Chồng tha thứ khi biết tôi Ngoại tình vì tình dục
Tôi đã phản bội chồng, vì say nắng. Chỉ một phút xao lòng, tôi đã nghĩ đến việc chia tay để nhẹ lòng. Nhưng anh vẫn tha thứ cho tôi, anh nói: “Mọi thứ vẫn có thể làm lại từ đầu, dù niềm tin đã bị lung lay. Tôi đã phản bội chồng, vì say nắng. Chỉ một phút xao lòng, tôi đã nghĩ đến việc chia tay để nhẹ lòng. Nhưng anh vẫn tha thứ cho tôi, anh nói: “Mọi thứ vẫn có thể làm lại từ đầu, dù niềm tin đã bị lung lay.
ảnh minh họa
Hãy coi đây là thử thách, để chúng ta tiếp tục sống những tháng ngày sau đó, vì con…”
Chỉ tại xa chồng…
Tôi đã có chồng và hai con, một trai, một gái. Chồng tôi làm nghề lái tàu viễn dương, hành trình của anh mỗi chuyến đi từ 6-8 tháng mới về. Tôi thật hạnh phúc vì chồng tôi dù ở xa nhưng lúc nào cũng quan tâm đến vợ. Anh thường xuyên hỏi han và chăm sóc tôi rất chu đáo. Anh chu cấp cho mẹ con tôi một cuộc sống khá đầy đủ về vật chất. Tôi đã mãn nguyện khi với quyết định kết bạn trăm năm với anh để xây dựng cuộc sống gia đình cùng anh.
Thế nhưng, vì cuộc sống xa cách nên những yêu thương giữa vợ chồng tôi cũng bị hoàn cảnh địa lý chia cắt. Nhưng tôi không tin vì lẽ gì đó mà tôi có thể phản bội chồng tôi, người đàn ông đã không quản gió sương vất vả, lênh đênh trên biển mấy tháng liền để kiếm tiền lo lắng, chăm chút vợ con như thế.
Tôi gặp người tình trong đám sinh nhật cô em họ tôi. Cũng vì lâu rồi quấn quýt chăm sóc con, tôi cũng không có cuộc gặp gỡ người ngoài. Cuộc sống của tôi quá hạn hẹp, mọi quan hệ vì thế cũng bó gọn. Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với anh, người đàn ông lịch sự, đẹp trai và là giảng viên một trường ĐH. Tôi bị cuốn hút bởi anh, như thể cuộc sống của tôi, mảnh vườn đã nắng hạn lâu ngày được gặp mưa.
Video đang HOT
Ban đầu, vì muốn thay đổi không khí, muốn cuộc sống của mình giao lưu và rộng mở hơn. Tôi đã đồng ý gặp anh. Ban đầu chỉ là những buổi cà phê, trò chuyện phiếm về cuộc sống. Nhưng cuộc sống nhiều khi không như mong muốn và không theo trật tự của nó. Tôi bắt đầu gặp anh nhiều hơn, không còn đơn thuần là uống cà phê, tán gẫu và chuyện phiếm nữa. Anh bắt đầu chăm chút tôi bằng những món quà giá trị, thể hiện sự quan tâm, chu đáo. Điều mà chồng tôi vẫn đáp ứng đủ cho tôi, nhưng về sự gần gũi, chân thành như thế này, tôi gần như không có.
“Lửa gần rơm” và sự cao thượng của chồng…
Các cụ nói đúng, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Tôi bắt đầu nghĩ tới anh mỗi ngày. Tôi thường xuyên nhắn tin, gọi điện và anh cũng đáp lại tôi bằng những lời yêu thương, hỏi han, săn sóc. Và tôi cũng bớt trống vắng hơn trong những chuyến đi xa của chồng.
Rồi tôi đã làm cái việc không đáng làm ấy, tôi đã phản bội chồng tôi trong một lần kháng cự yếu ớt với cám dỗ. Một lần. Hai lần. Và ba lần. Cho đến khi tôi không biết điểm dừng, không biết khi nào mới đủ can đảm để dứt khoát được với người tình.
Rồi điều bí mật ấy, cũng đến tai chồng tôi. Đàn bà khi yêu không giấu giếm được. Tôi cứ phơn phởn, con cái gửi bà ngoại, để rảnh chân cho những cuộc hò hẹn ngọt ngào. Không biết chồng tôi nghi ngờ, hay linh cảm. Nhưng anh đã biết sự việc, anh biết tên, nơi làm việc, số điện thoại của người tình tôi. Không đánh ghen, không cãi vã. Anh hút thuốc suốt đêm anh ở nhà. Tôi nhìn rõ nỗi thất vọng trong đôi mắt anh. Hẳn lúc đó, chồng tôi phải đấu tranh dữ dội lắm, giữa lý trí và tình cảm.
