Chồng thẳng thừng tuyên bố “vợ như cái áo, rách tôi lại thay” và màn “phản đòn” không thể chất hơn của cô vợ ngoan hiền
Nghe tới đây thì đúng sức chịu đựng của Hương đã đi tới giới hạn cuối cùng, không nhẫn nhịn được hơn, Hương dựng xe quay lại nói thẳng.
Lấy chồng nghèo không sợ, mà sợ nhất lấy phải người gia trưởng, ích kỷ, đó là tâm lý của đại đa số phụ nữ. Có điều một khi đã bước vào cuộc sống hôn nhân rồi, không phải cứ thấy mình lựa chọn sai người mà đã dễ dàng rút chân ngay ra được. Vậy nên thay cho việc chấp nhận sống chung với “lũ”, nhiều bà vợ đã khôn khéo “vùng lên” khiến chồng buộc phải thay đổi, Lan Hương cũng đã làm như thế.
Hương tâm sự, Lâm – chồng cô, là một người sống gia trưởng, bảo thủ kinh khủng. Ngày yêu hai người ở xa nhau, thi thoảng mới gặp nhau nên cô chưa hiểu rõ tính nết Lâm. Đến khi lấy nhau về, cô mới nhận ra được bản tính ấy của chồng, khiến Hương không tránh khỏi thất vọng, có điều đã đâm lao phải theo lao, Hương bảo cưới nhau rồi, không chấp nhận thì biết làm thế nào.
Ảnh minh họa
Song cái tính gia trưởng ấy của Lâm ngày càng quá thể. Trong cách ứng xử hàng ngày ở Lâm có sự phân biệt rõ ràng giữa hai bên nội ngọai. Lúc nào anh cũng bắt vợ phải cung phụng, chăm sóc bố mẹ chồng, nhưng ngược lại đối với gia đình bên ngoại anh lại rất thờ ơ. Mang tiếng nhà vợ cách nhà Lâm không xa, đi xe chỉ mươi phút là đến nhưng có khi mấy tháng anh cũng chẳng qua thăm được bố mẹ vợ 1 lần. Đã thế, vợ muốn về ngoại cũng phải xin phép chồng chán chê, mê mỏi. Mà lần nào anh cũng càu nhàu: “Đàn bà đã lấy chồng phải theo phận nhà chồng, không phải cứ hở ra là về nhà đẻ, vừa mất thời gian, thiên hạ không biết lại bảo tôi không biết dậy vợ”.
Nghe chồng nói Hương bực lắm nhưng tính chồng gia trưởng thế rồi, đôi co bao lần anh vẫn vậy, nói lắm vợ chồng lại cãi nhau nên cô cũng chán, đành nhẫn nhịn cho cửa nhà yên ấm.
Video đang HOT
Có điều bảo sự nhẫn nhịn của ai cũng có giới hạn cả, nhất là khi Hương càng xuống nước Lâm lại càng lấy đấy làm đà, ngày càng quá đáng, ích kỷ .
Hôm ấy Hương đang nấu cơm thì bên nhà mẹ Hương gọi điện sang báo bố cô bị cảm đêm trước phải vào nhập viện, tuy không quá nguy hiểm nhưng ông cụ mệt nhiều. Nghe thấy thế, Hương cuống cuồng bỏ đũa nấu định chạy vào viện với bố xem tình hình thế nào. Nhưng vừa xách túi ra cửa, Lâm đã hắng giọng quát vợ: “Đến bữa không nấu cơm, em còn đi đâu?”.
Nghe chồng hỏi, Hương nhẹ nhàng đáp: “Mẹ vừa điện sang bảo bố bị cảm phải vào viện truyền nước anh ạ. Em vào viện thăm bố chút. Cơm em nấu sắp xong, còn mỗi nồi rau luộc anh làm giúp em với”.
