Chồng thất nghiệp, vợ vẫn sắm hàng hiệu
Dù chồng thất nghiệp, vợ anh vẫn đều đặn và liên tục xách những bộ đồ hàng hiệu về nhà. Đi làm về, nhìn căn phòng vắng tanh, không còn tiếng bi bô của con trai, không còn hình bóng của vợ bận rộn nấu nướng, anh Thịnh thật sự chán nản. Cứ ngỡ, vào những lúc khó khăn thế này, Lâm Anh – vợ anh sẽ ở bên cạnh động viên, an ủi anh nhưng sự thật thì ngược lại. Vợ anh không những không đoái hoài mà còn thường xuyên cằn nhằn rằng anh vô dụng, rồi vẫn vui vẻ với những sở thích “đốt tiền” của mình.
Vốn là chủ nhiệm công trình của một công ty xây dựng có tiếng, lại tranh thủ nhận thêm việc bên ngoài nên thu nhập của anh Thịnh cũng khá. Lâm Anh là nhân viên thiết kế đồ họa, lương bổng không đến nỗi nào. Dù chưa mua được nhà ở Hà Nội song vợ chồng anh cũng thuê trọ trong một khu chung cư khá sang trọng. Ngoài tiền tiêu pha hàng tháng, gia đình anh còn tiết kiệm được một khoản kha khá.
Nhưng không lường trước được tình hình kinh tế khó khăn, ngành xây dựng rơi vào khủng hoảng, công ty anh tiến hành cắt giảm nhân sự và anh lại nằm trong số đó.
Sau khi nghỉ việc ở công ty, anh đã chạy vạy nộp đơn xin việc nhiều chỗ khác, nhưng mãi vẫn không thấy tin tức gì. Rất nhiều doanh nghiệp xây dựng cùng chung hoàn cảnh cắt giảm nhân sự như công ty anh, thậm chí có công ty còn phá sản. Không tìm được việc làm, anh cũng đã thử làm trái nghề tay trái là nhân viên kinh doanh ở một vài công ty nhưng không thành công.
Trong khi anh đang khổ sở vì công việc thì vợ vẫn tung tăng mua sắm (ảnh minh họa)
Việc làm không có, suốt ngày ở nhà, anh Thịnh rất buồn và lo lắng. Đã thế, Lâm Anh lại không hiểu cho. Từ ngày anh thất nghiệp, cô thường xuyên giận chó, đánh mèo, kêu ca nào thì giá cả tăng cao, tiền thì hết, chồng người ta thế này, thế nọ. Có khi vợ anh còn mỉa mai: “Không làm được việc này thì làm việc khác, anh cứ vin cớ không đúng chuyên môn, không làm được. Cứ chờ anh tìm được việc ở công ty xây dựng thì có mà nhà mình treo niêu à?”
Vợ anh là người Hà Nội, sinh ra trong gia đình khá giả, lấy anh phải ở trọ đã là thiệt thòi nhiều. Thấy vợ hay nói ra nói vào, anh chối tai lắm nhưng nghĩ Lâm Anh sung sướng từ nhỏ như thế nên anh cũng không dám ý kiến gì.
Đáng nói, dù chồng thất nghiệp, vợ anh vẫn đều đặn và liên tục xách những bộ đồ hàng hiệu về nhà. Cô giữ nguyên thói quen đi spa và làm móng hàng ngày, hàng tuần. Nhiều khi anh Thinh định cất lời nhắc nhở vợ tiết kiệm, bởi kinh tế gia đình đang khó khăn, nhưng mặc cảm thất nghiệp đã khiến anh mắc nghẹn.
Ở nhà nghe vợ cằn nhằn nhiều cũng chán, anh hẹn bạn bè gặp mặt để xem có ai giới thiệu cho mình công việc nào không. Anh cẩn thận gọi điện cho Lâm Anh biết để cô thu xếp thời gian về lo cơm nước, đón con sớm (từ ngày thất nghiệp, anh nghiễm nhiên đảm nhận nhiệm vụ nội trợ và đưa đón con đi học).
Dù vậy nhưng khi về nhà, vợ anh vẫn mặt sưng mày sỉa: “Lại còn bày đặt gặp gỡ bạn bè, không kiếm được tiền thì cũng đừng tiêu tiền hoang phí”. Đang áp lực, lại nghe vợ nói thế, anh quát lớn: “Em nói gì, anh hẹn gặp bạn bè cũng là vì công việc. Anh cũng chưa tiêu đến tiền của em”. Nghe chồng gắt gỏng, vợ anh không vừa: “Không tiêu tiền của tôi, thế mấy tháng này, anh ăn, anh uống, tiền nhà, tiền điện nước ai lo. Anh tưởng có mỡ mà húp à?”
Quá tức giận, anh vung tay tát vợ một cái rồi quát: “Thế tiền tiết kiệm từ trước tới nay đâu, tôi mới ở nhà có 2 tháng, không lẽ mấy trăm triệu tiết kiệm bay hết rồi sao?”
