Chồng tôi chỉ biết thu vén cho mình
Chồng đã đứng tên hết tài sản, giờ tôi l.y hô.n thì coi như ra đi tay trắng.
Kính gửi chị Hạnh Dung!
Vợ chồng tôi cưới nhau đã hơn 10 năm, có hai con. Sống cùng nhà nội, tiề.n bạc không phải lo lắng nhiều, nên có chút ít dành dụm tôi đều gửi ngân hàng, sổ tiết kiệm do chồng tôi đứng tên. Năm ngoái, cơ quan tôi có hợp tác với ngân hàng cho vay tiề.n với lãi suất thấp, tôi vay được 20 triệu, cũng gửi vào ngân hàng theo sổ của chồng, rồi dành dụm hằng tháng trả, để vợ chồng có được một khoản tiết kiệm tương đối. Trả xong nợ cũ, tôi nhờ anh đứng tên để vay tiếp một lượt nữa, nhưng anh từ chối. Anh nói: tôi không cho bà mượn tên được, lỡ có chuyện gì ai chịu?
Tôi quá bất ngờ vì từ trước đến nay tiề.n vay về thì cũng gửi vào sổ tiết kiệm anh giữ, tôi có đem tiề.n làm gì khác đâu. Vợ chồng sống với nhau hơn 10 năm, mà bây giờ cho vợ mượn tên vay một khoản tiề.n anh cũng không tin. Chúng tôi đã cãi nhau, anh nói lại chuyện trước khi cưới, một lần đi chơi với tôi đã bị mất chiếc xe dream mua gần bốn cây vàng, anh nói như thể tôi nợ anh chiếc xe đó và tôi chưa trả hết! Tôi quá bàng hoàng, không ngờ con người mình sống chung bao lâu nay lại như vậy.
Tôi nghĩ lại và chợt nhận ra tất cả sổ tiết kiệm, xe máy, tài sản chung, thậm chí cái thẻ ATM lãnh lương hằng tháng của tôi, đều do anh giữ, anh đứng tên. Giờ tôi viết đơn l.y hô.n, thì coi như ra đi tay trắng. Tôi biết mình không thể l.y hô.n: con còn nhỏ, thu nhập hằng tháng không bao nhiêu, tôi gần 40 tuổ.i rồi. Tôi chấp nhận sống chung nhưng làm cách nào có thể quên tất cả những chuyện đó để yên tâm mà sống hả chị?
Trần Thị Hoài (TP.HCM)
Video đang HOT
Chồng tôi tìm cách giữ cả thẻ atm lương của tôi (Ảnh minh họa)
Chị Hoài mến,
Chuyện này không quên được đâu, chị đừng cố quên, bởi càng quên càng nguy hiểm. Cú sốc này là một lần cảnh tỉnh, giúp chị nhìn lại cuộc sống của mình. Có thể từ khi lập gia đình đến nay, sống trong nhà nội, được bao cấp nhà cửa và phần nào tiề.n bạc, chị đã quen phụ thuộc vào chồng, lại thêm tâm lý sợ phải tự mình bươn chải, nên chị cố tình lơ đi các mối rủi ro. Giả sử một ngày nào đó, chồng chị muốn chia tay, lúc đó chị có muốn “chấp nhận sống chung” cũng không được, mà với cái cách thu vén lâu nay của anh ta, liệu rồi chị có còn được chút gì cho mình, cho con?
Vợ chồng sống với nhau sòng phẳng quá thì không còn tình nghĩa. Chị đừng cố mượn tên chồng, đừng cố vay trả gì nữa, kẻo không lại “ky cóp cho cọp nó xơi”. Chị xem lại hộ khẩu đã chuyển về chung nhà chưa. Tiề.n bạc, tài sản là của chung, đáo hạn sổ tiết kiệm, chị cũng phải mềm mỏng nhưng kiên quyết đề nghị chồng để chị cùng đứng tên, vì rõ ràng đó là tài sản do cả hai cùng tạo lập. Xe máy thì xe ai đi người ấy đứng tên. Nhà cửa do ông bà nội cho, chị cần tham vấn luật sư để hiểu rõ và có cách bảo vệ quyền của mình.
