Chồng sốc vì công tác nước ngoài 3 năm về thấy vợ sinh đôi 2 con mà vóc dáng vẫn ngon nghẻ
Tùng và Mai kết hôn thế mà cũng được hơn 1 năm rồi. Trong suốt một năm qua, cuộc sống của hai vợ chồng được gọi là ổn khi không có bất cứ mâu thuẫn to tát nào xảy ra.
Tùng là con một nên bố mẹ cũng giục giã ghê lắm, suốt ngày nói với Tùng rằng không được kế hoạch mà phải sinh con luôn. Tùng cũng biết bố mẹ lo lắng cho mình, cũng muốn sớm hoàn thành nghĩa vụ, trách nhiệm với bố mẹ nên đã động viên Mai không kế hoạch. Mai thì hai vợ chồng mới kết hôn, chưa muốn có thai luôn nên muốn nán lại.
- Anh là con một nên em hiểu cho anh nhé!! Em yên tâm, có con rồi, anh sẽ sống trách nhiệm với gia đình hơn chứ không bỏ mặc em một mình chăm sóc con đâu. Cứ tin ở anh!!
Tùng đã nói như vậy rồi, Mai còn mong muốn gì hơn nữa đây. Vậy là sau 4 tháng kết hôn, Mai quyết định thả, không kế hoạch nữa. Thôi thì cũng là giúp Tùng chứ chuyện này, một mình Tùng đâu có giải quyết được.
Ảnh minh họa
Nhưng thả mấy tháng rồi mà Mai vẫn chẳng có bất cứ động tĩnh gì. Nghĩ do mình sốt ruột quá nên mới vậy. Nhưng bây giờ vô sinh cũng nhiều lắm. Cứ nghĩ đến chuyện đó Mai lại sợ. Tùng là con một, nhỡ như có chuyện gì xảy ra thì Mai tội to lắm. Mai quyết định đi khám.
Nghe bác sĩ thông báo mình bình thường. Mai thở phào nhẹ nhõm. Vậy là vấn đề không phải do Mai rồi, thế mà tự bản thân Mai cứ đưa mình vào. Nhưng vấn đề không phải do Mai thì chẳng lẽ….
Mai cũng không dám đề cập đến chuyện đi khám với Tùng bởi vì Tùng rất ngại những vấn đề này hay nói chính xác hơn là Tùng rất ghét những chuyện như thế. Tùng lúc nào cũng tự hào mình là người đàn ông mạnh mẽ. Mà đã mạnh mẽ thì làm sao có chuyện vô sinh cho được. Không dụ được Tùng đi, Mai nghĩ cách lấy “giống” của Tùng đi xét nghiệm. Kết quả khiến Mai rơi nước mắt.
Tùng về kể với Mai về việc công ty có đợt cho người đi tu nghiệp ở nước ngoài. Tùng cũng trong danh sách nhưng Tùng không muốn đi. Tùng nói Tùng không muốn xa Mai. Cứ tưởng Mai sẽ đồng tình với quyết định đó của Tùng thì Mai:
- Anh cứ đi đi, đây là cơ hội lớn. Ở nhà em sẽ tự chăm lo được hết mọi việc mà.
- Nhưng còn chuyện con cái thì sao em??
- Thì từ giờ đến lúc anh đi, chúng mình cố là được mà. – Mai cười nhìn Tùng động viên
Video đang HOT
Vậy là Tùng quyết đi. Trước ngày Tùng lên đường, Mai đã ôm chặt lấy Tu nói rằng Mai đã có thai rồi. Nghe tin đó, Tùng mừng đến phát khóc. Vậy là Tùng có thể yên tâm để lên đường mà không bị bất cứ chuyện gì cản chân.
3 năm ở nước ngoài, ngày nào Tùng cũng gọi điện về nhà nói nhớ mẹ con Mai và hai đứa con sinh đôi rất nhiều. Tùng hạnh phúc và cảm ơn Mai nhiều lắm. Tùng đi được hơn 8 tháng thì Mai trở dạ sinh con nhưng phải mổ bắt con vì cái thai đôi. Thấy Mai gửi ảnh hai đứa con sinh đôi, Tùng chỉ muốn bay thật nhanh về nhà với hai con mà thôi. Cũng may Mai là người tháo vát nên mọi chuyện ở nhà đều ổn hết.
Rồi 3 năm công tác cũng kết thúc, Tùng trở về nhà. Cả nhà mở tiệc linh đình đón Tùng. Hai đứa con cũng đã chập chững biết đi và cất tiêng gọi bố. Tùng hạnh phúc và thấy giây phút đó thiêng liêng biết bao.
