Chồng ‘tặng’ bồ đứa con để xin tiền
Em tưởng mình có thể bỏ qua tất cả vì con nhưng em không thể nào quên sự phản bội khủng khiếp ấy.
Em 28 tuổi, công việc ổn định, có một con gái 3 tuổi. Cách đây 2 năm, em phát hiện chồng ngoại tình. Em đau khổ muốn li dị nhưng thương con nhỏ. Em nhờ gia đình bên chồng can thiệp, gọi điện khuyên cô ta. Anh cũng hứa sẽ từ bỏ.
Cách đây một tháng, cô ta gọi điện nói với em là đã có con trai 6 tháng với chồng em nhưng anh không hề chăm lo. Lúc này chồng em mới thú thật là anh chơi bài thua, cô ta cho tiền trả nợ, đổi lại anh sẽ cho cô ta đứa con. Anh chỉ lấy tiền chứ không yêu thương. Mẹ cô ta còn bắt anh tổ chức lễ cưới, mướn người làm đại diện nhà trai, rồi lấy hết tiền mừng đi trả nợ mà bà thiếu.
Do công việc nên anh hay đi đêm. Giờ em mới biết có những đêm anh vô nhà cô ta ngủ. Anh chấp nhận nghe theo yêu cầu vì sợ cô ta sẽ nói em biết. Anh năn nỉ em bỏ qua. Anh hứa sẽ dứt khoát với cô ta. Còn về đứa con thì anh nói do không chăm sóc nên cũng không có tình cảm.
Cô ta liên tục nhắn tin cho em, kể chồng em đã yêu thương, chăm sóc cô ta và nói xấu em như thế nào. Cô ta gửi hình cưới, hình con trai cho em. Em biết mục đích cô ta nói khích để em bỏ chồng, có như thế thì chồng em sẽ đến với cô ta. Dù rất hận nhưng em quyết giữ cha cho con gái (vì anh rất thương con, chăm sóc con rất chu đáo, đưa hết tiền lương cho em nuôi con). Hơn hết là em không muốn cô ta được như ý. Anh cũng thay đổi công việc để cắt đứt liên lạc với cô ta.
Tuy nhiên, hình như em đã quyết định sai lầm. Em đã không còn yêu và tin tưởng chồng nữa. Giờ em muốn ly hôn nhưng không biết con sẽ lớn lên như thế nào khi không có cha bên cạnh. Nếu sống với người chồng vì tiền mà phản bội vợ, em sẽ đau khổ suốt đời. (Bình)
Ảnh: tomorrowoman
Trả lời
Người ta có thể bỏ qua mọi chuyện khi những tác động ngoại cảnh chấm dứt, song người ta không thể yêu khi ngoại cảnh trở thành hậu quả nghiêm trọng và không có hướng giải quyết. Trong trường hợp bất khả kháng, có khi phải dứt khoát như “cắt bỏ khối u” và “điều trị hóa chất”… để ngăn ngừa tế bào lạ phát triển… nhưng thực tế cuộc sống không phải lúc nào cũng làm được.
Video đang HOT
Trường hợp của chồng bạn khá cụ thể, đó là để lại con với người khác. Theo bạn, anh ấy “đã có con trai 6 tháng” với người kia mà “không hề chăm lo”. Trong trường hợp này cần làm rõ, nếu đúng có con 6 tháng với người kia khi anh ta có vợ là vi phạm pháp luật trong Luật hôn nhân và gia đình. Về mặt đạo đức, khi có con mà không chăm lo là vô trách nhiệm, và như vậy lương tâm không cho phép. Những lý do anh ấy đưa ra “chơi bài thua lỗ, cô ta cho tiền trả nợ, đổi lại anh sẽ cho cô ta một đứa con”. Tiền có thể trả nợ được khi mình có, còn một đứa con là huyết thống là trách nhiệm không chỉ một đời. Việc đổi chác này là không thể được do không đồng vật, không công lý. Việc anh ta “tổ chức lễ cưới, mướn người làm đại diện nhà trai” là thủ đoạn “hôn nhân có tổ chức”. Việc “lấy hết tiền mừng đi trả nợ mà bà thiếu” là sự đồng lõa rất thiếu đạo đức.
Về mặt tâm lý, “anh ta vô nhà cô ta ngủ” tức là họ còn có tình cảm. Còn việc “anh chấp nhận nghe theo yêu cầu vì sợ cô ta sẽ nói cho bạn” là việc ngụy biện, vì anh ta thừa hiểu “cái kim giấu mãi trong bọc thế nào cũng lòi ra”, “anh năn nỉ bạn bỏ qua” tức là còn yêu bạn, “anh ta hứa sẽ dứt khoát với người kia” là điều khó thực hiện…. đây là những thực tế mà anh ta đang bị đeo bám tâm lý và không có hướng thoát.
