗi khi vô tình buột miệng anh lại nhắc đến tên người đó. Nhưng tôi có tư cách gì để trách móc, giận hờn anh? Tôi vẫn chưa kể với anh rằng tôi có một đứa con.Nếu biết được sự thật thì chắc chắn anh sẽ nghĩ tôi là một đứa hư hỏng, lừa đảo. Cho dù tình cảm của tôi là thật, liệu anh có chấp nhận tôi?
Lần hẹn tới ở Đà Lạt, tôi thật không biết phải đối mặt với anh như thế nào... Có thật tình yêu, chỉ cố gắng tìm là sẽ có?
Theo VNE
Muốn bỏ vợ con để sống với người tình đồng tính Gần một năm trôi qua, tôi vẫn sống với người tình, muốn trở về với vợ con mà lòng không thể. Tôi 27 tuổi, kết hôn hơn 2 năm, thời gian đầu chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi tự nói với bản thân phải cố gắng giữ hạnh phúc đang có. Tôi luôn kiềm chế mình, không muốn qua lại với người đồng...