Đánh vợ xong, anh vừa cảm thấy có lỗi, vừa bực mình trước thái độ của vợ. Anh Thịnh ra quán trà đá gần nhà ngồi, đến khi trở về thì không thấy vợ con đâu. Gọi điện thì máy Lâm Anh không liên lạc được. Hoảng loạn đi tìm, đến gần 12h đêm, anh mới biết vợ bỏ về nhà mẹ đẻ.
Hôm sau, anh đến công ty vợ tìm, Lâm Anh nhất quyết không chịu gặp. Đến nhà ngoại, vợ cũng ôm con trốn trong phòng. Thậm chí, mẹ vợ anh trước đã không ưa gì anh bởi cái mạc “trai tỉnh lẻ”, giờ càng được dịp day nghiến: “Trước nó không nghe tôi, cứ nhất quyết đòi lấy anh, giờ thì sáng mắt ra rồi. Khi nào anh tìm được việc, có khả năng lo cho vợ con thì hãy đến đây nói chuyện”. Nhiều lần đến đón vợ không thành công, anh Thịnh đành quay về.
Video đang HOT
Từ trước tới nay, vợ anh vẫn là tay hòm chìa khóa trong nhà, nên giờ vợ bỏ về nhà mẹ đẻ, anh chẳng còn đồng xu nào để tiêu, lại phải muối mặt đi vay bạn bè.
Theo afamily
Hoang mang khi chồng nhắn tin với gái lạ
Em có phải là người đa nghi không hả chị? Nghĩ đến chuyện này, em đau lòng quá chị ạ!
Hỏi:
Em chào chị Tâm An,
Em là người rất hay theo dõi chuyên mục Chuyện khó nói để đọc những lời khuyên mà chị dành cho mọi người. Giờ đây, em lại là người phải nhờ chị chỉ dẫn xem em nên làm gì vào lúc này với những sai lầm em đang mắc phải trong cuộc sống gia đình.
Em năm nay 28 tuổi, anh ấy hơn em 3 tuổi nhưng trông khá trẻ. Sau 2 lần sinh con, trông em càng già nua hơn chồng chị ạ. Em tuy tốt nghiệp đại học nhưng lại chưa có công việc ổn định mà toàn nghỉ ở nhà chăm sóc con cái (hiện giờ, em có 1 bé trai 3 tuổi và 1 bé gái 4 tháng tuổi) nên chồng em là người kiếm tiền nuôi cả gia đình.
Anh ấy là kĩ sư điện ở 1 nhà máy sản xuất thang máy, công việc chủ yếu trong văn phòng với mức lương không cao. Em rất muốn tìm việc làm để chia sẻ gánh nặng gia đình với chồng nhưng hiện tại anh chỉ muốn em ở nhà chăm con mà thôi.
Một hôm, anh đi liên hoan với công ty về khá muộn. Khi anh lên giường ngủ (lúc đó là gần 23h30) thì có tin nhắn của một cô gái làm cùng chồng em hỏi xem anh đã về tới nhà chưa.
Em thấy vậy hỏi trêu: "Người đó là ai mà quan tâm anh vậy?" thì anh bảo: "Chị ta đã có chồng con rồi và còn hơn em 2 tuổi cơ". Em biết vậy nhưng chẳng nghi ngờ gì anh cả.
Cho đến hôm khác, em vô tình xem điện thoại của chồng thì lại thấy có rất nhiều tin nhắn qua lại của anh và cô gái đó. Qua cách nhắn tin khá thân mật, em bắt đầu thấy bất an và suy nghĩ về vấn đề này.
Em thiết nghĩ, họ suốt ngày gặp gỡ nhau ở cơ quan thì vì lý do gì mà còn nhắn tin cho nhau liên tục như vậy?
Em thắc mắc thì anh một mực bảo: "Chẳng có vấn đề gì cả, chị ta thích anh còn anh thì không. Nhưng theo phép lịch sự người ta nhắn tin cho mình thì mình cần nhắn lại mà thôi. Nếu em không thích thì anh sẽ không nhắn đi nhắn lại như vậy nữa".
Từ sau lần đó, lúc nào chiếc điện thoại của anh cũng được xóa sạch nhật ký cuộc gọi và tin nhắn.
Tuy thế, em vẫn giữ thái độ bình thường, vẫn chăm sóc 3 bố con anh chu đáo, dù không muốn nhưng sự nghi ngờ trong em mỗi ngày một lớn thêm.
Một lần anh lơ là, em lại "bắt quả tang" tin nhắn họ gửi cho nhau. Em tức giận quá nên đã lấy điện thoại của anh để nhắn tin lại với cô gái đó.
Đúng như em dự đoán, thấy tin nhắn từ máy chồng em gửi, cô gái đó trả lời ngay. Và có thể 2 người đã giao hẹn điều gì đó nên sau khi gửi tin nhắn xong, cô ấy liền dùng 1 số điện thoại khác gọi vào máy chồng em để kiểm tra.
Thấy giọng em, cô ấy không nói gì cả và cũng không trả lời tin nhắn nữa. Ngày hôm sau, chồng em đã đi làm về sớm và nhảy xổ ra mắng nhiếc em rằng "em coi thường anh".