“Cô ta liên tục nhắn tin cho bạn, kể chồng bạn đã yêu thương, chăm sóc cô ta, nói xấu bạn như thế nào” là một hiện tượng khó xác định vì mục đích nào đó chăng. Nhưng đây là thực tế trở thành sức ép tâm lý đối với bạn. Nếu bạn đủ bản lĩnh “cần giữ chồng” thì xóa số điện thoại của cô ta và không đọc tin nhắn, không nghe điện thoại của cô ta nữa, để cô ta tự chán nản mà rút lui. Nếu bạn không làm được việc này thì áp lực sẽ đè lên bạn không thể thoát ra.
Sự nghi ngờ cùa bạn là hiện tượng “sang chấn tâm lý”, hiện tượng này chỉ hết khi bạn chấp nhận tự giác về chuyện của chồng. Ý chí chỉ giải quyết tạm thời và có khi là sự lừa dối chính mình. Chuyện tình cảm theo con đường mà ở đấy ý chí không bao giờ chiến thắng được. Nếu thực sự bạn không còn yêu và tin tưởng chồng nữa thì nên ly hôn. Việc con cái phải tách ra vì việc con cái không đủ làm cho tình cảm nguội đi khi bạn đối mặt.
Chúc bản lĩnh.
GS.TS. Vũ Gia Hiền
Theo VNE
Chỉ tại một lần bỏ về nhà mẹ đẻ
Chị chưa từng làm điều đó nhưng tính tự cao và cái gọi là lòng tự trọng của chị đã khiến chị không thể nào tiếp tục sống trong ngôi nhà đó cùng với anh.
Anh nói, có cái tính tự trọng là cực kì giống nhau. Thế nên lần này, không ai chịu thua ai. Anh nghĩ vì chị xúc phạm nhà anh và không về giỗ nên anh nhất định không về đón chị. (ảnh minh họa)
Anh và chị hợp nhau mọi thứ. Hợp cả cái tính tự trọng nên mỗi lần cãi nhau là phải mất cả tháng, không ai nói với ai câu nào. Và cứ nhiều lần như thế, anh chị đã không biết bao nhiêu lần &'chiến tranh lạnh' với nhau. Vì chẳng ai muốn xin lỗi ai, ai cũng tự cho là mình đúng.
Nhiều lần cãi nhau, dù anh cũng biết mình không sai nhưng thôi thì thấy vợ găng quá, vợ chồng mặt nặng mày nhẹ với nhau nên anh nhún. Anh lại nịnh chị nhưng chưa một lần anh nói lời xin lỗi với chị. Tất nhiên là vì anh không thấy mình sai. Anh chỉ nịnh nọt rồi xuống nước này kia là chị lại thôi. Phải nói là đàn bà hay thế chứ không riêng gì chị. Đàn bà thường dễ mủi lòng và tha thứ. Chỉ cần đàn ông nói lời hay ý đẹp, ngọt ngào, dang rộng vòng tay là họ lại ngã vào như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng, lần này, anh đã không làm vậy. Anh và chị cãi nhau vì chuyện đôi bên gia đình nội ngoại. Chị thì vốn có thành kiến với nhà nội, cụ thể là mẹ chồng nàng dâu không hợp nhau. Dù đã ra ở riêng nhưng gia đình anh luôn thích kiểm soát cuộc sống của con cái và can thiệp quá nhiều. Chị cũng nói với anh nhiều lần về vấn đề đó và nói anh góp ý, nhưng anh biết góp ý gì. Bố mẹ có thương con cái thì mới quan tâm. Mình không thích thì cứ vâng dạ cho xong rồi có làm hay không thì tính sau, anh thường hay nói với chị như vậy để mẹ vui lòng.
Anh và chị cãi nhau vì chuyện đôi bên gia đình nội ngoại. Chị thì vốn có thành kiến với nhà nội, cụ thể là mẹ chồng nàng dâu không hợp nhau. (ảnh minh họa)
Nhưng chị không thích thế, chị không thích răm rắp nghe theo lời bà. Chị bực bội vì mẹ chồng lúc nào cũng gọi điện chỉ đạo dù rằng chẳng biết được cụ tỉ cuộc sống của anh chị ra sao. Có lần, bố mẹ nói anh chị về quê ăn giỗ nhưng hôm đó, nhà chị cũng có tiệc, muốn chị về. Chị một mực nói năm nào cũng giỗ rồi nhưng mà tiệc tùng sum họp gia đình chị thì năm nay mới có. Chị đòi về nhà mẹ đẻ. Nhưng anh nhất định không đồng ý vì anh là con trưởng, không về thì họ hàng lại dị nghị.
Chị bực bội nhất là khi mẹ chồng cứ gọi điện nói liên tục về chuyện đó. Chị bảo anh hoãn 1 năm không về thì chết sao được. Chị quát anh &'lúc nào anh cũng chỉ biết nhà mình, lúc nào mẹ anh cũng là nhất, anh không coi nhà người khác là gì. Anh chỉ biết đến con trưởng, còn em là con cái trong nhà cũng không thèm màng tới trách nhiệm với gia đình'. Chị buông lời xúc phạm gia đình anh. Có lẽ, đó là nguyên nhân khiến chị và anh cãi nhau to, to chưa từng có từ trước tới giờ.
