Chồng “tăng ca” với thư ký đến tận khuya, vợ âm thầm dạy cho bài học nhớ đời
Cô thư ký thì cứ đứng ngoài cửa ra vẻ dò xét. Đến lúc đi về, Hà đi ngang qua cô thư ký rồi bảo: “Em có thiếu tiề.n mua váy dài hơn thì nói chị nhé. Chị không muốn anh Kiên phải “rửa mắt” quá nhiều đâu”.
Hà lấy chồng được 5 năm và có một b.é tra.i vô cùng kháu khỉnh. Chồng Hà làm giám đốc chi nhánh của một công ty chuyên về thời trang, kinh tế của hai vợ chồng khá ổn. Thế nhưng dạo gần đây, vợ chồng cô lại cãi nhau liên tục, mà quanh đi quẩn lại cũng vì việc Kiên về nhà quá muộn.
Hết giờ làm, Hà tất ta chạy về nấu ăn, đón con. Xong đâu đấy vẫn phải ngồi đợi chồng. Mà có phải hôm nào Kiên cũng về nhà ngay đâu, có hôm nấu cơm xong, ngồi đợi đến nửa đêm chồng vẫn không về, Hà đành phải dọn thức ăn cho vào hộp để tủ lạnh. Vợ chồng với nhau mà có khi cả tháng, chỉ ngồi ăn cơm cùng nhau được 2 ngày.
Hà nghiêm túc bảo với chồng rằng anh phải xem xét lại công việc của mình chứ đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống của hai vợ chồng. Đừng để “tức nước vỡ bờ”, đến khi cô điên lên thì chỉ có nước ly dị thôi. Thấy vợ cáu, Kiên mới xuống nước xoa dịu, anh bảo do mình làm giám đốc nên có rất nhiều việc phải giải quyết, hơn nữa bây giờ đang là cuối năm.
Hà không tin công ty chồng có quá nhiều việc đến mức cả tháng anh toàn về 1h sáng. Cô âm thầm theo dõi chồng xem thời gian đấy anh làm gì. Một tối nọ, Hà gửi con sang nhà ngoại rồi đán.h xe lên công ty chồng, đợi ở trước cửa. Trước khi đến, Hà gọi cho chồng hỏi anh đang làm gì, mấy giờ thì về. Kiên bảo với vợ tối nay anh lại tăng ca, chắc nửa đêm mới xong.
Thế mà khoảng 7h tối, cô đã thấy xe của Kiên bon bon chạy trên đường. Hà lái xe đuổi theo thì thấy chồng dừng xe trước một nhà hàng Nhật Bản. Nhưng anh không đi một mình mà đi cùng cô thư ký xinh đẹp. Nhìn cái cách chồng mở cửa xe cho cô thư ký, ôm eo cô ta đi vào nhà hàng là Hà hiểu hết mọi chuyện. Thì ra mấy tháng nay chồng cô “tăng ca” kiểu này đây.
Hà cũng vào nhà hàng gọi món rồi ngồi đợi chồng và cô thư ký. Ăn xong, họ ra xe đi đến nhà nghỉ. Mặc dù trong lòng Hà lúc đấy giống như có bão nhưng cô tự nhủ rằng, nếu làm ầm lên bây giờ thì “hư bột hư đường” hết nên cô nhẫn nhịn, quay xe trở về nhà.
Đêm đó Hà khóc rất nhiều. Cô nằm ôm con đến sáng không hề chợp mắt, trong khi đó Kiên về một cái là ngáy vang trời. Có lẽ chồng cô quá mệt sau khi phải “tăng ca” với cô thư ký.
Sáng hôm sau, Hà đến ngay văn phòng thám tử. Cô nhờ họ theo dõi và chụp hình mọi hoạt động của chồng cô với cô thư ký kia để cho họ một bài học nhớ đời. Đồng thời, chiều hôm đó Hà trang điểm , ăn diện cực kỳ sang trọng, đến công ty của chồng.
Video đang HOT
Hà mua rất nhiều đồ ăn đến rồi bảo với mọi người trong công ty rằng, dạo này nghe chồng mình nói nhân viên phải ở lại tăng ca rất vất vả nên cô muốn tẩm bổ thêm cho họ. Đồng thời trước mặt nhiều nhân viên, Hà còn không quên khen ngợi chồng, bảo rằng chồng mình dù làm việc rất vất vả nhưng vẫn thương vợ, vẫn đỡ đần cho vợ việc nhà.