Sáng hôm sau, anh đón tôi đi uống cà phê. An im lặng và hầu như trên gương mặt sạm đen vì nắng gió của anh không có gì thay đổi nhiều, chỉ có đôi mắt là u uẩn. Anh hỏi tôi: “Em và tay kỹ sư đó, lâu chưa?”. Tôi suýt bật khóc vì xấu hổ. Những câu hỏi của anh cứ xoáy vào tôi, như muốn tìm sự chân thành còn sót lại.
“Em xin lỗi, em đã sai rồi”, tôi gục mặt xuống bàn khóc. Chồng tôi nhìn tôi rất lâu, không nói gì. Cuối cùng, không khí căng thẳng của hai vợ chồng được tháo gỡ, anh nói: “Chúng ta bỏ nhau thì quá dễ, phải không em? Nhưng sống với nhau hạnh phúc mới khó. Vì còn các con nữa, anh muốn chúng ta hãy sống vì con.” Tôi không tin vào tai mình nữa, như thể tôi vừa tháo bỏ một sợi xích rất chặt thít vào cổ mình. Cảm giác có tội lớn mà được tha thứ, tôi thấy như được sống lại, bởi nguy cơ tan vỡ gia đình đã không còn nữa. Tôi đã giữ được anh, đúng là “gương vỡ lại lành”…
Hôm đó, anh đã tâm sự với tôi, sẽ không đi xa nữa. Anh sẽ xin lên bờ, dù thu nhập thấp hơn, nhưng được gần vợ con. Mọi thành công đều có cái giá của nó. Tôi thấy lòng mình như ấm hơn, khi anh đã gánh bớt cho tôi nỗi hoang mang, cùng san sẻ với tôi lỗi lầm đáng tiếc trong đời.
Theo VNE
Chồng ngoại tình, thế mà may!
Sự tha thứ trong tình yêu, nhất là trong quan hệ vợ chồng, thật sự quá quan trọng...
Chồng ngoại tình, chuyện không có gì lạ lẫm trong xã hội ngày nay. Nhưng cảm giác bị phản bội bao giờ cũng gieo vào lòng người ta sự ấm ức và nặng nề thật khó tả. Tôi đã bàng hoàng, dằn vặt gần cả năm trời vì không cam tâm với sự phản bội của chồng.
Lấy nhau được hơn ba năm, tôi sinh cho anh được một bé gái xinh xắn, dễ thương. Và cũng như nhiều phụ nữ khác, sau khi sinh tôi miệt mài với việc chăm con. Bé nhà tôi lại hay đau bệnh nên hầu như chuyện con khóc, con cười, con khỏe, con ốm... đều chiếm hết các mối bận tâm của tôi. Nên tôi có lơ là, lạnh nhạt với chồng mình hơn. Tôi đã nhận ra điều đó sau nhiều lần ngẫm nghĩ và suy xét bản thân. Nhưng quả thật, đó là cái lơ là của sự yên tâm, vì tôi luôn tin tưởng rằng anh mãi mãi có đó bên tôi, cùng tôi chăm bẵm và ngóng trông sự khôn lớn của cô con gái yêu.
Hơn nữa, tôi là người chỉ muốn "yêu" khi thật sự thấy thích và thấy thoải mái. Lúc con cái khỏe mạnh, tinh thần thanh thản tôi luôn sẵn sàng lao vào lòng anh để nũng nịu và yêu thương. Phụ nữ, ai chẳng muốn được kề cận, âu yếm với người mình yêu. Nhưng những lúc con bệnh, nửa đêm lại khóc hoặc trở mình thức giấc vì khò khè, sổ mũi, ho khan... thì tôi chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện ân ái. Gạt tay chồng qua một bên, lúc đó tôi còn có cảm giác anh hơi ích kỷ.
