Chồng sẵn sàng làm trai bao để có tiền cá độ
Anh không ngần ngại làm trai bao cho các bà U40-50 thiếu tình nhưng thừa tiền. Với vẻ cao to, lịch lãm, có nhiều đàn bà đeo bám và tình nguyện nuôi anh, chu cấp tiền cho anh trả nợ, chơi bóng. Anh ăn ở với nhiều người, thậm chí có những người đáng tuổi mẹ anh chỉ để có tiền.
Tôi sinh ra trong một gia đình giàu có. Năm 2001, tôi và anh tổ chức đám cưới sau khoảng thời gian yêu nhau. Ngày ấy, gia đình anh và gia đình tôi đều môn đăng hộ đối. Bố tôi làm giám đốc một doanh nghiệp lớn, bố anh cũng là người có chức trong quận đội. Tôi tốt nghiệp đại học, còn anh bỏ học nửa chừng và làm kinh doanh.
Ảnh minh hoạ
Ngày cưới, dòng họ, bạn bè đều tấm tắc khen chúng tôi đẹp đôi, khen anh đẹp trai, sáng sủa, phong độ. Chúng tôi ở với nhau thật hạnh phúc. Anh lúc nào cũng từ tốn, nhỏ nhẹ và tỏ ra quan tâm, thương yêu vợ. Rồi một năm sau tôi sinh bé trai kháu khỉnh. Những tưởng cuộc sống sẽ viên mãn nhưng rồi bi kịch cũng bắt đầu ập đến với tôi.
Ngày đó, chồng bảo gì tôi đều nghe theo và tin tưởng tuyệt đối, bởi trong tôi, anh là một người chồng mẫu mực và niềm ao ước của biết bao cô gái khác, tôi thấy mình thật hạnh phúc khi làm vợ anh. Chính vì vậy mà tất cả tình yêu thương, tin tưởng, tôi đều dành trọn lòng mình cho anh. Anh bảo kinh doanh hàng Trung Quốc nên phải đi suốt ngày. Tôi cũng chỉ biết vậy và tôn trọng công việc của chồng. Nhưng tôi đâu biết rằng, anh đang nói dối.
Công việc chính của anh là đánh bạc và cá độ bóng bánh. Anh say mê vào việc cá độ bóng đá từ thời còn là sinh viên nên bỏ học nửa chừng để lao vào kiếm tiền bằng con đường cờ bạc. Vậy mà tôi hoàn toàn không biết gì, cứ nghĩ chồng mình là người có tài kinh doanh. Vì cách anh nói năng với mọi người rất khéo léo, nhỏ nhẹ và từ tốn nên không ai có thể nghĩ rằng anh là một con bạc khát nước.
Để thuận lợi cho việc cá độ, anh thuê hẳn một ngôi nhà để ở cùng các em chân dài, những lúc anh bảo với tôi anh đi Trung Quốc lấy hàng thì anh ra đó ăn ở, đánh bạc và cá độ. Tiền anh kiếm được không thấy đâu mà chỉ có càng ngày càng mất đi. Số tiền mà anh nợ đã lên đến con số 20 tỷ đồng năm 2005. Khi bị bọn xã hội đen thúc ép đòi nợ, anh không đường thoát nên đã về nhà nói dối với bố mẹ anh và tôi rằng, anh bị bạn hàng Trung Quốc chiếm dụng vốn gần 20 tỷ, đây là tiền anh vay bạn bè để nhập hàng, nếu bây giờ mà không có tiền trả thì có nguy cơ đi tù hoặc sẽ bị xã hội đen thanh toán. Tôi nghe mà như sét đánh ngang tai.
Nhưng thương chồng, tôi về khóc lóc với bố mẹ đẻ để xin hai cụ bán 2 ngôi nhà đang cho thuê, dồn cho anh được 5 tỷ, ngôi biệt thự bố mẹ anh đang ở cũng phải rao bán và tổng tiền dồn hết cũng chỉ được hơn 15 tỷ. Sau khi bán hết nhà cho anh trả nợ, tôi và bố mẹ anh phải thuê nhà để ở, còn anh thì bảo phải sang Trung Quốc để đòi tiền hàng nhưng thực chất là anh trốn ra ngôi nhà thuê để tiếp tục các cuộc đỏ đen thâu đêm suốt sáng.
