Chồng quay sang hắt hủi khi biết bác sĩ đỡ đẻ là người từng theo đuổi tôi nhiều năm
Sau khi biết chính T đỡ đẻ cho vợ thì chồng tôi chẳng nói cảm ơn lấy một lời, hằm hằm bỏ về giục tôi dọn đồ ra viện ngay. Tôi hơi bất ngờ hỏi anh “bác sĩ bảo 10 rưỡi mới có giấy ra viện mà”. Thì mặt anh đanh lại nói tôi muốn nấn ná ở lại để gặp T, để liếc mắt đưa tình với nhau.
Tôi năm nay 29 tuổi, vừa mới sinh con trai đầu lòng chưa đầy tháng. Ban đầu sự chào đời của con khiến gia đình tôi không ngớt tiếng cười hạnh phúc, nhưng niềm vui ấy chẳng được bao lâu, khi chồng tôi trở về thăm vợ đẻ đã biến những ngày hạnh phúc ấy trở thành nỗi buồn mà tôi chẳng biết dùng lời nào để giải thích. Chồng tôi công tác xa nên anh thường xuyên vắng nhà, phải một vài tháng anh mới về thăm một lần. Chính vì vậy đến ngay cả khi tôi sinh con anh cũng chẳng thể bên cạnh chăm sóc. Mà vài ngày sau anh mới cắt được phép về thăm mẹ con tôi. Do tôi sinh xong 1 tuần mới được xuất viện, ngày chồng về tôi còn đang nằm viện. Khỏi phải nói, nhìn thấy mẹ con tôi khỏe mạnh anh vui đến nhường nào, vợ chồng con cái chăm sóc nhau nhưng lúc nào cũng thấy ấm cúng, hạnh phúc. Cho đến hôm chồng tôi đi thanh toán viện phí và cảm ơn bác sĩ thì mọi chuyện đã thay đổi. Từ đó cho đến nay, gần 1 tháng rồi nhưng hễ vui thì không sao còn bực dọc trong mình anh lại mang chuyện sinh đẻ ra chì chiết tôi.
Sau khi anh đi thanh toán viện phí, thì biết rằng người đỡ đẻ cho tôi chính là T. Đó là người đã từng theo đuổi tôi suốt mấy năm trời. Nhưng tôi thề có trời đất và đứa con bé bỏng, giữa tôi và bác sĩ T không có chuyện gì cả trước kia và bây giờ. Chỉ đơn giản, chúng tôi xem nhau như những người bạn, khi vào viện, chẳng quen ai tôi nghĩ nhờ T giúp đỡ thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Ban đầu, nhìn vóc dáng bé nhỏ của tôi, bác sĩ khám chỉ định mổ đẻ ngay. Nhưng chính T đã đỡ và bảo lãnh để tôi sinh thường thì mọi chuyện mới suôn sẻ vậy. Chuyện chỉ có thế, rất bình thường, bởi khi vào viện tôi là bệnh nhân còn anh là bác sĩ. Việc anh đỡ đẻ cho tôi nếu nhìn dưới mối quan hệ bác sĩ và người bệnh thì quá bình thường. Nhưng chồng tôi lại làm quan trọng hóa vấn đề lên, anh nghĩ, tôi và T cố tình làm vậy để có cơ hội gần gũi nhau. Tôi biết, cảm giác của chồng tôi khi ấy là ghen, anh không cho phép người từng theo đuổi có cơ hội nhìn thấy thân thể tôi. Dĩ nhiên, nếu ở trường hợp bình thường thì quả là tôi và T quá đáng nhưng khi tôi là bệnh nhân, tôi vào viện còn T là bác sĩ điều trị thì chẳng có gì đáng nói.
Khi chỉ có hai vợ chồng anh tuôn vào mặt tôi biết bao lời khó nghe, bệnh hoạn.
