Chồng thích… ăn bám
Chồng thờ ơ với công việc, chị đành chủ động giúp anh gửi hồ sơ trên mạng. Nhưng khi họ gọi phỏng vấn thì anh kêu mệt, kêu đau đầu không đi được.
Chồng thích… ăn bám
Chồng chị Thơm (Cầu Giấy, Hà Nội) không bằng cấp. Bằng cấp duy nhất của anh chỉ là cái bằng lái xe. Hồi yêu chị Thơm, anh cũng đi làm khắp nơi nhưng mỗi chỗ chỉ được mấy tháng là lại chán, lại bỏ.
Nhảy việc để tìm chỗ tốt hơn cũng được nhưng nhảy việc với tốc độ, tần suất như anh thì ai cũng hãi. Không những thế, khoảng nghỉ giữa những lần nhảy việc của anh còn dài hơn thời gian đi làm. Nghĩ anh hiền lành, chị Thơm cũng tặc lưỡi lấy anh, hy vọng cưới nhau rồi bảo ban nhau thì mọi chuyện sẽ ổn.
Nhưng lấy nhau về chị mới phát hiện chồng mình hiền mà chẳng lành tí nào. Anh ra ngoài thì lành nhưng về nhà thì bắt nạt vợ giỏi phải biết. Anh vừa thô lỗ, cục cằn lại nóng tính.
Lúc cưới là lúc anh đang thất nghiệp. Anh bàn chị: Đang “rảnh” thì cưới, cưới xong sẽ có động lực tìm việc. Cưới xong, anh lại bảo nghỉ ngơi 1 thời gian rồi tìm việc cũng chưa muộn. Của hồi môn của chị cộng với khoản t.iền bố mẹ anh cho cũng vẫn dư dả cho vợ chồng ăn tiêu còn gì.
Thế là anh ở nhà rong chơi, hết chè thuốc lại bài bạc vui với mấy anh bạn cùng chung “lý tưởng”. Chị Thơm thì vẫn tiếp tục công việc làm kế toán cho 1 công ty tư nhân.
Ba tháng sau, chị Thơm có bầu. Lúc này t.iền trong nhà cũng gần cạn. Nghĩ lúc sinh con sẽ cần rất nhiều khoản cần chi tiêu, chị giục anh đi tìm việc thì anh kêu: “ Đã c.hết đói đâu mà cuống lên!”. Nói thế thì còn mong ngóng gì anh tự giác.
Video đang HOT
Chị Thơm đành nhờ cậy các mối quan hệ, xin cho anh 1 chân lái taxi. Anh miễn cưỡng đi làm được vài tháng. Nhưng nhân một lần ốm nghỉ 2 ngày ở nhà, anh cũng tiện đà mà nghỉ việc luôn.
Chị sắp sinh mà vẫn đi làm đều đặn chả dám nghỉ buổi nào. Anh vẫn nhởn nhơ chơi nên không khí gia đình có phần nặng nề.
Chị cứ chăm sóc anh, ngọt ngào thì không sao nhưng động chạm tới anh, tới chuyện công việc là y như rằng, anh sửng cồ lên. Bao nhiêu lời thô lỗ, cục cằn nhất anh đều tuôn ra. Đỉnh điểm là một lần vợ chồng cãi nhau, lúc ấy gần 12 giờ đêm mà anh nhẫn tâm đuổi chị ra khỏi nhà với cái bụng bầu sắp sinh.
Thế là, nhẹ không xong mà nặng cũng không xuôi. Chị Thơm bó tay với lão chồng thích ăn bám của mình. Chả nhẽ li dị cho nhẹ người?
Chị Thơm đến bó tay với lão chồng thích ăn bám của mình (Ảnh minh họa).
Vợ nghỉ dưỡng thai, chồng cũng… nghỉ theo
Chị Ngọc (Q1, TP HCM) cũng gặp tình huống tương tự khi lấy phải ông chồng không thích làm. Lúc mang bầu, vì bác sĩ bảo dây chằng thấp, dễ có nguy cơ sảy thai nên chị quyết định nghỉ việc ở nhà dưỡng thai, chờ sinh xong mẹ tròn con vuông sẽ đi làm trở lại.
Chồng chị thấy thế cũng nghỉ ở nhà luôn theo vợ. Anh lấy lí do: “ Ở nhà chăm em, chăm con. Với lại anh cũng đang chán công việc và môi trường làm việc. Ít bữa nữa sẽ kiếm chỗ khác”.
Nhưng nào có phải anh thương yêu vợ con, thật lòng muốn chăm vợ bầu. Thấy chị nghỉ ở nhà nên anh ghen tị, cũng làm biếng muốn ở nhà luôn. Anh ở nhà chỉ ăn ngủ, chơi game, facebook. Đến bữa, anh còn không nấu nổi một bữa cơm cho chị nữa là chăm nom. Chị còn phải gánh thêm phần chăm sóc anh chồng lười nữa.
Sau sinh 3 tháng, vì quá sốt ruột k.iếm t.iền nuôi con nhỏ, chị Ngọc đi làm lại. Nhưng chồng chị lại chẳng mảy may có ý tưởng muốn đi làm. Anh viện cớ: “Chưa tìm được chỗ thích hợp!”.
Con nhỏ anh cũng không chăm giúp vợ được lúc nào. Hàng ngày anh chỉ chăm ôm cái máy tính làm bạn từ sáng tới tối. Trong khi ấy, t.iền chi tiêu hàng ngày của gia đình ngày 1 tăng, chị Ngọc phải lo toan chu toàn. Thậm chí chị nhiều lần bị stress vì phải “giật gấu vá vai” vay mượn bạn bè, người thân.