Đôi khi phạm lỗi để hạnh phúc hơn (ảnh minh họa)
Sao lúc con bệnh như vậy mà phận làm cha mẹ vẫn nghĩ đến niềm vui riêng. Rồi những lúc tôi không khỏe mạnh vì thức đêm trông con và vì làm việc nhà quá nhiều, tôi cũng từ chối anh. Thế là chuyện chăn gối của vợ chồng tôi không còn mặn nồng như trước. Tôi cũng hay nhăn nhó, khó chịu với anh nhiều hơn. Phụ nữ một khi đã không thoải mái trong người thì chuyện nọ xọ qua chuyện kia mà. Tôi cũng mắc phải cái tật chẳng mấy tốt đẹp đó.
Ban đầu chồng còn phụ tôi chăm sóc con cái và làm lụng việc nhà, nhưng sau đó thì sự siêng năng của anh giảm dần. Anh thường xuyên đi chơi, gặp gỡ bạn bè, có những hôm đến tối khuya mới về. Nhiều khi tôi than thở, càu nhàu thì anh gạt đi, hoặc cũng có lúc giả lả vài lời nói ngọt ngào cho qua chuyện. Thế rồi, linh cảm của một người vợ cho tôi biết nhà mình đang có chuyện chẳng lành. Và tôi phát hiện chồng mình có người con gái khác. Thật khó để miêu tả được nỗi đau của tôi khi đó. Sửng sốt. Thất vọng. Hụt hẫng. Giận dữ. Chán nản...
Đau đớn hơn là anh quen với một cô gái chẳng có gì đặc biệt về nhan sắc, học thức hay sự thông minh. Chỉ là một cô gái bình thường, thậm chí nhàn nhạt. Cô ấy chỉ hơn tôi ở chỗ là rất chiều chuộng và nghe lời anh. Tôi đoán vậy qua cách kể chuyện của chồng. Anh giải thích, anh xin lỗi. Và anh xin tôi cho anh một thời gian ngắn để cắt đứt và giải thích mọi chuyện rõ ràng với cô gái kia, vì cô ấy không có lỗi gì trong chuyện này. Cô ấy không biết chồng tôi đã có vợ.
Sự nổi giận và ghen tuông của một người đàn bà từng không cho phép tôi tha thứ, tôi còn đòi phải ly hôn. Nhưng rồi những lúc ôm con một mình đã làm lòng tôi dịu lại. Con tôi cần được tình yêu thương của cả mẹ và cha. Bản thân tôi cũng cần một người chồng để yêu thương và chia sẻ chứ không cần thứ danh dự ảo mà tôi đang khốn khổ giữ lấy. Và tôi cũng có một phần trách nhiệm trong việc đẩy anh đến với người con gái khác. Vợ chồng tôi tự động ly thân một thời gian dài, tôi dằn vặt suy nghĩ và khổ đau, anh thì chia tay hẳn với cô gái kia và hối lỗi, chăm chút nhiều hơn cho gia đình. Và tôi cũng dần nguôi ngoai...
Hôm sau, chúng tôi về bên ngoại chơi. Mẹ khen tôi đã thực sự là một người phụ nữ trưởng thành. Tôi cười hạnh phúc. Thật nhẹ lòng vì đã biết bao dung! (ảnh minh họa)
Ngày sinh nhật vừa rồi của tôi, chồng tặng tôi một bó hoa thạch thảo lớn, loài hoa giản dị mà tôi thích từ thời con gái. Anh thỏ thẻ nói lời xin lỗi, và chúng tôi đã lại là của nhau. Đêm ấy, tôi nhẹ bẫng trong tay anh. Hạnh phúc ngập ngời và tràn đầy khi lại được nằm gọn trong vòng tay người mình yêu thương. Những ghen tuông, giận dỗi không còn nữa, thay vào đó là sự tin tưởng và yêu thương.
Hạnh phúc lớn lao nhưng cũng bình dị, và cũng khó hiểu. Có thể mất tất cả từ một hành động nhỏ, nhưng cũng sẽ nhanh chóng vẹn toàn từ một sự bỏ qua.
Hôm sau, chúng tôi về bên ngoại chơi. Mẹ khen tôi đã thực sự là một người phụ nữ trưởng thành. Tôi cười hạnh phúc. Thật nhẹ lòng vì đã biết bao dung!
Theo VNE
Trước khi muốn có bồ, hãy nghĩ thật kĩ Khi đang quấn lấy bồ, các ông các bà có nghĩ đến người chồng, người vợ mình đang như thế nào không? Ngoại tình (NT) nó là vấn đề nóng bỏng nhất, nổi trội nhất của những tâm sự. Bản thân tôi - người đang bị phản bội xin có đôi lời với những người đã, đang, và sẽ có tư tưởng ngoại...