Nợ nần lại ngày càng cao, để có tiền cá độ và trả nợ, anh bắt đầu thực hiện các thủ đoạn dối lừa dòng họ, bạn bè thân thiết. Với dáng vóc phong độ và tài ăn nói khéo léo, anh dễ dàng gây dựng lòng tin với mọi người. Bạn bè tôi, dòng họ bên nội bên ngoại đều trở thành chủ nợ của anh, có người vài trăm triệu nhưng cũng có người tiền tỷ.
Bao nhiêu tiền lừa vay bạn bè, dòng họ anh chơi bóng và thua sạch, đến ngày phải trả, mọi người kéo đến đòi nợ, chửi bới ầm ĩ khiến tôi vô cùng căng thẳng. Bố mẹ tôi có bao nhiêu tiền dưỡng già cũng vét sạch cho anh. Mọi người cứ nghĩ anh dồn tiền lấy hàng, không ai biết anh dùng tiền đó để chơi bóng. Có những người bạn thân, người anh em từng yêu quý anh như ruột thịt, khi biết anh khó khăn, họ đã giúp đỡ anh. Vậy mà anh lợi dụng tình thương của họ để lừa vét cạn kiệt những đồng tiền dành dụm tích cóp của họ, nhiều người phải bán nhà, tán gia bại sản vì anh.
Video đang HOT
Vậy mà tôi vẫn không hề hay biết chồng mình say mê cá độ đến vậy. Những ngày kế tiếp là địa ngục trần gian đối với tôi khi có nhiều dân giang hồ đến nhà tìm anh, dọa nạt, chửi mắng tôi thậm tệ. Anh trốn biệt tích. Rồi sau đó anh quay về và bảo với tôi: “Mình ly hôn đi em, vì anh đang vướng vào nợ nần thế này, không biết bao giờ mới trả được nợ. Để tránh phiền phức cho em, mình ly hôn giả, rồi sau này anh làm ăn trả hết nợ, vợ chồng mình đi đăng ký lại”.
Tôi tưởng anh nói thật và vì lo lắng, quan tâm cho tôi nên mới làm thế. Ngày vợ chồng ra tòa ly hôn, tôi khóc như mưa còn anh thì ôm tôi an ủi: “Chỉ ly hôn giả thôi mà em, em ráng chờ anh giải quyết xong nợ nần rồi mình sẽ tổ chức lại đám cưới em nhé”.
Sau ly hôn, tôi dọn về nhà mẹ đẻ để ở, tránh mặt dân đòi nợ, còn anh thì biệt tích. Sau này tôi mới biết, những ngày đó, để có tiền chơi bóng, anh không ngần ngại làm trai bao cho các bà U40-50 thiếu tình nhưng thừa tiền. Với vẻ cao to, lịch lãm của anh, có rất nhiều đàn bà đeo bám và tình nguyện nuôi anh, chu cấp tiền cho anh trả nợ và chơi bóng. Anh ăn ở với nhiều người, thậm chí có những người đáng tuổi mẹ anh chỉ để có tiền.
Trong quá trình làm trai bao, anh vẫn tiếp tục đi lừa rất nhiều người vốn có mối quan hệ trước đó với anh. Tiền anh lừa vay được của họ rất nhiều nhưng rồi cũng theo bóng mà bay. Trong số những người bị anh lừa tiền, có người vì uất ức quá đã thuê giang hồ đánh anh bầm dập, thậm chí còn bắt anh quỳ lạy, anh đều răm rắp làm theo.
Vậy mà tôi vẫn không hề biết vì anh quá khéo léo ngụy trang và ru ngủ tôi bằng những lời lẽ có cánh. Cho đến khi ly hôn và tôi về nhà mẹ đẻ ở thì dần dần con người thật của anh mới lộ diện. Anh gần như quên sự hiện diện của tôi trong đời anh, tránh mặt tôi và không một cuộc điện thoại thăm hỏi. Lần nào tôi sang thăm con (được ông bà nội chăm sóc), cũng không thấy bóng dáng của anh.