Thế là, anh tát chị. Chị khóc. Dù cãi nhau trăm nghìn lần nhưng chưa lần nào anh đánh chị. Lần này thì thật. Chị thất vọng, chị chán nản. Chị quyết định thu xếp quần áo bỏ về nhà mẹ đẻ. Chị thật sự không ngờ, ngày hôm đó chị ra đi chính là ngày cuối cùng chị ở trong căn nhà đó. Nhưng có ai ngờ, chuyện lại thành ra như thế...
Anh nói, có cái tính tự trọng là cực kì giống nhau. Thế nên lần này, không ai chịu thua ai. Anh nghĩ vì chị xúc phạm nhà anh và không về giỗ nên anh nhất định không về đón chị. Và anh đã tuyên bố với nhà anh hôm về ăn giỗ một mình rằng &'vợ láo thì cho về nhà mẹ đẻ, cho nghỉ luôn, lấy vợ khác'. Nên bây giờ, anh cũng không thể nào xuống nước mà đón vợ về.
Cứ như thế, chị nghĩ tới anh, anh nghĩ tới chị. Nhưng trước giờ chị dường như chưa từng thua anh ở khoản làm lành. Chị không bao giờ làm lành trước và lần này cũng vậy. Chị cứ nghĩ, chỉ vài ba bữa là anh sẽ về đón chị thôi. Nhưng có ai ngờ, anh cũng nghĩ, chắc chị lâu lâu không thấy anh đón là tự mò về và xin lỗi anh.
Bố mẹ chồng biết chuyện chị ở nhà mẹ đẻ lâu, mẹ chồng mới làm to chuyện lên, gọi điện nói chị không ra gì. Bà bảo, nếu chị muốn ở đó thì ở đó luôn cho con trai bà đi lấy vợ mới. Thế là chị càng dễ "tăng xông", chị cãi nhau với mẹ chồng &'đó, mẹ thích thì mẹ để con trai mẹ đi lấy người khác. Mẹ tưởng con trai mẹ tốt lắm à'. Thế là xong, câu chuyện của mẹ chồng, con dâu chấm dứt từ ngày hôm đó và cuộc hôn nhân của anh và chị cũng bước sang chặng mới.
Nhất định mẹ chồng không cho con trai đi đón con dâu về, và nếu &'con mà đi đón nó về đây thì mẹ bỏ nhà đi'. Chị cũng không còn hi vọng về nhà nữa vì là từ ngày đó, mẹ chồng dọn tới ở để chăm sóc con trai vì không có vợ ở đó. Thế nên, bây giờ mà chị về một là cãi nhau với mẹ chồng, hai là, chị phải sống chung. Mà chuyện đó thì không thể vì chị từng cãi nhau to và không có ấn tượng tốt đẹp gì với mẹ chồng.
Anh và chị cứ dần xa cách. Chị không chịu về, anh cũng không đón được chị. Anh có gọi điện thì chị lại cái giọng đay nghiến anh, đay nghiến nhà chồng và đổ lỗi tại anh. Thế là, cứ tháng này, tháng khác trôi đi, anh chị dần xa nhau và anh đã dần có mối quan hệ khác do chính mẹ anh dắt mối.
Ban đầu anh không hề có ý định sẽ bỏ chị chạy theo người đàn bà khác. Nhưng xa nhau lâu ngày, cả hai vì sĩ diện lại vì cả sự can thiệp của hai bên gia đình nên không ai muốn xin lỗi ai. Giờ đây, anh đã có người đàn bà khác. Đó là người phụ nữ do chính mẹ anh chọn.
Tự do quen rồi, phóng khoáng quen rồi, chị không thích quỵ lụy ai cũng không thích ai nhòm ngó cuộc sống của chị. (Ảnh minh họa)
Nhưng anh chưa quyết định lấy vợ hai vì vẫn chờ chị quay trở về, nếu như chị còn yêu anh và không muốn anh lấy người khác. Nhưng chị lại nghĩ, bây giờ mà quay về thì quá xấu hổ, quá nhục nhã và hơn nữa, về là chị coi như phải xuống nước, phải van xin mẹ chồng và phải nghe lời mẹ chồng. Rồi có thể sau này sẽ chịu sự chi phối của nhà chồng và rất có thể sẽ dọn về sống chung, chị sợ những điều đó.
Có thể, cuộc hôn nhân của anh và chị sẽ chấm dứt chỉ vì lỗi lầm của cả hai, vì sĩ diện và lòng tự trọng và vì, một lần chị dại dột bỏ về nhà mẹ đẻ...Nhưng nếu còn tình yêu, nếu nghĩ lớn hơn một chút cho những đứa con, có lẽ, anh và chị sẽ quyết định được việc chia tay hay tiếp cùng cùng nhau đi chung một con đường.
Theo Eva
9 kiểu tình yêu nguy hiểm nhất tránh được thì tránh cho xa Tình yêu không có lỗi nhưng để bản thân sảy chân ngã vào 9 kiểu tình yêu này là bạn đang... có tội với bản thân mình. Lý do vì sao thì mới đọc tiếp nhé! ảnh minh họa Yêu đơn phương Tình yêu đơn phương là một tình yêu rất đau khổ, hơn nữa lại là đau khổ một cách vô nghĩa....