Chồng, tình nhân lập mưu khiến vợ mất con và cái kết đau lòng…
Tôi hận người chồng toan tính, nham hiểm đã rũ bỏ vợ con khi giàu có. Anh đã rũ thì tôi cũng phũ bằng được.
Vợ chồng tôi kết hôn khi cả hai còn chưa có sự nghiệp ổn định, thu nhập bấp bênh. Có tháng chẳng đủ trả tiền nhà, phải đi vay mượn khắp nơi để không bị đuổi ra ngoài đường.
Không đảm bảo thu nhập nên chúng tôi quyết định hoãn có bầu, thu nhập của cả hai vợ chồng dồn lại không đủ chi thì làm sao chúng tôi có thể nuôi được con.
Vợ chồng tiết kiệm, chắt bóp chi tiêu, động viên nhau cùng cố gắng. Hai năm sau, vợ chồng tôi vay mượn thêm để mở cửa hàng phân phối sản phẩm cho một công ty. Chỉ có hai vợ chồng xoay xở và bán hàng nên tôi đã xin nghỉ việc ở nhà giúp chồng quản lý sổ sách, thu chi hàng ngày. Thời gian đầu cứ phải bù lỗ nhưng về sau, khi đã có lượng khách hàng ổn định nên vợ chồng tôi cũng đỡ vất vả hơn.
Những tháng ngày gian khó nhưng vợ chồng tôi sống rất hạnh phúc.
Video đang HOT
Khi đã ăn nên làm ra, công ty mời chồng tôi về làm việc và mở thêm các chi nhánh khác giao anh phụ trách. Anh thường xuyên phải đi công tác rất nhiều, một mình tôi xoay xở công việc cửa hàng và gia đình. Bận rộn, lo lắng khiến nhan sắc tôi ngày càng tệ, soi mình trong gương tôi mới nhận ra, tuổi 30 đã ngấp ngé.
Tôi muốn sinh con để gia đình thêm trọn vẹn. Tôi thủ thỉ với chồng muốn có một đứa con vì kinh tế cũng khá, chẳng còn phải tằn tiện chi tiêu chắt bóp như xưa nữa.
Ngày biết mình đã thụ thai tôi vui lắm, thông báo ngay cho chồng biết. Nói chuyện qua điện thoại mà chồng cứ ừ, à, có con rồi cũng tốt. Xong anh cúp máy vì bận việc. Thái độ của chồng làm tôi hụt hẫng nhưng hạnh phúc dâng trào tôi cũng không để ý lắm.
Mang bầu 3 tháng, tôi vẫn ra cửa hàng trông nom giúp chồng mặc dù đã có hai nhân viên ở đó. Bác sĩ dặn dò thể trạng của tôi hơi yếu nên phải cẩn thận, tránh việc nặng và giữ tâm lý thoải mái.
Một hôm, nhân viên bảo tôi ra ngoài có khách gặp. Cứ nghĩ là khách hàng quen nên tôi ra ngoài cửa xem họ đứng ở đâu. Trong lúc tôi đang ngó nghiêng nhìn ra ngoài đường thì có hai người rượt đuổi nhau chạy tới lần lượt va mạnh vào tôi khiến tôi ngã ra đường. Tôi cố gắng đứng dậy mới phát hiện ra chiếc váy tôi mặc nhuộm đỏ máu.
Quá sợ hãi nên tôi lịm đi, tỉnh lại trong bệnh viện chẳng thấy chồng đâu. Cô ý tá bảo rằng chồng tôi có việc đột xuất nên đã đi rồi. Cô ấy ngập ngừng thông báo, cái thai trong bụng tôi không còn giữ được nữa. Tôi đau đớn, la hét điên cuồng, bao nhiêu người khó chịu tôi cũng mặc kệ.
Tôi khóc, tâm trạng rối bời và chán nản. Tôi tự trách mình không thể bảo vệ được cho con. Đến tối chồng tôi mới quay lại vẻ mệt mỏi. Nhìn chồng mà tôi ứa nước mắt, chắc anh đau lòng lắm
Hai ngày sau, chồng đưa tôi về nhà, suốt một tuần tôi cứ ngủ mê man li bì. Đêm nằm toàn gặp ác mộng
Tôi bàng hoàng khi biết sự thật âm mưu của chồng và người tình.
Một đêm, tôi tỉnh giấc không thấy chồng nên tôi ra ngoài phong khác để tìm. Chồng tôi đang nói chuyện điện thoại với ai đó: “Em làm giỏi lắm, mất con rồi vợ già của anh chẳng có cớ để níu kéo. Anh sẽ nhanh chóng làm thủ tục ly hôn để đến với em và con. Em cố gắng chịu đựng một thời gian nhé”.
Tôi bất ngờ, chồng và nhân tình cố lập mưu để khiến tôi mất con. Chuyện tôi bị ngã chẳng phải là vô tình. Tôi quay trở lại phòng, tôi khóc khi biết chồng ngoại tình, phản bội. Tình nghĩa vợ chồng bao năm qua đồng cam chịu khổ anh chẳng coi ra gì. Anh đã có con riêng nên chẳng còn tha thiết gì đứa con đã mất của tôi. Tiếng bước chân chồng trở lại phòng, vẫn nằm ôm tôi như mọi ngày nhưng sao tôi thấy xa lạ quá.
Nỗi đau mất con và bị phản bội khiến tôi phải tìm cách để trả thù chồng, tôi nhất định khiến cho anh phải trắng tay, trở lại con số không ban đầu. Tôi sẽ khiến cho chồng không kịp trở tay.
Hai ngày sau tôi ra cửa hàng và thống kê toàn bộ tài sản, tất cả sổ sách mấy tháng gần đây tôi thay đổi các con số để trình báo lỗ với công ty. Nhiều mặt hàng tôi khai khống không rõ nguồn gốc. Với cách làm của tôi, chồng tôi có mưu mô đến mấy cũng không làm được gì. Vì của hàng này tôi nắm rõ chân tơ kẽ tóc.
Một tháng sau, chồng tôi đưa đơn ly hôn, tôi thản nhiên ký vào đó. Chỉ vài ngày sau đã có công an đến kiểm tra cửa hàng và tịch thu rất nhiều hàng hóa không xuất xứ. Sau vụ đó, chồng tôi phải dốc cạn tài sản để chạy chọt vì tội buôn lậu hàng hóa. Công ty mẹ cũng đã sa thải anh vì làm ăn gian dối.
Sau bao năm cố gắng chồng tôi lại trắng tay, cửa hàng lấy lại được cũng liên tục có người đến phá rối, gây chuyện và phải đóng cửa vì không làm ăn được. Tất cả những chuyện đó đều do tôi dựng ra. Tôi hận người chồng toan tính, nham hiểm đã rũ bỏ vợ con khi giàu có. Anh đã rũ thì tôi cũng phũ bằng được.
Mất cửa hàng, mất việc, chồng cũ ra ngoài đường chạy xe ôm. Ly hôn đã ba tháng, tôi không biết chồng tôi có hối hận hay không? Còn tôi thì tôi cũng chẳng còn thiết tha người chồng bội bạc đó nữa.
Theo Phunutoday