Đến lúc này, tôi mới bắt đầu linh cảm anh giấu tôi điều gì đó, tôi âm thầm tìm hiểu từ bạn bè anh và những người thân thì mới biết, từ lâu nay, tôi bị anh lừa dối. Anh lấy tôi không phải vì yêu mà vì gia đình tôi có tài sản. Sau khi lấy hết những gì có thể của tôi và gia đình tôi, biết tôi không còn giá trị lợi dụng nữa thì anh bắt đầu rũ bỏ.
Khi biết sự thật này, tôi đau đớn tột cùng và tìm cách liên lạc để gặp anh, trước mặt tôi, anh vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì và vẫn giọng nhẹ nhàng: “Anh bận quá em à, mệt mỏi thật, bao nhiêu thứ phải lo”. Tôi biết, giờ có nói ra cũng chẳng giải quyết gì, vì chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Điều khiến tôi xót xa là mỗi lần gặp tôi, mặt mày anh lúc thì bầm, lúc thì xưng, tôi biết anh bị đánh như những gì tôi đã kể trên. Mặc dù biết được sự thật phũ phàng như vậy nhưng trong tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều. Tôi giấu anh chuyện tôi đã biết mà chỉ an ủi động viên anh.
Bẵng đi một thời gian khá dài không gặp, trong một lần lên Vincom, tôi nhìn thấy anh đi ô tô sáng bóng, trên người khoác toàn hàng hiệu, anh bước xuống xe và tay trong tay với một người phụ nữ già hơn anh. Tôi âm thầm đi theo mà anh không biết, nhìn họ âu yếm nhau giữa chốn đông người mà lòng tôi đau như cắt. Đau đớn hơn là khi tôi nghe những lời nói được thoát ra từ miệng người đàn ông mà tôi đã đặt cả cuộc đời mình cho anh ta: “Nếu vợ cũ anh mà tâm lý như em thì có lẽ anh không có cơ may gặp được em rồi. Ngày trước, khi biết cô ta lăng nhăng với thằng khác, anh rất sốc và sau đó bọn anh chia tay”.
Tôi bí mật thuê thám tử theo dõi và tìm hiểu thì được biết, anh và người phụ nữ này đã quen nhau được hơn 4 tháng. Họ ở với nhau trong một căn biệt thự khu Cầu Giấy. Rồi sau đó, mỗi khi gặp tôi, anh đều nói dối là anh đi lái xe cho một giám đốc nào đó. Tôi nghe anh nói mà cảm thấy giả tạo, đểu cáng đến thế. Mỗi lần tôi hỏi đến chuyện ly hôn giả là anh lại lảng tránh và khéo léo lôi công việc, nợ nần ra để át đi.
Người phụ nữ mà anh cặp thật sự là một người tốt. Chị ta mất chồng và các con đều học nước ngoài. Chị ta chơi chứng khoán nên cũng khá giàu. Người đàn bà đó vì anh mà đứng ra trang trải nợ nần, đưa anh tiền để chu cấp cho bố mẹ hàng tháng. Anh sống như một ông hoàng. Chuyện nợ nần của anh về cơ bản đã được giải quyết, chỉ còn nợ lại những người thân quen một ít, còn những người lạ và không có máu mặt thì anh cãi phăng để thoát nợ.
Thế nhưng, chẳng lâu sau, chứng khoán lao dốc, người phụ nữ anh quen trở thành con nợ. Ngay lập tức anh tìm cách cuỗm toàn bộ số tiền mà người đàn bà này còn sót lại rồi một đi không trở lại, mặc cho người đàn bà đáng thương đó tìm đến nhà anh kêu khóc, van xin. Tôi chứng kiến cảnh anh bạc bẽo mà có cái gì đó như mắc nghẹn trong lòng.
Rồi sau đó, anh lại tiếp tục cuộc hành trình tìm người tình đại gia. Lần này anh quen được một cô gái kém anh đến 10 tuổi, cũng thuộc hàng đại gia. Với cái mã đẹp trai, nói chuyện nhỏ nhẹ, nắm bắt tâm lý phụ nữ rất tốt, anh dễ dàng thu phục cô bé dù biết anh đã có một đời vợ và có con. Không biết bằng biệt tài gì mà anh hoàn toàn chinh phục bạn tình và không ngần ngại kể về quá khứ “vàng son” của anh với người yêu để nhận sự cảm thông. Tất nhiên, anh chỉ kể những điều cao cả, còn những thứ hèn hạ, xấu xa thì giấu đi. Rồi một ngày, tôi nhận được tin anh tổ chức đám cưới tại một khách sạn 5 sao nổi tiếng bậc nhất Hà thành. Ngày anh cưới vợ, bố mẹ anh biết nhưng họ giấu tôi. Tôi ôm con trai vào lòng mà thấy lòng đau nhói.
