Chồng tôi đã nghèo lại còn sĩ diện hão
Chồng sĩ diện hão của tôi gào lên: “Cô tưởng cô làm ra tí tiền mà muốn chửi tôi thế nào cũng được à?
“Đã nghèo còn sĩ”. (Ảnh minh hoạ)
27 tuổi, tôi mới chính thức có mối tình đầu và lập tức chọn mối tình đầu đó làm chồng. Đến giờ tôi cũng không biết khi đó mình đã yêu chồng chưa nữa. Chúng tôi quen nhau qua 1 người thân giới thiệu. Anh ở cách nhà tôi khoảng 5km thôi nhưng từ trước tới giờ tôi và anh chưa hề biết nhau. Vì khi tôi lớn lên thì anh đã đi học, đi làm xa nhà. Anh hơn tôi 10 tuổi – một khoảng cách tuổi tác không nhỏ.
Làm vợ của người hơn mình 10 tuổi, tuy tôi không thấy mình bị quá khác biệt về lối suy nghĩ, hay những quan điểm sống. Nhưng tính sĩ diện hão của chồng là tôi không thể “tiêu hóa” được.
Thời gian đầu mới yêu, anh là một chàng kỹ sư giao thông phong độ, ga lăng, chu đáo và rất nhiệt tình. Hơn nữa, lúc đó, theo nhận xét của tôi thì tôi đang được quen 1 người có chí tiến thủ, cầu tiến qua những gì anh nói về dự định cho tương lai và cả công việc lẫn cuộc sống gia đình sau này. Vậy là, 1 đứa con gái yêu lần đầu như tôi sớm tin vào những lời anh nói.
Tôi còn nhớ mãi, 1 lần từ quê ra Hà Nội, tôi có than chẳng muốn về Hà Nội đi làm. Anh liền nói: “Sau không bao giờ để em vất vả, khi cưới nhau rồi, cứ bầu bí là nghỉ ở nhà luôn cho khỏe”. Tôi cũng không định như thế nhưng chỉ nghe thôi cũng đủ hạnh phúc rồi. Lấy người hơn nhiều tuổi, người ngoài nhìn vào đều đánh giá là yên tâm vì được vững vàng về kinh tế. Vậy mà..
Sau khi cưới nhau được 2 tháng thì tôi đã phải đối mặt với cuộc sống thực tại không mấy suôn sẻ. Công ty chồng làm ăn thua lỗ, công ty cầm cự đồng nghĩa với việc cuộc sống mới của tôi cũng ngoi ngóp. Vậy là chỉ 1 mình tôi nai lưng lo toan mọi chuyện lớn bé. Cuộc sống vất vả, chán nản nhưng tôi chẳng dám kêu than. Tôi chỉ biết tự động viên mình, ai cũng có lúc khó khăn, với người ngoài có khi mình còn giúp được, động viên được nữa là chồng.
Nhưng khổ nỗi, ở cái thời điểm nhạy cảm này, tôi càng tâm lý bao nhiêu thì chồng lại càng không biết điều bấy nhiêu. Lúc nào anh cũng huyễn hoặc anh là người có trình độ, là người có tri thức nên phải oai với thiên hạ cho dù trong túi thì chẳng có tiền.
Video đang HOT
Thất nghiệp nhưng anh kén chọn việc vô cùng vì nghĩ mình cao siêu. Chẳng ai có thể nghĩ được, 1 anh kỹ sư với vẻ ngoài bóng bẩy, lúc nào cũng giọng trên người lại phải ngửa tay xin vợ tiền tiêu vặt, đổ xăng và thậm chí là tiền nạp điện thoại hàng tháng.
Theo Phunutoday
Cuối cùng ông chồng béo nhà tôi cũng biết học cách giữ vợ
Dạo này chiều về còn rủ vợ đi bộ thể dục, cái khoản này tôi hưởng ứng nhiệt tình. Đi tập về lại ngó nghiêng vào bếp hỏi vợ có cần giúp gì không? Tôi thấy vui vui và lo lo, chẳng hiểu sao ông chồng mình lại thay đổi chóng mặt thế, bình thường lười chảy thây cơ mà.
Khi viết những dòng tâm sự này tôi vẫn mỉm cười vì thấy vui và hạnh phúc. Cũng như nhiều bạn độc giả có những chia sẻ về cuộc sống gia đình thì tôi cũng vậy. Hôm nay tôi muốn chia sẻ về ông chồng béo đáng yêu nhà tôi học cách giữ vợ.
Tôi năm nay 34 tuổi còn chồng 37, chúng tôi quen nhau khi cơ quan tôi và cơ quan anh giao lưu bóng đá 9 năm trước. Tôi đi cổ động viên cho mấy anh con trai trong cơ quan thế rồi gặp và quen chồng. Sau 1 năm quen biết thì hai đứa yêu nhau và kết quả của tình yêu đó chính là cuộc hôn nhân này.