Đêm đó cũng là đêm đầu tiên hai vợ chồng Tùng gần gũi nhau sau 3 năm xa cách. Nhưng khi Mai vừa cởi chiếc váy ngủ ra, Tùng đã tối sầm mặt lại. Tùng cứ nghĩ vợ mình trải qua kì sinh nở, bầu bí hai đứa con rồi thì cơ thể phải ít nhiều có sự biến đổi chứ nhưng tại sao nhìn vẫn cứ như gái còn son rỗi, như 3 năm trước khi Tùng đi xa thế kia. Đáng lẽ Tùng phải vui mừng vì điều này mới đúng nhưng Tùng lại thấy lo lắng, băn khoăn nhiều hơn. Cho dù là dùng mỹ phẩm là hay công nghệ gì đi chăng nữa nhưng hai đứa con của Tùng đều do Mai sinh mổ, tại sao Mai không có vết sẹo mổ trên bụng chứ. Chỉ có thể là Mai…
Mai đi làm về, Tùng nhanh chóng lao ra đưa cho Mai ly nước Tùng pha sẵn:
- Em uống đi, anh mới pha đấy. Xong rồi đi tắm rửa, nay hai vợ chồng mình ra ngoài đổi gió. Con anh gửi cho ông bà rồi.
Mai đương nhiên là vui lắm vì quyết định này của Tùng rồi. Mai đâu ngờ uống xong ly nước Mai cứ thấy choáng váng, buồn ngủ và rồi…
- Bác sĩ khám giúp tôi rồi giải đáp thắc mắc giúp tôi nhé!! Tại sao lại có sự vô lý như vậy??
Tùng hồi hộp chờ đợi và chỉ sợ ngộ ngỡ thuốc mê hết tác dụng, Mai tỉnh lại. Nhưng ơn trời…
Mai không tỉnh lại ngay nhưng tuyên bố của bác sĩ về thân phận hai đứa con lại khiến Tùng ngất lịm:
- 2 đứa con này đều không phải do vợ anh sinh ra đâu vì chị nhà anh chưa từng trải qua sinh nở.
Đây là bác sĩ nổi tiếng nên Tùng tin lời ông nói. Nhưng bí mật này, thực sự kê gớm. Hai đứa trẻ kia không phải con Mai thì đương nhiên nó cũng không phải con Tùng. Vậy thì nó là con của ai cơ chứ. Tùng uất hận, cay đắng, Mai đã phản bội, đã lừa dối Tùng ư?? Cũng không phải vì nó đâu phải con Mai. Lý do là gì đây.
Mai tỉnh lại, nhìn thái độ của Tùng, Mai biết là có chuyện xảy ra. Biết không giấu được nữa, Mai đành:
- Anh bị vô sinh. 3 năm trước em đã lấy tinh trùng của anh đi xét nghiệm và cho kết quả đến chính em cũng không dám tin. Nhưng em không thể mất anh, cũng không thể để anh mất danh dự, để bố mẹ thất vọng về anh nên em đã giả vờ mang thai và lén mang đứa trẻ khác về nuôi nấng. Em… Em xin lỗi
Tùng sững sờ, những gì Mai nói có phải là sự thật không đây?? Mọi thứ với Tùng có cảm giác mông lung như một trò đùa vậy. Tùng rơi nước mắt, đấm mạnh tay vào tường đến bật máu. Tùng không trách Mai, là Mai lo nghĩ cho Tùng thôi nhưng cuộc hôn nhân này, sự thật này, 2 đứa con kia, Tùng biết chấp nhận thế nào đây.
Theo Iblog
Báo tin có bầu bạn trai trả lời khiến cô gái uất hận bỏ đi nơi khác sinh con nào ngờ...
Không ngờ anh ta lại khốn nạn như thế, chỉ trách là cô đã nhận ra bộ mặt của anh ta quá muộn. Lẽ ra cô nên nghe bố mẹ bỏ anh ta từ đầu.
ảnh minh họa
Yêu nhau gần 2 năm nhưng Loan và Bình vẫn chưa xác định làm đám cưới vì lúc này 2 người vẫn còn đang đi ở trọ. Loan làm văn phòng cho 1 công ty tư nhân còn Bình là thợ cơ khí. Khi biết 2 người yêu nhau nhiều lần bố mẹ Loan đã bảo con gái chia tay vì Bình không có tương lai. Loan thì xinh xắn như thế, lại công việc đàng hoàng kiểu gì cũng kiếm được người tử tế hơn Bình.
Và rồi đúng lúc Loan định chấm dứt theo lời khuyên của bố mẹ thì cô phát hiện mình có bầu với Bình. Cũng chỉ tại cái đêm đó hai người đã uống say nên Loan không hề biết chuyện lại để lại hậu quả đáng tiếc như vậy.
Tuy nhiên cô vẫn báo cái tin này cho bạn trai xem Bình phản ứng ra sao. Vì có thai rồi nên Loan cũng không muốn chia tay nữa, cả 2 sẽ cùng nhau gây dựng cuộc sống vì tương lai muốn con có đầy đủ bố và mẹ. Cô cũng không bao giờ nghĩ tới chuyện phá bỏ cái thai này. Nhưng ai ngờ...
- Em có thai rồi!! Anh tính sao?? - Loan nhắn cho Bình.
- Anh xin loi, dung doi anh.