Giờ đây đã gần một năm trôi qua, vết thương lòng của tôi cũng đã lành, tôi đã vơi đi sự oán hận, đau thương. Tôi biết, anh cưới vợ nhưng không phải vì tình yêu, bởi người như anh chỉ có một tình yêu duy nhất là tiền và cờ bạc. Tôi thấy mình may mắn vì đã thoát được anh và có lẽ người phụ nữ kia đã gánh nghiệp thay tôi để làm vợ anh.
Tôi biết rõ bản chất xấu xa, đê hèn và dối lừa của anh nhưng tận đáy lòng tôi mong anh sớm giác ngộ, quay đầu là bờ để an vui với gia đình mới. Mong ước là vậy nhưng tôi cũng biết, cuộc đời có nhân quả nhãn tiền, anh lừa dối quá nhiều người, cướp tiền mồ hôi công sức của bao người, lừa lọc cả thân thích họ hàng anh em để đạt được mục đích của mình. Nghiệp này có lẽ anh có trả cả đời vẫn không hết được.
Theo VNE
Vợ âm thầm sưu tập ảnh người chồng ngoại tình!
Vợ tôi chìa cho tôi phong bì dày cộm. Không nói thêm một lời, cô ấy tay kéo ba lô, tay dắt con gái bước ra khỏi nhà. Cánh cửa sập mạnh trước mặt tôi, trong phong bì là hình ảnh 1 người chồng ngoại tình, đó chính là tôi.
Tôi mở phong bì ra. Mặt mũi tôi tối sầm, như ai quất mạnh roi ngựa thẳng vào mặt. Những bức ảnh tôi cùng em âu yếm bày ra trước mắt. Không chỉ một ngày, một địa điểm mà hầu như những nơi tôi cùng em đến đều được phơi bày ra hết ở đây. Vậy ra, vợ tôi đã biết từ lâu tôi là 1 nguoi chong ngoai tinh nhưng không nói một lời. Vậy ra, từ trước đến nay, bên trong cái dáng ngồi im lẵng, nhẫn nhịn chờ tôi mỗi hôm về nhà muộn là sôi sục bão giông.
Tôi không hiểu tại sao vợ tôi lại có thể câm lặng khi biết chồng mình phản bội như vậy. Thông thường, các bà vợ khác khi biết chồng ngoại tình thì đã tung hê hết lên hoặc ầm ĩ hoặc khóc lóc, chì chiết. Thà rằng vợ tôi làm vậy thì tôi còn thấy yên lòng hơn. Đằng này, cô ấy lẳng lặng đưa con đi không nói một lời.
Ảnh minh họa.
Ngày lại ngày trôi qua, tôi hầu như không ăn không ngủ được. Vợ con tôi giờ đang ở đâu? Có khi nào cô ấy đau khổ quá mà làm quẫn không? Chỉ mấy ngày thôi, nhưng tôi xơ xác tiêu điều, mắt trũng sâu, gầy guộc, râu tóc lởm chởm, bạc trắng.Tôi cuống cuồng chạy ra ngõ tìm vợ, nhưng đã muộn. Vội vàng gọi điện, nhưng điện thoại đã ngoài vùng phủ sóng. Cả đêm, tôi lật giở hết tất cả các mối quen biết gọi điện hỏi thăm. Không dám nói là vợ con bỏ nhà đi, tôi chỉ hỏi à ơi để tìm kiếm. Nhưng tất cả đều vô vọng, 1 nguoi chong ngoai tinh như tôi, tất cả mọi thứ khiến tôi hổ thẹn.
Tôi vốn là bác sỹ có tiếng ở bệnh viện. Phần đấu suốt bao nhiêu năm bây giờ tôi cũng đã lên được chức trưởng phòng, có chân trong cơ cấu lãnh đạo. Phải nói là đường công danh sự nghiệp của tôi đang rất thuận lợi. Vẫn biết rằng đàn ông tầm tuổi tôi ngoại tình thì như chơi với lửa. Nếu chẳng may bị phát hiện ra ngoại tình, vợ con làm ầm ĩ cả lên thì coi như cả đời phấn đấu mất tiêu.