Video đang HOT
Chồng tôi sau khi biết chính T đỡ đẻ cho vợ thì chẳng nói cảm ơn anh lấy một câu, hằm hằm bỏ về giục tôi dọn đồ ra viện ngay. Tôi hơi bất ngờ, chẳng hiểu có chuyện gì chỉ nói “bác sĩ bảo 10 rưỡi mới có giấy ra viện mà”. Thì mặt anh đanh lại, cáu lên nói tôi muốn nấn ná ở lại để gặp T, để liếc mắt đưa tình với nhau. Tôi hơi sốc vì thái độ và lời nói của chồng nhưng rồi cũng hiểu ra anh đang ghen tuông mù quáng. Trước đây, tôi biết chồng mình là người hay ghen và tôi thấy cuộc sống gia đình có chút “gia vị” như vậy thì quả là thú vị hơn. Nhưng đến tận lúc này đây, tôi mới hiểu chồng tôi đang hành động như cuồng ghen vậy. Tôi chỉ im lặng thu xếp đồ để ra viện như lời anh cho yên chuyện. Nhưng về đến nhà anh vẫn chẳng nói năng gì, đụng chuyện gì là cáu bẳn, quát tháo như thể tôi là kẻ tội đồ vậy. Thậm chí, khi tôi đáp trả vì bị anh quát vô cớ thì anh sừng sổ lên mà nói “cô giờ giỏi lắm rồi, ai làm gì được cô. Cô ngang nhiên tình tự gần gũi với người cũ mà tôi dù có biết cũng chẳng thể làm gì được. Nhất cô rồi”. Tôi cảm thấy ấm ức vô cùng khi anh cường điệu hóa và mù quáng để những suy nghĩ bệnh hoạn ấy lấn át lý trí của mình. Tôi tâm sự với mẹ chồng, mẹ cũng góp ý với anh và nói rằng chuyện bác sĩ sản nam đỡ đẻ là rất bình thường, anh hãy cứ xem như đó là một bác sĩ bất kỳ đi đừng làm mọi chuyện rối tung lên như thế. Mọi người càng góp ý thì có vẻ như phẫn uất trong anh càng tăng lên. Trước mặt mọi người thì anh im lặng nhưng khi chỉ có hai vợ chồng thì anh vẫn có thái độ như cũ. Mỗi lời nói của anh khiến ruột gan tôi như xát muối. Tôi không nghĩ anh lại khéo tưởng tượng, và lại nghĩ về vợ mình như vậy.
Gần 1 tháng qua, anh ở nhà chăm mẹ con tôi nhưng cũng nói ra biết bao lời nói khó nghe, suy diễn bệnh hoạn mà tôi chẳng tiện nói ra. Chỉ biết rằng, nếu có thể chết để chứng minh sự trong sạch và làm dứt được ý nghĩ trong đầu anh tôi cũng sẽ làm. Chồng tôi được nghỉ phép 2 tháng cơ đấy, có lẽ suốt hai tháng kiêng cữ và thời gian sau này tôi còn phải nghe chuyện này nhiều lần nữa. Tôi quá mệt mỏi với người chồng ghen tuông, bệnh hoạn và suy nghĩ nông cạn như anh rồi. Tôi nghĩ rằng, trên đời này chẳng ai gặp phải chuyện trớ trêu như tôi đâu, bởi mấy ai có lối suy nghĩ như chồng mình. Tôi gần như bất lực chỉ biết im lặng mà nuốt từng lời đay nghiến của chồng mà chẳng làm gì cho anh thay đổi suy nghĩ được. Xin mọi người hãy chia sẻ và cho tôi lời khuyên, chứ cứ hở ra chồng tôi lại mang chuyện ấy ra chì chiết, Chắc tôi phát điên lên mất.
Theo Công Luận
Tôi bị mẹ chồng ghét bỏ, hắt hủi với lý do không thể tin nổi
Không lẽ phải nhìn thấy Quang mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với Mai thì mới khiến mẹ chồng nở nụ cười tươi hay sao? Chẳng phải mẹ chồng Mai đã quá ích kỉ rồi ư?
Mai yêu Quang vì sự bản lĩnh trong con người và tính cách của Quang. Bố mất sớm nhưng Quang vẫn học hành thành tài, còn trở thành người đàn ông mẫu mực, lý tưởng trong mắt nhiều cô gái. Không chỉ thế, Mai còn rất ngưỡng mộ mẹ Quang. Cả cuộc đời vất vả nuôi dưỡng Quang trưởng thành mà không nghĩ gì tới niềm vui bản thân. Nhiều lúc Mai còn nghĩ nếu Mai ở trong hoàn cảnh của mẹ Quang cũng chưa chắc Mai đã làm được như mẹ Quang. Chính vì vậymà khi được mẹ Quang đồng ý cuộc hôn nhân của hai đứa, Mai đã nghĩ mình người may mắn nhất thế gian khi có được tình yêu của Quang và được về làm con dâu mẹ Quang. Nhưng mọi chuyện lại không hề êm đẹp như Mai nghĩ chút nào.
Ngày Mai vẫn còn là người yêu của Quang, mẹ Quang cũng quý mến Mai lắm. Hay trò chuyện, tâm sự với Mai, dạy Mai cái này, cái nọ. Vậy mà chẳng hiểu sao sau khi Mai về làm dâu thì bà đột ngột thay đổi 180 độ với Mai. Việc gì Mai làm bà cũng không hài lòng, còn hay mắng Mai là vụng về, hậu đậu, rằng nhà bà vô phúc mới rước phải Mai về làm con dâu. Nghe mẹ chồng than ngắn thở dài thương cho số phận của con trai mình lấy phải một người như Mai mà Mai thấy tủi thân vô cùng.
