Chồng “quan hệ” hung hãn đến mức tôi đã bị rách cùng đồ
Chồng “yêu” hung hãn và mạnh đến mức tôi đã bị rách cùng đồ trong một lần quan hệ dồn dập. Khi thấy tôi đau đớn và chảy máu, anh ta quay lưng nằm ngủ không chớp mắt
Chị Bạch Dương và các bạn độc giả thân mến!
Tôi cũng là một nạn nhân bị chồng “trí thức” bạo hành. Tôi đã im lặng trong nhiều năm qua chỉ vì bảo vệ gia đình và danh tiếng cho con quỷ đội lốt chồng. Đã đến lúc tôi cần lên tiếng bởi những điều tôi đang trải qua ngày càng vượt xa ngưỡng chịu đựng của mình.
Tôi không dám nói thẳng ở đây vì con người, địa vị cũng như tổ chức mà chồng đang làm việc quá uy tín và có tiếng nói trong xã hội. Nhưng như bạn Bạch Dương, chỉ những người vợ như chúng tôi mới hiểu được bản chất của người đàn ông ngày ngày mặc vest xách cặp da đi làm.
Chồng tôi nghĩ ra rất nhiều cách hành hạ tôi đúng như chị đã nói là “tra tấn dã man như thời trung cổ” nhưng anh ta tập trung nhiều hơn vào tình dục. Mỗi lần quan hệ vợ chồng, tôi đều có cảm giác mình là một con đĩ rẻ rách bị ném ra khỏi đường sau khi đã bị lạm dụng đến tả tơi. Thà rằng anh ta cứ đánh chửi suông, đằng này vừa đánh vừa quan hệ khiến chuyện vợ chồng trở thành nỗi khiếp đảm ám ảnh tôi.
Trông tôi trắng trẻo thế thôi chứ sau lưng, ngực, mông và hai đùi lúc nào cũng bầm đen. Mỗi lúc thấy thân thể trong gương, tôi không kìm được nước mắt (Ảnh minh họa)
Tính tình của chồng tôi rất cục cằn, phải gọi là cục súc, nóng nảy. Mỗi lúc tức giận, anh ta “chém thớt” bằng cách lôi tôi ra quan hệ bất kể lúc đó tôi đang làm gì.
Mà nào đâu vợ chồng chỉ quan hệ thông thường thôi đâu. Anh ta dạo đầu bằng cách vò xé áo quần trên người tôi đến nhàu nhĩ rồi đánh cho mềm rũ ra sau đó mới nhập cuộc. Anh ta thông thái đến mức chỉ đánh vào phần kín, vào những chỗ hiểm để nhỡ có sưng bầm tôi cũng không bị ai thấy.
Trông tôi trắng trẻo thế thôi chứ sau lưng, ngực, mông và hai đùi lúc nào cũng bầm đen. Mỗi lúc thấy thân thể trong gương, tôi không kìm được nước mắt. Thân thể là cha mẹ ban cho, tôi lại tự nguyện lấy một con quỷ làm chồng và để nó hành hạ.
Video đang HOT
Đến súc vật cũng không lao động “trên giường” nhiều bằng tôi. Chồng tôi là con người tham vọng đến vô lý nên thường không được thỏa mãn. Mà không được thỏa mãn thì anh lại đổ lên thân xác tôi. Tôi nói thà để voi chà ngựa xé còn thanh thản hơn thế này gấp trăm lần.
Chồng “yêu” hung hãn và mạnh đến mức tôi đã bị rách cùng đồ (nơi âm đạo bám vào tử cung theo một đường vòng tạo ra các cùng đồ trước, sau và hai bên) trong một lần quan hệ dồn dập. Khi thấy tôi đau đớn và chảy máu, anh ta quay lưng nằm ngủ không chớp mắt. Sáng sớm hôm đó vì máu ra quá nhiều tôi đã phải tự bắt taxi đến bệnh viện. Bác sĩ còn nghĩ tôi bị cưỡng bức, vì không có thằng chồng vô nhân tính nào lại quan hệ với vợ mình như thế.
Còn việc phá thai đối với tôi chỉ là chuyện “cơm bữa”. Chồng tôi nói không với bao cao su vì chuyện đấy là bổn phận của đàn bà. Còn tôi thì đau đớn cả tinh thần lẫn thể xác, đến đói còn không biết huống hồ nhớ mà uống thuốc ngừa thai. Có khoản thời gian tôi liên tục uống thuốc tránh thai khẩn cấp nên gây ra phản ứng phụ, mặt nổi chi chít mụn còn kinh nguyệt thì mất hẳn.
Chồng tôi thấy thế thì cấm không cho tôi uống nữa vì “mày trông như cóc ghẻ thế ai dám đụng vào”. Lần nào lỡ mang thai, tôi cũng âm thầm tự đi giải quyết. Sớm là 4-5 tuần còn muộn nhất là hơn 2 tháng. Sau này chết chắn tôi sẽ phải xuống địa ngục vì đã lỡ giết hại sinh linh con mình. Mà không, tôi chẳng sợ vì không còn địa ngục nào đáng sợ như địa ngục trần gian này nữa.
