Chồng tay ôm bồ, miệng “alo”… yêu vợ
Tôi biết chồng đã trải qua nhiều mối tình trước khi nói lời yêu tôi, chồng cũng chẳng hề giấu tôi những mối quan hệ, yêu đương bồ bịch đó của anh.
Chúng tôi thống nhất khi đã xác định yêu nhau nghiêm túc thì sẽ gạt mọi chuyện quá khứ để sống cho hiện tại.
Chồng 29 còn tôi 24 tuổi, công việc ổn định, kinh tế so với mặt bằng chung của xã hội là khá ổn. Chồng tôi chung vốn với mấy người bạn mở công ty buôn bán điện thoại di động, còn tôi là nhân viên của một công ty môi giới bất động sản.
Chúng tôi có nhà riêng, có xe ô tô, khi tôi mang bầu thì chúng tôi thuê một người giúp việc để đỡ đần tôi việc nhà.
Anh cũng không cho tôi đi xe máy mà tự tay lái xe ô tô chở tôi tới công ty rồi mới đến cửa hàng làm việc. Cả nhà chồng đều chăm sóc tôi rất chu đáo và mừng vui vô cùng khi tôi sinh con trai đầu lòng, cũng là cháu đích tôn của ông bà nội.
Mẹ chồng tôi là người kỹ tính vô cùng, từ khi tôi mang bầu tháng thứ 7 đến lúc tôi sinh con được tròn 3 tháng, bà mới cho vợ chồng tôi ngủ chung vì sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của tôi và sữa cho em bé bú.
Anh vẫn tỏ thái độ và cử chỉ yêu thương vợ nhưng sao tôi cứ thấy nó khiên cưỡng, sáo rỗng thế nào đó (Ảnh minh họa)
Nhiều khi thấy chồng ngồi bần thần, mặt buồn buồn, tôi định “thỏa hiệp” nhưng thấy mẹ chồng nghiêm khắc quá, tôi đành chịu.
Video đang HOT
Thời gian đầu chồng còn xoay quanh mẹ con tôi mỗi khi anh rời cửa hàng về nhà, anh nâng niu, ôm ấp con trai, luôn nói lời yêu thương, biết ơn vợ vì đã mang niềm vui lớn đến với gia đình anh.
Thế nhưng dần dần tôi nhận thấy chồng có vẻ lơ là, lành lạnh khi tiếp xúc với tôi và con, mặc dù hàng ngày anh vẫn tỏ thái độ và cử chỉ yêu thương vợ nhưng sao tôi cứ thấy nó khiên cưỡng, sáo rỗng thế nào đó.
Một hôm vợ chồng cô em gái chồng đến thăm tôi, cậu em rể thì thầm rằng hình như chồng tôi có bồ vì nó không chắc chắn lắm, chỉ thoáng thấy bóng quen quen giống chồng tôi đi cùng một cô gái vào khách sạn.
Nghe em rể nói, tôi lo lắm nhưng biết tính chồng nên đành bấm bụng làm ngơ, đợi khi có cơ hội “bắt tận tay, day tận trán”.
Hôm thứ 7 vừa rồi là sinh nhật tròn một tuổi của con trai tôi, hai vợ chồng tôi đã bàn bạc thống nhất sẽ tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ mời ông bà nội ngoại hai bên và một số bạn bè thân thiết tới dự.
Khi mọi người đang ăn uống vui vẻ thì chồng tôi có điện thoại, anh ý tứ xin phép mọi người rồi mang điện thoại ra tận ngoài cổng để nghe.
Khi vào nhà, anh ăn vội vàng rồi xin lỗi mọi người vì công ty đang nhập về một lô hàng mới, anh phải có mặt để kiểm hàng.
Anh lái xe đi được một lúc thì cậu em rể cũng lên xe bảo đi có chút việc.
Độ nửa tiếng sau thì chuông điện thoại của tôi reo, tiếng cậu em rể rành rọt “chị ran gay khách sạn X nhé, anh ấy vừa vào đó với một cô gái”…
Tôi nép vào góc khuất của con đường dẫn vào khách sạn, phải đến hơn một tiếng đồng hồ sau mới thấy chồng mình ôm eo cô gái lạ đi ra.
Tôi bấm điện thoại cho chồng, một tay vẫn ôm eo cô gái, tay kia anh đưa máy lên nghe “vợ yêu à, anh đang nhập dở hàng, tý xong việc anh về ngay với em nhé”.
Tôi nghe chồng nói mà lòng nghẹn đắng, không lẽ tôi lại nói trắng ra cho anh biết tôi đang đứng cách anh không bao xa, rằng “lô hàng” anh đang nhập là cô gái trẻ trung, xinh đẹp kia và công ty chính là khách sạn X?
Theo TPO
Chồng bắt vợ nghỉ việc, mặc đồ như ô sin chỉ vì ghen
Tôi gào khóc khi bị chồng quản thúc không khác gì tội phạm, nhưng anh ta thản nhiên: "Cô là vợ tôi, tôi mất tiền cưới cô về thì cô phải nghe lời".