Cũng không đến nỗi phải “ra đi tay trắng”, nếu chị hiểu rõ quyền lợi của mình. Có điều, tất cả những việc này cần phải làm một cách kiên nhẫn, khéo léo, từ từ. Chị em mình thường có tâm lý ngại pháp luật, ngại các loại giấy tờ, thủ tục, nên phó thác cho chồng, nhưng trong trường hợp của chị, phải tự tay mình đi làm các thủ tục sang tên, đáo hạn, tự giữ một số giấy tờ… Chị đừng ngại, hãy coi như đây là một phần trong việc xây dựng gia đình, người phụ nữ có tự chủ, hiểu biết hơn thì mới có thể giữ gìn gia đình.
Mặt khác, chị đang là người có nghề nghiệp ổn định, tuổ.i 40 là tuổ.i sung mãn của người đàn bà, đừng nghĩ mình đã già, đừng ngại thay đổi. Trách nhiệm làm mẹ của hai đứ.a tr.ẻ không cho phép mình nhắm mắt làm ngơ, quên đi tất cả, tiếp tục sống trong sự mù lòa và bằng lòng với chuyện chồng cho gì nhận đó. Chị có thể trích dành dụm một khoản tiề.n riêng, phòng khi rủi ro. Khoản tiề.n riêng đó, rồi chị sẽ thấy, cũng sẽ là một phần trong sự tự tin, vững vàng dần lên của chị. Khi mình tự chủ được về tài chính, nghề nghiệp, mình sẽ mạnh dần lên để có thể tự chủ được đời mình. Chúc chị sử dụng tốt bài học mà cú sốc vừa rồi đã mang lại cho chị.
Theo Eva
Vợ chồng: Làm sao để trọn nghĩa vẹn tình?
Tình cảm vợ chồng quan trọng nhưng quyền được làm cha mẹ cũng quá đỗi thiêng liêng.
Đọc hai bài tâm sự Tái hôn mà vẫn không hạnh phúc; Vợ vô sinh: Bỏ thì thương vương thì tội tôi bỗng nhiên cảm thấy chạnh lòng ghê gớm. Vậy là chỉ vì hai chữ tình nghĩa mà nhiều người đang phải đán.h đổi đi hạnh phúc của cuộc đời mình.
Có thể người ngoài đọc xong hoàn cảnh của họ, thấy họ tâm sự sẽ cho rằng xin một đứa con nuôi là giải quyết được vấn đề, rằng tình cảm vợ chồng mới là điều quan trọng, bỏ người bạn đời đi theo người khác là ích kỉ, tệ bạc nhưng thử hỏi nếu đặt mình vào vị trí đó, bạn có làm nổi không?
Con cái không chỉ là kết tinh của tình yêu vợ chồng mà còn là một món quà vô giá mà người cha, người mẹ nào cũng khát khao có được. Đằng rằng tình nghĩa vợ chồng quan trọng nhưng việc không được làm cha, làm mẹ cũng đớ.n đa.u nhiều lắm. Ai mà chẳng muốn có một đứa con do chính mình sinh thành và nuôi dưỡng. Bởi thế phải chấp nhận cảnh cả đời không được có con là một nỗi đau quá lớn mà không ai muốn phải trải qua.
Tình nghĩa vợ chồng là điều quan trọng nhưng quyền được làm cha, làm mẹ cũng rất đỗi thiêng liêng (Ảnh minh họa)
Trường hợp của chị Ngọc Huyền trong bài viết Tái hôn mà vẫn không hạnh phúc, tôi nghĩ rằng cách tốt nhất bây giờ là chị nên nói chuyện thẳng thắn với chồng về chuyện con cái. Hãy bày tỏ nguyện vọng của chị với anh ấy. Chị có thể gặp một người đàn ông, kiếm một đứa con rồi chấm dứt mối quan hệ đó. Xã hội bây giờ không thiếu những người làm như vậy. Còn nếu có điều kiện, chị có thể đi xin tin.h trùn.g để tránh việc phải tiếp xúc trực tiếp với người khác. Như vậy được xem là một cách vẹn toàn.
