Chồng tai nạn liệt nửa người, tôi muốn ly hôn nhưng sợ người đời mỉa mai
Tôi cảm thấy chán nản vô cùng, giờ tôi thấy mình không còn chút sức lực nào nữa. Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Ảnh minh họa
Tôi và chồng lấy nhau hơn chục năm, có với nhau hai cô con gái. Chồng tôi là dân công trình, còn tôi là giáo viên mầm non. Tôi quê trên Cao Bằng, lấy chồng về Hải Dương, nhà chồng tôi bố mẹ là dân buôn bán, tôi lấy chồng xong mới xin chuyển công tác về dưới này.
Vợ chồng tôi sống cũng như nhiều vợ chồng khác. Cũng có lúc êm đềm, hạnh phúc, cũng có lúc cãi vã, giận hờn nhau. Chồng tôi yêu vợ, thương con, nhưng công việc của anh bận rộn và cũng hay phải đi công tác nên tôi cũng vất vả trong việc chăm con, quán xuyến việc nhà.
Thời gian đầu hai vợ chồng ở chung với bố mẹ, nhưng thú thật bố mẹ anh không thích tôi nên nhiều khi cũng thấy rất mệt mỏi. Ở được một năm thi bố mẹ chồng cắt cho vợ chồng tôi mảnh đất ngay bên cạnh, bảo cho mảnh đất là hết trách nhiệm, giờ hai đứa tự xây nhà ra ở riêng.
Thời gian đầu vợ chồng cực khổ lắm, tiết kiệm được có hơn trăm triệu, vợ chồng phải xoay sở vay mướn khắp nơi mới đủ xây căn nhà cấp 4.
Video đang HOT
Chồng tôi ngoài đi làm phải nhận thêm việc, tôi cũng phải nhận thêm cả việc thủ công về làm, nói chung hai vợ chồng cày cuốc ghê lắm mới đủ tiền trả nợ. Chưa kể sau đó tôi còn sinh con, hai đứa trẻ cách nhau sòn sòn năm một. Mẹ đẻ tôi ở quê phải xuống chăm cháu mất một thời gian dài. Sau đó tôi dưa con đi lớp, tranh thủ trông con luôn. Từ lúc ra ở riêng, tình cảm của tôi với bố mẹ anh cũng không cải thiện được, vẫn có xích mích, tôi với mẹ chồng gần như không nói chuyện được.
Gần chục năm, vợ chồng tôi trả hết nợ, cũng tích cóp được một số tiền. Mọi thứ ổn định cho đến ngày chồng tôi đi công trình bị tai nạn. Bao nhiêu tiền của làm ra đổ vào chữa trị cho chồng. Tôi bán bớt một xe, cắt giảm chi tiêu để lo cho chồng.
Anh ra viện, nhưng liệt nửa thân dưới, mọi sinh hoạt đều phụ thuộc vào chiếc xe lăn. Chồng tôi bị như thế, nhưng bố mẹ đẻ không phụ một đồng nào, để một mình tôi đánh vật. Mẹ chồng tôi nói, chồng là chồng của tôi, tôi phải có trách nhiệm.
Hơn 2 năm sau đó, một mình tôi đánh vật, vừa kiếm tiền nuôi con, sinh hoạt phí, rồi chăm chồng, còn thuốc tháng. Tôi mệt mỏi và chán kinh khủng.
Tôi không biết có phải người vô tâm hay không, nhưng thực sự thấy ngán lắm. Cả ngày cứ đầu tắt mặt tối, sáng sớm đi, tôi về lo cơm nước, tắm giặt cho con, chồng thì chỉ ngồi một chỗ. Tôi không phải không thương, nhưng tôi vất quá, mệt quá, sinh ra ức chế tinh thần.
Dạo này tôi chỉ nghĩ đến chuyện ly hôn, tôi sợ những trách nhiệm và ràng buộc lắm rồi. Tôi muốn sống và thở thật nhẹ nhõm. Không phải sáng mở mắt ra đã phải lo nghĩ đủ thứ chuyện nữa… Nhưng tôi sợ bỏ chồng bây giờ sẽ bị thiên hạ chỉ trích, mỉa mai… Tôi phải làm sao đây?