Sự xuất hiện của Hà ở công ty khiến Kiên và cô thư ký hết sức ngạc nhiên. Thấy thái độ của Hà, nhiều nhân viên cứ xuýt xoa khen ngợi, một hai cứ gọi cô là “phu nhân”. Tiếp đến, Hà gặp riêng chồng rồi bảo, từ bây giờ cô sẽ quan tâm đến anh nhiều hơn, cứ hôm nào anh tăng ca thì cô sẽ mang đồ ăn lên công ty cho chồng.
Kiên thấy thái độ của vợ khác lạ thì hoảng lắm, dĩ nhiên anh từ chối việc vợ lên công ty hằng ngày. Cô thư ký thì cứ đứng ngoài cửa ra vẻ dò xét. Đến lúc đi về, Hà đi ngang qua cô thư ký rồi bảo: “Em có thiếu tiề.n mua váy dài hơn thì nói chị nhé. Chị không muốn anh Kiên phải “rửa mắt” quá nhiều đâu”.
Sau khi “dằn mặt” chồng và cô thư ký, Hà về nhà đem hết giấy tờ nhà cửa, đất đai, sổ tiết kiệm ra nghiên cứu. Cũng may là trước khi làm mọi thứ, cô đều giành phần đứng tên. Cô không biết nếu ly dị thì sẽ thế nào, nhưng dù sao cũng phải dọa cho chồng cô sợ hết hồn mới được.
Ngày hôm sau, Hà chọn những tấm ảnh tình tứ nhất của chồng cô và cô thư ký kia bỏ riêng vào một phong bì rồi chuyển phát nhanh đến cho anh. Khỏi phải nói, Kiên đã toát cả mồ hôi hột khi nhận được phong bì đó. Vì ngoài phong bì không đề tên người gửi nhưng nhìn dấu bưu cục, Kiên biết ngay đó là một người quen của anh. Tối đó, Kiên về nhà sớm chứ không “tăng ca” như mọi hôm nữa.
Kiên vào phòng ngủ, nằm thở dài rồi ngẫm nghĩ mãi, không biết ai đã chụp và gửi cho anh những tấm ảnh này. Đang suy nghĩ thì vợ anh vào nằm cạnh rồi hỏi: “Hôm nay anh có thư phải không? Đừng để em thấy thêm một lần nào nữa nếu không muốn thân bại danh liệt và mất hết tất cả. Chỉ cần em thấy anh đi với cô ta thêm lần nào nữa thì em sẽ bế con đi và bán hết nhà đấy”.
Kiên nghe vợ nói thì hoảng hốt. Thì ra vợ anh đã biết chuyện từ lâu mà vẫn âm thầm theo dõi, không nói gì. Cũng may mà vợ anh không làm ầm ĩ, chứ không thì giờ chắc anh đã mất mặt rồi.
Ngày hôm sau, việc đầu tiên sau khi đến công ty của Kiên là chuyển cô thư ký sang chi nhánh ở miền Nam. Và dĩ nhiên, tối đó anh không dám ở lại tăng ca nữa, bởi thực chất, Kiên chỉ “ham của lạ” chứ không có gan đán.h đổi vợ con để lấy những phút giây say đắm bên tình trẻ.
Theo Blogtamsu
Túi xách đen bí ẩn trong cốp xe của chồng
Vừa bước xuống tầng hầm để xe, thấy chồng lúi cúi lôi ra một túi xách màu đen rồi vội vàng cho lại vào cốp xe. Nghe thấy tiếng tôi ở đằng sau, vẻ mặt anh thoáng chút hoảng hốt rồi mỉm cười...
Nếu nhắc đến gia đình tôi, bạn bè, anh em trong cơ quan, láng giềng sẽ không ngại ngần mà khen ngợi vì vợ chồng mới trên dưới 30 tuổ.i đầu đã có nhà lầu, xe hơi. Chồng thu nhập tốt, vợ lại có công việc ổn định, hai con một gái một trai kháu khỉnh.
Tôi cũng thầm vui sướng vì hạnh phúc mình có được. Tất cả chúng tôi cũng phải đổ mồ hôi đi lên từ khi hai đứa mới 21, 22 tuổ.i mới có được thành công ngày hôm nay.
Tôi và chồng tôi đến với nhau khi gia đình hai bên đều nghèo và cả hai đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Nhà tôi và nhà chồng ở quê cách nhau 6km. Khi mới lấy nhau, chúng tôi thuê trọ trong một căn phòng rộng chưa đến 15m2, ở ngoại ô Hà Nội. Sáng sáng hai vợ chồng đèo nhau trên chiếc xe cà tàng ra bến xe buýt gửi xe rồi bắt xe buýt vào nội thành đi làm.
Có lẽ những ngày gian khó đó không bao giờ phai mờ trong ký ức tôi. Rồi nhờ may mắn và thêm chút mạo hiểm, chồng tôi chơi chứng khoán và dừng đúng lúc mà chúng tôi có đến gần chục tỷ vào những năm 2010.