Chúng tôi có với nhau 2 nhóc nhỏ đáng yêu và thông minh. Cuộc sống gia đình của hai vợ chồng cũng khá hạnh phúc yên ấm. Dạo gần đây tôi để ý chồng quan tâm vợ hơn, học các chiêu trò lãng mạn, quan tâm vợ như phim hàn vậy.
Tôi thấy lạ nên mới tìm hiểu nguyên do. Chả là hôm trước gặp bà chị cùng cơ quan với chồng, mấy chị em ngồi tám chuyện thì mới biết, từ hôm chồng mời mấy anh chị em cơ quan tới nhà tôi ăn cơm. Hôm sau lên cơ quan họ nói với chồng tôi: "Dạo này ông béo lên rồi đấy còn vợ ông thì cứ trẻ đẹp phơi phới, lo mà giữ đi kẻo mất". Rồi mấy ông kia kể chuyện, có ông bạn có vợ ở nhà nội trợ. Ông này kiếm ra tiền nên có vẻ xem thường vợ mặc dù vợ xinh xắn, trước đây cũng học hành tử tế công việc ngon nghẻ nhưng vì nghe chồng bỏ việc ở nhà chăm con nên trở thành bà nội trợ.
Ông chồng này nghĩ rằng có chết cô kia cũng không dám bỏ ông đi vì cô chỉ là kẻ ăn bám. Vì thói gia trưởng và xem thường vợ của chồng nên cô vợ ức lắm, một ngày đẹp trời cô kia viết đơn ly hôn rồi bỏ đi, ra đầu ngõ có 1 ô tô xịn sáng loáng chờ đón cô ấy. Lúc này ông này mới sáng mắt ra thì đã quá muộn.
Rồi thì chuyện ở nhà nhiều ông chồng xem vợ không ra gì nhưng ra xã hội đầy thằng nó mơ ước có được vợ mình. Dạo này các ông vừa kết thúc làm dự án nên có thời gian thong thả trà chén và buôn đủ thứ chuyện.
Chồng tôi nghe kể cũng thấy lo lo, thế rồi về nhà vừa ăn cơm xong đã rủ vợ đi mua quần áo. Tôi thấy lạ bảo:
- Hôm nay anh có gì vui à hay được xếp thưởng mà lại đưa em đi mua đồ vậy.
- Đâu, lâu không đưa vợ đi mua sắm nên hôm nay đưa đi thôi.
Tôi thấy lạ nhưng mặc kệ lý do gì cứ được đưa đi mua váy là thích rồi. Xong cái vụ váy áo, chồng tôi lại còn rủ tôi đi xem phim. Tôi mắt tròn mắt dẹt không hiểu sao dạo này chồng quan tâm vợ thế hay là lại gì có lỗi với mình. Khổ thế đấy, lâu lâu được quan tâm thái quá lại hoài nghi.
Dạo này chiều về còn rủ vợ đi bộ thể dục, cái khoản này tôi hưởng ứng nhiệt tình. Đi tập về lại ngó nghiêng vào bếp hỏi vợ có cần giúp gì không? Tôi thấy vui vui và lo lo, chẳng hiểu sao ông chồng mình lại thay đổi chóng mặt thế, bình thường lười chảy thây cơ mà.
Thế rồi, tôi hỏi bà chị cùng cơ quan để nghe ngóng tình hình. Bà ấy cười lớn, mấy ông ở cơ quan dạo này hay đọc báo rồi ngồi tám chuyện ngoại tình, ly hôn, mất vợ, mất con này nọ rồi còn cả bí quyết hâm nóng tình yêu gia đình, không ngờ chồng tôi về áp dụng thật. Tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ bụng thấy vui lại tủm tỉm cười.
Đi ngủ ôm lấy ông chồng béo đáng yêu và nói:
- Dạo này ông xã tiến bộ ghê, biết quan tâm vợ con hơn hẳn, vui thật đấy.
Chồng tưng tửng nhưng biết thừa được vợ khen sướng lắm:
- Lâu nay vẫn thế đấy chứ, có phải mỗi dạo này đâu.
Tôi buồn cười nguýt cho phát rồi bảo:
- Cố gắng duy trì và phát huy cho mẹ con em được vui nhá.
- Để xem thái độ vợ thế nào đã.
Nói rồi vợ chồng nhìn nhau cười, phải nói thế nào nhỉ, có khi tôi nên cảm ơn sự chia sẻ của các ông chồng, bà vợ để chồng tôi có sự thay đổi như vậy. Thực sự được chồng quan tâm và biết sợ mất vợ thì thật là hạnh phúc.
Theo Blogtamsu
Từ ngày đó, vợ chồng tôi chỉ dám nắm tay đi ngủ Có mẹ chồng khắt khe, ghê gớm quá thì khổ thật nhưng có mẹ chồng nhiệt tình và quan tâm quá cũng khổ không kém, đây là câu chuyện của vợ chồng tôi, có một bà mẹ chồng với giới hạn của sự quan tâm vượt quá xa sức tưởng tượng. Mẹ chồng tôi tuy không còn trẻ nhưng rất chịu khó ra...