Đọc được tin nhắn của Bình gửi mà Loan chết điếng. Chẳng phải ý của anh ta là: "Anh xin lỗi, đừng đợi anh". Ý của anh chẳng phải là cô tự mà giải quyết đừng có hi vọng gì vào anh ta hay sao?? Không ngờ anh ta lại khốn nạn như thế, chỉ trách là cô đã nhận ra bộ mặt của anh ta quá muộn. Lẽ ra cô nên nghe bố mẹ bỏ anh ta từ đầu.
Loan không muốn bỏ con, cũng không muốn bố mẹ khổ vì mình. Loan tắt luôn điện thoại để không bị Bình làm phiền rồi quyết định bắt ô tô vào Nam chỗ người chị họ ngay ngày hôm sau. Không một ai biết chỗ Loan ở, mãi tới khi sinh con cô mới báo cho bố mẹ. Nhưng cũng nói bố mẹ không được cho Bình biết gì.
Bố mẹ Loan có nói là Bình có về quê tìm nhưng bản thân ông bà cũng không biết con gái ở đâu mà nói. Hôm đó bố Loan còn nổi điên chửi mắng rồi đánh Bình nhưng anh ta không dám cự cãi chỉ đứng yên chịu trận. Loan cười trong nước mắt nghĩ rằng đó chỉ là màn giả tạo của anh ta mà thôi.
Cuộc sống 1 mình nuôi con vất vả cơ cực, mẹ Loan đã muốn đón con cháu về nhưng Loan không muốn. Cô muốn 2 mẹ con xây dựng lại từ đâu, để người đàn ông phụ bạc kia không có cơ hội gặp con. Cứ thế thằng bé lớn lên trong vòng tay mẹ, nhưng nó lại có khuôn mặt giống Bình y đúc nên cô muốn quên anh ta cũng không quên nổi, dù 2 người chưa 1 lần liên lạc.
Thời gian cứ thế trôi qua, con trai phải được 10 tuổi Loan mới có dịp cho con ra Bắc thăm ông bà ngoại, dù ông bà đã nhiều lần vào thăm 2 mẹ con. Nhưng thật chẳng thể nào ngờ được trước ngày Loan chuẩn bị ra Bắc thì bất ngờ Loan nhận được tin nhắn từ ngân hàng.
Tài khoản của cô vừa được chuyển vào 2 tỷ. Ai lại chuyển cho cô số tiền lớn như thế chứ?? Cô gọi cho bố mẹ nhưng ông bà nói không chuyển vì ông bà cũng làm gì có số tiền lớn ấy?? Thế này thì chắc chắn là người ta gửi nhầm rồi.
Biết là tiền gửi nhầm người ta sẽ lấy lại được, cô cũng chẳng tham lam tiền không phải của mình. Người gửi nhầm chưa phát hiện ra nhưng Loan thì sắp ra bắc rồi nên quyết định ra ngân hàng báo lại để có thể trả lại thì trả ngay. Và rồi khi ngân hàng đọc tên, số điện thoại người gửi cho mình Loan đã đứng hình. Người đó không ai khác chính là Bình?? Số điện thoại là của anh ấy. Sao anh ta lại biết mà gửi tiền cho cô??
Cô không cần sự bố thí ấy. Cô sẽ gọi điện trả lại:
- Sao anh lại gửi tiền cho tôi. Mẹ con tôi không cần. Ngày đó anh đã không thừa nhận đứa con trong bụg tôi cơ mà.
- Có lẽ em hiểu nhầm rồi, chưa bao giờ anh không thừa nhận con cả.
- Chẳng phải anh đã nhắn tin: "Anh xin lỗi, đừng đợi anh" là gì??
- Em hiểu nhầm rồi. Ý tin nhắn đó của anh là: "Anh xin lỗi, đứng đợi anh". Anh muốn em đứng đó đợi anh tới đón. Nhưng em hiểu lầm, em tắt máy rồi bỏ trốn anh. Bao năm qua anh tìm em...
- Thế ai cho anh số điện thoại và tài khoản của tôi hả?? 10 năm qua tôi không cần, giờ tôi cũng không cần...
- Là Nhi - bạn em cho đấy. Vì anh sắp chết rồi, trước khi chết anh muốn bù đắp cho con và em. Anh bị ung thư.
Loan điếng người. Lẽ nào lại có thể như thế được sao?? Cô vội vàng ra Bắc sớm hơn dự định và đưa con tới gặp Bình. Anh gầy xanh xao nằm trên chiếc giường. Loan nước mắt ngắn dài giục con trai: "Con chào bố đi con!!".
Theo blogtamsu
3 tháng đi công tác nước ngoài về chị lập tức chia tay người yêu 9 năm Mấy ngày qua dù đau đớn nhưng em vẫn cố gắng chạy ngược xuôi để lo cho đám cưới của cô em gái. Người ta bảo em cưới thì chị nên vui nhưng sao mà tim em lại thấy đau đớn thế này, nhiều lúc em thấy kiệt quệ sức lực khóc cũng không nổi nữa. Vài ngày nữa đứa em bé bỏng...