Sau đó chồng tôi mở một công ty kinh doanh đồ điện tử. May mắn lại đến khi công ty mới hoạt động nhưng nhờ sự hỗ trợ của bạn bè và sự quảng giao của chồng mà công ty phát triển không ngừng. Đến nay chồng tôi đã mở được hai hệ thống siêu thị điện máy ở Hà Nội.
Vì thế mà việc mua nhà ở trung tâm thành phố, rồi có xe hơi là chuyện đương nhiên rồi. Hạnh phúc lại tiếp nối khi tôi sinh được hai đứa con kháu khỉnh, một gái một trai. Dịp liên hoan nào, chồng tôi cũng đưa vợ con đi cùng và hãnh diện giới thiệu với bạn bè, đối tác.
Có lẽ do vậy mà tôi hoàn toàn yên tâm vào tình yêu của chồng dành cho mình và các con. Nhưng rồi một hôm tôi phát hiện ra chồng có những hành tung bí ẩn khi ngày nào trước khi đi làm cũng lén lút lấy bộ quần đùi từ tủ quần áo rồi nhét vội vào túi xách mang đi.
Nhưng vì bận bịu với công việc rồi chăm sóc hai đứa con nhỏ nên tôi quên khuấy đi mất. Đến sáng Chủ nhật tuần trước, cả hai vợ chồng ở nhà. Chơi với các con buổi sáng, chiều chồng tôi nhận cuộc gọi của ai đó rồi bảo đi có việc.
Đến mãi 7 giờ tối, chồng tôi mới điện bảo về. Tôi cũng chạy xuống lấy xe định ra chợ mua chút đồ ăn cho các con. Nhưng vừa bước xuống cầu thang tầng hầm để xe, tôi thấy chồng lúi cúi lôi ra một túi xách màu đen rồi vội vàng cho lại vào cốp xe.
Nghe thấy tiếng tôi ở đằng sau, vẻ mặt anh thoáng chút hoảng hốt rồi mỉm cười... Anh vội vã bảo tôi đi đâu rồi đi cùng cho tình cảm. Tôi đồng ý mặc dù trong đầu lúc đó chỉ nghĩ đến cái túi đen chồng cất sau cốp xe và hành tung bí ẩn thời gian gần đây của anh.
Tôi bắt đầu âm thầm theo dõi. Đầu tiên tôi xem lại camera dưới tầng hầm nhưng hình ảnh thu lại chỉ là cái túi đen chồng cho vào chứ không hiện rõ cái gì bên trong. Sau đó, tôi gọi thuê thám tử theo dõi. Những hình ảnh mà thám tử gửi lại chỉ là cuộc gặp gỡ đối tác, nhậu với đối tác chứ không có gì đặc biệt.
Gần 1 tuần trôi qua, tôi vẫn chưa tìm hiểu được hành tung bí ẩn của chồng cho đến tối hôm Chủ nhật vừa rồi, chồng tôi đi nhậu về say ngủ không biết gì. Tôi vội vàng lấy chìa khóa xe xuống mở cốp và lôi cái túi đen ra kiểm tra thì những thứ kỳ dị trong đó làm tôi muốn phát nôn.
Toàn những dụng cụ, đồ chơi tìn.h dụ.c bệnh hoạn để lộn xôn trong đó. Nhưng vì sao chồng tôi lại mua những thứ này về và không bao giờ cho tôi biết. Chẳng lẽ 1 tuần hai vợ chồng sinh hoạt 2 lần cũng không đủ làm anh ấy thỏa mãn ư? Hay vì tôi quá kém cõi? Hay anh ấy đang có nhân tình bên ngoài và mang những thứ này để hành sự với người đàn bà khác? Tại sao thám tử lại không phát hiện được gì mờ ám của chồng tôi?
Xin mọi người hãy cho tôi vài lời khuyên để tôi có thể tìm ra giải pháp thích hợp lúc này. Liệu tôi có nên nói chuyện với chồng không hay lại âm thầm theo dõi?
Theo Blogtamsu
Đêm đầu tiên với vợ sau 3 tháng xa cách làm tôi sốc nặng Tôi cầm cái vật vợ tặng trên tay mà sốc thật sự. Tôi biết vợ mua nó thể hiện sự quan tâm rất lớn của cô ấy tới tôi nhưng mà thực sự chưa khi nào tôi nghĩ đến ngày mình sẽ sở hữu nó. Ai cũng bảo, tôi thật có phúc khi lấy được cô vợ như thế. (Ảnh minh hoạ) Vợ...