Tưởng chồng cũng sốt sắng như mình, ai dè Lâm trợn mắt: “Cô giỏi nhỉ, giờ còn sai cả chồng nấu cơm. Bố ốm lúc vào thăm chẳng được. Cô quay lại nấu cho xong bữa để bố mẹ kịp giờ ăn đi. Cô không biết mẹ tôi bị đường huyết thấp, không ăn muộn được à?”.
Nghe giọng ngang ngược của chồng mà Hương phát khùng. Cô nóng mặt bảo: “Anh buồn cười nhỉ, nếu anh lo mẹ ăn muộn tụt đường huyết thì vào nấu 1 bữa đi. Em phải đi ngay bây giờ”.
Vừa nói Hương vừa dắt xe đi, Lâm thấy thế chạy đến chặn đầu xe vợ quát ầm: “Tôi nói không là không. Tôi là đàn ông không bao giờ có chuyện vào bếp nấu thay đàn bà. Có thế tôi mới lấy vợ. Mà tôi nói cô nghe, với tôi, vợ như cái áo, rách là thay. Cô liệu mà ăn ở cho phải đạo, không đừng trách tôi đó. Quay vào nấu cơm ngay”.
Ảnh minh họa
Nghe tới đây thì đúng sức chịu đựng của Hương đã đi tới giới hạn cuối cùng, không nhẫn nhịn được hơn, Hương dựng xe quay lại nói thẳng: “ Sao, với anh vợ như áo rách lại thay hả. Vậy tôi cũng không ngại cho anh biết, với tôi chồng có cũng được, không có chẳng sao. Nhưng bố mẹ tôi chỉ có 1, đương nhiên tôi phải quan tâm chăm sóc. Anh nhìn lại bản thân mình đi, suốt ngày anh yêu cầu tôi phải chăm lo cho bố mẹ chồng, anh sợ mẹ đói sẽ tụt đường huyết trong khi đó, bố tôi nằm viện anh không hỏi han được nửa lời. Tôi vào thăm anh cũng cản. Anh nghĩ trên đời này chỉ mình anh là con, mình anh được bố mẹ sinh ra chắc. Còn nếu anh đã xem thường tình nghĩa vợ chồng, coi nó như manh áo thích thay, thích bỏ lúc nào cũng được thì đó là tùy anh. Tôi không ý kiến”.
Nói xong, Hương dắt xe đi thẳng, để lại Lâm đứng ú ớ không thốt nên lời. Hương kể, đó là lần đầu tiên từ ngày lấy nhau cô lớn tiếng, tay đôi với chồng. Thái độ đó của cô khiến Lâm khá sốc. Song đến chiều, cô đang vắt nước cam trong viện cho bố uống thì Lâm lò dò xách túi hoa quả vào thăm bố vợ. Nhìn vẻ mặt của anh là cô biết Lâm có vẻ đã hiểu chuyện. Hương cũng chia sẻ thêm, tuy hôm đó chồng cô không trực tiếp xin lỗi vợ nhưng những ngày sau thay đổi tính nết khá nhiều, không còn động tí quát vợ và cũng biết quan tâm tới nhà ngoại hơn.
Hải Hương
Theo doanhnghiepvn.vn
Vợ nói bắt cô ấy chọn gia đình hoặc người tình là quá tàn nhẫn
Đến giờ vợ thừa nhận rất yêu người đó và không thể từ bỏ được, đã hết tình cảm với tôi.
Tôi 38 tuổi, lấy vợ được gần 15 năm, có 3 con, hiện sống tại thành phố miền Bắc. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học cùng cấp 3, đều là mối tình đầu của nhau, trải qua 7 năm yêu thì đến hôn nhân. Cả hai đều có trình độ học vấn cao. Đến nay, kinh tế gia đình tôi không giàu có nhưng cũng tương đối ổn, có nhà cửa đầy đủ tiện nghi, để được một khoản tiền tiết kiệm, thu nhập hai vợ chồng ổn định. Tôi ngoài làm công ăn lương, còn làm chủ một công ty về xây dựng. Tiền mua nhà và làm những việc lớn do một tay tôi làm ra, vợ chỉ lo sinh hoạt trong gia đình.