Thế nhưng như phải bùa mê thuốc lú, tôi vập vào một em sinh viên thực tập, chỉ hơn con gái tôi chục tuổi. Tôi mừng như vớ phải vàng khi biết rằng mình chính là thằng đàn ông phá trinh em đầu tiên. Là một bác sỹ, một người đàn ông có kinh nghiệm thì chuyện trinh trắng của em tôi không thể nào nhầm lẫn được.
Nhiều người tìm mua trinh tiết để giải đen, hay để lấy may. Tôi đã thấy rất hãnh diện và tự hào khi biết rằng mình là thằng đàn ông đầu tiên của em. Người ta đang mất đống tiền để nuôi rau sạch, còn tôi thì rau nhà sẵn có vì em thực tập ở chỗ tôi. Yên tâm nhất, với lại cũng tiện nhiều bề...
Tôi đắm chìm trong mối quan hệ với em. Chúng tôi tranh thủ từng lúc để gặp nhau, thường thì trong giờ nghỉ trưa, hay sau giờ đi làm về. Tôi vốn mở một phòng khám chung với đồng nghiệp, nên vợ tôi cũng đã quen với việc đi sớm về muộn của tôi. Mà vợ tôi vốn ở nhà nội trợ, tôi bảo sao thì biết vậy. Thế nên tôi cũng không phải lo sợ nhiều.
Tôi thuê cho em một căn phòng nhỏ ở trong ngõ gần kề bệnh viện. Chúng tôi thường tranh thủ gặp nhau ở đó.
Tôi cũng không ngờ được là vợ tôi đã thấy những thay đổi ở tôi. Cô ấy đã thuê người theo dõi nhất cử nhất động của tôi mà không nói một lời nào. Vẫn cơm ngon, canh ngọt chờ chồng.
Thế nên, tôi đã bỏ qua những lời bóng gió của vợ về những câu chuyện ngoài tình mà cô ấy kể. Tôi thường gạt đi. Tối hôm trước khi bỏ đi, tôi đã bảo vợ là "em rảnh rỗi nên đọc những thứ nhảm nhí. Em nên tìm sách vở có ích hơn để đọc, chứ ở nhà suốt ngày thì lạc hậu lắm!". Vợ tôi quay đi, mặt tái nhợt, người run lên...
Giờ ngồi nghĩ lại tôi cũng không thể hình dung được thằng đàn ông trong tôi nó đốn mạt đến thế. Không thể nghĩ được đấy là mình, tôi như biến thành một kẻ khác từ ngày cặp bồ.
Vợ con tôi đã bỏ đi rồi. Tôi không biết là có tìm lại cô ấy được nữa không? Có khi nào cô ấy đồng ý nói chuyện với tôi nữa? Tôi chỉ mong có một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình.
Còn con gái tôi nữa. Con tôi có còn tôn trọng một người bố đốn mạt như thế này nữa không? Có bao giờ tôi lấy lại được hình ảnh của mình ngày xưa trong con mắt của vợ, của con tôi?
Tôi biết tính vợ tôi, đã yêu và hy sinh suốt đời cho chồng con. Nhưng niềm tin ở chồng thì như bát nước đổ đi không bao giờ có thể lấy lại được.
Nhưng tôi chỉ cần vợ con quay về. Tôi - nguoi chong ngoai tinh, người chồng tồi này sẽ chuộc lỗi với cô ấy bằng phần đời còn lại của tôi. Giờ thì tôi biết lắm rồi. Cái giá phải trả cho ngoại tình không đơn giản chỉ là sự nghiệp nữa.
Theo VNE
Cố sống với chồng vì con, vì danh dự Sau bao nhiêu cãi vã, thậm chí bị đổ máu vì chồng nhưng tôi vẫn bỏ qua cho người đàn ông vô tâm, hời hợt, ham mê bài bạc. Ba năm hôn nhân không biết bao nhiêu nước mắt đã rơi, tôi lặng lẽ khóc khi chồng tôi say giấc ngủ. Tôi khóc cho sự bất lực và tuyệt vọng mà người chồng...