Vợ chồng em giận nhau, không ai nói với ai câu nào cả đã gần 1 tuần nay rồi chị a. Em rất buồn nhưng cứ nghĩ đến chuyện bị anh dối lừa là em lại không thể chịu nổi.
Có phải em đa nghi quá nên tự đẩy cuộc sống vợ chồng mình trở lên căng thẳng, rạn nứt không hả chị? Hay em tự ti về bản thân nên lo sợ mất anh? Em rất mong nhận được sự tư vấn của chị!
Em cảm ơn chị!
(Em gái đau khổ)
Em rất buồn nhưng cứ nghĩ đến chuyện bị anh dối lừa là em lại không thể chịu nổi.
Chị Tâm An tư vấn:
Chào em,
Trước hết, chị cảm ơn em đã tin tưởng gửi gắm tâm sự thầm kín của mình tới chuyên mục. Chị hiểu hoàn cảnh và suy nghĩ của em lúc này. Chị thấy em đang để cảm xúc, sự ghen tuông lấn át sự khôn ngoan, tình yêu thương của mình.
Em cũng giống nhiều chị em khác, không ít người vợ xem "trộm" tin nhắn từ điện thoại chồng rồi phản ứng một cách thái quá sau khi đọc được những tin nhắn đó.
Nhưng làm thế nào để vượt qua được trạng thái cảm xúc khi gặp phải những tin nhắn mùi mẫn dành cho chồng mình, đấy là điều không phải chị em nào cũng làm được.
Làm thế nào để không phải khó chịu vì những tin nhắn "vô duyên" kia đem đến? Có người thì cho rằng không nên kiểm tra điện thoại của chồng, khi đó thì "mắt không thấy, tim không đau" nhưng cũng có người bảo "thà biết còn hơn bị cắm sừng".
Theo chị nghĩ, phương án "không nghe, không biết" có lẽ khôn ngoan nhất. Nó vừa thể hiện sự tôn trọng chồng, vừa đỡ mất thời gian cho những cảm xúc tiêu cực làm hao tổn sắc đẹp và hạnh phúc quý giá của người vợ.
Bản thân em cũng nhận ra rằng sau khi sinh 2 bé, mình xuống sắc nhanh chóng, trông già hơn cả chồng. Chị nghĩ việc đầu tiên em cần làm đó là thay đổi một chút bản thân, có thể làm kiểu tóc mới, tìm một công việc mới phù hợp với bản thân.
Tuy nhiên, việc tìm việc có lẽ nên hoãn lại chờ đến khi bé thứ 2 cứng cáp và có bố mẹ phụ giúp thì hợp lý hơn.
Việc thứ 2 em cần làm là quản lý tốt các mối quan hệ của chồng. Và điều quan trọng hơn cả là em phải hiểu và thông cảm với công việc của anh ấy. Anh ấy đang gặp khó khăn gì, anh ấy có mặt yếu gì, ai có thể giúp được anh ấy, ai ở cơ quan quý chồng em, ai không ưa?
Em hãy tìm hiểu mọi điều qua câu chuyện của anh ấy và của cả đồng nghiệp của anh ấy. Khi em hiểu công việc và hoàn cảnh của chồng ở cơ quan, em sẽ có những cách thức giúp chồng hiệu quả nhất. Khi em là chỗ dựa vững chắc của chồng trong sự nghiệp, anh ấy sẽ không cần phải "cầu viện" đến những cô đồng nghiệp nào đó.
Tóm lại, theo chị em không nên bi kịch hóa chuyện chồng em nhắn tin với cô gái kia vào thời điểm này.
Em nên dẹp bỏ cái tôi và sự đa nghi hơi thái quá của mình. Em nên củng cố lòng tin ở anh ấy. Chị tin chồng em yêu thương mẹ con em rất nhiều, bằng chứng là dù gia đình có hơi khó khăn, dù em muốn đỡ đần nhưng anh từ chối và muốn em dưỡng sức ở nhà để chăm con.
Em hãy thiết lập một cuộc trò chuyện thẳng thắn giữa hai người, bày tỏ rõ suy nghĩ, lo lắng của em đối với anh ấy. Chị tin một người chồng, người cha có trách nhiệm như chồng em chắc sẽ hiểu vấn đề và chấm dứt mấy cái tin nhắn qua lại như vậy ngay.
Chúc em nhanh chóng tìm thấy niềm tin ở chồng.
An tâm lên em nhé!
Theo afamily
Dại thì mất chồng là chuyện đương nhiên! Nghĩ vợ nói phải, ban đầu anh Thắng rất tuân thủ mọi bài giảng của vợ, nhưng dần dần nó chỉ làm anh thấy mệt mỏi, sợ cả về nhà. Mệt mỏi vì vợ "lên lớp" Từ ngày anh Thắng (Thanh Xuân, Hà Nội) lên chức trưởng nhóm, mỗi ngày chị Hương - vợ anh lại "rót" vào tai chồng những lời chỉ...