Công việc của tôi hay phải đi sớm về khuya. Tôi yêu vợ nhưng lại không quan tâm chia sẻ, để cô ấy hôm nào cũng phải chờ đợi chồng về, buồn vui không có ai tâm sự, trong khi công việc của vợ cũng rất áp lực. Đối với con thì tôi luôn quan tâm chăm sóc, là một người cha đầm ấm. Các con tôi cũng rất yêu tôi, thậm chí tôn sùng (theo lời của vợ). Vợ tôi có hình thức bình thường, sống tình cảm, hòa đồng được mọi người rất yêu mến, được lòng nhà chồng.
Sau một thời gian dài thiếu sự quan tâm chăm sóc, vợ tôi đã hết sức chịu đựng và sa ngã. Cô ấy lên mạng, gặp lại người bạn học hồi cấp 2 có cảm tình với cô ấy. Hiện người đó sống trong Nam. Người bạn này bỏ học làm tự do, có 2 con và bỏ vợ mấy năm nay. Hai người nhắn tin qua mạng xã hội rất nhiều, cả ngày lẫn đêm. Tôi chưa bao giờ nghi ngờ vợ có tình cảm ngoài luồng cho đến khi vô tình thấy tin nhắn của họ. Tôi thực sự rất sốc, đầu óc quay cuồng. Tôi xử lý rất nhẹ nhàng và hiểu biết, chỉ hỏi han xem chuyện này là thế nào. Đến giờ vợ thừa nhận rất yêu người đó và không thể từ bỏ được, đã hết tình cảm với tôi nhưng cũng nói là không thể đến được với người đó do hoàn cảnh. Họ gặp nhau 2 lần khi họp lớp và chỉ ôm nhau, chưa làm gì quá giới hạn.
Sau khi biết được chuyện này, tôi đã thức tỉnh và thay đổi hoàn toàn, yêu vợ, quan tâm chăm sóc cô ấy nhiều hơn để bù đắp lại những thiếu sót mà mình gây ra trong nhiều năm qua, mong muốn vợ ở lại với gia đình. Cô ấy đã ghi nhận là tôi hoàn toàn thay đổi, nếu yêu được tôi lại thì sẽ rất hạnh phúc và sung sướng.
Thế nhưng vợ tôi nói đã trao tình cảm cho người khác và không thể yêu tôi lại được nữa. Tôi rất đau khổ nên bắt vợ phải đưa ra lựa chọn, tiếp tục mối tình kia hoặc giữ lại tổ ấm hiện có. Vợ tôi nói nếu bắt phải lựa chọn như vậy thì quá tàn nhẫn cho cô ấy, nếu phải quyết định thì sẽ bất lợi cho tôi, rồi đưa ra giải pháp là cho cô ấy một năm để suy nghĩ. Vì yêu vợ, thương 3 đứa con, tôi đã đồng ý, nhưng tôi lại luôn đau khổ và dằn vặt với suy nghĩ rằng nếu cô ấy không có ý định chấm dứt mối tình kia, tôi sẽ có rất ít cơ hội để giữ được vợ. Tôi nên làm gì lúc này? Có nên tiếp tục không?
Theo VNE
2 cách ứng xử khác nhau khi cùng bị chồng phản bội Cùng có nỗi đau bị chồng phản bội nhưng cách ứng xử không giống nhau đã khiến cuộc sống của 2 người phụ nữ có màu sắc hoàn toàn trái ngược nhau. 40 tuổi, chăm sóc 3 đứa con, chị H gần như không có thời gian dành cho mình. Sau tan sở, chị vội vàng trở về nhà đầu tắt mặt tối...