Có một lần anh ta lừa cho tôi chơi ma túy đá để hưng phấn hơn khi quan hệ. Lần đó tôi đã phải nhập viện cấp cứu và nằm truyền dịch một tuần liền sau đó vì quá yếu và bị rách cùng đồ lần nữa.
Có một lần anh ta lừa cho tôi chơi ma túy đá để hưng phấn hơn khi quan hệ. Lần đó tôi đã phải nhập viện cấp cứu và nằm truyền dịch một tuần liền sau đó vì quá yếu và bị rách cùng đồ lần nữa (Ảnh minh họa)
Chồng không hề đến thăm tôi, chỉ đến đón tôi lúc ra viện và giải thích với bác sĩ rằng anh ta mới đi công tác về. Toàn bộ êkip bác sĩ, y tá hôm đó đã nhìn tôi bằng con mắt khinh miệt vì nghĩ tôi ăn chơi trác táng khi chồng đi vắng và dẫn đến hậu quả. Tôi chảy nước mắt không nói thành lời.
Mọi người đừng bảo tôi ngu, sao không ly hôn? Tôi đâu phải gỗ đá không biết nhục. Nhưng tôi là thân phận con cò cái kiến, còn chồng tôi đường đường quyền cao chức trọng. Tôi nói không ai tin.
Không chỉ có anh ta bịt miệng tôi bằng đủ chiêu trò cầu xin tha thứ sửa đổi mà cả bố mẹ tôi, bố mẹ anh ta đều muốn tôi im lặng. Vì tôi là gái nông thôn, anh ta là trai thành phố. Vì tôi là đàn bà ở nhà nội trợ, anh ta là nam nhi gánh vác chuyện gia đình. Thế nên, như tôi là “sướng” lắm rồi.
Nhiều lần xong cuộc yêu với chồng, nhìn bộ váy áo rách bươm và nhàu nhĩ vương vãi trên sàn, tôi nghĩ nó cũng như cuộc đời mình, bị bàn tay chồng làm cho nát bấy. Lối thoát nào cho tôi, cho những người vợ đang chịu cảnh bạo hành?
Theo VNE
Đang mặn nồng, anh bỗng 'ngãng ra'
Các tin nhắn ngày càng thưa hơn và còn không chủ động nữa, anh thường xuyên cáo bận khi mình rủ đi cafe.
Mình và người ấy quen nhau qua một lần đi phượt cùng bạn bè. Anh ấy là bạn của chị bạn, hơn mình 1 tuổi. Buổi đó mọi người gặp nhau để cùng đi, cũng là hôm đầu tiên bọn mình gặp nhau. Vì mới gặp nên mình cũng không ấn tượng gì, cũng như những người khác, cười nói và xã giao với nhau bình thường thôi.
Buổi tối hôm đó ở trên tàu đi ra đảo, khi mọi người đang nói chuyện vui vẻ với nhau, thì mình thấy anh ấy cầm cốc nước đi ra và đưa cho người phụ lái khi anh này đang ngồi một mình ở mui tàu. Rồi hai người họ nói chuyện với nhau. Cảnh tượng đó làm mình ấn tượng và thấy mến anh ấy vì mình cảm giác đó là một con người ấm áp và biết quan tâm đến người khác.
Những ngày sau đó, đi chơi cùng mọi người, bọn mình cũng nói chuyện với nhau, thật sự cũng có cảm giác thân quen và thoải mái lắm. Mình nhận thấy anh có cảm tình với mình (chẳng thế mà thấy anh hay chụp "trộm" mình, và khi xem ảnh cũng toàn thấy ảnh mình mà).
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau bữa đi đó, mọi người ai về nhà nấy, mình và anh cùng trao đổi email, skype cho nhau để lấy ảnh, sau là chuyện trò. Nhưng vì bận nên bọn mình cũng rất ít khi nói chuyện với nhau, cũng chỉ hỏi han vài ba câu rồi lại làm việc. Vì chưa có cảm giác gì mấy nên mình ít nói chuyện gì với anh, có chăng chỉ là do anh chủ động hỏi han mình qua Yahoo thôi (đôi khi mình không trả lời lại anh nữa do đang trong giờ làm việc mà), còn tuyệt nhiên có số điện thoại nhưng gần như không liên lạc.
Mãi khi qua đợt Tết vừa rồi, qua mỗi lần chat với anh trên mạng, được anh hỏi han quan tâm, mình cảm thấy mến, và bắt đầu có chút cảm tình. Mình tìm hiểu thêm về anh ấy ở chị bạn mình, chị nói: "Nó là người tử tế, sống tình cảm, nhiệt tình với bạn bè và là trai "tơ" đàng hoàng đấy. Bọn chị rủ nó đi cafe mà nhất định không đi chỉ vì cháu nó ốm và chị dâu lại mới sinh đứa thứ hai, mặc dù cafe là món khoái khẩu của nó đấy nhé". Mình cười thầm. Những gì chị nói về anh, trực giác mình cũng cảm nhận được. Quan sát qua Facebook, với những mối quan hệ bạn bè, qua những lần tiếp xúc, cách nói chuyện... nhìn thấy đó là một con người tốt.