Theo Phunutoday
Cưới nhau một tháng đã muốn ly hôn vì không chịu nổi tình cảm chồng dành cho em kết nghĩa
"Yến là em gái của anh, anh quen và cưới em cũng là sau cô ấy. Em mãi mãi không thể thay đổi được thứ tự này", những lời nói đó của Hiếu thực sự khiến Trà tuyệt vọng và muốn ly hôn với anh.
Ảnh minh họa
Trà đã từng nghĩ, em gái kết nghĩa thì cũng chỉ là một mối quan hệ cực kỳ bình thường bên cạnh người yêu mình thôi, chẳng ảnh hưởng gì đến những lần hẹn hò, những nụ hôn hay bất cứ điều gì khác mà hai người dành cho nhau. Nên cô nhận lời yêu Hiếu, dù khi ấy, Hiếu đã có một người em gái kết nghĩa khác tên là Yến.
Thi thoảng, cô vẫn chấp nhận việc trong cuộc hẹn hò của mình, Hiếu sẽ gọi điện cho Yến bảo ra cùng ăn, cùng đi xem phim hoặc có khi là cùng đi du lịch nữa. Trà ban đầu thấy rất bình thường, cô coi Yến cũng như là một người em của mình vậy. Nhưng rồi, mọi chuyện càng ngày càng đi quá xa sức tưởng tượng của cô.
Một ngày, sau khi nhận lời cầu hôn của Hiếu, Trà cầm điện thoại Hiếu nghịch chơi, thì thấy vô tình thấy tin nhắn của Yến, nội dung: "Anh hết người để cưới rồi à, sao lại lấy chị đó. Em ghét, cưới anh em sẽ không dự đâu!". Trà như bừng tỉnh, lúc này cô mới nhận ra tất cả những câu nói ngọt xớt, những lời quan tâm mà Yến nói với cô trong những lần đi chung đều là giả dối. Cô em kết nghĩa ấy quả thật không ngây thơ như cô vẫn tưởng.
Ảnh minh họa
Trà mang những chất chứa trong lòng, đi hỏi lại Hiếu: "Anh, tại sao Yến lại nói với em như thế? Em đã tưởng bọn em cũng là chị em tốt với nhau? Sao lại đi nói xấu em với anh như thế? Anh cắt đứt ngay với cô em kết nghĩa của anh đi!". Nhưng đau đớn thay, Hiếu lại dội cho cô luôn một gáo nước lạnh: "Yến là em gái của anh, anh quen và cưới em cũng là sau cô ấy. Em mãi mãi không thể thay đổi được thứ tự này. Em đừng vô lý xen vào tình cảm anh em của bọn anh như thế!".
Đám cưới còn vài ngày nữa là diễn ra. Bố mẹ hai bên đã mong ngóng rất nhiều. Trà cũng không thể vì một chút ghen tuông, khó chịu của bản thân mà làm tan tành tất cả những hi vọng, mong muốn, hạnh phúc của mọi người được. Cô tự dặn mình nín nhịn, bước vào cuộc hôn nhân rồi, với danh nghĩa là một người vợ, cô sẽ tính toán tiếp với cô em kết nghĩa của Hiếu. Cô sẽ buộc Hiếu phải cắt đứt với Yến theo cách của riêng mình.
Nhưng Trà đã nhầm. Lần nhận lương đầu tiên sau đám cưới, Hiếu chẳng hề nói với Trà nửa lời, nhưng lại nhắn tin cho Yến: "Hôm nay anh được nhận lương. Em có muốn ăn gì không anh đưa đi ăn?". Trà đọc được tin nhắn mà lòng dâng lên bao nỗi căm phẫn, uất ức. Cô không biết hai người ấy đã cùng đi ăn chưa, làm những gì nữa vì ngày gửi tin nhắn cũng đã cách đây một tuần.
Lại đến một hôm khác, cô đọc được tin nhắn Yến gửi cho chồng mình: "Em sắp vào Sài Gòn rồi. Anh phải siêng đến gặp em đấy, mình còn chụp ảnh kỷ niệm với nhau nữa". Trà cũng nhớ ra là dạo này chồng thường về muộn, rồi cứ chiều thứ Bảy là bảo ở lại làm thêm cho xong việc, không biết đó có phải là thời điểm sản xuất hàng loạt những bức ảnh mà hai người check-in với nhau trên facebook hay không.
