Chồng quá tốt, nhưng tôi lại không yêu anh
Tôi vẫn nhớ đến người cũ, dù biết anh ta là thằng sở khanh. Trong khi chồng quá tốt, yêu tôi thì tôi lại hờ hững.
27 tuổi tôi lấy chồng nhưng không phải vì tình yêu mà vì để quên đi một người. Người ấy và tôi đã có với nhau những tháng ngày hạnh phúc. Anh cũng là người đầu tiên khám phá cơ thể tôi, mang đến cho tôi cảm giác đê mê, hạnh phúc. Rồi lại cũng chính anh là người đẩy tôi đến tột cùng của đau khổ khi nói lời chia tay tôi sau hơn 3 năm để đi cưới một người con gái anh vừa mới quen được chưa đầy 3 tháng.
Tôi hoàn toàn suy sụp sau khi bị anh phản bội, tôi không còn thiết sống và suốt ngày chỉ nghĩ đến cái chết. Tôi không ngủ được hàng tháng trời và lúc nào cũng cố tìm hiểu tại sao anh lại bỏ tôi, tôi đã làm gì sai để bị anh đối xử như vậy rồi lại tự dằn vặt bản thân mình.
Bị người yêu phản bội, tôi rất đau khổ và vội kết hôn để quên đi tình cũ (Ảnh minh họa)
Lúc túng quẫn nhất, đau khổ nhất thì chồng tôi xuất hiện. Anh không đẹp trai cũng không tài giỏi bằng người cũ, nhưng anh yêu tôi và đã động viên tôi, kéo tôi ra khỏi những tháng ngày tăm tối nhất. Anh cầu hôn tôi và hứa sẽ mang hạnh phúc đến cho tôi.
Bố mẹ tôi rất quý anh, vì cho rằng anh xuất hiện đã cứu rỗi cuộc đời tôi. Mà đúng như thế thật. Nếu anh không xuất hiện, có lẽ bây giờ tôi không còn ở trên thế giới này nữa.
Tôi đồng ý kết hôn với anh, nhưng không phải vì yêu, mà đơn giản vì muốn chấm dứt những tháng ngày đau khổ, vì muốn bố mẹ tôi không lo lắng và cũng muốn chứng tỏ cho người đàn ông đã phản bội tôi thấy rằng, anh không trân trọng tôi, nhưng có những người đàn ông khác vẫn trân trọng và yêu thương tôi.
Video đang HOT
Chồng tôi là người tốt, chúng tôi cưới nhau đã được 3 năm, nhưng luôn được chồng yêu chiều, chăm sóc. Những tháng tôi mang bầu, anh không để tôi làm bất cứ việc gì. Khi đứa trẻ ra đời, anh không ngại giặt tã, thay bỉm và làm mọi việc nhà để tôi được nghỉ ngơi.
Bạn bè đến chơi, rồi người thân của tôi, ai cũng nói số tôi may mắn lấy được người chồng chu đáo, biết yêu thương vợ. Tôi cũng cảm nhận được tình yêu chồng dành cho mình là vô bờ bến. Anh không chỉ chu đáo với tôi, với con mà còn chu đáo với cả người thân và bạn bè của tôi.
Thế nhưng, trong những ngày sống với chồng, chưa khi nào tôi quên được người cũ. Tôi vẫn nghĩ về những kỷ niệm với người cũ, cả những niềm vui và nỗi buồn do người cũ đem đến. Tôi biết mình sai, anh ta không xứng đáng với tình yêu của tôi. Đáng lẽ nỗi nhớ ấy bây giờ tôi phải dành cho chồng mình, nhưng lý trí đôi khi không thắng nổi con tim. Tôi trách bản thân mình, trách người đàn ông đã làm tôi đau khổ.
Theo GĐVN
Tôi chết lịm khi phát hiện em gái ruột yêu nhầm gã tình cũ sở khanh của chị nó...
Trên đời này, điều nghiệt ngã nhất không phải là bản thân mình gặp bi kịch. Đau đớn hơn là phải chứng kiến người thân của mình bước chân vào bể khổ mà không đủ can đảm để ngăn cản họ. Tôi nên làm gì trước tình cảnh trái ngang này?