Mới chỉ hơn 2 năm sau ngày cưới mà nhìn tôi tiều tụy, ai cũng phải xót xa. Tôi sợ bố mẹ lo lắng cho mình nên giấu, toàn nói là bị ốm nên mới gầy như vậy. Nhưng thực tế, tôi suy nghĩ quá nhiều, cảm thấy cuộc sống bế tắc và bị giam hãm không khác gì tội phạm nên ức chế thần kinh dẫn đến suy nhược. Ngày ngày, tôi ôm con đi lại quẩn quanh trong 4 bức tường mà sợ hãi.
Tôi không nghĩ chồng mình lại có cái tính ghen tuông tới mức khủng khiếp như vậy. Ngày yêu, anh ta tỏ ra rất đàng hoàng, thậm chí còn chẳng ghen bao giờ. Anh ta nói: "Anh không muốn cấm đoán em làm gì". Vậy mà cưới xong vài tháng, anh ta thay đổi một cách chóng mặt. Có lẽ trước đây anh ta cố che giấu để không làm tôi sợ cái bản tính ghen tuông bệnh hoạn đó. Còn khi cưới về, anh ta coi vợ không khác nào tù nhân.
Tôi được mọi người đánh giá là có chút nhan sắc hơn người. Thời con gái, rất nhiều chàng trai theo đuổi tôi. Ngay cả khi anh ta đang tán tỉnh, chinh phục cũng có nhiều người cùng ngỏ lời với tôi khi ấy. Sau cùng, nhận thấy anh ta chững chạc hơn, lại có vẻ tôn trọng tôi nên tôi quyết định chọn anh làm chồng.
Chúng tôi cưới xong, tôi vẫn đi làm bình thường. Hồi đó anh ta đã hằm hè, khó chịu mỗi khi tôi mặc váy đi làm. Tôi thấy chồng có biểu hiện ghen tuông nhưng nghĩ vợ chồng mới cưới, thấy vợ đẹp, yêu vợ nên ghen một tí thôi cũng thông cảm được. Tôi cố gắng tiết chế các mối quan hệ để chồng không nghi ngờ, ăn mặc kín đáo, tôi nghĩ đó cũng là cách mà tôi tôn trọng chồng rồi.
Khoảng 4 tháng sau thì tôi có bầu. Ngay khi biết tin, chồng tôi bắt tôi nghỉ việc ở nhà chờ sinh con. Anh nói công việc là chuyện cả đời, không thể đi làm rồi ảnh hưởng sức khỏe (vì công việc của tôi cũng khá bận rộn và căng thẳng). Không muốn cãi lời chồng, hơn nữa nghĩ đến con, tôi chấp nhận nghỉ việc ở nhà. Tôi không biết, đó thực ra chỉ là cái cớ cho sự ghen tuông của chồng mà thôi.
Tôi ở nhà không khác gì tù giam lỏng. Anh ta chẳng cho tôi đi tới đâu, thuê một ô sin ở nhà, tôi muốn gì thì ô sin ra ngoài mua chứ không cho tôi được ra khỏi nhà. Vậy là suốt thời gian mang bầu tôi chẳng được gặp gỡ bạn bè, cứ một mình ở nhà nên rất buồn. Tôi sinh ra trầm cảm, lúc đẻ con sức khỏe cũng không được tốt.
Hết thời gian ở cữ, tôi muốn đi làm lại thì chồng tôi quắc mắc nói: "Không có đi làm gì hết, ở nhà. Tôi không thiếu tiền để bắt cô đi làm. Đi làm rồi đong đưa trai chứ béo bổ gì". Giờ thì mới vỡ lẽ lí do thực sự của chồng. Tôi đấu tranh thì bất chấp chuyện tôi đang nuôi con, anh ta cũng đánh tôi một trận.
Chưa dừng lại ở đó, quần áo anh ta cũng không cho tôi mua sắm, bắt ăn mặc xấu xí như người ở để hi vọng tôi sẽ không phản bội chồng. Tôi không hiểu anh ta có còn coi tôi là vợ, là người nữa không?
Tôi đã tính tới chuyện ly hôn nhưng lại thương đứa con còn đỏ hỏn chưa biết gì. Đã vậy ra ngoài anh ta lúc nào cũng ngời ngời tư cách, tỏ ra chiều chuộng vợ khiến tôi càng không có cớ gì. Tôi đau đầu, mệt mỏi vì cuộc hôn nhân này quá. Nhưng liệu có nên ly hôn không? Anh ta nói chỉ cần tôi ngoan ngoãn nghe lời, chịu ở nhà, anh ta sẽ không làm khó tôi nữa. Tôi phải làm gì đây?
Theo Blogtamsu
Vợ mang bầu, anh còn nhắn tin tán tỉnh người khác Tôi theo dõi, bí mật kiểm tra điện thoại chồng mình thì thấy nhiều tin nhắn có phần mờ ám. Hình như anh đang thân thiết với một cô gái nào đó, gọi nhau bằng những câu chữ chỉ dành cho người đang yêu. Tôi tức giận hỏi thẳng thì anh chối bay chối biến. Anh hết mực phủ nhận, cho rằng "chỉ...