Hay có buổi tối thứ Bảy, khi vợ chồng Trà đi hát karaoke cùng với cả gia đình bên nội. Và trong lúc mọi người đang say sưa trong phòng thì Trà một loáng đã chẳng thấy chồng đâu. Cô đi tìm hết trong nhà vệ sinh, ngó xuống bên dưới các kiểu đều không thấy. Đến lúc ra ban công, cô thấy chồng đang đứng ngoài đó, tay cầm điện thoại nói chuyện. Trà gọi lớn: "Anh làm gì mà không vào trong kia hát?" thì Hiếu cũng chỉ quay lại chẳng nói năng gì.
Trà bực mình quá đi vào, khoảng 10 phút sau cô đi ra, vẫn thấy Hiếu buôn điện thoại. Cuối cùng cô mới hay, đó là Hiếu đang gọi điện cho cô em kết nghĩa quý hóa của mình. Trà nghe thoáng qua nội dung: "Khi nào cưới em anh qua!" thì tức điên ruột nhưng cũng không biết làm gì được. Càng bực mình hơn khi một lát vào phòng hát, Hiếu còn cầm điện thoại bấm bấm nhắn tin cho Yến. Trà buồn không thể tả được, cảm giác bất lực vô cùng, cô khóc trước mặt tất cả mọi người và đòi Hiếu đưa về.
Cô muốn một lần giải quyết cho xong tất cả mọi chuyện. Cô nói với Hiếu: "Bây giờ anh chọn em hay Yến? Em không thể tiếp tục chịu đựng cái cuộc sống anh coi em như người vô hình và Yến mới là trung tâm vũ trụ như thế nữa!". Thì đắng lòng nghe Hiếu nói: "Em suốt ngày ghen tuông vớ vẩn. Yến sắp lấy chồng cần tâm sự nên bọn anh mới nói chuyện nhiều thế. Anh chỉ là anh trai của cô ấy thôi!". Trà tức tưởi khóc: "Thế sao anh chưa một lần quan tâm đến những tâm sự của em?".
Hai vợ chồng còn cãi nhau nhiều nữa nhưng rốt cuộc cũng chẳng đi đến đâu. Anh một ý, chị một ý, chẳng ai chịu nhường ai. Trong khi Hiếu nhất mực bảo vệ tình cảm anh em kết nghĩa 4 năm trời, không ngừng so sánh với mối quan hệ mới chỉ được 1 năm với vợ thì Trà lại cứ bắt Hiếu phải cắt phăng hai từ kết nghĩa ấy đi. Trà cuối cùng đành phải im lặng, cô biết rõ mình không thể làm gì khác được với chồng mình.
Cô chuyển sang gọi điện cho Yến, bảo: "Chị không thể chấp nhận được mối quan hệ giữa em và anh Hiếu. Em hãy lấy chồng đi và đừng liên lạc với anh Hiếu nhà chị nữa!". Nhưng Yến lại dửng dưng đáp lại: "Chị không thấy là tất cả những cuộc điện thoại hay tin nhắn đều là anh Hiếu chủ động liên lạc với em à? Em sợ là mình có dừng được thì anh Hiếu cũng lồng lộn lên không chấp nhận thôi!".
Cuối cùng Trà mới cay đắng hiểu ra, căn nguyên của sự việc vẫn là ở chồng mình. Cái tình cảm mà Hiếu dành cho Yến chắc chắn không chỉ đơn giản như cô vẫn tưởng, có gì đó mà cô không biết và chắc chắn không thể vượt qua được.
Theo Afamily
"Vợ ơi mẹ bảo mày muốn ly hôn cũng được nhưng phải ngủ với nhau 1 đêm đã" Noi xong em nin thơ sơ con vơ em no không đông y. Ai de cuôi cung no cung gât đâu va thê rôi đêm đo bon em chiên đâu hêt minh bên nhau va cai kêt vi diêu đa xay ra trươc giơ khăc ly hôn. ảnh minh họa Em cươi vơ đên nay đa 5 mua xuân xanh rôi cac bac...