Chồng thờ ơ với công việc, chị đành chủ động giúp anh gửi hồ sơ trên mạng. Nhưng khi họ gọi phỏng vấn thì anh kêu mệt hay đau đầu không đi được. Không đi phỏng vấn được nhưng anh lại đi chơi, đi nhậu được ngay. Lân dần, chị Ngọc cũng đến là nản với chồng.
Nhỏ nhẹ không xong, chị hơi nặng lời thì anh nhảy dựng lên, c.hửi vợ: “Vợ mà không biết thông cảm cho chồng, thấy chồng thất nghiệp là coi thường, muốn trèo lên đầu lên cổ người ta. Đúng là loại đàn bà chỉ biết đòi hỏi, suốt ngày mở mồm ra là tiền!”.
Mẹ chồng chị thấy 2 người căng thẳng về chuyện việc làm của chồng chị cũng nhảy vào mắng chị: “ Chồng mới thất nghiệp đã nói này nói kia. Đúng là loại đàn bà ghê gớm, không biết thương chồng!”
Sống với người chồng chỉ muốn ăn chơi, thích ăn bám, không lo gì tới vợ con, chị Ngọc đã ngán tận cổ. Không biết những người như chồng chị có được gọi là chồng hay là “cục nợ” mới đúng? Có lẽ chị phải thương lấy con, thương lấy mình mà dứt cái “của nợ” ấy đi mất.
Theo 24h
Chiều chồng thiệt gì
Lúc nào chị cũng tặc lưỡi "Đàn ông làm bếp núc hèn người đi. Chiều chồng đi đâu mà thiệt", chị chăm sóc cho anh chu đáo từ bữa ăn giấc ngủ, từ lúc vợ chồng son cho đến khi chị mang bầu.
Con ra đời thì thân chị còn lo chưa xong, người yếu nhớt, vậy mà chị vẫn thương chồng có khi phải cơm đường cháo chợ, đang mì tôm qua ngày cũng nên, vì anh có vào bếp bao giờ. Vậy là chị nhất quyết không về quê ở cữ, đẩy bà nội vào "bước đường cùng" thương cháu nên lọ mọ gác mọi công việc xuống trông hộ cho một năm rưỡi. Suốt thời gian ấy anh vẫn được những ngườiphụ nữthân yêu cần mẫn lo cho đến tận răng, nhàn rỗi như không.
Đẻ đứa thứ hai đâu được như đứa đầu, giờ bà nội bận trông con nhà chú em đang ở cùng ông bà. Chị đành cầu cứu bà ngoại ở cách xa hai chục cây số, nhưng bà chỉ trông cho được ba tuần thôi, rồi phải về lo thuốc men vì bố chị đang bị bệnh cần người túc trực. Vậy là sau đó, mình chị xoay sở tối tăm mặt mũi, hai đứa cùng bấu mẹ, không theo bố, có lúc chẳng quanh nổi bữa cơm. Nhà chật, lương lại thấp không thuê nổi người giúp việc.
Ảnh minh họa.
Khi chị đi làm, "bài toán" mới gọi là nhức óc. Không thể để con nhếch nhác chị đành xa chồng để về nhà mẹ đẻ, chấp nhận đi làm xa một chút để có chỗ yên tâm gửi con, còn anh ở lại trông nhà. Vấn đề là anh còn chẳng tự lo nổi cho mình thành ra con bé đầu lại gửi về bà nội, còn cách nào khác khả dĩ hơn đâu.
Nghĩ cảnh nhà bốn người phải chia làm ba nơi mà chị ứa nước mắt, lo nghĩ chứ chẳng sung sướng gì khi cứ gọi điện là con bé lớn khóc gào vì nhớ nhà "Mẹ ơi, con ngoan mà, con không trêu em đâu, cho con về với bố mẹ". Nhất là khi nhìn cảnh anh gầy rộc vì giờ phải tự lo liệu cơm nước, lúc thì ngược lên thăm con gái, khi thì xuôi xuống ngó vợ và con trai.
Đêm ngày chị trăn trở trách mình sai, đã quá ôm đồm và chiều chồng khiến anh thành ra như thế, đáng lẽ những việc lặt vặt chị hoàn toàn có thể giao cho chồng để hỗ trợ mình một tay và cũng để biết nấu lấy mà ăn. Giá anh thạo việc thì giờ gia đình nhỏ hoàn toàn có thể đoàn tụ, ông bà được nghỉ ngơi, già cả đau yếu suốt mà vẫn phải hầu cả con lẫn cháu, đành lòng không.
Chỉ việc nhà cỏn con mà anh còn lúng túng vụng về, cáu nhặng xị lên thì làm sao cùng chị gánh vác được việc lớn gia đình, dạy dỗ con cái sau này. Chị thở dài, giờ chỉ còn cách nỉ non với chồng, trước tiên là để anh hiểu và thông cảm tự nguyện giúp đỡ vợ con, sau để huấn luyện hai đứa, con trai cũng cần thạo việc nhà, ít nhất phải biết tự phục vụ mình.
Theo afamily
Tình yêu giới trẻ và quan niệm bất hủ "Yêu mà không có t.iền thì cạp đất mà ăn" - phát ngôn "hồn nhiên" của Nữ hoàng n.ội y Ngọc Trinh tưởng chừng như một câu nói đùa nhưng thực tế nó lại đang là quan điểm của một bộ phận giới trẻ về tình yêu hiện nay. Mặc dù trong xu thế phát triển và hội nhập của xã hội, quan...