Từ đó trở đi, mình mở lòng, và bọn mình nói chuyện nhiều hơn trước. Những tin nhắn, và những cuộc điện thoại thường xuyên hơn. Những cuộc hẹn thay vì có cả bạn chung của hai đứa thưa hẳn. Chúng mình hẹn gặp riêng, đi ăn, đi chơi, nói chuyện với nhau (tuy không thường xuyên, khoảng 1 tuần hoặc 10 ngày mới hẹn gặp nhau một lần). Mỗi lần về, anh đều nhắn tin hỏi thăm xem ngủ chưa, hôm nay đi chơi với anh thế nào... Đi đâu xa anh đều nhắn tin dặn dò đầy đủ, hỏi han xem ngày hôm nay mình thế nào, ăn uống ra sao, dặn phải giữ gìn sức khỏe.
Nhưng khoảng 3 tuần trở lại đây, mình thấy có điều gì đó bất ổn. Không biết có phải do mình suy nghĩ quá nhiều không nữa. Từ khi anh chuyển việc làm, và buổi tối còn đi học thêm nên bọn mình gần như hẹn nhau nhưng không gặp được. Cứ bảo khi nào rảnh thì đi, nhưng chẳng lúc nào mình thấy anh rảnh cả, ngày đi làm, tối lại đi học, lùi hẹn hết lần này đến lần khác.
Các tin nhắn gửi cho mình ngày càng thưa hơn và còn không chủ động nữa. Nếu như trước kia, mình nhắn tin vào lúc anh đang ngủ hay bận gì đó mà không nhắn lại được thì hôm sau anh sẽ trả lời ngay để mình biết. Còn bây giờ không thế nữa, thậm chí mình nhắn đi nhưng không có hồi âm. Có lần mình hỏi, giả vờ dỗi, anh bảo, thế để bây giờ anh qua nhà đón đi ăn, nhưng mình bực quá không thèm đi nữa.
Đỉnh điểm nhất là mới hôm kia, sau vài ngày im hơi lặng tiếng thì mình nhắn tin hỏi thăm. Anh không trả lời. Nhắn tiếp một tin bảo đi cafe. Lại không trả lời, rồi mãi tới trưa hôm qua anh nhắn lại một tin rằng: "Xin lỗi em, dạo này anh bận quá nên không có thời gian đi đâu nữa" rồi im bặt.
Mình cũng nghĩ chắc do anh bận nên dặn mình không nên suy nghĩ gì nhiều, nhưng thú thật mình vẫn không khỏi lo lắng và phân vân. Không biết mình làm sai điều gì? Hay người ấy không còn tình cảm với mình nữa? Hay tình cảm đó chỉ là sự ngộ nhận từ phía mình? Suy nghĩ, nhưng rồi mình lại không tin vào cảm nhận của mình nữa, vì cứ tin anh không phải là người như thế. Mình cũng không biết nên làm thế nào nữa vì tình cảm dành cho anh là tình yêu rồi chứ không phải đơn thuần là thích nữa. Mình cũng không dám hỏi thẳng bởi nghĩ nếu hỏi thì mình sẽ hỏi người ta với tư cách gì đây?
Mình phải làm sao đây? Với một mối quan hệ không thể gọi tên, không hẳn là bạn, không hẳn là yêu như thế? Mình đã trải qua một cuộc tình buồn và mang đầy sự lợi dụng, dối trá của người ta dành cho mình, những gì còn đọng lại là những bài học mình nhận được. Đôi lúc mình không còn tin vào tình cảm của người khác dành cho mình nữa.
Mình đã đi chậm lại, cẩn thận và thực tế hơn sau tình yêu trước. Suốt quãng thời gian qua, mình cũng gặp nhiều người, đi qua nhiều mối quan hệ, không phải không có ai yêu mình, không phải mình chưa có cảm tình với ai, nhưng mình tin mình không tìm thấy "người ấy" trong số họ nên mình vẫn chọn cách độc thân.
Cho đến khi gặp anh, đó là sự cảm nhận về sự đồng điệu của tâm hồn, của quan điểm sống, của những điều giống nhau. Yêu là đồng cam cộng khổ, quan tâm, chia sẻ, để bên nhau trọn đời, xác định tương lai chứ không phải là chơi bời cho qua ngày, từ lâu đã là quan điểm yêu thương của một đứa sống nội tâm và tình cảm như mình. Nhưng đến cả anh, người mình hy vọng về một tình yêu thương bây giờ cũng thay đổi như thế khiến mình thật sự không còn niềm tin vào bất kỳ ai nữa.
Theo Ngoisao
Cách tìm chứng cứ chồng ngoại tình 'Thăm dò' điện thoại, Facebook, thậm chí xe của chàng... sẽ giúp bạn tìm ra bằng chứng anh ta 'ăn phở'. Nếu chỉ mới nghi ngờ chồng có bồ theo những lời rỉ tai từ người ngoài hoặc bạn tự suy diễn thì không nên áp dụng những cách dưới đây vì có thể khiến hạnh phúc gia đình tan vỡ. Chỉ dùng...