Chồng tỉnh ngộ sau những tháng ngày sống buông thả
Thành công đến quá nhanh, có nhiều tiền, chồng lao vào ăn chơi mà quên mất vợ con, gia đình mới là chỗ dựa vững chắc,…
Ảnh minh họa
30 tuổi, chồng đã có đủ mọi thứ trong tay. Anh làm chủ một doanh nghiệp liên quan đến phần mềm có hơn 50 nhân viên, có nhà tại một khu đô thị dành cho những người giàu có, sành điệu, có vài chiếc xe ô tô và rất nhiều những cô gái chân dài lúc nào cũng vây quanh, bám lấy anh khi có cơ hội.
Anh nhanh chóng quên mất rằng, để có ngày hôm nay, tôi và anh đã phải trải qua những tháng ngày gian khó trước đó. Số tiền vài trăm triệu để biến ý tưởng của tôi và anh thành hiện thực cũng là nhờ vào bố mẹ tôi. Bây giờ, anh đã trả hết nợ, nhưng không có nghĩa là phủi sạch những sự giúp đỡ đó.
Tôi gợi nhớ anh chuyện quá khứ, anh lại trách tôi kể công, nói nhiều và tự cho mình cái quyền có một cuộc sống thỏa mái hơn. Anh gặp gỡ nhiều cô gái, chiều chuộng họ, vì cho rằng họ mới thực sự là người hiểu và mang lại hạnh phúc cho anh, chia sẻ được với anh những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống.
Video đang HOT
Anh không chọn cách ly hôn với tôi, nhưng đối xử với tôi không ra một người vợ. Anh lấy lý do công việc đi tối ngày, không về ăn cơm với mẹ con tôi, và khi trở về nhà cũng là lúc người anh mềm rũ, nhiều đêm anh không ngủ ở nhà, tôi điện thoại cho anh thì tắt máy. Có hôm chăm con ốm, điện thoại cho anh, tôi chỉ nghe thấy đầu dây bên kia có tiếng đàn bà nói, tiếng rên hổn hển.
Tôi hiểu, chồng đã làm những gì sau lưng mình, nhưng không có bằng chứng, cũng không muốn khoét sâu hơn vào nỗi đau. Bởi từ khi chồng thay đổi, bản thây tôi đã xác định, đã lên kịch bản cho cuộc đời mình. Rằng, có thể chúng tôi sẽ không cùng nhau đi trọn con đường như anh đã từng hứa.
Cho đến một ngày, công ty của chồng đứng trước nguy cơ phá sản, các đối tác quen trước đây không còn tin tưởng vào chất lượng dịch vụ của anh sau nhiều lần sai hỏng, phải bồi thường hợp đồng. Họ tìm đến những dịch vụ tốt hơn. Nhiều nhân viên cốt cán của công ty cũng xin nghỉ việc để đầu quân cho một môi trường mới.
Cũng trong khoảng thời gian ấy, chồng phát hiện mình bị mắc căn bệnh xã hội lây qua đường quan hệ . Căn bệnh không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ảnh hưởng đến sinh hoạt của anh, khiến anh cảm thấy lo lắng.
Đến lúc này, chồng mới tỉnh ngộ và nhận ra rằng, mình đã bỏ phí một khoảng thời gian dài vào những mối quan hệ không đáng có. Anh xin lỗi tôi, muốn tôi cùng anh làm lại từ đầu, muốn vực lại công ty tôi và anh đã vất vả gây dựng.
Tôi còn yêu anh, tất nhiên, sẽ trao cho anh cơ hội làm lại từ đầu. Nhưng chưa lúc nào tôi thôi lo lắng, liệu anh đã thực sự muốn quay về, làm lại với mẹ con tôi hay không?.
Theo netnews.vn
Gặp lại người cũ, tôi biết mình sai khi bỏ cô ấy
Người cũ của tôi bây giờ không còn là một cô bé nhút nhát, có cuộc sống thụ động như hồi chúng tôi mới yêu nhau,...
Ảnh minh họa
Người cũ và tôi bằng tuổi, cô ấy khác tôi, được sinh ra trong một gia đình có điều kiện kinh tế khá giả hơn, và được bố mẹ bao bọc từ bé. Vì thế, suy nghĩ của cô ấy, lúc nào cũng phủ một màu hồng, cô ấy nhìn thế giới bằng ánh mắt long lanh và đẹp đẽ.
Trong khi đó, gia đình tôi khó khăn hơn, tôi phải bươn trải từ bé. Thời sinh viên, vừa đi học, tôi vừa phải lo kiếm tiền ăn học, nên nhìn nhận cuộc sống thực tế hơn. Đôi khi tôi nhìn đời có phần đen tối.
Yêu nhau được một thời gian, tôi nhận thấy chúng tôi không hợp nhau trong cả suy nghĩ và hành động. Cô ấy sống triết lý và sách vở, còn tôi thực tế và có phần thực dụng. Tôi lo lắng, nếu cưới cô ấy, tôi sẽ phải gánh vác mọi chuyện, lo lắng cho cô ấy, nên tìm lý do để chia tay.
Tôi đã bội ước và quên những điều đã hứa với cô ấy, tôi lẳng lặng không liên lạc với cô ấy nữa dù biết, làm như vậy cô ấy sẽ rất buồn, bị tổn thương nghê gớm. Cô ấy cố tìm hiểu lý do, nhưng tôi không nói nguyên nhân vì sao. Và rồi, như hiểu ra tôi không muốn tiếp tục, cô ấy im lặng.
Ngày cô ấy cưới, tôi đi cùng vợ chưa cưới đến dự tiệc. Thấy cô ấy hạnh phúc đi bên cạnh chú rể cao ráo, họ trao nhau ánh mắt tình tứ, tôi cảm thấy yên lòng. Vì dù sao, cô ấy cũng không còn trách tôi chuyện quá khứ nữa.
Hơn 10 năm sau ngày chia tay, tôi và người cũ gặp lại nhau trong buổi họp lớp cấp 3. Cô ấy bây giờ đã khác xưa nhiều quá, không còn vè nhút nhát ngày nào, cô ấy chủ động và có vị trí nhất định trong xã hội. Cô ấy tự tin nói chuyện với tôi, nhưng tuyệt đối không nhắc lại chuyện quá khứ. Có lẽ, cô ấy không còn nhớ chuyện cũ nữa.
Chỉ có tôi, là vẫn nhớ đến mỗi ngày. Nhìn cách cô ấy nói chuyện, đi đứng, ăn mặc, tôi cảm giác mình đã mất đi một cái gì đó, rất quý giá. Nếu thời gian quay trở lại, nếu có cơ hội làm lại lần nữa, chắc rằng tôi sẽ không để mất người con gái ấy.
Theo baodatviet.vn
Càng tính càng 'lỗ' Bù đắp cho chồng cả đời rồi, giờ là lúc chị phải tự bù đắp cho mình, để đừng cạn kiệt, để sống vui. Kính gửi chị Hạnh Dung, Tôi năm nay 49 tuổi - cái tuổi người ta nói hay gặp chuyện phiền muộn, xui rủi. Tôi thấy cũng đúng ở chỗ tôi suy nghĩ rất nhiều, không còn hùng hục lao...