Nhà tôi có hai chị em. Với tiền bạc và địa vị của ba mẹ tôi, hai đứa con gái của ông bà vốn được xem là tiểu thư đài cát. Từ nhỏ, chúng tôi quen được săn đón, chiều chuộng. Lớn lên một chút, ở độ tuổi thiếu nữ, không biết có bao nhiêu chàng trai đã từng trồng cây si trước cửa nhà. Nhưng trước sự quản lý chặt chẽ của ba mẹ, không ai được phép đến gần chúng tôi cho đến khi hai chị em cùng học đại học xong.
Tôi không nói quan điểm nuôi dạy con cái của ba mẹ mình là sai trái. Nhưng thật sự, ở độ tuổi mười tám, đôi mươi, đời có biết bao nhiêu hấp lực bên ngoài kia mà bản thân bị kiểm soát chặt chẽ khiến tôi càng có xu hướng nổi loạn. Từ khi còn học 12, tôi đã trốn đi chơi với bạn trai với sự tiếp tay của em gái. Dù rất sợ ba mẹ nhưng vì nể chị, dễ xiêu lòng nên cứ nghe tôi tỉ tê là em không từ việc gì có thể giúp tôi.
Ngày ấy, tôi yêu một anh chàng lớn hơn mình tới 7 tuổi... Ảnh minh họa.
Ngày ấy, tôi yêu một anh chàng lớn hơn mình tới 7 tuổi. Anh không phải là một trong những anh chàng si tình chờ tôi trước cửa mỗi đêm. Tôi quen anh nhờ chơi với em trai của anh, người tấn công tôi quyết liệt nhất trong số các vệ tinh. Dù lúc đó, tôi gần như có đủ mọi thứ để một chàng trai si mê: xinh đẹp, thông minh, gia đình giàu có, quyền thế, xốc nổi, dám làm dám chịu... thế nhưng anh vẫn không mảy may để mắt đến. Chính sự thờ ơ của anh chọc giận con bé hiếu thắng trong tôi. Mặc kệ tình cảm sướt mướt của em trai anh, tôi tấn công anh quyết liệt, âm thầm hẹn hò anh bằng mọi giá. Thậm chí, tôi còn không ngần ngại trao thân cho anh để chứng tỏ tình yêu tôi dành cho anh là sâu đậm.
Tất cả mọi chi tiết trong cuộc tình đầu vụng dại này của tôi em gái tôi đều biết. Qua lời kể lâm li bi đát, vừa lãng mạn hóa vừa cường điệu hóa của con bé đang yêu cuồng dại là tôi, em tôi không những không phản đối hay mách ba mẹ mà còn âm thầm làm bình phong cho tôi qua lại với người yêu trong suốt 2 năm trời. Em không bao giờ lộ diện nhưng luôn là người chia sẻ, thấu hiểu tôi nhất trong chuyện tình cảm này. Thậm chí có lần em từng nói, dù em biết việc tôi đang làm và em bao che cho tôi là sai, tình cảm tôi dành cho anh đôi khi là mù quáng nhưng: "Mình còn trẻ nên mình phải sống cho đáng sống, đau khổ hay hạnh phúc gì cũng đáng để trải qua. Em không làm được điều đó nhưng chị hai có thể làm thay cả phần em".
Em gái là người chứng kiến mối tình đau khổ của tôi dù không một lần gặp mặt anh. Ảnh minh họa
Tôi nhớ câu nói đó của em đã khiến tôi bật khóc ngon lành. Đó là lúc em ôm tôi trong tay an ủi khi anh người yêu thản nhiên bỏ tôi theo người khác. Đó là lúc tôi nhận ra, dù tôi có hiến thân, có cuồng nhiệt bao nhiêu đi nữa cũng không thay đổi được bản chất con người trăng hoa trong anh. Đó cũng là lúc tôi nhận ra mình cần một người đàn ông gắn bó với mình, chở che cho mình, cùng chia sẻ cuộc sống với mình chứ không phải tôi yêu anh như một người vui chơi qua đường.