Nếu chồng chị yêu thương chị thật lòng, anh ấy sẽ phải đồng ý với phương án đi xin tin.h trùn.g này. Anh ấy không thể ích kỉ cấm chị có một đứa con cho riêng mình được. Hai người sống với nhau, có thêm một đứ.a b.é càng làm cho cuộc sống gia đình thêm hạnh phúc. Chị cũng không phải người đi ngoạ.i tìn.h, phản bội để chồng phải đau khổ. Tôi khuyên chị cứ nên mạnh dạn làm điều đó, kể cả cho anh ấy có không đồng ý đi chăng nữa vì khi sự đã rồi anh ấy cũng phải chấp nhận. Tôi nghĩ anh ấy sẽ không dám bỏ chị nếu đúng là anh ấy yêu và cần chị đến vậy. Biết đâu đấy, khi đứ.a tr.ẻ ra đời, sự hồn nhiên và đáng yêu của bé lại khiến anh ấy thích mê với vai trò làm bố. Như vậy tình cảm vợ chồngcũng thêm gắn bó.
Con cái là niềm hạnh phúc của cha mẹ (Ảnh minh họa)
Còn đối với câu chuyện của anh Duy Anh trong bài viết Vợ vô sinh: Bỏ thì thương, vương thì tội quả tình là éo le. Vợ anh thực sự đáng thương. Với bất cứ người phụ nữ nào chuyện không thể sinh con đã là một nỗi đa.u đớ.n khó mà nguôi ngoai được. Giờ đây cô ấy chỉ còn biết dựa vào anh, cần anh ở bên, nếu anh bỏ cô ấy để đến với người tình mới thì có lẽ cô ấy khó lòng mà sống nổi. Nhưng nếu anh cứ tiếp tục duy trì việc gian dối này, anh sẽ chỉ làm tổn thương cả ba người mà thôi.
Tôi nghĩ sau khi đợi người phụ nữ kia sinh con xong, anh nên tìm cách lựa lời nói với vợ mọi chuyện. Tất nhiên, anh phải nói vô cùng khéo léo để cô ấy không bị sốc rồi cho cô ấy thời gian để suy nghĩ và quyết định. Nếu như cô ấy chấp nhận thì anh đành có lỗi với người phụ nữ đến sau kia để ở bên người vợ tội nghiệp của mình vì dù sao ngay từ đầu khi bước chân vào mối quan hệ này cô ấy cũng đã xác định điều đó. Anh hãy động viên, an ủi cô ấy để cô ấy hiểu có một đứa con là điều cần thiết. Trái tim của người phụ nữ rất dễ xúc động và cảm thông. Cô ấy có thể đau buồn vì anh từng gắn bó với một người đàn bà khác nhưng khi có đứ.a b.é trở về, bản năng làm mẹ và sự bao dung của một người phụ nữ sẽ khiến cô ấy chấp nhận sự thật. Tôi nghĩ anh nên ở lại với người vợ của mình vì dù sao cô ấy cũng đã gặp quá nhiều thiệt thòi trong cuộc sống. Hơn nữa, anh cũng còn yêu cô ấy, con thì cũng có rồi nên đừng rời xa cô ấy mà tội nghiệp.
Còn với người phụ nữ kia, ngay từ đầu anh đã xác định tâm lí cho cô ấy. Rồi đây cô ấy sẽ tìm được hạnh phúc khác đích thực của cuộc đời mình. Hãy để cho mọi chuyện qua đi và điều đọng lại trong cả ba người là tình yêu thương và giúp đỡ nhau. Chúc tình cảm vợ chồng của anh chị luôn hạnh phúc!
Theo Eva
Vợ vô sinh: bỏ thì thương, vương thì tội Tôi có con với người đàn bà khác nhưng lại không thể b.ỏ v.ợ vì cô ấy quá tội nghiệp. Tôi bị giằng xé dữ dội giữa cái gọi là tình nghĩa và trách nhiệm. Một bên là người vợ yếu đuối, nhiều năm phụ thuộc vào tôi, còn một bên là trách nhiệm với gia đình, với họ hàng, ba mẹ và...