Chồng ra ngoài kiếm gái vì chê ngực tôi nhỏ
Tôi hỏi anh lý do tại sao lại phản bội, anh thẳng thắn nhận và nói không có cảm hứng khi gần gũi tôi, rằng tôi không có ngực, anh nhìn tôi giống như một người đàn ông.
4 năm trước, tôi là cô sinh viên mới ra trường 22 tuổi. Bố mẹ xin cho tôi vào làm tại một phòng ban của doanh nghiệp lớn, thu nhập 8-10 triệu/tháng, không phải đóng góp với bố mẹ nên với đồng lương ấy tôi chỉ dùng để mua sắm, đi ăn uống với bạn bè, cuộc sống cực kỳ thoải mái. Trong một lần giao lưu với doanh nghiệp khác, tôi gặp anh, hơn 6 tuổi, nói chuyện có duyên, trai Hà Nội, hình thức ưa nhìn. Sau 6 tháng tìm hiểu, chúng tôi lấy nhau.
Cuộc sống cứ thế trôi đi yên bình được 2 năm, chúng tôi được bố mẹ chồng mua cho căn hộ chung cư, quan hệ vợ chồng cũng như chuyện kia khá ổn, chỉ là không nóng không lạnh, chồng cần mình thì đáp ứng. Hiện tôi có một con trai 3 tuổi. Chuyện bắt đầu từ năm 2012, chồng xin đi tập đánh tenis với bạn, lúc đầu chỉ tập vào cuối tuần, sau tăng dần tuần 3-4 lần vào buổi tối. Đây cũng là thời điểm tôi đang nuôi con nhỏ.
Mang thai và sinh con tôi không có sữa, cơ thể có phần xập xệ, bụng to, chân to, tích mỡ ở phần dưới, ngực nhỏ đi do tuyến sữa rỗng. Tôi mất tự tin về ngoại hình nên cũng ít gần gũi chồng, anh cũng không mặn mà nên vợ chồng hầu như ít gần nhau. Trong một buổi tụ tập ăn uống với bạn học, mọi người đem chuyện gia đình, tình dục ra tâm sự, tôi giật mình nhận ra đã 4 tháng nay vợ chồng không quan hệ. Chồng vẫn đều đặn về ăn cơm rồi đi tập thể thao, chơi với con nhưng không còn nói chuyện tâm sự với vợ nữa.
Linh cảm có vấn đề bất thường, cuối tuần tôi nói dối chồng đưa con về nhà ngoại nhưng thật tình đã quay lại nhà, đi theo khi anh xách vợt đi đánh tenis. Chuyện cần biết đã biết, anh đến đón một chị bán quán ở cạnh sân, chạy thẳng vào nhà nghỉ sâu trong ngõ. Tôi đã lấy điện thoại chụp lại cảnh 2 người đèo nhau trước cửa nhà nghỉ rồi quay về nhà mẹ đẻ đón con về.
Tôi ba mặt một lời với anh, hỏi anh lý do tại sao lại phản bội, anh thẳng thắn nhận và nói lý do làm tôi sốc nhất, đó là vì không có cảm hứng khi gần gũi tôi, tôi không có ngực, anh nhìn tôi giống như một người đàn ông. Anh nói vẫn yêu tôi nhưng không muốn quan hệ và cô gái kia chỉ là giải quyết sinh lý.
Video đang HOT
Tôi thật thấy mình ngu ngốc, muốn giữ chồng bằng cách đi làm ngực, hút mỡ nhưng lại thấy anh không xứng đáng để mình đánh đổi, chịu đau đớn, bởi cô gái anh quen kia chỉ là bán quán, trình độ cấp 2. Rõ ràng nhất là anh không còn yêu tôi. Tôi không đủ dũng cảm ly hôn, sợ sẽ không ai còn yêu mình, sẽ phải sống cuộc sống không có chồng bên cạnh. Rồi khi con lấy vợ, tôi sẽ phải ở một mình.
Tuần 3 lần, chồng tôi vẫn đến với người đàn bà kia, tôi đau đớn nhưng chỉ biết im lặng, chồng vẫn vui vẻ với tôi và con như không có chuyện gì xảy ra. Một tháng một lần chồng vẫn quan hệ cùng tôi nhưng vì sợ nên tôi yêu cầu anh dùng bao cao su.
Tôi thật sự bất lực với chính mình. 2 năm rồi tôi sống như cái bóng. Tôi có nên đi làm ngực để tìm lại cảm xúc cho chồng hay ly hôn? Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi
Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.
Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.
Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.
Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)
Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.
Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đứa bé thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách giết con mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)
Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.
Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ nữ sinh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...