Bẵng đi 7 năm sau đó, cuối cùng tôi cũng đành phải chấp nhận vết thương tình đầu, cân bằng lại cuộc sống và dần chín chắn hơn. Gia đình của anh người yêu đầu đã chuyển sang nước ngoài sinh sống. Tưởng như tôi đã có thể quên đi vết thương tình đầu nhưng vẫn không thể mở lòng để đón nhận thêm một mối tình nào khác. Không thể phủ nhận vết thương lòng ngày xưa vẫn còn khiến lòng tôi đau đáu và hoài nghi đàn ông.
Rồi tôi gặp lại em trai của anh, người vẫn giữ nguyên mối tình cuồng si với tôi như ngày trước. Anh về tìm gặp tôi, ngỏ lời xin một cơ hội được đến với nhau. Anh thú nhận anh biết hết mọi chuyện giữa tôi và anh trai của anh nhưng đối với anh điều đó không quan trọng. Những tổn thương do anh trai của anh mang đến cho tôi càng khiến anh nuôi dưỡng ý định sẽ bù đắp cho tôi.
Tôi cứ tưởng rằng cuối cùng đời mình cũng bình yên từ khi nhận lời yêu anh, nào ngờ... Ảnh minh họa
Thời gian đó, em gái tôi chuẩn bị đi tu nghiệp ở nước ngoài. Trước khi đi, em phân tích mọi chuyện, khuyên tôi nên nhận lời yêu người đàn ông si tình ấy, một phần để em yên tâm hơn là tôi đã có người chăm sóc, chia sẻ cuộc sống. Em tôi bảo ít ai đi từ nước này qua nước khác, sống gần 10 năm trên đời mà vẫn giữ được tình cảm vẹn nguyên như ban đầu đối với mình. Cứ thế, em vun vén vào. Anh tích cực tấn công. Lòng tôi cũng liêu xiêu theo. Ngày em tôi lên máy bay xa xứ cũng là ngày tôi chính thức nhận lời yêu anh.
6 tháng sau gia đình anh dự định về Vịêt Nam hỏi cưới tôi. Tin vui tới dồn dập khi em gái tôi cũng quyết định xin nghỉ phép về để dự đám cưới của tôi và ra mắt người yêu. Hạnh phúc của gia đình tôi dường như tròn đầy. Qua bao chông chênh, nông nổi, cuối cùng tôi nghĩ rằng đời mình đã yên.
Thế nhưng, hạnh phúc chưa kịp nhen nhúm đã tắt lịm. Khi đón em gái tôi cùng người yêu của em tại phi trường, tim tôi như chết lịm đi khi thấy người đó chính là anh, người yêu cũ của tôi, anh trai của chồng sắp cưới của tôi. May là hôm ấy chồng tương lai của tôi bận việc không đến, nếu không, tôi chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra giữa hai người đàn ông ấy.
Tôi chết lịm khi phát hiện em gái mình lại yêu nhầm gã tình cũ sở khanh của chị nó. Ảnh minh họa
Từ ngày em gái trở về, mặc cho cả gia đình hạnh phúc ngập tràn, tôi cứ sống trong tâm trạng vất vưởng như người không hồn. Tôi không biết mở lời thế nào với chồng tương lai, cũng không thể chia sẻ với em gái tình trạng trái ngang hiện tại của chúng tôi. Có lẽ giờ đây tôi phải từ bỏ hôn ước để tránh khỏi tình trạng em lấy chị, anh lấy em kệch cỡm như bây giờ. Nhưng nếu như vậy, liệu tôi có còn đủ dũng cảm để tìm thấy một hạnh phúc nào khác? Và em tôi liệu có hạnh phúc với người từng có quá khứ tình ái huy hoàng như anh ta? Quan trọng nhất là, ai sẽ tin, sẽ thông cảm và chia sẻ với tôi hoàn cảnh bẽ bàng này?
Minhnguyet...@gmail.com
Theo Trí Thức Trẻ
Chỉ có đàn bà dại mới không biết dừng lại đúng lúc Trong bất cứ một mối quan hệ nào phụ nữ vẫn luôn là người dễ yếu lòng hơn. Dường như họ có thể làm chủ trong cả quá trình yêu nhau nhưng khi kết thúc lại không thể tự định đoạt. Để buông tay một người chưa bao giờ là dễ dàng nhất là khi cả hai đã có một khoảng thời gian...