Chồng quá tuyệt vời nhưng tôi lại không yêu anh
Tôi biết mình sai, người yêu cũ không xứng đáng với tình yêu của tôi. Đáng lẽ, tôi phải dành tình yêu cho chồng mình, nhưng lý trí đôi khi không thắng nổi con tim.
ảnh minh họa
27 tuổi, tôi có chồng và một cậu con trai hơn một tuổi. Thế nhưng, trong cái mái ấm đó không có sự hiện diện của tình yêu, tôi không hề có tình yêu với chồng. Tôi lấy chồng chỉ vì muốn mình cũng có một mái ấm riêng, hoàn thành nghĩa vụ với cha mẹ. Tôi không muốn cha mẹ ngày nào cũng phải càu nhàu về việc chồng con. Tôi lấy chồng cũng chỉ muốn quên đi người cũ – mối tình đầu. Tôi và anh yêu nhau 4 năm. Đó là những năm tháng hạnh phúc của cuộc đời tôi. Dù cho những ngày tháng đó, hai đứa là sinh viên, thiếu thốn đủ thứ. Nhưng anh luôn cố gắng lo cho tôi một cách tốt nhất có thể. Nhưng cũng chính anh, từ một người cho tôi hạnh phúc lại cướp đi hạnh phúc mang đến buồn đau cho tôi.
Anh chia tay tôi được 3 tháng thì anh cưới một cô gái khác về làm vợ. Tôi phải thẳng thắn nói một điều, chị ta không hơn tôi về nhan sắc nhưng lại hơn tôi về tiền tài, vật chất.
Tôi hoàn toàn suy sụp, tôi không còn mục đích để sống. Ngày qua ngày, tôi cứ vật vờ, lay lắt như cái xác không hồn. Rồi chồng tôi xuất hiện, anh là người đã cứu rỗi cuộc đời tôi khỏi bóng đêm u ám. Nhưng trái tim tôi đã “nguội ngắt” mất rồi, chẳng còn cách nào giúp nó “cháy rực” như thời thanh xuân. Ấy vậy, anh vẫn luôn ở bên động viên, xốc lại tinh thần cho tôi. Và cũng có một ngày, tôi chịu bước ra ánh sáng và bắt đầu lại cuộc đời mình. Anh cầu hôn và hứa mang lại hạnh phúc cho tôi.
Video đang HOT
Tôi đồng ý kết hôn với anh, đơn giản vì chỉ muốn có một người bên cạnh quan tâm, chăm sóc. Tôi không muốn những ngày tháng cô đơn kéo dài.
Anh là một người chồng tốt, dù đã cưới nhau được 3 năm nhưng anh vẫn luôn yêu chiều, chăm sóc tôi như những ngày đầu. Những tháng tôi mang bầu, anh không cho tôi đụng vào bất kỳ việc gì. Kể cả khi tôi sinh em bé, anh không ngại giặt tã, thay bỉm và làm mọi việc nhà để tôi được nghỉ ngơi.
Ai cũng nói số tôi may mắn, lấy được người chồng yêu thương, chiều vợ hết mực. Tôi cũng công nhận điều đó, tình yêu mà anh dành cho vợ con là vô bờ bến. Thế nhưng, trái tim tôi vẫn chẳng thể thổn thức về anh.
Tôi vẫn nghĩ về những kỷ niệm với người cũ, cả những niềm vui và nỗi buồn do người cũ đem đến. Dù biết như vậy là sai nhưng lý trí sao thắng nổi con tim.
Theo Nguoiduatin
Vợ tôi kiên quyết giành đặt tên cho con trai vì lý do không ngờ
Hồi mới yêu nhau, tôi đã thành thật kể cho vợ nghe về quá khứ tình yêu của mình. Tính tôi đào hoa, yêu nhiều nhưng không mối tình nào đậm sâu. Xét cho cùng, vợ tôi chính là người duy nhất tôi xác định yêu là cưới.
Thấy tôi thẳng thắn, vợ tôi cũng không giấu chuyện cô ấy từng có mối tình đầu đầy lãng mạn nhưng chẳng đi đến đâu vì sau khi học xong cấp ba, cậu bạn trai đi theo ông chú sang nước ngoài theo diện bảo lãnh. Tình đầu khó phai, tôi biết điều đó, nhưng chuyện cũng lâu lắm rồi. Họ cũng chưa từng gặp lại nhau sau chừng ấy năm, cũng không có chút liên lạc nào hết.
Cưới nhau ba tháng thì vợ tôi có bầu. Trong thời gian bầu bì, tôi giải tỏa tâm lý cho vợ bằng cách luôn xuýt xoa thèm một cô con gái. Nàng nói nếu sinh con gái nàng để tôi đặt tên con, còn nếu là con trai thì tên sẽ do nàng đặt. Tôi đồng ý hai tay, chỉ là cái tên thôi mà, cũng đâu có gì quá quan trọng lắm, miễn sao nó hay ho ấn tượng dễ gọi dễ nghe một chút là được rồi.