Mai cũng có phải dạng người lười biếng, cẩu thả gì đâu. Hàng xóm láng giềng ai cũng khen mẹ chồng Mai có con dâu ngoan hiền, tốt nết, chăm chỉ, vậy mà mẹ chồng Mai vẫn mặt nặng mày nhẹ với Mai. Mai đã cố gắng hết sức để làm bà vui lòng mà vẫn chỉ nhận lại được những ánh nhìn khinh ghét. Ban đầu Mai còn không hiểu lý do vì sao, chỉ tới khi thấy mẹ chồng tỏ thái độ rõ rệt khi Quang lấy giúp Mai chén cơm thì Mai mới biết tại sao mình bị ghét đến vậy. Thì ra là mẹ chồng Mai đang "ghen" với Mai. Ghen vì Mai được Quang hết lòng yêu thương, chăm sóc. Mà phải nói thêm là từ ngày lấy vợ, Quang cũng ít có thời gian quan tâm đến mẹ mình. Biết được lý trên, Quang đã thay đổi, cả Mai và Quang quan tâm, chăm sóc mẹ nhiều hơn nhưng kết quả vẫn chẳng thay đổi gì.
Không lẽ phải nhìn thấy Quang mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với Mai thì mới khiến mẹ chồng nở nụ cười tươi hay sao? (Ảnh minh họa)
Trách Quang sao được vì ai cũng như Quang thôi. Hơn nữa, mẹ chồng Mai cũng đã từng đi làm dâu, lẽ nào bà không hiểu cho nỗi lòng của Mai lúc này. Quang khen Mai nấu ăn ngọn thì bà mỉa mai:
- Đấy, cả đời vất vả cơm nước hầu hạ mà có được nó khen bao giờ đâu.
Thấy Quang giúp Mai lau nhà thì bà quay sang mắng nhiếc Mai:
- Nó ở với tôi mấy chục năm đến cái bát còn không phải rửa. Cô mới về đã lên mặt, bắt con tôi phục vụ thế hả?
Biết rõ tính mẹ chồng như vậy nên bây giờ Mai chẳng dám mở lời nhờ vả Quang việc gì. Nhiều lúc thấy vợ tất bật, Quang vừa định đứng dậy giúp đỡ đã nhận ngay những cái lườm cháy tóc của mẹ. Còn nếu Quang mà cố chấp giúp vợ thì y rằng bà khóc lóc, nói rằng Quang có vợ rồi, không cần bà nữa thì để bà chết quách đi cho xong. Bây giờ đến cả cười nói trước mặt mẹ chồng, Mai cũng không dám. Hai vợ chồng mỗi lần có mặt mẹ Quang ở đấy đều phải tỏ ra xa cách, không dám đứng dần nhau. Trong phòng nói chuyện cũng chỉ dám thì thầm. Quang muốn mua gì cho Mai cũng phải lén lút, giấu diếm nếu không muốn mẹ buồn, mẹ mắng.
Mai thật sự tủi thân vô cùng khi thấy mẹ chồng như thế. Đã bao lần Mai muốn tâm sự rồi gần gũi mẹ chồng nhưng bà lại luôn muốn tránh xa và ghét bỏ Mai. Nếu như Mai hư hỏng, chơi bời, lười biếng thì đã đành, đằng này từ lúc về làm dâu đến giờ, Mai chưa từng một lần mở miệng cãi lại chồng hay làm trái ý mẹ chồng, vậy mà những gì Mai nhận lại vẫn chỉ là sự khinh ghét, xa lánh, hắt hủi. Không lẽ phải nhìn thấy Quang mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với Mai thì mới khiến mẹ chồng nở nụ cười tươi hay sao? Chẳng phải mẹ chồng Mai đã quá ích kỉ rồi ư?
Nếu cứ tiếp tục thế này thì Mai thực sự không chịu đựng nổi. Mai phải làm gì để mẹ chồng hết "ghen" với mình và mở lòng đón nhận mình đây?
Theo Một Thế Giới
Xót lòng khi chứng kiến mẹ đẻ bị mẹ chồng hắt hủi ngày Tết Tết với người ta là ngày vui, háo hức mong chờ, còn tôi lại là những ngày tủi nhục đầy nước mắt khi nghĩ đến nhà mẹ đẻ. Cứ mỗi dịp Tết đến, nghĩ về quê mẹ mà lòng tôi lại xót xa. Lấy chồng mới vài ba năm thôi mà tôi cứ ngỡ như lâu lắm rồi. Bởi lâu lắm tôi còn...