Kết quả sau hơn chín tháng, nàng hạ sinh con trai. Dâu đầu, cháu sớm, bố mẹ tôi chăm sóc nàng và cháu nội vô cùng chu đáo. Ngày đầy tháng thằng bé, bố tôi có nhã ý đặt tên cho cháu, vợ tôi nhất quyết không ưng. Vì chuyện này mà bố tôi tỏ vẻ không vui. Mẹ tôi biết con dâu cũng không vừa lòng nên khuyên chồng "Con nó đẻ ra thì để nó đặt tên. Tên chỉ để gọi thôi chứ gì đâu mà ông căng thẳng với con cái làm gì". Cuối cùng, vợ tôi cũng đặt được cho con trai cái tên mà nàng đã ấp ủ từ rất lâu trước đó.
Tuần trước, vợ tôi có bạn thân đến thăm. Để vợ và bạn tự nhiên, tôi rút lui ra khỏi phòng để họ tỉ tê tâm sự. Được một lúc thì mẹ tôi nói tôi đưa trái cây lên phòng mời khách. Vừa đến cửa, tôi khựng lại vì câu chuyện cất lên từ bên trong. Giọng cô bạn nghe có vẻ không được thoải mái:
- Mày hâm à, bao nhiêu cái tên không đặt lại đi đặt tên đấy. Chồng mày mà biết mày lấy tên tình cũ đặt cho con trai, lão không điên lên mới lạ.
- Mày bé cái miệng giùm tý. Tên anh ấy, chỉ có mày là bạn tao từ nhỏ mới biết. Tao không nói, mày không nói thì thôi chứ. Hồi chúng tao chia tay, hai đứa đã hẹn sau này có gia đình, nếu tao có con trai tao sẽ đặt tên anh ấy, còn anh ấy có con gái sẽ đặt tên tao. Năm ngoái vợ anh ấy sinh con gái, anh ấy gửi hẳn ảnh chụp giấy khai sinh con anh ấy cho tao xem. Vả lại chỉ là cái tên thôi, tên trùng tên, ảnh hưởng gì đâu chứ.
Sững sờ trước những gì vừa nghe thấy, tôi quyết định lui gót xuống nhà. Đầu tôi bùng bùng lửa giận. Hóa ra vợ tôi một mực đòi đặt tên cho con trai là vì vậy. Thậm chí cô ấy còn cãi lại cả ý của bố chồng chỉ vì muốn đặt cái tên đó. Hơn nữa bao nhiêu năm qua, không phải là không liên lạc như tôi nghĩ mà xem ra vợ tôi và người cũ còn khá thân thiết. Chàng đặt tên nàng cho con gái, nàng đặt tên chàng cho con trai. Xem ra tình cảm của họ vẫn còn mến thương thân ái lắm.
"Chỉ là cái tên thôi mà, tên trùng tên, có ảnh hưởng gì đâu" - Mấy ngày qua tôi luôn nhớ đến câu nói của vợ để tự trấn an mình. Thế nhưng càng nghĩ càng thêm bực bội. Thằng bé là con tôi cơ mà, sao vợ tôi lại lấy tên người yêu cũ đặt cho nó? Đặt tên đó có phải để suốt ngày réo gọi thủ thỉ cho suốt đời không quên nhau được không?
Sang tuần tôi đi làm khai sinh cho con trai, tôi nói vợ tôi cái tên đó không được hay, tôi thích tên khác. Vợ tôi làm ầm lên, nói thống nhất trước rồi sao đến phút 89 lại đổi. Xong rồi cô ấy cứ ấm ức khóc như bị tôi bắt nạt. Mẹ tôi nói "vợ mày mới sinh, cứ làm cho nó buồn khóc vậy không tốt đâu. Mày cũng giống bố mày rồi, cứ muốn cái gì cũng theo ý mình cho được".
Tôi cũng suy nghĩ hơi nhiều, không biết mình làm vậy có cực đoan quá không. Nhưng càng nghĩ đến nguồn gốc hình thành cái tên là tôi lại thấy không chịu nổi. Cái gì mà cùng nhau thống nhất, cùng nhau hứa hẹn chứ. Đã thôi nhau rồi thì thôi luôn, còn mơ màng cái tên làm gì nữa. Nhưng vợ tôi nghĩ tôi không biết, làm mình làm mấy suốt mấy ngày. Tôi không biết có nên cứ vậy mà đổi tên cho con khi khai sinh hay nói trắng ra cho vợ tôi biết lý do vì sao tôi không thích cái tên đó?
Theo Dân trí
Tôi vẫn thường xuyên lén lút ngủ với người cũ Mặc đã có chồng, nhưng tôi không thể dừng được việc lên giường với anh, người yêu cũ của tôi. Tôi và bạn trai yêu nhau hồi còn đi học, khi đến tuổi lập gia đình tôi bị ép lấy chồng, lấy một người không yêu, chồng tôi là bác sĩ. Sau đó bạn trai cũng đi cưới vợ, chúng tôi xa nhau...